Chương 150: Đấu Khí Rồng Lửa Thực Thể Hóa
Người dịch: Xanh Trời Xanh Nước
Còn chưa đến gần, đã nghe
được từng tiếng gào, tiếng rống của lũ quái vật truyền đến, Nhân Tình
Của Ron và Tần Nhược không thể tiếp tục giữ vững sắc mặt bình tĩnh được
nữa. Trong tay Nhân Tình Của Ron không biết từ khi nào đã xuất hiện một
thanh kiếm màu vàng chóe, cô trầm giọng lạnh nhạt nói với Tần Nhược:
- Theo sát! Chết rồi đừng trách tôi! - Lúc này, trông cô làm gì còn nửa
chút đặc điểm “nhân tình nhân ngãi” nào nữa? Tần Nhược thực là rất thắc
mắc không biết cô ta lấy cái tên ấy là cố ý hay không... Có điều hắn
không để bụng lời nhắc “hảo tâm” kia, chỉ không mặn không nhạt trả lời
một câu:
- Tự quan tâm bản thân cô đi.
Nhân Tình Của Ron
bất mãn “hừ” một tiếng, sau đó tựa như giận dỗi, tăng nhanh tốc độ phóng vào trong hẻm núi. Tốc độ của cô cực nhanh, trong nháy mắt đã bỏ xa Tần Nhược đến mấy mét...
Tần Nhược không hề khẩn trương. Lúc bị quái vật tấn công thì khoảng cách ngoài 10 mét mới thật sự là khoảng cách an toàn, hơn nữa đến lúc đó tốc độ của Nhân Tình Của Ron chắc chắn không
tránh khỏi bị chậm lại, cho nên chỉ cần hắn đảm bảo phép Thủy Liệu có
thể đúng lúc hạ trúng người của cô là đủ lắm rồi! Tức thì hắn không
nhanh không chậm theo sát Nhân Tình Của Ron, bước vào trong hẻm núi Khảo Nghiệm Chiến Thần này!
“Grào!!!”
Nhân Tình Của Ron vừa
đặt chân vào địa phận của hẻm núi thì trong nơi âm u xa xa, mấy con quái vật bậc bốn cảm nhận được mùi của kẻ xâm nhập ngay. Cả thảy hẻm núi như sôi trào lên, những tiếng gầm nóng nảy vang dội, trong đó kèm theo cả
sự hưng phấn khó thể kiềm nén nữa, có mấy con ngay lập tức quay đầu nhảy vồ vào hai kẻ mạo hiểm đằng kia!
Như thế vẫn chưa phải là tất
cả, càng lúc càng có nhiều con quái vật ào ào lao qua tựa như ngửi được
mùi thịt. Dường như tất cả chúng đều tập hợp lại đây rồi...
Sắc
mặt Tần Nhược trắng bệch, hắn hoàn toàn không ngờ được là đám quái vật
trong hẻm núi này lại không kháng nổi sự kích thích như thế. Hai người
mới chỉ đặt chân vào trong phạm vi hẻm núi thôi, sao lại giống như tất
cả quái vật trong ấy đều nhận được tin như thế này? Nếu thực sự lao vào
trong ấy thì mỗi con chỉ cần đánh ra một đòn, hai người không còn thừa
được một mẩu xương ấy chứ.
Có điều sau khi nhìn thấy ánh mắt của
Nhân Tình Của Ron đột nhiên quay lại nhìn mình, Tần Nhược vẫn đành cắn
răng không giảm tốc độ, trong lòng thì giữ lấy một chút hy vọng mong
manh - xem xem cô sẽ ứng phó thế nào nào, nếu thật sự không nổi thì dù
sao cũng mới chỉ bước chân vào miệng hẻm núi thôi, muốn rời đi là hoàn
toàn có thể đấy; nếu cô chết mất rồi thì sẽ không thể nào trách gì tôi
được...
