Trong tâm mà nói, đối với việc án binh bất động trong lịch sử này khiến Quan Nhị ca thất bại chạy khỏi Mạch Thành rồi sau đó đầu hàng Lưu Phong Lưu Đại công tử, Tào Bằng thật sự không để vào mắt. Nhưng lần này có thể thuận lợi phá hỏng kế hoạch của Lưu Bị cướp lấy Tương Dương, thì toàn bộ lại dựa vào vị Lưu Đại công tử này.
Địa vị Lưu Phong dưới trướng Lưu Bị vô cùng kém cỏi.
Thân là con nuôi, Lưu Bị thu nhận y là vì lôi kéo thế tộc tại Trường Sa.
Vốn Lưu Bị không có con nối dòng thì thôi, nhưng năm nay Lưu Bị lại có một đứa con trai khiến cho địa vị của Lưu Phong lập tức trở nên sa sút. Lưu Bị muốn đổi ý thì đã không còn kịp nữa rồi! Tình huống của ông ta và Tào Tháo lại không giống nhau. Tào Tháo có không ít con nuôi, nên ông ta không có lo lắng này. Lúc trước Tào Chân còn có Tào Ngang đè nặng, mà Tào Phi đã nhanh chóng trưởng thành, nên không lo lắng. Đến khi Tào Ngang và Tào Phi chết, Tào Chương lại nhanh chóng quật khởi.
Mặc dù mới mười bảy tuổi, lại làm Bắc Trung Lang Tướng, Giáo Úy Ô Hoàn, quyền hành rất cao.
Về phần Tần Lãng, không đáng lo nghĩ.
Còn Lưu Bị thì sao?
Đứa con cả Lưu Thiện với sinh vẫn chỉ là đứa nhỏ không biết gì cả.
Lưu Phong thân là con nuôi của Lưu Bị, lại có năng lực nhất định, tất nhiên tương lai sẽ tạo thành sự uy hiếp nhất định cho Lưu Thiện. Đây cũng là nguyên nhân mà Lưu Bị e dè đối với Lưu Phong. Hơn nữa đám người Quan Vũ, Gia Cát Lượng cũng không coi trọng Lưu Phong cũng khiến cho Lưu Phong ở dưới trướng Lưu Bị có chút gian nan. Trước đó, Gia Cát Lượng có dẫn theo Lưu Phong, Mã Lương đi tới Tương Dương, khuyên Lưu Biểu xuất chinh, không ngờ khi Lưu Phong và bạn tốt Lưu Thông gặp nhau, Lưu Thông kia sớm đã bị Giả Hủ mua chuộc, bề ngoài thì kinh doanh, nhưng trên thực tế là bí mật dò hỏi tình báo cho Giả Hủ. Y là tộc nhân của Lưu thị tại Trường Sa, đương nhiên sẽ không bị người khác chú ý, cho nên khi làm việc cũng rất trôi chảy thuận tiện.
Sau khi gặp Lưu Phong, Lưu Thông thông minh sắc bén cảm thấy được Lưu Phong hiện nay buồn khổ và xấu hổ.
Y có thể được Giả Hủ nhìn trúng đương nhiên là có năng lực của y. Ngay ngày hôm sau gặp Lưu Phong, Giả Hủ liền nhận được mật báo của Lưu Thông.
Giả Hủ kia là ai?
Sao có thể không cảm nhận được một cơ hội tốt như vậy chứ?
Đang lo lắng không biết dò hỏi tình báo của Lưu Bị như nào, nay đột nhiên có một đường như vậy, đương nhiên Giả Hủ rất coi trọng.
Vì thế, Lưu Thông thông qua các loại phương thức chặt chẽ liên lạc với Lưu Phong. Lưu Bị vứt bỏ Tân Dã mà thủ ở Phàn Thành, càng khiến cho Lưu Phong, Lưu Thông qua lại chặt chẽ.
- Ngươi là con trai Khấu thị, sao lại gọi người khác là cha?
Tại một lần ngẫu nhiên, Lưu Thông khuyên bảo Lưu Phong:
- Lưu Huyền Đức chỉ là hạng người mua danh chuộc người, có nhiều khi còn mang đến vận rủi. Lúc trước ông ta thu nhận ngươi là nghĩa tử, rõ ràng là muốn lôi kéo Khấu thị. Nhưng hiện tại ông ta đã có con, địa vị của ngươi rất có thể trở nên kém đi. Ngươi có làm tốt, ông ta cũng sẽ nảy sinh nghi kỵ...ngươi không làm tốt, ông ta sẽ khinh thường ngươi, sao có thể trọng dụng?
