Chương 179: Vui Chơi Có Thưởng
Tạm dừng ở chỗ mấy vị đại sư cấp S, ta hãy nói về sảnh đón tiếp của Tạ gia, nơi tuổi trẻ tinh anh các nơi đang tề tựu.
Khi màn chắn năng lượng được tạo ra, cảnh tượng nơi cổng chính của Tạ gia
coi như đã mất khỏi tầm mắt của mọi người ở đây. Đám thanh niên tất cả
thở phào, sức ép vô hình của các vị kia, dù không cố ý nhưng vẫn khiến
bọn họ khó thở.
Tâm điểm chính nơi đây chính là khu vực trung
tâm, nơi có bảy nàng tiên nữ của bảy đại gia tộc đang đứng, trong đó,
Thủy Tiên của nhà Morgan là đang đứng một mình. Đôi mắt của cô khi nhìn
thấy Mộng Băng Doanh kia có thể cùng sánh vai với các tiền bối mà đi vào bên trong, lộ ra nét u buồn khó tả.
Raddi đại sư là trưởng bối
ruột thịt của cô, ngày thường Thủy Tiên luôn đi theo bên cạnh, vừa học
tập vừa chăm sóc cho ông, vậy mà trong lòng của ông, Thủy Tiên nàng
không thể nào so với Mộng Băng Doanh được.
Đã không ít lần Raddi đại sư tuyên bố ra bên ngoài, Mộng Băng Doanh chính là người thừa kế y
bát của ông, vị trí ông đang đứng, chính là dọn sẵn chỗ cho Mộng Băng
Doanh ngày sau, người nhà Morgan cho dù muốn hay không muốn, cũng phải
tuân theo. Đây chính là tâm bệnh lớn thứ hai của đám lãnh đạo nhà
Morgan, chỉ sau ngạo nhân Vương Bá kia. Phù sa ao nhà mà chảy ruộng
ngoài, đây như cái vết đời đời của nhà Morgan, gọi là lời nguyền cũng
không kém lắm.
Khẽ nhìn qua chỗ bên kia một chút, nơi sáu nàng kia đang tụm lại, đôi mắt của Thủy Tiên lại ánh lên tia tự tin.
Mộng Băng Doanh là hậu nhân của truyền thừa cổ xưa, Thủy Tiên nàng có thua
cũng không sao. Nhưng sáu nàng kia, luận về mọi mặt, nhan sắc tài năng
danh tiếng, Thủy Tiên nàng đều xếp trên không chỉ vài bậc. Ví như số nam nhân trẻ tuổi đang reo hò ở đây, non nửa là gọi tên nàng. Thủy Tiên là
thiên kiêu thời này của nhà Morgan, mà nhà Morgan thì đứng đầu trong
thất đại gia tộc. Đây là đẳng cấp, thứ không dễ gì có được.
Mấy
nàng kia đương nhiên cũng không nhịn được, thỉnh thoảng lén nhìn về phía Thủy Tiên đang cao cao tại thượng, đây là khí chất tự nhiên của Thủy
Tiên nàng, nhưng khó ngăn trong trong đầu bọn họ phát ra hai chữ " xảnh
xẹ ".
Khó trách, dù được gọi là tiên nữ hay thiên kiêu, cơ bản
bọn họ cũng chỉ là thiếu nữ mới lớn, nếu bắt mình tự động điệu thấp
trước người con gái khác, như vậy mới là không đúng. Mà trung thực nhận
xét, nếu bỏ qua hết mọi hậu thuẫn phía sau, chỉ luận dung mạo khí chất,
mấy nàng ở đây, ai nấy đều xứng đáng là lá ngọc cành vàng, hạc trong bầy gà, tiên nữ hạ phàm cũng không sai.
Nếu nói trong đây có ai là
vui vẻ tự nhiên nhất, là mấu chốt tạo nên sự hòa hoãn của các bên, chính là Tạ Oanh Oanh và La La, có lẽ vì hai nàng nhỏ tuổi nhất. Oanh Oanh là chủ nhà, lễ tiếp đãi là đương nhiên, huống chi bản tính của nàng cũng
ngây thơ trong sáng, dễ lấy được cảm tình của người khác.
Nhưng
La La kia thì khác, dù mới 12 tuổi, nhưng sự ngây thơ của cô bé có kèm
theo vô số tội, ngay lúc này đây, niềm vui của La La chính là vì một lần nữa được ôm sát thủ bốn bánh bao đen trong lòng. Mọi người không nhìn
thấy được Mỹ Mỹ, nhưng nụ cười hạnh phúc của La La thì có, vô thức họ để La La đứng trung tâm, làm cầu dao trò chuyện. Tình huống cứ vậy cho đến khi phía người tiếp dẫn của Tạ gia có động tĩnh mới.