Lúc này thật ra Nhân Tình Của Ron cũng có chút lo lắng,
cô lo rằng sau khi nhìn thấy tận mắt cảnh tượng trong hẻm núi và nhận ra được sự nguy hiểm trước mặt, Tần Nhược sẽ đột nhiên chạy mất, như vậy
thì một mình cô dù có tuyệt kỹ kia đi chăng nữa, một mình một ngựa cũng
không thể nào có khả năng chạy vào nổi. Chỉ khi có người trợ giúp thì cô mới có thể xông qua được, cho nên sự can đảm của Tần Nhược, vào thời
khắc này, lại trở nên quan trọng vô cùng!
Vẫn may, tên “lính đánh thuê” này phải can đảm hơn hai lần trước nhiều lắm, vẫn cứ theo sát
không trễ dù chỉ một bước, mà động tác cũng không vì sự nguy hiểm trong
hẻm núi mà trở nên luống cuống.
Nhân Tình Của Ron ngoảnh đầu lại
nhìn, sau đó trong lòng thầm thở phào một hơi. Tiếp theo, ánh mắt cô
chợt nghiêm lại - đã có quái vật tiến vào phạm vi tấn công...
Một giây sau, Tần Nhược chợt thấy cách hắn chừng 10 mét, toàn bộ thân hình
của Nhân Tình Của Ron chợt bốc lên một ngọn lửa chói mắt màu đỏ. Cô mang theo ngọn lửa này vọt tới những con quái vật khổng lồ trước mặt.
Đấu khí thực thể hóa?!
Đấu khí rồng lửa cấp đỉnh điểm?
Cô gái này...
Tần Nhược dồn dập hít vào những luồng hơi lạnh. Hắn chằm chằm nhìn vào ngọn lửa trên người của Nhân Tình Của Ron, trong mắt lóe lên một ánh sáng lạ thường: thật không ngờ lại gặp được dạng đấu khí thực thể hóa mà trên
diễn đàn cực kỳ ít thấy giới thiệu này đấy, mà nó lại còn xuất hiện ở
trên người một cô gái ngoại quốc mình mới chỉ gặp lần đầu, và có một cái tên rất ư là oái oăm nữa chứ!
Thật là lợi hại quá đi mất!
Theo lời đồn thì muốn thăng đấu khí bậc bốn lên đến cấp đỉnh điểm, cần khởi
động liên tục không ngủ không nghỉ không gián đoạn đến 1 tháng mới xong. Nó thậm chí còn khó luyện hơn các phép thuật dạng “màng” của nghề
nguyên tố bậc bốn nữa... Đến bây giờ, cũng chỉ có ít ỏi gần trăm cường
giả cấp đỉnh của bậc bốn mới đạt được thôi, thật không ngờ...
Cô nàng này rốt cục là ai vậy chứ, lại lợi hại đến như vậy?
Lúc này, Tần Nhược bắt đầu tràn ngập lòng tin với Nhân Tình Của Ron - một
người chơi có thực lực như thế, tuyệt đối sẽ không làm chuyện không chắc chắn đâu, cho dù mình có rời đi giữa đường đi nữa, người ta chắc cũng
sẽ có khả năng một mình băng qua vòng vây được đấy. Dù sao đi nữa, đấu
khí rồng lửa cấp đỉnh điểm cũng là đại diện cho một thực lực không tầm
thường mà.
Đấu khí bậc bốn, ngoài việc tăng toàn diện 40 điểm
phòng ngự, tấn công, tốc độ và kháng tính ra thì còn có thêm một năng
lực thuộc tính riêng của hệ phái nữa.
Năng lực thuộc tính của đấu khí rồng lửa chính là tổn thương do ngọn lửa thực thể hóa gây ra, phàm
bất cứ ai đến gần mục tiêu trong vòng 1 mét, đều sẽ bị lửa tấn công theo sự chỉ huy của người sử dụng, mỗi giây 50 điểm tổn thương, bỏ qua lực
phòng ngự.