Danh làm nghĩa tử, thật ra chỉ là một gia nô!
Đến khi Lưu Phong lung lay, lúc này Lưu Thông mới bộc lộ thân phận của mình, cũng khuyên Lưu Phong quy tông nhập tổ, đầu nhập vào Tào Tháo.
- Tào thừa tướng thừa lệnh vua sai khiến chư hầu, là trụ cột giữa dòng Hán thất.
Nghĩ đến Khấu thị trước kia cũng là danh môn vọng tộc, có công lao lớn trong triều đình. Nay vì sao lại vứt bỏ triều đình mà trợ giúp nghịch tặc? Nếu như Chi đồng ý, ta có thể làm cầu nối. Cổ Dự Châu không hề tính toán, Tào Nam Dương tài hoa trác tuyệt, nếu theo trợ giúp hai người này, ngày sau nhất định có thể thăng chức rất nhanh, làm vẻ vang Khấu thị, còn hơn là sống nhờ ở đậu, danh nghĩa là công tử, thật sự lại là gia nô, không được trọng dụng.
Tim Lưu Phong đập thình thịch! Đọc Truyện Online mới nhất ở EbookFull(dot)Net
Cũng dưới sự khuyên bảo của Lưu Thông, Lưu Phong đã hạ quyết tâm, đầu hàng Tào Bằng.
Sau khi hộ tống Triệu Vân vào Tương Dương, trước tiên Lưu Phong lặng lẽ liên lạc với Lưu Thông, khi Triệu Vân ra sức đoạt cửa thành thì y quay giáo một kích xử lý hai trăm Bạch Mạo Binh. Có thể nói, Tào Bằng có thể ngăn cản Lưu Bị ngầm đoạt lấy Tương Dương là có công đầu của Lưu Phong.
Đương nhiên Tào Bằng không chậm trễ tổ chức yến tiệc thiết đãi tại hoa viên, khiến Lưu Phong cảm động đến rơi nước mắt.
Lưu Phong...không đúng, nay Lưu Phong đã quy tông nhận tổ, sửa đổi tên họ. Gã kể lại tỉ mỉ tình trạng Phàn Thành cho Tào Bằng, cũng đưa ra một số đề nghị khiến Tào Bằng vô cùng mừng rỡ.
Lưu Bị muốn cướp lấy Kinh Châu, là trái tim của Tư Mã Chiêu, ai ai đều biết.
Có lẽ sau này sẽ không có danh từ như vậy nữa, mà hẳn là trái tim của Lưu Huyền Đức. Trong tay Lưu Bị hiện nay có trên trăm ngàn binh mã, Quan Vũ, Mã Lương ở Giang Hạ hiệp trợ Lưu Kỳ, chống đỡ thế tấn công của Tào Tháo, mà thủ hạ của Lưu Bị còn có Trương Phi, Triệu Vân, Trần Đáo, Lã Cát.
Những người Lã Cát, Cửu Tùy, Trần Đáo này đều là kẻ đầu đường xó chợ nhưng so với năm xưa cũng đã tiến bộ rất lớn.
Cho nên nói, thực lực trong tay Lưu Bị không thể khinh thường.
- Theo cách nhìn của Chi thì bước tiếp theo của Lưu Huyền Đức là gì?
- Việc này..
Khấu Phong nghĩ một chút:
- Gia Cát Khổng Minh luôn luôn liên hệ, qua lại chặt chẽ với Giang Đông.
Lưu Bị luôn như hổ rình mồi đối với Giang Hạ, lần này lệnh cho Quan Vũ tới Giang Hạ, theo ta thấy rất có khả năng là muốn ngầm đoạt lấy Giang Hạ. Về phía Giang Đông, dường như có chút hợp ý với Lưu Bị, chẳng qua Lưu Bị hiện nay không có nơi nương thân, cho nên vẫn không thể làm được việc đó.
Nhưng Giang Hạ, Lưu Bị chắc sẽ lấy Giang Hạ.
Hơn nữa theo ta được biết, lương thảo đồ quân nhu Kinh Châu đều được tích trữ từ Giang Lăng.
Ta từng nghe Khổng Minh nói, hy vọng Lưu Bị có thể giành trước chiếm lĩnh Giang Lăng, đem lương thảo đồ quân nhu Giang lăng chuyển đến Giang Hạ. Lần này ông ta ngầm lấy Tương Dương nhưng lại bị thất bại, chỉ sợ tiếp theo sẽ mưu đồ bí mật đoạt Giang Lăng.
Giang Lăng?
Tào Bằng nhíu mày rơi vào trầm tư.
Giang Lăng này thuộc bình nguyên Giang Hán, cũng chính là Kinh Châu đời sau.