Đại sư cấp
A, Tạ Minh của Tạ gia, nếu không tính đến vài vị đặc biệt trong đoàn hộ
tống của các nhà, ông hiện giờ là người có thân phận cao nhất ở đây. Sau khi xác định phần quan trọng của buổi đón tiếp đã hoàn thành, theo sự
sắp xếp từ trước, Tạ Minh đại sư bắt đầu triển khai chương trình tiếp
theo. Đâu là tiết mục Tạ gia đã chuẩn bị sẵn, chủ yếu dành cho đám thanh niên tài tuấn ở đây có dịp thể hiện bản thân.
Theo sự điều
khiển của Tạ Minh đại sư, sảnh đón tiếp hạ xuống mặt đất, tiếp theo mọi
người bên trên bước xuống. Ngay khi người cuối cùng rời đi, sảnh đón
tiếp lập tức biến đổi. Thì ra thiết bị này còn có chức năng khác.
Trước mặt mọi người không còn là mặt sảnh rộng rãi nữa, nó đã trở thành một
khối kim loại hình hộp vuông, bốn mặt bên có bốn cánh cửa, lần lượt đánh số thứ tự từ một đến bốn.
Trừ người của Tạ gia hẳn đã biết
trước, những người khác khó tránh khỏi một phen bất ngờ, thiết bị đa
tính năng đương nhiên bọn họ đã từng thấy, nhưng loại có kích thước lớn
và tự động biến hình được như thế này quả ít gặp, coi như lần này đã mở
rộng thêm tầm mắt.
Chuẩn bị đã xong, đại sư Tạ Minh bay lên, dùng năng lượng truyền âm đến mọi người:
_ Ta là Tạ Minh, thân phận đại sư cấp A, nay nhận mệnh lệnh của gia chủ,
ta sẽ là người chủ trì nghi thức tặng quà của Tạ gia dành cho tất cả
thiếu niên tinh anh ở đây.
Lưu ý, vì số lượng quà tặng có hạn,
nên để công bằng, chúng ta đã sắp xếp một trò chơi nhỏ, lấy món quà làm
phần thưởng, đảm bảo không thiên vị bất cứ ai.
Luật chơi rất đơn
giản, quà đã để sẵn bên trong cái hộp hình vuông này, các ngươi cứ tự
tiện vào trong tìm kiếm, ai lấy được thì sẽ của người đó. Chỉ cần là
người tinh anh dưới ba mươi tuổi, mặc kệ thân phận gì, đều có thể tham
gia.
Về số lượng quà, cứ năm mươi người bước vô, sẽ tự động thêm một phần quà, không có giới hạn cuối cùng. Ta nhìn thấy ở đây có khoảng hai nghìn thiếu niên tinh anh, để chứng minh thiện ý, ta sẽ bỏ vào
trước năm mươi phần quà, về sau nếu số người tăng thêm thì mới theo luật cũ.
Đương nhiên đây chỉ là một trò chơi, các ngươi có thể tùy ý
lựa chọn có tham gia hay không, nhưng ta khuyên là hãy tham gia, vì món
quà mà Tạ gia ta chuẩn bị, là vô cùng cần thiết cho các ngươi.
_ Đại sư Tạ Minh, có thể nói trước món quà đó là gì hay không.? Một ai đó kêu lên.
_ Ha ha ha, tuổi trẻ đúng là hay nóng vội, được rồi, ta cũng đang định
nói. Thứ Tạ gia ta muốn tặng, chính là một loại trái cây, mà có lẽ các
ngươi hay biết về nó với cái tên, " trái kí ức hoàn hảo ".
_ Hả._ Lập tức có người kinh hô, _ Thứ quý giá như vậy mà Tạ gia cũng bỏ ra được sao, thật không hổ là đại gia tộc.
_ Vậy trái kí ức hoàn hảo đó là cái gì? Những người không biết thì sau vài câu đối đáp, lập tức cũng trở nên kinh ngạc.
Sau một hồi rầm rì, không khí bên dưới nhanh chóng trở nên cuồng nhiệt, sức hút từ món quà đúng là quá lớn.
Đại sư Tạ Minh mỉm cười, hiệu ứng này đúng là thứ ông trông chờ. Lần này
gia tộc quả đã hao tốn, nhưng đổi lại tiếng tăm, người đại diện như ông
đây mặt mũi cũng được thơm lây. Ho mấy tiếng để tình hình dịu xuống, ông nói tiếp.
_ Như ta đã nói. Để đảm bảo sự công bằng, trò chơi lần này không khảo hạch đẳng cấp trình độ hay kiến thức của các ngươi, cũng không phân biệt cơ giới sư hay cơ giới sĩ. Thứ quan trọng nhất để có
thể dành chiến thắng trong trò chơi này, chính là ý chí. Người nào có ý
chí mạnh mẽ, sẽ là người đi được xa nhất.
