Chương 16: Gặp Kẻ Buôn Người
Lúc buổi chiều, mặt
trời còn chưa lặn, Hoắc Dần tựa vào ghế dựa gác chân lên cao bên cửa sổ, trên tay lật sách xem, mắt nửa mở nửa nhắm, giống như không có tinh
thần gì.
Khi hộ vệ Giáp đi tới Hoắc Dần cũng không phát hiện ra, đợi đến khi bóng người đã đứng ở bên người hắn, hắn mới hồi hồn, ngáp một cái hỏi: "Thế
nào rồi?"
Hộ vệ Giáp chắp tay bẩm báo: "Hai chuyện, thứ nhất, chuyện đại nhân phân phó thuộc hạ đi điều tra nguồn gốc của Quý gia thuộc hạ đã tra được,
theo nhận biết của mọi người, trước khi Trần Huyện lệnh nhậm chức, ông
chủ Quý là nha dịch, thuộc hạ của Huyện lệnh cũ, là một người sống tạm
bợ, cũng không thật sự biết làm gì, cũng không biết vì sao đột nhiên trở nên giàu có, làm buôn bán nữa."
"Không có chuyện bạc rơi từ trên trời xuống." Hoắc Dần khép sách lại: "Có biết là phát tài vào lúc nào không?"
"Khoảng hơn hai mươi năm trước, cũng cùng năm đó, Huyện lệnh cũ từ quan, Trần Huyện lệnh mới đến nhậm chức." Hộ vệ Giáp nói xong, thấy Hoắc Dần
gật đầu, thì tiếp tục nói: "Còn chuyện thứ hai là người điều tra tin tức này đang lên đường trở về dường như nhìn thấy Lý Thủ Tài."
"Mấy ngày nay gã rất an tĩnh, gã làm gì?"
"Lý Thủ Tài lên Chu Sơn." Hộ vệ Giáp nói: "Có thể không phải đi hướng
Lộc Phong Trại, thế nhưng phương hướng kia chính là con đường Lộc Phong
Trại tạo ra để di chuyển."
Hoắc Dần thở ra một hơi, trên mặt nở nụ cười, vỗ vỗ quyển sách ở trên
tay nói: "Tốt, tiếp tục điều tra họ Quý, bên Lý Thủ Tài, chúng ta nên có chút động tác."
Sau khi Hoắc Dần phân phó công việc cho hộ vệ Giáp thì vẫy tay để hắn
nhanh đi sắp xếp, hộ vệ Giáp vừa ra cửa lại gặp phải hộ vệ Đinh.
Hộ vệ Đinh có chút khó xử, xoa xoa đôi bàn tay, lúc này mới đi vào bên
trong, nhìn bóng lưng Hoắc Dần nói: "Đại nhân, phu nhân nói nàng phải về nhà mẹ một chuyến."
Hoắc Dần mới vừa nâng ly trà lên uống một ngụm, còn chưa nuốt xuống đã
phun ra ngoài, liếm môi một cái, hắn một trăm phần trăm xác định tuyệt
đối Thẩm Miểu không nói như vậy.
Hộ vệ Đinh nhăn nhăn nhó nhó, tiếp tục nói: "Phu nhân nói, dù sao mấy
ngày nay không có chuyện của nàng, nếu đại nhân có chuyện cứ đến chỗ cũ
tìm nàng."
Hoắc Dần thở dài, chỉ sợ là nàng nhớ đám tôm cua trong sông rồi, chỉ là, mấy ngày nay quả thật không có chuyện của nàng, công việc hắn sắp xếp
còn phải chờ mấy ngày nữa mới có thể tiến hành, thôi cứ để nàng ung dung tự tại chút.
Tri phủ điều tra Từ huyện lệnh, rất nhanh binh lực triều đình phái tới
cũng sắp đến Ngô Châu rồi, nghe nói chỉ mấy ngày nữa là vào cảnh nội Ngô Châu.
Vào sáng sớm, Tri phủ phái người đến trong phủ Trần Huyện lệnh phân phó
công việc, khi Trần Huyện lệnh nhận được nhiệm vụ, đầu óc đều mơ hồ.
