Chương 17: Trộm Của Nhà.
Một nơi nào đó trong Hình phủ.
"Các thúc thúc, đi thẳng tới là nhà kho, đó là nơi chứa đồ của tiểu thư."
Giọng Yến Yến cố gắng hạ thấp. Vây quanh Yến Yến là năm người áo đen,
toàn thân đen hơn quạ, mặt kín mít, chừa mỗi đôi mắt ra, mỗi người vác
một túi to, bên trong chứa gì đó.
Đây là những sát thủ chuyên
nghiệp, hồi sáng Hình Hoa Hoa đã đi tìm hiểu được một tổ chức sát thủ có uy tín, nàng đã bán gần hết trang sức mình có để đặt cọc tiền thuê sát
thủ ở tổ chức về để chuyển đồ nàng ở trong nhà, tốn tiền, tốn sức, tốn
nước bọt mới thuê được.
Rồi nàng lập kế hoạch, Hình phủ là phủ
Thừa Tướng, canh gác cẩn thận, việc lẻn vào không dễ, cả việc chỗ rương
vàng bạc thái hậu cho để đâu, nàng phải tự mình tìm, xong, Hình Hoa Hoa giao tất cả cho Yến Yến, mình thì đi yến tiệc.
Nếu không thành... đường thoát Hình Hoa Hoa cũng đã tính.
Đám sát thủ : "..." Quả thật lần đầu thấy người thuê sát thủ đi trộm đồ.
Năm tên sát thủ gật đầu rồi bước đi thẳng, Yến Yến nhìn xung quanh xem có
ai không, chỗ này bình thường bị đồn có ma nên không có mấy người lui
tới, vậy mà lúc tiểu thư điều tra thì phát hiện là nơi chứa vàng, tiền
riêng lão gia cùng lão phu nhân, chỗ vàng thái hậu tặng tiểu thư nằm
trong nhà kho xa xa kia.
Tiểu thư nói chỉ cần nàng chỉ các thúc thúc tới đây là nàng phải trở về, nàng hiện tại trở về thôi.
Những tên sát thủ cẩn thận quan sát, từng bước chân nhẹ tới nhà kho, khi tới
cửa bỗng da gà mỗi người nổi lên, tai nghe thấy tiếng gì gì đó rờn rợn,
năm tên sát thủ trấn định lại tinh thần rồi thì tiếng là lạ kia biến
mất, họ nhìn nhau, một người đi lên trước cửa thành thục mở khóa ra, bốn người lẻn vào nhà kho, một người ngoài cửa canh.
...
Hoàng Cung, Cung Dương Phi.
Giọng của thái giám vang lên : 'Thừa Tướng đến."
Ánh mắt mọi người dán lên trên người ba thiếu nữ sau Hình Ngao Hiển lúc vừa bước vào.
Quý phi ngồi bên Hoàng Thượng nhìn về phía nàng.
Đánh giá bề ngoài Hình Hoa Hoa, Quý Phi mỉm cười, dùng ánh mắt chỉ thị cung
nữ bên cạnh, cung nữ bên cạnh hiểu ý, lặng lẽ đến chỗ gần Hành Liên Uyên đặt thêm một cái đệm gần hắn.
"Lão thần tham kiến Hoàng Thượng, Quý Phi nương nương." Hình Ngao Hiển khom lưng, giọng cung kính.
"Tiểu nữ, Hình Tự Ngọc cùng muội muội Hình Cung Nhi tham kiến Hoàng Thượng,
Quý Phi nương nương." Hình Tự Ngọc đoan trang, hiền dịu, giọng nói nhẹ
nhàng, làm người nghe quý mến.
Tiếp theo giọng nói thanh thoát từ
Hình Hoa Hoa truyền qua, "Hình Hoa Hoa tham kiến Hoàng Thượng, Quý Phi
nương nương." Hình Hoa Hoa vừa nói, đại đa số người biểu cảm trên mặt
kinh ngạc, ngờ vực.
Hình Hoa Hoa chẳng phải đang đi săn sóc nam
nhân nào đó sao? Hình Hoa Hoa một bộ xấu xí, tính tình không tốt, ngang
bướng, ngông cuồng kiêu ngạo, con người không quy củ. Bề ngoài diêm dúa, y phục bảy sắc cầu vồng chưa đủ còn không chỉnh tề.
Còn thiếu nữ
trước mắt rõ đáng yêu, hoạt bát... Tất cả cảm thấy hôm nay chưa ngủ đủ
hoặc chưa tỉnh ngủ... cơ mà sự thật đã xóa hết cảm thấy này, đây chính
là Hình Hoa Hoa, thanh danh đen hơn nhọ nồi.
Hoàng Thượng cười,
gật đầu lên tiếng : "Không cần đa lễ." Quý Phi hiền hòa nói : "Thừa
Tướng cùng các vị tiểu thư cứ ngồi vào chỗ của mình. Ấy, Hoa Hoa, con
ngồi bên Liên Uyên đi."
Hành Liên Uyên đột nhiên bị mẫu phi điểm
danh, hắn nâng mắt lên nhìn, ánh mắt dừng lại người Hình Hoa Hoa, những
vị tiểu thư thấy hắn mỹ nam trong lòng nhìn nàng, bọn họ liền trừng mắt
với nàng.
Hình Hoa Hoa : "..." Trừng mắt cái tổ bố à? Giỏi khiến phu quân ta nhìn đi? Các người làm được bà đây đá chết nhé!
Các tiểu thư : "..." Tự dưng thấy lạnh toàn thân.
Bạn đang đọc truyện Trời Đựu... Ta Thành Vương Phi Rồi! được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.