Editor: Thơ Thơ
“tôi sẽ không đi Nói với Minh, tôi sẽ không đi Nói, tôi còn không muốn đế quốc ba người chúng ta vất vả thành lập bởi vì người phụ nữ này mà sụp đổ. Chuyện hôm nay, coi như chuyện gì cũng chưa phát sinh qua, nhưng!!!! Tôi hy vọng…… Đây là một lần cuối cùng! Nếu các người còn có một chút lương tâm, liền thỉnh hơi chút bận tâm tới tình anh em, còn có…… tình vợ chồng!!!” Tầm mắt phẫn hận nhìn về phía Tuyết Vi.
Mộ Thần Hiên không muốn đi khiển trách Bạch Dạ cái gì, bởi vì Hoàng Phủ Minh có sai trước, là anh đoạt vợ tới tay Bạch Dạ; mà Tuyết Vi……
Hoàng Phủ Minh không có một tia thực xin lỗi Tuyết Vi, Mộ Thần Hiên có thể chỉ trời mà Nói, cả đời này Hoàng Phủ Minh đều chưa từng đối tốt với người phụ nữ nào được một phần mười như Tuyết Vi, nhưng Hoàng Phủ Minh đổi lấy…… Lại là…… Phản bội sao?!
“Nhưng, tôi không thể coi chuyện gì cũng như chưa từng phát sinh!”
Đột nhiên.
Sau lưng ba người truyền đến một tiếng âm lạnh.
Vẻ mặt ba người kia căng thẳng, chậm rãi…… Chậm rãi…… tầm mắt nhìn về phía cửa ……