Quyển 6 Chương 1618: Tim Của Chúc Dung (2)
Mà thần hồn của nàng cực kỳ
cường đại, không có tiêu tán như phàm nhân, nhưng bởi vì đang ở trong
quá trình ngủ say, cũng không có khôi phục ý chí của Chúc Dung, cứ như
vậy cả đời lâm vào trong luân hồi, cứ như vậy tới hôm nay.
Hiện tại không phải là thế giới trước kia, tim của Chúc Dung mực dù có
lực lượng cường đại, nhưng cũng chỉ có Chúc Dung mới vận dụng được.
Nhưng Chúc Dung từng như các yêu thần khác, đem một tia thần niệm lưu
lại trong Thái Nhất thần điện, Thần Điện mở ra thì cổ thần niệm này cũng kích hoạt.
Đây cũng là nguyên nhân Bái Hỏa Giáo trù tính tới nay.
Vạn đạo xích quang từ trong lòng Chúc Dung phóng ra, đem lòng núi u ám
chiếu sáng lên, dần dần hòa tan tế đàn và mặt đất chung quanh, đem đất
vàng biến thành dung nham nóng chảy.
Đại địa rung chuyển, ngọn núi rung động lắc lư, bỗng nhiên một dòng dung nham nóng chảy bắn ra ngoài, Bái Hỏa Giáo lập tế đàn chính là một miệng núi lửa ngừng hoạt động.
Pháp vương Bái Hỏa Giáo dẫn người lui ra ngoài, giáo đồ Bái Hỏa Giáo
muộn một chút bị dung nham nuốt chửng, lực lượng của dung nham ngay cả
Nhân Tiên cũng khó chống lại.
Mọi người của Bái Hỏa Giáo lui ra chừng hai mươi dặm, đứng trên một ngọn núi khác nhìn qua ngọn núi lửa đang bộc phát, chỉ thấy mây đen và hỏa
diễm phóng lên trời, một thân ảnh đỉnh thiên lập địa hiện ra.
Thần Chung Quỳ nhận được tin tức chạy tới nơi thì người đã không còn.
Ngọn núi vốn có cũng không còn lại gì nữa, đất đá trong phạm vi mười dặm bị hòa tan, hóa thành kết tinh, dưới ánh mặt trời lóe lên hào quang
sáng rọi, trong đó lưu lại hỏa diễm cường đại, làm cho Thần Chung Quỳ âm thầm kinh hãi, hắn trùng trùng điệp điệp nện một búa xuống, tiếp tục
bước trên đường tìm kiếm muội tử.
Thẳng đến Trường Giang thì Bái Hỏa Giáo lại ra tay lần nữa, Chúc Dung hiện thân giữa thiên địa.
Hứa Tiên nghe giảng thuật thì mới hiểu được ngọn nguồn, khẽ mĩm cười nói:
- Đã như vầy, ta không cần dùng cung.
Tuy dùng Xạ Nhật thần cung bắn xuyên qua tim của Chúc Dung là lựa chọn
tốt nhất, nhưng đã là Chung Lê thì không làm như vậy được.
Chúc Dung phát ra tiếng gào phẫn nộ, hung hăng giẫm mạnh, mặt đất xuất
hiện vết rách, từng mạch dung nham từ dưới đất phun trào lên, lại nhìn
Thần Chung Quỳ quát:
- Cút ngay!
Nham thạch nóng chảy bốn phía, đại địa văng tung tóe, khói đen cuồn
cuộn, đây là nơi sơn thanh thủy tú nhưng lại hóa thành địa ngục. cho dù
Chúc Dung là thượng cổ yêu thần, cũng là cường giả đếm được trên đầu
ngón tay.
Hứa Tiên đẩy nhẹ ngực của Thần Chung Quỳ, Thần Chung Quỳ lập tức bay ra
ngoài trăm dặm, bên tai còn nghe được âm thanh của Hứa Tiên.
- Yên tâm đi, thứ mất đi sẽ tìm trở về.
Hắn tự biết bằng thực lực của chính mình đã không cách nào tham gia vào chiến đấu này, khẽ cắn môi quay người bay ra xa.
- Cầm cung lên!
Chúc Dung gào thét một tiếng, nham thạch nóng chảy bỗng nhiên hóa
thành long xà, bay về phía Hứa Tiên, nhìn thấy Hứa Tiên vứt bỏ cung
không cần, chẳng những không cảm thấy may mắn, ngược lại còn tức giận.
Nhân loại thượng cổ biến thành thiên thần thì vô cùng khát vọng chiến
đấu, đại khái không phải bất luận là người tu hành nào hiện giờ hiểu
được, bọn hắn không có tuổi thọ trăm ngàn năm nhàn nhã, mà là trong tính mạng ngắn ngủi đem lực lượng của bản thân thiêu đốt tới tận cùng, chính vì tính mạng náo nhiệt không gì sánh kịp, mới không tiếc đem thân đầu
nhập vào tử vong.
Vì vậy Khoa Phụ có thể chết từng ngày, Hình Thiên có thể đoạn thủ tái
chiến, cho dù là Hậu Nghệ khiêu chiến Đông Hoàng Thái Nhất trong nội tâm cũng tồn tại ý chí giống nhau.
- Vậy phải xem lực lượng của ngươi thế nào.
