Chương 3: Ăn Mừng X Cù Lao X Tôm Cuốn
Ông chủ tiệm cù lao
Tiểu Ngưu Tử không biết mình đời nào tạo nghiệt, sáng sớm hôm nay đã đến một đống lớn....không biết quái nhân từ không gian nào.....
Vợ
à, hôm nay anh có thể sẽ chết ở chỗ này....anh thật xin lỗi em, anh giấu tiền để dành nên gặp báo ứng....ngăn kéo thứ mười ba của ta ở hai lớp
trong còn ba đồng tiền a....
"Đút! Nobunaga không được cướp cá của ta!" Ubogin một chưởng đi xuống, một trận vang đùng đùng, không biết là vật gì.
"Hừ." Nobunaga cầm võ sĩ đao của mình xâu cá, nói tới thanh đao không phải
sinh mạnh võ sĩ sao? Ngươi đối với sinh mạng của mình làm như vậy có
phải hơi quá đáng hay không?
"Tiểu Đồng, cám ơn cô giới thiệu, cù lao ăn thật ngon." Shalnark ngồi bên người tôi không ngừng thả châm cứu thức ăn vào, xem ra hắn đặc biệt thích châm cứu thức ăn. (Vụ: ta vô
năng, cũng không biết châm cứu thức ăn nó như nào...)
"A a, chỉ
cần không vây đánh tôi tôi liền cám ơn trời đất." Tôi ném mấy miếng tôm
cuốn vào nồi, cố gắng nhìn chằm chằm bọn họ, hy vọng lát nữa không bị
cướp đi.
"Làm sao biết, huống chi lấy thực lực của cô né tránh là chuyện rất đơn giản." Shalnark ở một bên tiếp tục cười.
"Nhưng chẳng lẽ anh không thấy một cô gái bị mấy cái đại thúc ở phía sau đuổi
đánh là chuyện rất mất mặt sao." Tôi ngôn từ chính nghĩa nói với hắn.
"Không phải chứ." Hắn sửng sốt một chút. "Cái này có gì mất mặt?"
"Khụ" ho khan một cái. Buông xuống đũa, bẻ đầu ngón tay giải thích với hắn
"Đầu tiên, người bị đuổi theo đánh ai cũng cho là người này sai, nhất
là, nếu như người đuổi đánh là đại thúc, đa số người sẽ cho rằng người
này làm chuyện xấu, tỷ như đốt nhà hắn, cướp vợ hắn các loại. Hơn nữa
dáng dấp đại thúc còn rất phi nhân loại, cho nên dùng những lời nhân dĩ
quần phân vật hợp theo loại để nói, cho thấy dáng dấp của người bị đuổi
cũng rất khó coi. Cuối cùng." Tôi nhìn Shalnark nụ cười ngày càng cứng
ngắc "Người ta là con gái, bị đuổi theo có bao nhiêu khó nhìn a, vạn
nhất bị anh đẹp trai thấy ai chịu trách nhiệm."
"A a, Tiểu Đồng
cô nói chuyện thật thú vị" Shalnark đem châm cứu thức ăn vừa ném vào mò
đi ra, thuận tiện ném một đống lớn vào chén tôi.
"...." Tôi nhét
thức ăn vào miệng hung hăng nhai, không cam lòng nhìn cù lao trống
không, tôm cuốn của tôi tôm cuốn của tôi tôm cuốn của tôi! Lại bị ai
đoạt đi a!?
Thật hâm mộ đoàn trưởng.....chẳng những phân ở bàn
khác không ai cướp đồ ăn với hắn, hơn nữa còn có Pakun ôn nhu cùng đoàn
hoa Machi giúp hắn cà thịt dê, tả ủng hữu bảo ngồi hưởng phúc, còn kém
người ta đút hắn, nhìn tôi bên này, mặc dù Shalnark lớn lên rất tốt rất
** rồi, nhưng chỉ sống thông minh người ta cao chơi chết người không đền mạng;
Phinks, mặc dù trong lữ đoàn ít có người bình thường,
nhưng người ta ngôn từ không sợ hãi người chết không nghỉ, một chuyện
cười đủ lạnh chết người;
Feitan......toàn thân tản ra khí tức tử
vong "đến gần người chết", coi như dưới mặt nạ bảo hộ là mặt mũi có
nhiều tinh xảo nhiều khả ái phỏng chừng tôi cũng......