Tri phủ nói, triều đình phái hơn hai ngàn người, sau khi vào Ngô Châu
còn có binh lực của Ngô Châu, binh lính của Ngô Châu vốn có chỗ ở, nhưng mà hai ngàn người triều đình phái tới trừ phiến loạn không có chỗ ở,
chuyện chỗ ở, còn cần phải nhờ Trần Huyện lệnh sắp xếp.
Lúc ấy Trần Huyện lệnh có chút cà lăm: "Chuyện này. . . . . . Hạ quan phải sắp xếp thế nào đây?"
Trước đây cũng chưa từng tới nhiều người trừ phiến loạn như vậy!
Người tới truyền lời nói: "Sắp xếp như thế nào là chuyện của Trần đại
nhân, thành này gần Chu Sơn, nếu muốn trừ phiến loạn, xuất phát từ thành này là ổn thỏa nhất, Tri phủ đại nhân cũng biết đã làm khó Trần Huyện
lệnh, bạc triều đình phát xuống cho chuyện trừ phiến loạn thì hai ngày
sau sẽ đưa đến trong phủ, chi tiêu cho việc ăn, ở, đi lại của binh
lính."
Trần Huyện lệnh chậc chậc miệng: "Thật sự có chút chuyện không phải có tiền là có thể giải quyết được."
"Trần đại nhân, đây chính là cơ hội lập công đấy, nếu như kế hoạch trừ
phiến loạn toàn thắng, khi Tri phủ đại nhân báo lên cho triều đình,
trong sổ công lao cũng có tên của Trần đại nhân." Người truyền lời nói
xong, chắp tay nói: "Cáo từ!"
Do đó lập tức xoay người đi, Trần Huyện lệnh theo ở phía sau, một đường
nói đến khi người nọ xuất phủ nhưng cũng không thay đổi được gì, Trần
Huyện lệnh đấm đấm tay, trong lòng suy nghĩ nên hẹn ông chủ Quý và ông
chủ Cổ tới cùng nhau thương lượng.
Ông chủ Quý vừa nghe được chuyện, lúc ấy đã vỗ bàn chậc chậc không ngừng lắc đầu nói: "Vậy là ta biết được kẻ họ Thẩm kia mua tòa nhà trống là
để làm gì rồi!"
Ông chủ Cổ hỏi: "Không lẽ hắn biết trước?"
"Chỉ sợ là hắn có chút cách thức biết được lần này có binh lực được phái tới trừ phiến loạn, đoán được bước này." Ông chủ Quý thở dài: "Ông chủ
Cố, mấy tòa nhà trống trong tay ông cũng bán rẻ cho người kia rồi,
chuyện trừ phiến loạn cũng không phải là chuyện trong một ngày, cũng
không biết phải ném xuống bao nhiêu bạc nữa."
Ông chủ Cổ nói: "Vậy hãy để cho phía trên phát xuống nhiều bạc chút!"
"Tri phủ mới nhậm chức là thiếu gia Hoắc gia, Hoắc gia rất khó đối phó,
sợ rằng lúc này trừ phiến loạn, chẳng những không vớt được gì, ngược lại ta phải bỏ tiền vào." Trần Huyện lệnh lắc đầu, mang ý thăm dò, nhìn về
phía Ông chủ Cổ nói: "Trước đó ông đã gửi thiếp mời cho họ Thẩm kia, lần này gửi thêm lần nữa, cứ nói ta cũng sẽ đến, xem hắn có cho ta mặt mũi
hay không."
Ông chủ Cổ nhận được nhiệm vụ, trở về chuyện đầu tiên làm là viết thư
cho Hoắc Dần, sau khi viết xong thì sai gia đinh trong phủ mang tới
khách điếm Đỉnh Phong.
Hoắc Dần cũng không ở khách điếm Đỉnh Phong, Thẩm Miểu trở về trong sông cũng đã được ba ngày rồi, công việc trừ phiến loạn cũng được sắp xếp
không tồi, hôm

Bạn đang đọc truyện Hà Bá Cũng Không Nhặt Rìu được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.