Phía tây của nó khống chế Ba Thục, phía bắc tiếp giáp Tương Hán, Khâm Đới Giang Hồ, cánh tay chỉ về Ngô Việt, là Trung Nguyên kết nối chỗ xung yếu Lĩnh Nam; phía đông nam cũng quan trọng như vậy. Từ Xuân Thu đến nay, từng là thủ đô nước Sở. Đời sau Lưỡng Tấn Nam Bắc triều, Giang Lăng cũng có vị trí cực kỳ quan trọng, đứng sau bảy đại cố đô, là danh địa Kinh Sở.
Sau khi Tào Bằng nghe Lưu Phong giải thích xong, liền cảm nhận được áp lực cực lớn.
Nếu Lưu Bị chiếm lĩnh được Giang Lăng, thật sự là chuyện phiền toái. Kết quả trực tiếp của việc Lưu Bị chiếm Giang Lăng chính là dẫn đến bốn quận Kinh Nam rung chuyển. Tình trạng như vậy không phải là kết quả mà Tào Bằng muốn thấy. Không được, tuyệt đối không thể để Lưu Bị chiếm được Giang Lăng.
Nhưng vấn đề là, hắn nên ngăn cản Lưu Bị như nào?
Tình huống hiện nay rắc rối phức tạp, cần phải cẩn trọng kỹ càng...
Đồng thời, chủ lực của Tào Tháo chưa đến, nếu muốn ngăn cản Lưu Bị, nhất định phải nói với Thái phu nhân cùng với Thái Mạo và các nhân vật có thực quyền ở Kinh Tương mới được. Mà điều này cần phải có thời gian chuẩn bị. Trong lòng Tào Bằng biết thời gian của hắn không còn nhiều, tốc độ phải nhanh hơn.
Khấu Phong biết đoán ý qua lời nói và qua sắc mặt, thấy Tào Bằng trầm ngâm không nói, vì thế quyết định cáo từ.
Sau khi tiễn Khấu Phong đi, Tào Bằng trở về thư phòng.
Vừa mới ngồi xuống, lại thấy Hoàng Trung đi vào phòng, chắp tay vái chào Tào Bằng:
- Công tử lại vì Giang Lăng mà ưu phiền?
- Đúng vậy!
- Trung có một kế, xin Công tử chỉ điểm.
- Hán Thăng cứ nói đừng ngại.
- Trung có một người bạn tốt, tên là Lại Cung, tự là Bá Khiêm, rất nổi danh, hiện đang ở Giang Lăng.
- Ồ?
- Dựa vào Bá Khiêm là danh sĩ Linh Lăng, tài năng không tầm thương, chỉ có điều tính tình hơi quật cường cố chấp...Lúc trước hắn từng được Lưu Biểu coi trọng, làm Thứ Sử Giao Châu, sau khi Lưu Biểu lệnh cho Ngô Cự làm Thái Thú Ngô Thương, Bá Khiêm và Ngô Cự không hợp, bị buộc thôi chức, trả về nhà, sau đó định cư ở Giang Lăng.
Lực ảnh hưởng của người này ở Giang Lăng rất lớn, rất được dân chúng Giang Lăng coi trọng.
Trung bất tài, nguyện bí mật đến Giang Lăng, thuyết phục Bá Khiêm mời hắn ra mặt khống chế Giang Lăng. Như thế, dù Lưu Bị muốn đánh chiếm Giang Lăng cũng không phải là chuyện dễ. Công tử ở Tương Dương hãy mau chóng lấy được binh quyền rồi sau đó xuất binh đến Giang Lăng, thì Lưu Bị khó mà cướp lấy được Giang Lăng.
Lại Cung?
Tào Bằng ngẩn ra.
Hắn cảm thấy cái tên Lại Cung này thật sự là quá xa lạ.
Tuy nhiên một khi Tào Trung đã coi trọng người này như vậy, chứng tỏ người này cũng có chút bản lĩnh. Nếu Hoàng Trung nói thật sự có thể dựa vào Lại Cung, khống chế được Giang Lăng...
Tào Bằng nghĩ đến đây, lập tức quyết định.
- Vậy Hán Thăng phải vất vả một chuyến rồi.
Hoàng Trung lĩnh mệnh đi, còn Tào Bằng lại không bởi vậy mà thấy thoải mái, ở trong thư phòng bồi hồi một lát, hắn cắn răng ra khỏi thư phòng sai người cho gọi Lục Mạo.
- Tử Chương, theo ta đi một chuyến.
- Đi đâu?
- Chúng ta phải hành động nhanh hơn để Thái phu nhân càng sớm ra quyết định càng tốt.