Chương 51: Chương 47
Qua năm mới Kiều Văn
Trung liền đi theo một đội xây dựng, ông phải cố gắng để nuôi sống ngôi
nhà này. Nhưng ông mới ra tù, không có tài chính, không có mối quan hệ,
cũng không có kỹ năng, chỉ có thể dựa vào thể lực để kiếm tiền. May sao
ông sức dài vai rộng, chịu được cường độ lao động chân tay cao ở đội xây dựng.
Kiều Ngôn Hi chào đón học kỳ đầu tiên sau khi phân ban. Lần chia lớp này khiến cô như cá gặp nước, thành tích không còn thứ hai, thứ ba nữa.
Trong ngôi trường trọng điểm nổi tiếng toàn thành phố, thành tích của
Kiều Ngôn Hi như nước thủy triểu dâng lên, ngay đến giáo viên chủ nhiệm
khóa cô cũng ngạc nhiên không thôi, không biết cô nữ sinh nhỏ gầy cao
này làm sao có thể lợi hại đến mức vượt hạng thứ hai tới ba mươi điểm.
Thiên phú của Kiều Ngôn Hi không bị môn học Khoa học tự nhiên trói buộc
rốt cuộc bày ra triệt để. Giống như một diễn viên múa được khổ luyện
nhiều năm, cuối cùng bày ra phong thái hoa lệ trên sân khấu, đẹp mắt tới nỗi làm người ta không dám rời.
Khương Thành Ngọc lại càng không cần phải nói, cậu thông minh, linh
hoạt, trời sinh có khiếu trong các môn khoa học. Cậu vẫn lạnh lùng, kiêu ngạo, giống như trong mắt ngoài học ra thì không nhìn thấy gì khác. Ai
cũng không biết, mỗi ngày cậu đều muốn dõi theo cô gái cũng chói mắt như cậu, ánh mắt nóng rực như có thể hòa tan bất cứ vật gì trên thế gian.
Khương Thành Ngọc và Kiều Ngôn Hi, một người xếp thứ nhất Khoa Tự nhiên, một người xếp thứ nhất Khoa Xã hội. Tên hai người đặt song song trên
bảng vàng, sóng vai cùng đi. Cô kiêu ngạo, cậu cũng kiêu ngạo. Bởi vì
người mình yêu có thể bắt kịp bước tiến của mình, cùng mình đi về phía
trước, không có điều gì vui sướng hơn.
Họ không thường gặp riêng nhau, không những những đôi yêu nhau khác cả
ngày ngọt ngọt ngào ngào đến ngán. Đôi khi gặp nhau trên sân thể dục,
Khương Thành Ngọc sẽ lén kéo tay Kiều Ngôn Hi, còn Kiều Ngôn Hi thì dành cho cậu nụ cười tươi sáng. Kết thúc giờ tự học buổi tối, họ sẽ bỏ lại
mọi người, lén lút đến góc phòng kể lại những phiền não vừa qua, động
viên tinh thần đối phương. Quan trọng nhất là, làm dịu nỗi nhớ của mình
dành cho đối phương.
Đây chính là toàn bộ nội dung trong mối quan hệ của hai người, đơn giản
nhưng ấm áp. Họ dùng cách thích hợp nhất để yêu nhau, không quấy rầy,
không làm phiền, chỉ nhìn đối phương toát ra ánh sáng rực rỡ, sau đó lén tự hào trong lòng. Có lẽ họ chưa rõ yêu rốt cuộc là gì, nhưng đã sớm
học được cách quý trọng đối phương, quý trọng tình cảm của bọn họ.
Trong cuộc đời, tình yêu của chúng ta nhiều ít cũng sẽ có tiếc nuối, bởi vì khi chúng ta chưa học được cách tốt với một ai đó, làm sao để che
chở cho người đó, chúng ta nói lời yêu quá sớm. Chúng ta lấy danh nghĩa
tình yêu để làm những việc tổn thương đối phương, cuối cùng, khi người
kia đã không còn hy vọng với bạn, rời xa bạn, chúng ta mới phát hiện,
hành vi của mình ngu xuẩn đến cỡ nào, mà người vì đau lòng mà bỏ đi chỉ
có thể vĩnh viễn trở thành tiếc nuối trong tuổi thanh xuân của chúng ta.
Nhưng Kiều Ngôn Hi và Khương Thành Ngọc thật may mắn, họ vì áp lực cuộc
sống mà trưởng thành sớm, họ cẩn thận che chở cho tình cảm không dễ mới
đến của họ, chỉ sợ đối phương phải chịu chút thương tổn. Họ quý trọng
tình cảm mà đối phương dành cho mình, cho nên mới có thể dắt tay nhau đi đến cuối cùng.
Học kỳ này, Kiều Ngôn Hi cảm thấy Lý Thanh hình như thay đổi, mỗi lần
mình nói chuyện hay nói đùa với cô ta, cô ta đều tỏ ra lạnh lùng xa
cách, hơn nữa không bao giờ chủ đông nói chuyện với mình, ngay đến gặp
nhau trên đường cũng không chào hỏi. Kiều Ngôn Hi khó hiểu, cô vắt hết
óc suy nghĩ cũng không rõ mình đắc tội cô ta chỗ nào. Cô cũng nói chuyện với Ngô Đình Đình và Doãn Manh Manh, họ cũng giống cô, không hiểu gì
cả.
Sau đấy, cô không còn phiền não vì chuyện này nữa, nếu người ta không
thích mình, cô việc gì phải dính lấy. Cô cũng có lòng tự trọng, huống hồ cô hoàn toàn không biết mình đã làm sai điều gì.
Có điều còn có chuyện vui vẻ hơn, cô, Ngô Đình Đình và cả Doãn Manh Manh đều trong lớp trọng điểm của Khoa Xã hội, Doãn Manh Manh vui sướng quên trời quên đất. Ba người họ vốn rất tốt, giờ thì càng như hình với bóng, ngày nào Doãn Manh Manh cũng tới phòng họ, chỉ mong lập tức chuyển
sang.
Còn về

Bạn đang đọc truyện Ngôn Hi Thành Ngọc được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(dot)Net.