Chương 78: Tiến Thêm Một Bước Tiến Mới
A Sửu đầy uất ức nhìn chằm chằm Đoạn Thần, không cam lòng hỏi: "Sư phụ, vì sao không cho ta vào..."
"Không còn sớm, bản quân cần nghỉ ngơi. Ngươi cũng mau về Thượng Duyên
Điện nghỉ ngơi sớm đi." Kéo lại vạt áo của mình đang bị A Sửu nắm trong
tay, Đoạn Thần nói xong cũng nhấc chân đi vào trong Lăng Hoa Điện.
A Sửu chạy lên ôm chặt lấy Đoạn Thần, ngăn chặn hắn."Sư phụ, ta muốn đi vào! Ta muốn vào cùng với người!"
"Buông tay..." Đoạn Thần tỏ vẻ bất đắc dĩ, thậm chí có chút lúng túng.
Từ sau ngày A Sửu nói thẳng thắn xong thì ngày nào nàng cũng ở bên cạnh
hắn, đến ban đêm hắn phải về Lăng Hoa Điện ngủ cũng lôi kéo, chơi xấu
muốn tiến vào Lăng Hoa Điện ngủ cùng hắn khiến Đoạn Thần không còn gì để nói.
"Không cần! Sư phụ, người cho ta vào đi. Được không? Ta chỉ muốn cùng
với người..." A Sửu nâng hai chân lên, cuốn lấy Đoạn Thần, tay chân đều
bám lấy Đoạn Thần.
"Không được." Thấy A Sửu lại giở trò thì sắc mặt Đoạn Thần trầm xuống,
liếc mắt nhìn Linh hộ pháp đang đứng bên cạnh xem náo nhiệt.
Linh hộ pháp đang nồng nhiệt xem, nhận được ánh mắt sắc lạnh của Ma
quân thì sắc mặt lập tức nghiêm túc, lên tiếng khuyên nhủ: "Tiểu chủ,
thời gian không còn sớm nữa. Quân thượng phê duyệt sổ con một ngày cũng
mệt nhọc rồi, người để Quân thượng nghỉ ngơi thật tốt đi."
"Không cần! Ta không muốn đi! Sư phụ, ta sẽ rất biết điều, ta sẽ không
quấy rầy người, người cho ta vào đó đi!" Kể từ sau khi thổ lộ với Đoạn
Thần xong thì A Sửu liền thích quấn quít lấy Đoạn Thần. Ngay cả ngủ cũng muốn ngủ cùng Đoạn Thần, muốn ôm Đoạn Thần chìm vào giấc ngủ. A Sửu cảm thấy nếu còn tiếp tục mơ tưởng như vậy nữa thì nàng sẽ phát điên mất,
cho nên dứt khoát tỏ ra vô lại, muốn nhanh chóng biến ảo tưởng thành
hiện thật.
"Không được." Đoạn Thần không thèm quay đầu lại, nói ra hai chữ từ chối A Sửu.
Sau lưng đột nhiên yên tĩnh, ít khi im lặng như vậy. Đoạn Thần không
hiểu A Sửu làm gì ở phía sau, đang do dự có nên quay đầu lại nhìn A Sửu
một chút hay không thì liền nghe thấy Linh hộ pháp vội vàng lên tiếng.
"Tiểu chủ! Người đừng khóc!" Nhìn A Sửu đỏ mắt, Linh hộ pháp lập tức lấy cái khăn tay ra đi tới gần lau mắt A Sửu.
Đoạn Thần nghe vậy thì có chút luống cuống, quay đầu nhìn A Sửu, thấy
nàng cầm khăn tay lau mắt, miệng mếu máo, trông rất uất ức. Đoạn Thần
mấp máy miệng, nói: "Muốn đi vào thì đừng khóc."
A Sửu hít mũi, không hề bỏ cái khăn tay che mắt ra. Tỏ vẻ đáng thương gật đầu: "Sư phụ ta không khóc nữa, người cho ta vào đi."
Đoạn Thần bất đắc dĩ lắc đầu, vung tay về phía sau, liền ôm lấy A Sửu đi vào Lăng Hoa Điện.
Đoạn Thần vừa bước vào Lăng Hoa Điện thì cửa chính liền lập tức đóng
lại. Linh hộ pháp đứng ngoài cửa còn lo lắng mãi, nhưng trong lòng lại
đắc ý. Từ lúc biết rõ A Sửu có tình cảm với Ma quân thì Linh hộ pháp có
cảm giác khuê nữ lớn muốn xuất giá. Thấy A Sửu không biết xấu hổ quấn
quít lấy Ma quân như vậy, mặc dù Linh hộ pháp không nhìn được, nhưng lại nhịn không được muốn giúp nàng một tay. Chỉ một trò lừa gạt nho nhỏ mà
đã gạt được Ma quân... Hy vọng đừng để Ma quân phát hiện...
