Chương 9: Nụ Cười Thật Đẹp
Sáng ngày hôm sau Dương Phàm tỉnh dậy,hắn cảm thấy toàn thân mệt mỏi"do
tối hôm qua hắn đã tiêu hao lực lượng rất nhiều cho nên đã ngất đi,chỉ
cần nghỉ ngơi vài ngày là sẽ khôi phục lại hắn đành phải nhắm mắt điều
dưỡng cơ thể thêm" do không phải cơ thể của hắn cho nên mới mất thời
gian như vậy,nếu là cơ thể của hắn thì đã khôi phục được phần nào rồi.
khoảng 10 giờ hắn mở mắt lần nữa lúc này hắn mới khôi được một chút
nhưng cũng đủ để đánh với cả 20 người cầm vũ khí,lúc này hắn mới nhận
thấy trong căn phòng có mùi thơm thật dễ chịu,do buổi tối hôm qua tiêu
hao lực lượng nên hắn rất đói,bước ra khỏi căn phòng tìm đến nhà bếp mở
tủ lạnh ra cũng may là còn ít thịt với rau và một ít trái cây vài quả
trứng.
Hắn mở tủ xem còn có gì không cũng may cho hắn là còn vài gói mì tôm và
trứng gà,hắn lấy ra hai gói mì với hai quả trứng rồi bắt tay vào
việc"khoảng 35 phút sau hắn mang ra một đĩa mì xào rau và trứng ốp và
một đĩa thịt chiên,đặt thức ăn lên bàn hắn chuẩn bị ăn thì hắn nghe thấy ngoài cửa có tiếng bước chân đi vào"chắc là hai cô nàng này về rồi"hắn
đi ra ngoài thì thấy hai cô nàng trên tay đều xách theo hai cái túi"thì
ra là hai cô nàng ra chợ mua thức ăn".
"Hai người về rồi sao"Dương Phàm nói.
"Cậu tỉnh rồi sao không nghỉ ngơi thêm đi chúng tôi có mua thêm thức ăn
cậu ở lại ăn cùng luôn"Huệ Lan nói.Do tối hôm qua Dương Phàm đã cứu hai
người lại còn cứu Hiểu Thanh hai lần,nàng thấy người con trai này rất
tốt,nếu không nắm bắt thì đi đâu để tìm được người con trai như vậy.
"Cảm ơn cậu đã cứu tôi hai lần rất cảm ơn cậu"Hiểu Thanh nói.
"Không có gì đâu chuyện tôi nên làm thôi"Dương Phàm nói.
Nàng bỏ hai túi thức ăn xuống đưa tay ra nói"Tôi tên Hiểu Thanh cậu có thể gọi tôi là Thanh Thanh".
"Tôi tên Dương Phàm"hắn bắt tay với nàng nói.
"Hai chúng tôi đều là sinh viên không có gì để báo đáp cậu,cậu hãy ở đây ăn cùng hai chúng tôi coi như báo đáp được không"Hiểu Thanh nói.
"Phải đó cậu cứ ở lại đi tài nấu ăn của Hiểu Thanh rất ngon đó còn nữa
vì muốn cảm ơn cậu Hiểu Thanh còn mua một ít đồ bổ nữa đó đừng từ chối
cô ấy".
"Không sao đâu tôi cũng chuẩn bị ăn thì hai người về,xin lỗi vì đã tự tiện dùng đồ của hai người"Dương Phàm nói.
Cả hai người nhìn nhau rồi nhìn Dương Phàm bằng ánh mắt khó tin rồi cả
hai cùng đi vào trong bếp xem thì trên bàn bầy ra 3 đĩa thức ăn một đĩa
mì xào rau một đĩa để hai quả trứng ốp đĩa còn lại là thịt chiên,cả hai
đều muốn thử xem tay nghề của Dương Phàm lấy đũa ra và ngồi xuống ăn cả
hai đều khen ngon chỉ có Hiểu Thanh là cảm thấy tự ti nàng rất tin tưởng tay nghề của mình nhưng nàng lại thấy mình không bằng một nửa của người con trai này.
Chỉ có Dương Phàm là cười khổ hai cô nàng đều ăn hết đồ hắn nấu giờ hắn
lại phải nấu lại thứ khác,hắn mở hai túi đựng thức ăn ra thì cả hai cô
nàng đều đứng dậy nói"xin lỗi đã ăn hết thức ăn của cậu".
"Không sao đâu nếu hai người muốn ăn tiếp tôi có thể nấu thêm"Dương Phàm nói.
"Sao có thể để cậu nấu tiếp chứ được rồi cậu cứ ra ngoài ngồi xem tivi
đi hai chúng tôi sẽ nấu xong ngay thôi,thật sự xin lỗi"cô nàng Hiểu
Thanh nói.
Dương Phàm đành phải ra sopha ngồi coi tivi để cho hai cô nàng nấu
ăn,chỉ có Hiểu Thanh là thấy ngại ngùng,người con trai này đã cứu nàng
hai lần vậy mà nàng lại ăn hết thức ăn của hắn đã vậy lại còn bắt hắn
chờ hai người làm đồ ăn.
Dương Phàm không biết xem cái gì nữa hắn chuyển qua kênh pháp luật xem
trên bản tin hiện lên một tin tức rất thú vị"theo lời của cục trưởng cục cảnh sát cho biết,con trai thứ hai của chủ tịch Vương người sáng lập ra Vương Thị tập đoàn là Vương Sơn ngày hôm qua đã bị hai người đàn ông
quan hệ quá mức đã nhập viện,ở hiện trường còn có một người đàn ông bị
chết do chấn thương ở đầu,danh tính của người đàn ông đó đã được xác
nhận là người của công ty bảo vệ của chủ tịch Vương,cảnh sát đang cố
điều tra ra thủ phạm.
Xem đến đây Dương Phàm phì cười Huệ Lan thấy Dương Phàm cười thì lại gần nói"cậu xem gì mà cười vui vậy".
Dương Phàm không nói gì mà chỉ tay vào tivi nói"cô xem đi rồi sẽ biết".
Nàng nhìn vào bảng tin rồi thấy một khuôn mặt mà kẻ đã muốn làm chuyện
đồi bại với nàng và Hiểu Thanh,nàng nắm chặt hai tay nói"đúng là ông
trời có mắt tên súc sinh đó cũng gặp phải quả báo".
"Mà tại sao hắn phải nhập viện không phải cậu chỉ đánh ngất hắn thôi sao"nàng hiếu kì hỏi.
"Còn nhớ tối hôm qua tôi giúp Hiểu Thanh chứ"Dương Phàm nói.
Dương Phàm nói như vậy nàng cũng suy cố nhớ lại chuyện tối hôm qua nàng đột nhiên nói"là xuân dược"
Dương Phàm cười tán thưởng nói"chính nó,còn nhớ lúc chúng ta đi tôi đã cho hai tên kia uống thứ gì đó phải không".
Nói đến đây cô nàng cũng đã hiểu hết mọi chuyện bị hai người đàn ông làm chuyện đó trong khi không thể phản kháng lại."nàng che miệng cười".
Nụ cười thật đẹp.
Bạn đang đọc truyện Trọng Sinh Đô Thị Thiên Vương được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full . Net.