Chương 69: Thầy Trò Nói Chuyện Với Nhau Trong Mộng Cảnh
Đêm khuya, Đoạn Thần
không ngủ được, đang ngồi phê sổ con thì đột nhiên dừng động tác lại.
Sau một khắc, Đoạn Thần ngồi thật đàng hoàng, hạ một tầng kết giới quanh thân, nhắm mắt sa vào bên trong mộng cảnh.
Thấy thân thể mềm mại trắng nõn của A Sửu co rút lại, Đoạn Thần sững sờ một cút.
"Sư phụ! Sư phụ!" Thấy Đoạn Thần, A Sửu muốn chạy về phía hắn, nhưng
chạy được một nửa thì không biết bị vật vô hình gì ngăn cản. A Sửu ngồi
trên mây mù, trơ mắt nhìn Đoạn Thần, mặt mũi đầy uất ức.
Đoạn Thần nhìn thấy A Sửu như vậy thì đau lòng đi tới, cách một lớp
bình phong vô hình, Đoạn Thần lạnh mặt mở miệng hỏi: "Sao vậy, có ai bắt nạt ngươi sao?"
"Hu hu... Sư phụ, ta bị người ta đánh. Đau quá, đau quá..." A Sửu uất ức khóc.
"Ai đánh, nói cho bản quân biết." Sắc mặt Đoạn Thần âm trầm đến mức
đáng sợ. Trên đời này trừ cái tên khốn kiếp đã bị hắn đánh chết trước đó không lâu, lại còn có người dám động đến đồ xấu!
"Là một phàm nhân..." Thấy mặt mũi Đoạn Thần đầy âm u, bị một tấm bình
phong ngăn cản, A Sửu có thể cảm nhận được sát khí nồng nặc tỏa ra quanh người hắn. A Sửu không dám nói cho Đoạn Thần biết người ra tay với
nàng.
"Bản quân biết rõ, bản quân đang hỏi ngươi là ai ra tay với ngươi, thân phận của hắn là gì." Trong lòng càng tức giận, Đoạn Thần càng lạnh
lùng. Bây giờ A Sửu có thể gặp hắn trong mộng cảnh thì có nghĩa là thân
thể A Sửu sống nhờ đã bị trọng thương, có thể năng đã bị thương mà mất
mạng. Nếu tìm không được thân thể để sống nhờ thì sẽ trở thành cô hồn,
mờ mịt vất vưởng trong thiên địa. Loại linh hồn sống như A Sửu, lại còn
là linh hồn nhỏ tuổi, rất dễ bị cô hồn dã quỷ tìm đến. Càng nghĩ sắc mặt Đoạn Thần càng tệ, hận không thể giết người khiến A Sửu trọng thương.
"Ta, ta không biết... Sư phụ, hình như Đặng Mỹ Mỹ bị người đánh chết
rồi, vậy ta, vậy ta làm sao bây giờ? Hiện tại ta không có thân thể, ta
muốn ăn gì cũng không thể ăn..." A Sửu cảm thấy vô cùng đau lòng, không
có thân thể, chỉ có thể nhìn mà không thể ăn, quá đau khổ.
Đoạn Thần im lặng, nếu như không phải trước mặt có lớp bình phong ngăn
chặn thì hiện tại Đoạn Thần thật muốn vươn tay gõ mạnh vài cái vào đầu A Sửu. Cái đồ xấu này, chỉ biết nhớ đồ ăn!
Thấy Đoạn Thần không nói gì, A Sửu sợ hãi, không phải là sau này nàng
sẽ như vậy mãi chứ, không ăn được cái gì! Không được! Vẻ mặt A Sửu đau
khổ, hô lên: "Sư phụ, có cách nào để ta có thể ăn đồ ăn không?"
"Ngươi tìm một thân thể thích hợp để nhập vào trước đi, chờ đến khi
hoàn toàn thích ứng, có thể khống chế được thân thể thì ngươi có thể ăn
được." Thấy A Sửu nóng nảy, Đoạn Thần bất đắc dĩ nói.
A Sửu lắc đầu, nói: "Sư phụ, ta đã thử tiến vào thân thể nhiều người, nhưng đều vào không được."
"Ý bản quân là ngươi đi tìm vài thân thể có hồn phách vừa rời khỏi để
thử xem một chút." Đoạn Thần không còn gì để nói, trong lòng càng thêm lo lắng. Đồ xấu này ngu xuẩn như vậy, chỉ biết có
ăn thôi, ở nhân gian nhất định dễ dàng bị người khác lừa gạt, bắt nạt.
Nghĩ đến đây, Đoạn Thần nhíu mi hỏi: "Ngươi đã tra rõ ràng ngươi ở chỗ
nào chưa?"
A Sửu mơ hồ lắc đầu, nói: "Sư phụ, bọn họ chỉ nói cho ta biết đó là phố Thanh Thủy, ta hỏi bọn họ đó là châu phủ gì, các nàng đều nói không
biết rõ, không chịu nói cho ta biết. Sau đó ta tự mình chạy đi hỏi những người khác, những người đó nói cho ta biết là Võ châu."
"Võ châu? Bản quân sẽ điều tra thêm. Tóm lại ngươi đợi ở đó đừng chạy loạn khắp nơi." Đoạn Thần dặn dò A Sửu.
A Sửu cúi đầu, im lặng một chút rồi mới ngẩng đầu lên, chăm chú nhìn
Đoạn Thần nói: "Sư phụ, hình như ta không còn ở đó nữa... Sau khi ta bay ra khỏi người Đặng Mỹ Mỹ thì cũng không biết đã ở nơi nào. Cảnh vật
xung quanh xấu xí đều hết sức xa lạ, ta mở miệng hỏi người ta nhưng bọn
họ đều không nhìn thấy ta..."
Đoạn Thần cảm thấy đau đầu, mặc dù hắn và A Sửu có ‘Tỏa Hồn Chú’, nhưng kể từ khi A Sửu bị mang đến Thần giới, được dưỡng ở Phượng Hoàng tộc,
sau khi mất tích thì Đoạn Thần không thể chủ động cảm nhận được A Sửu
nữa. Đoạn Thần cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, điều duy nhất mà
Đoạn Thần có thể chắc chắn là Tỏa Hồn Chú giữa hắn và A Sửu vẫn chưa
biến mất. Tỏa Hồn chú không biến mất, nhưng lại không thể cảm nhận được A Sửu, điều này khiến Đoạn Thần không thể nắm chắc. Bây giờ chuyện quan
trọng nhất chính là tìm được linh hồn và thân thể của A Sửu rồi mang về
Ma giới. Cả hai đều phải tìm được, thiếu một thứ cũng không được, gần
đây Đoạn Thần liên tục phiền lòng vì chuyện này.
"Việc cấp bách, ngươi

Bạn đang đọc truyện Sư Phụ Ma Quân, Đồ Đệ Thượng Thần được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.