Đoạn Thần muốn đặt A Sửu từ trên lưng xuống ghế, kéo tay nàng ra. Thấy A Sửu còn đẩy hắn thì Đoạn Thần đành phải nhẹ giọng mở miệng nói: "Được
rồi, ngươi cũng đã vào rồi. Buông bản quân ra trước để bản quân xem coi
ngươi đã xấu xí thành cái dạng gì rồi."
A Sửu nào dám để Đoạn Thần nhìn thấy bộ dáng của nàng. Nàng vốn không
có khóc, nếu để cho Đoạn Thần biết không chừng sẽ lập tức ném nàng ra
ngoài nên lại càng dùng sức ôm chặt Đoạn Thần, A Sửu cúi đầu,
trán đặt trên lưng Đoạn Thần, cố khàn giọng nói:
"Không muốn, ta không muốn buông sư phụ ra. Nếu sư phụ nhìn thấy bộ dáng của ta, lỡ không thích lại đuổi ta ra ngoài thì làm sao bây giờ?"
Nghe giọng của A Sửu, Đoạn Thần nhíu mày, muốn quay người lại nhìn
trạng thái lúc này của A Sửu một chút. Nhưng cái đồ xấu này lại giở trò
không để cho hắn xem, khiến Đoạn Thần rất bất đắc dĩ, chỉ có thể cam
kết: "Ngươi yên tâm, bản quân xem thử thôi, mặc kệ ngươi có bộ dáng gì
cũng sẽ không đuổi ngươi đi."
"Thật sao?" A Sửu cẩn thận hỏi.
"Bản quân đã lừa gạt ngươi khi nào chưa? Buông ra." Thấy A Sửu không tin hắn, Đoạn Thần có chút vô lực.
A Sửu chậm rãi buông lỏng tay đang ôm Đoạn Thần ra, đổi thành che mặt mình.
Quay người lại liền nhìn thấy A Sửu đang dùng hai tay che mặt, Đoạn Thần cảm thấy kỳ quái, nói: "Bỏ tay ra, che mặt làm chi."
Năm ngón tay tách ra để lộ một cái khe nhỏ, A Sửu liếc trộm Đoạn Thần.
Đoạn Thần nhìn thấy bộ dạng A Sửu lén lút chột dạ thì nhếch mày lên,
duỗi tay ra kéo hai tay A Sửu đang che mặt xuống. Nhìn thấy hai mắt A
Sửu có chút ửng đỏ nhưng lại không hề có chút vết tích chảy nước mắt,
lập tức liền hiểu là chuyện gì xảy ra.
"Đêm nay ngươi ngủ ngoài điện, không được phép tiến vào tẩm điện bản
quân!" Bỏ lại một câu này, Đoạn Thần đứng dậy đi ra sau hậu điện.
A Sửu vừa nghe vậy thì nóng nảy đuổi theo hô: "Sư phụ, người đừng nóng
giận. Ta không cố ý, ta vốn cũng muốn khóc nhưng ta còn chưa khóc thì
Linh hộ pháp đã hô lên. Sau đó người liền cho ta đi vào ... Sư phụ, ta
không có lừa người, người đừng nóng giận..." Giữ chặt ống tay áo Đoạn
Thần, A Sửu hết sức vô tội.
"Bản quân cho ngươi đi vào nhưng không có cho ngươi ngủ cùng bản quân.
Bản quân cho ngươi hai lựa chọn: Một, ngươi tự mình đi ra ngoài. Hai,
đêm nay ngươi ngủ bên ngoài điện." Đoạn Thần không đổi sắc nhìn A Sửu.
"Được rồi, vậy đêm nay ta ngủ ngoài điện..." A Sửu không chút do dự lập tức chọn. Đêm nay có thể đi vào Lăng Hoa Điện đã là một bước tiến tốt
rồi, từ từ sẽ đến được đích, đừng để cho sư phụ ghét là được.
Đoạn Thần gật đầu, kéo ống tay áo ra, nhấc chân đi ra sau hậu điện.
A Sửu vừa nhìn thấy Đoạn Thần đi thì lại gọi Đoạn Thần: "Sư phụ, người đi đâu?"
"Bản quân đi tắm." Đoạn Thần đi lên phía trước, quăng lại một câu.
A Sửu vừa nghe vậy thì con mắt sáng lên, không chút nghĩ ngợi nói
thẳng: "Sư phụ, ta cũng muốn tắm rửa. Nếu hai chúng ta đều muốn tắm rửa
thì chúng ta cùng nhau tắm đi!"
Mắt lạnh liếc A Sửu một cái, mặt Đoạn

Bạn đang đọc truyện Sư Phụ Ma Quân, Đồ Đệ Thượng Thần được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.