Cuối cùng, ta muốn nói thêm một thông tin bổ sung, đó là đến khi kết thúc, người nào thu được
nhiều trái kí ức hoàn hảo nhất, người đó sẽ được nhận thêm một món quà
nữa, chính là món quà của đại sư Morgan Raddi dành tặng. Nói trước, bản
thân ta cũng không biết món quà đó là gì, chỉ ai nhận được mới biết.
Chỉ vậy thôi, những gì cần biết ta đều đã nói, việc còn lại các ngươi cứ tham gia rồi sẽ biết. Bắt đầu đi.
Nói xong thì đại sư Tạ Minh vung tay, bốn cánh cửa bốn bên của cái hộp
khổng lồ mở ra. Theo đó, thanh niên từ xung quanh ùn ùn lao vào trong,
khí thế lớn hơn nhiều so với đám con nít mặc quần đùi đi giựt đồ cúng.
..
...
_ Thưa tiên sinh Vô Vô Khoác, ông có gì muốn cho khán giả biết về thử
thách mà lần này Tạ gia tạo ra, dành cho thanh niên tinh anh tuổi trẻ
kia, hoặc là về thiết bị hình hộp khổng lồ kia cũng như món quà tên là
"trái kí ức hoàn hảo. "
_ Cảm ơn anh Thích Nói Dóc vì câu hỏi đi thẳng vào trọng tâm của anh, tôi sẽ lần lượt trả lời.
Đầu tiên về lý do Tạ gia tổ chức sự kiện đoạt quà. Lý do chính thì đơn
giản, là quảng bá hình ảnh gia tộc cũng như tạo sân chơi cho bọn trẻ. Lý do phụ có lẽ là thu thập thêm thông tin để lên danh sách kén rể, Tạ gia là gia tộc nữ quyền, các đời đều chọn thanh niên tài tuấn các nơi về ở
rể, việc này khi có dịp ta sẽ nói sau.
Về thiết bị hình hộp kia,
ta cũng thấy nhiều rồi, gần như đại gia tộc nào cũng có, nó là hộp không gian thí luyện, bên trong chính là một mảng không gian nhân tạo, có
kích thước tùy ý, được thiết kế để có thể thay đổi theo nhu cầu người sử dụng. Yêu cầu để chế tạo thiết bị này không khó, ta rảnh rỗi cũng làm
được vài cái, cơ bản không khác gì túi không gian.
Nhưng để có
thể tạo ra tính đa dạng và hiện thực hóa không gian bên trong, cùng với
các thông số phép tắc có thể tùy chỉnh, thì yêu cầu về số lượng nguyên
liệu dùng khi chế tạo là con số kinh thiên, không phải đại gia tộc thì
không thể gánh nổi.
Cuối cùng thì là về phần thưởng trái ký ức hoàn hảo.
Trái ký ức hoàn hảo là loại thực vật có một tính năng vô cùng đặc biệt, cụ
thể là, nếu ngươi ăn nó vào, thì trong ba mươi hơi thở tiếp theo, bất kỳ thông tin nào ngươi thu nhận được, không giới hạn thể loại, tính chất
hay số lượng, sẽ trở thành ký ức không bao giờ phai mờ trong tâm trí
ngươi. Bất kỳ lúc nào ngươi cần, khoảng thời gian ba mươi hơi thở đó, sẽ trở thành thước phim quay chậm rõ ràng rành mạch trong đầu ngươi. Chính là nhớ được một lần, sẽ thành mãi mãi, không bao giờ quên.
Ví
như ngươi ăn trái kí ức hoàn hảo vào rồi nhìn kỹ bất kỳ loại mạch khắc
nào, thì sau này ngươi chính là kho lưu trữ của loại mạch khắc đó, tùy
thời có thể chính xác khắc ra.
Nói sơ vậy đã thấy sự quý giá của nó, ai mà không muốn có thêm niềm tin vào trí óc của mình.
Thêm một vấn đề nữa, loại trái kí ức hoàn hảo này là sản vật độc môn của Tạ
gia, chỉ bọn họ mới có thể xuất ra được. Cho dù ngươi có ra bao nhiêu
tiền để mua, cũng phải xem bọn họ có muốn bán hay không. Khiến vật đã
quý lại càng thêm quý.
Nhớ năm xưa khi ta còn trẻ, Tạ gia kia vì
muốn chiêu mộ ta, đã đem ra vô số món đồ quý giá, trái ký ức hoàn hảo
kia chính là một trong số đó.
_ Vậy tiên sinh có thể cho mọi
người biết, kí ức mà tiên sinh đã lựa chọn ghi nhớ khi đó sau khi sử
dụng trái kí ức hoàn hảo hay không?
_ Số đo ba vòng của Tạ Phương Uyên nàng khi đó.
Bạn đang đọc truyện Cơ Giới Khách được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.