Có trạng thái thuộc tính mạnh mẽ như thế, Tần Nhược
rất khó có thể tưởng tượng ra được còn có loại quái vật bậc bốn nào có
thể gây nguy hiểm được cho Nhân Tình Của Ron nữa...
Quả nhiên!
Những loại kỹ năng, phép thuật tấn công đơn mục tiêu do đám quái vật bậc bốn
xung quanh tung ra mặc dù nhìn thì mạnh mẽ đấy, mặc dù đều trúng đích
hết đấy, nhưng mức tổn thương gây ra cho Nhân Tình Của Ron lại không
thấy được rõ ràng. Tần Nhược nhanh chóng quăng một phép Thủy Liệu qua,
ngay lập tức bổ sung HP của Nhân Tình Của Ron đến mức đầy...
Nhân Tình Của Ron không để ý đến đám quái vật đang điên cuồng tấn công mình
mà chờ khi chúng tạm ngừng thì nhanh chóng bật người, từ chính giữa
chúng xuyên qua, trực diện chạy thẳng vào bên trong, nhận lấy càng ngày
càng nhiều đòn tấn công hơn!
Tần Nhược bị hành vi gần như tự sát
này khiến một lần nữa nhảy dựng lên. Trong lòng hắn trở nên khẩn trương, thầm mắng không thôi: đáng chết, cho dù lực phòng ngự của cô có biến
thái thật đấy, nhưng cũng không cần phải làm như vậy chứ? Cô có thể xông qua được, còn tôi đây thì sao? Rủi đâu đám quái vật kia quăng ra mấy
cái phép thuật hoặc kỹ năng quần thể gì đó mà lan đến trúng tôi thì cái
lớp màng của tôi đỡ nổi sao chứ hả?
Tuy có buồn bực, nhưng Tần
Nhược vẫn nghiến răng chạy theo Nhân Tình Của Ron. Hắn lại dùng một phép Thủy Liệu bổ sung một nửa cho hơn 200 HP đã mất của cô, đồng thời cũng
nhanh chóng quát lên một tiếng:
- Băng!
Hắn tạo ra một bức tường băng ngăn lại trước mặt một con gấu sắt thép - chỉ cần không phải là phép thuật tấn công, không tạo thành tổn thương với quái vật thì sẽ
không khiến nó thù hận. Như thế, ít nhất hắn có thể tạm thời ngăn cản
được con gấu hung hãn này một chút, khiến đòn tấn công của nó đến Nhân
Tình Của Ron phải chậm đi 1 đến 2 giây.
Cho dù đấy chỉ là một
hành động nho nhỏ thôi, nhưng ít nhất cũng có thể khiến lực cản đà tiến
lên của Nhân Tình Của Ron phải chậm đi đôi chút, huống chi đây là hành
động xảy ra trong thời gian 1 giây làm lạnh của phép Thủy Liệu nữa, cho
nên vẫn là không thể chê vào đâu được!
Hơn nữa, số trang bị hiện
Tần Nhược có tăng tổng cộng cho hắn đến 25% tốc độ ngưng tụ nguyên tố
nước, cho nên cho dù ở nơi không dồi dào nguyên tố nước đi chăng nữa,
các kỹ xảo khống chế bậc 1 cũng suôn sẻ thuận lợi vô cùng. Cho nên hắn
lại tức khắc quăng thêm một phép Thủy Liệu, kéo HP của Nhân Tình Của Ron lên đến mức gần đầy.
- Cảm ơn nhé!