Hứa Tiên phát ra một hồi cười to, hắn đã quán thông trí nhớ tam thế,
cũng kế thừa ý chí như vậy, hôm nay cũng bị Chúc Dung kích phát ra.
Đầu với trời, đấu với đất, đấu với người hắn vô cùng vui sướng.
Thiên Địa Pháp Tướng!
Thân hình Hứa Tiên cấp tốc tăng trưởng, trong chớp mắt biến hóa thành bộ dạng cao lớn như Chúc Dung, không, là cao hơn Chúc Dung một đầu.
Nhưng mà nham thạch nóng chảy chạm vào vạt áo của hắn lập tức bị bắn ra, tan thành mây khói.
Hứa Tiên không cần bất luận pháp thuật hay vũ khí nào, hai bàn tay khổng lồ bắt lấy vai của Chúc Dung.
Chúc Dung chỉ cảm thấy bờ vai có lực lượng lớn truyền tới, còn không kịp phản ứng đã bị trùng trùng điệp điệp đè xuống đất, phát ra tiếng nổ
vang ầm ầm.
- Như thế nào!
Hứa Tiên cười ha ha, vung quyền đánh lên người Chúc Dung.
Chúc Dung không phải là người yếu thế, tránh né một quyền của Hứa Tiên
đánh tới, hai tay kìm trên lưng áo của Hứa Tiên, nổi giận gầm lên một
tiếng, ngã ra sau.
Một tiếng nổ mạnh không ngừng vang lên, linh lực chấn động bay ra ngoài ngàn dặm.
Tất cả người tu hành chạy tới xem thế nào, Thiên Tiên giao đấu không
nhiều, nhưng nhìn thấy cảnh tượng này thì há hốc mồm, hai cự nhân đấu đá quyền cước với nhau, đả kích lên người đối phương, lại hoàn toàn không
có đấu pháp. Không phải như hai Thiên Tiên tại giao chiến, mà là man
nhân đánh nhau.
Nhưng mà hai man nhân này, Chúc Dung tiện tay bẻ gãy ngọn núi quăng tới, dẫm nát một tòa núi lớn, núi lớn chậm rãi ăn mòn thành cái động, không
chèo chống nổi lực lượng của hắn. Tư thế hủy thiên diệt địa này đủ để
cho bất luận người tu hành nào cũng hãi hùng khiếp vía.
Tam Mao Chân Quân theo Mao Sơn chạy đến, có chút run sợ nhìn qua Hứa Tiên, Mao Doanh lẩm bẩm nói:
- Thiên Địa Pháp Tướng! Là Đế Quân!
Mao Doanh nói:
- Đế Quân sao?
Hứa Tiên bắt lấy trán của Chúc Dung, cười lớn nắm đầu của Chúc Dung,
hung hăng đập xuống mặt đất, bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy bộ dáng của
Đông Nhạc Đại Đế như thế này.
Hào quang trên người Chúc Dung ảm đạm một chút, trái tim trong lồng ngực nhảy mạnh một cái, chiến ý mạnh mẽ bị hòa tan, hào quang sáng ngời, hỏa diễm đỏ thẫm phun trào, đem Hứa Tiên bao phủ vào trong.
Toàn thân Hứa Tiên dấy lên hỏa diễm bừng bừng, ngay cả bằng lực lượng
của hắn cũng không cách nào hoàn toàn chống cự thế lửa lan tràn, cũng là thần hỏa của Chúc Dung, khi lửa cháy không ngừng thiêu đốt. Thiên Địa
Pháp Tướng nhanh chóng thu nhỏ lại, mà thân hình Chúc Dung không ngừng
biến lớn.
Một lát sau thân thể hai người cao hơn trăm trượng, Chúc Dung dùng hai
tay hung hăng nắm cổ Hứa Tiên, giống như tráng hán nắm cổ đối thủ gầy
yếu, hơn nữa chênh lệch này không ngừng mở rộng.
Hai chân Hứa Tiên cách mặt đất, nhất thời lâm vào nguy cấp.
Chúc Dung cảm giác pháp tướng Hứa Tiên trong tay trở nên yếu ớt, cuồng tiếu nói:
- Đây là kết cục khi ngươi không cần cung!
Tuy ban đầu tức giận Hứa Tiên không xuất toàn lực, nhưng lúc này lại
không cho Hứa Tiên bất cứ cơ hội gì, giả vờ giả vịt chơi cái gì công
bình quyết đấu, một khi chiến đấu thì không tiếc bất cứ giá nào tiêu
diệt đối thủ mới là mấu chốt.
Hứa Tiên không quan tâm, trong đôi mắt có kim quang bắn ra, đã vận dụng
Thông Thiên Nhãn gần mức cực hạn, ánh mắt lướt qua hỏa diễm bừng bừng,
quét qua thân hình khổng lồ của Chúc Dung, bỗng nhiên trong nội tâm khẽ
động.
- Có!
Thiên Địa Pháp Tướng khổng lồ trở nên như ẩn như hiện, chân thân của Hứa Tiên từ pháp tướng bắn ra ngoài, kiếm quang đâm sâu vào thân hình của
Chúc Dung, pháp tướng lập tức tiêu tán.
Bạn đang đọc truyện Hứa Tiên Chí được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở wWw.EbookFull.Net.