Chương 28: Năm Cái Thùng
Tô Mặc Nhiên nghe tiếng bước chân càng lúc càng gần, trong lòng càng
nóng nảy, khi tiếng bước chân sắp tới chỗ cô giấu mình, tâm niệm cô vừa
động, bóng người đột nhiên biến mất.
Tô Mặc Nhiên xuất hiện trong thư phòng trong không gian cô thở phào nhẹ
nhõm, còn may còn may, hù chết cô, lại quên mất món thần khí không gian
này, may mà thời khắc mấu chốt liền nghĩ tới bằng không sẽ gặp nguy
hiểm, cũng không biết hai người bên ngoài vào làm chi.
Nghĩ đi nghĩ lại trước mắt đột nhiên xuất hiện hình ảnh bên ngoài không gian.
Hai người đàn ông đứng ở chỗ cô vừa giấu mình, một cao một thấp, trong tay người cao cầm chìa khóa kho hàng.
Người đàn ông cao đẩy một đống đồ vật lẫn lộn phía sau tủ quần áo ra, lộ ra năm cái thùng gỗ lớn giấu phía dưới, ông ta nói với người vóc dáng
thấp: “Bên trong mấy cái thùng này đều là một nhóm tranh chữ cổ quý giá
tôi len lén lựa ra trong đống đưa tới, tôi đã tìm người kiểm tra rồi đều là đồ thật, còn có một bộ đồ dụng cụ gia đình bằng gỗ Hoàng Hoa Lê ở
mặt sau cùng, cậu tìm cơ hội đưa đồ đến chỗ cũ, phía trên sẽ phái người
xuống lấy.”
“Biết rồi anh Triệu.” Người đàn ông vóc dáng thấp nói.
“Cẩn thận một chút, lần này đồ vật bên trong phần lớn đều giá trị liên
thành, phía trên rất coi trọng, cậu cũng đừng xảy ra sơ suất, lỡ như làm hỏng tôi không cứu được cậu.” Người đàn ông cao thấy vẻ mặt người vóc
dáng thấp không cho là đúng, vội vàng cảnh cáo ông ta. Nhóm hàng này giá trị không nhỏ, bọn họ nhất định có thể được chia không ít tiền, làm
xong lần này có thể nghỉ một khoảng thời gian, gần đây thần kinh căng
thẳng quá mức chỉ sợ ra một chút lầm lỗi. d1en d4nl 3q21y d0n
“Biết rồi, em làm việc anh còn không yên tâm sao, anh Triệu, anh nói lần này hàng ra khỏi, chúng ta có thể được chia bao nhiêu tiền? Lần trước
mất công sức lớn ra một đám như vậy, cuối cùng được chia tí xíu, đủ làm
gì chứ.”
“Cậu nên vừa lòng đi, lần trước hàng chất lượng không tốt còn có thể bán được nhiều tiền như vậy cũng không tệ rồi.” Người cao bốp một cái đánh
lên đầu người vóc dáng thấp, tên ngu ngốc này cũng không nhìn coi bây
giờ là thế đạo gì, còn dám chê ít?
“Anh Triệu, anh nói phía trên bán những món đồ này cho ai vậy, hiện giờ
ai dám trộm giấu những món đồ này, bị tra ra liền bị tội chết.” Mỗi lần
bọn họ đều chỉ phụ trách mang đồ vật đến điểm đã định trước, lần sau lại đi thì hàng lần trước đều không còn, có thể thần không biết quỷ không
hay mà mang đồ đi như vậy khẳng định không phải nhân vật đơn giản, ông
cảm thấy người phía trên này có chức vị không thấp.
“Hình như là mua cho người nước ngoài, tôi cũng không rõ ràng lắm, cậu
mặc kệ nó, có tiền chia là được, quản khỉ gió gì nó bán cho ai.”
“Anh Triệu, anh nói nếu đồ trong kho hàng này đều mang ra bán thật tốt,
Trương Diệu Huy đó lại không biết điều, chết sống không chịu theo chúng
ta làm một trận, mấy lần lão ta canh chừng càng lúc càng nghiêm, tiếp
tục như vậy muốn chuyển chút đồ ra ngoài thật khó khăn.” Người đàn ông
vóc dáng thấp nhắc tới Trương Diệu Huy liền nổi giận trong lòng, thật
đúng là lão ngoan cố suy nghĩ bảo thủ, tiền đã đưa tới cửa còn từ chối,
đầu óc bị nước vào.
“Đừng có gấp, phía trên sớm muộn gì cũng sẽ thu thập lão ta, chỉ có điều không tìm được cơ hội thích hợp.” Người cao hình như biết được chút
manh mối gì, thần thần bí bí trao đổi với người vóc dáng thấp.
“Nghe nói hôm nay cha lão ta lại tới, đang ở kho hàng thứ nhất.” Người
đàn ông vóc dáng thấp nói, còn dùng ngón tay cái chỉ chỉ về phía kho
hàng thứ nhất.
“A, mỗi lần cha lão ta tới đều sẽ len lén

Bạn đang đọc truyện Sống Lại Thập Niên Bảy Mươi được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full . Net.