Chỉ hai hành động đơn
giản này, cuối cùng cũng khiến Nhân Tình Của Ron phát hiện ra sự “không
đơn giản” của Tần Nhược, ít nhất thì ở mặt khống chế nguyên tố nước này
quả thật không phải là thùng rỗng kêu to, không những thuật Thủy Liệu
xuất ra rất chặt chẽ, mà còn có thể tranh thủ thời gian rảnh để chiếu cố cho mình nữa, thật là ngoài dự kiến lắm. Tức thì, Nhân Tình Của Ron
cười duyên một tiếng, sau đó bóng dáng có phần ma mị của cô chợt tăng
nhanh tốc độ lên!
Dưới ánh mắt hoảng sợ của Tần Nhược, cô một hơi vọt thêm tới 10 mét!
Chết tiệt!
Đây là lấy cái mạng ra đùa đấy!
Trước mắt Tần Nhược, hành động này của Nhân Tình Của Ron đã khiến cô rơi
thẳng vào giữa vòng vây của hơn bốn mươi con quái vật bậc bốn - phía sau có mười mấy con đuổi theo, còn phía trước thì có hai mươi mấy con chặn
lại...
Con mụ điên này! Tức thì Tần Nhược thầm mắng không thôi:
Thật là không biết nặng nhẹ gì cả, hơn bốn mươi con quái vật bậc bốn, nếu
đồng thời tấn công thì cho dù không lập tức giết chết cô ta, cũng có thể lấy đi hơn nửa cái mạng đấy! Thuật Thủy Liệu của mình chỉ có thể nháy
mắt hồi phục 200 HP thôi, không thể nào bù nổi số thương tổn chúng nó
gây ra được. Mà điều càng nguy hiểm chính là, hiệu quả do mấy mươi con
quái vật này tấn công liên tục sẽ đủ để khiến cô ta bị khựng lại không
thể đi tới nổi... Một khi bị khựng lại rồi thì ngay cả động tác uống
thuốc cũng sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều, cô gái này, quả là đang tự tìm
đường chết mà!
Nhanh chóng uống vào một bình thuốc ma lực cỡ trung, Tần Nhược đã chuẩn bị sẵn sàng để rút khỏi nơi đây bất cứ lúc nào!
Chính ngay lúc Tần Nhược sởn cả tóc gáy, đang chuẩn bị nhìn cảnh cô gái ấy
chết, sau đó bản thân mình bị mấy chục con quái vật truy sát thì thanh
kiếm màu vàng trong tay Nhân Tình Của Ron đột nhiên lóe lên một ánh hào
quang quái dị màu đỏ.
Đầu tiên nó chỉ là một ánh chớp lóe lên rồi nháy mắt tắt đi, không khiến bất cứ ai chú ý, sau đó...
Tựa như một mặt trời nhỏ đột ngột nổ đùng ngay trước mắt của mình! Ánh sáng mạnh kịch liệt và mùi vị của lửa khiến Tần Nhược ở cách đó hơn 20 mét
cũng phải thấy đôi mắt của mình như sôi lên!
Đám quái vật trong
phạm vi 30 mét quanh Nhân Tình Của Ron là những thứ phải chịu đựng nhiều nhất. Chúng nhao nhao che mặt lại, liên tục gào rú, đồng thời cũng
không ngừng dụi mắt của mình, ào ào lui về phía sau.
- Nhanh, chỉ có sáu giây!
Tần Nhược vừa xông theo mà vừa thầm hoảng sợ trong lòng, lúc này hắn mới
thật sự hiểu ra vì sao Nhân Tình Của Ron lại tự tin đến thế...
6 giây!
Kỹ năng ẩn!
Không ngờ Nhân Tình Của Ron lại luyện được một kỹ năng ẩn mạnh mẽ đến như
vậy. Kỹ năng quần thể chỉ đơn thuần tạo trạng thái này, đủ để giúp hai
người chạy thêm được trên 60 mét... Nếu có thể sử dụng liên tục thì
chuyện xông qua hẻm núi này cũng là có khả năng đấy!
Chẳng trách gì...
Bạn đang đọc truyện Nguyên Tố Khao Thống Sư được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.