6! Chúc mừng sinh nhật Diệp Tu & Diệp Thu! |
Với hai tuyển thủ đang lăn xả vào nhau trong trận, đây là một cuộc quyết đấu kéo dài mãi từ quá khứ đến hiện tại. Tôn Triết Bình dường như chưa từng ra đi, mà Diệp Tu dường như vẫn là Đấu Thần ngày cũ. |
Dũng mãnh bậc này, khí phách bậc này, quả nhiên không phụ cái danh đệ nhất cuồng kiếm năm xưa. Không! Đến tận hôm nay, cũng không một ai có được tự tin bằng hắn, dũng khí bằng hắn, có thể chơi cứng bằng hắn mà tranh thế chủ động về tay. |
Thế nhưng Tôn Triết Bình làm được. Càng không phải lần đầu tiên. Trong cuộc đời đánh giải chuyên nghiệp, không biết bao nhiêu lần hắn đã từng biến những cách chơi liều lĩnh, bất cẩn, quá khích trong mắt người khác thành cơ hội thắng. Dĩ nhiên đó không phải do may mắn. Bên trong những cách chơi ấy của hắn ẩn chứa sức quan sát và phán đoán tinh chuẩn, kế đến mới là cái gan dám chơi lớn, dám liều. Cái gan này, vô số người không có, nhưng Tôn Triết Bình có. |
Hàn Văn Thanh xưa nay dũng mãnh vô bì, nhưng người ta nhìn thấy ở anh là cái mãnh. Còn Tôn Triết Bình, đó là cái cuồng, cuồng đến mức xem mọi thứ như không hề tồn tại! |
"Một mình ông sao thắng tui được?" Diệp Tu cười. |
Phồn Hoa Huyết Cảnh là câu chuyện của hai người, chỉ một người sao có kết cuộc tốt được ~ |