Cái gì?
Tôi trợn to hai mắt. Feitan lại đem mặt nạ kéo xuống, oa.......thật là
kỳ tích! Trước mắt Feitan cùng tiểu quái thú trước kia tra tấn người
hoàn toàn bất đồng, không che mặt Feitan sẽ làm cho người không tự chủ
khó liên hệ hắn cùng quái vật máu lạnh đó.
Cù lao bốc lên hơi
nóng làm cho mặt hắn nhuộm chút phiếm hồng, có lẽ bởi vì tâm tình không
tệ, hắn cũng không phát ra ký hiệu âm lãnh sát khí, thật đúng là hiếm
thấy, nói tới....tôm cuốn của tôi! Tại sao lại ở chỗ hắn? Cướp đồ ăn của người khác sẽ bị báo ứng.....tôi dùng ánh mắt oán niệm nhìn về phía hắn cùng tôm cuốn trong tay hắn.
Feitan cảm thấy tâm tình hôm nay
xem như không tệ, mặc dù trước đó để cho nữ nhân ngu xuẩn kia chắt đứt
quá trình hành hình khiến hắn có chút sinh khí, nhưng không biết thế nào thấy nàng lộ ra dáng vẻ luống cuống tay chân bởi vì vấn đề đoàn trưởng, tâm tình lại vô hình sáng sủa, ừ, nhất định vì nàng bị bêu xấu nên có
cảm giác hả giận thôi.
Sau đó liền đi theo nàng đến cái gọi là
tiệm bán cù lao, nhìn dáng vẻ rất thoả mãn của những người khác hắn bất
quá cũng hừ lạnh một tiếng, hắn tuyệt đối sẽ không cho là loại vật này
còn rất hợp khẩu vị của hắn. (Feitan ngươi ngạo kiều...... - Tác giả)
Lấy tấm che mặt xuống định ăn một bữa, đám người Phinks lại cướp đồ của ta, bằng ta tốc độ các ngươi có thể giành được sao? Hài lòng đoạt một đống
tôm cuốn ngồi xuống, lại nhìn thấy nữ nhân ngu xuẩn kia ở đối diện dùng
ánh mắt chán ghét cực kì nhìn ta. (Đồng: cực kì chán ghét cái gì? Ngươi
nói rõ cho ta!!! - Tác giả)
Vì vậy không nhịn được hỏi một câu "Muốn chết sao?"
Tôi tiếp tục oán niệm nhìn hắn, bình thường khi dễ tôi cũng được đi, nhưng ở phương diện ăn tôi tuyệt đối sẽ không nhịn anh!
Tôi săn tay áo kéo quần áo, yên lặng cân nhắc phương pháp gây án.
Theo tôi, giống như Feitan ngạo kiều thụ (......) hơn nữa còn là loại rất
thích thể diện, cũng sẽ không mặt dày cướp thức ăn với tôi mới
đúng.......
Ừ....đồ cường đạo coi trọng luôn dùng cướp đoạt không sai, nhưng vấn đề là tôi cũng có thể dành được qua hắn, đã vậy, tôi
phải xuất tuyệt chiêu!
Câu kinh điển có lời gọi mất hồn là: cây
không muốn da hẳn phải chết không thể nghi ngờ, người không biết xấu hổ
là vô địch thiên hạ!
Lão nương ta lấy cái chết chận đường cẩu
huyết khóc cùng hắn cướp (......), dù sao cũng là đồng bạn, Feitan cũng
sẽ đối với tôi làm gì......hẳn là.
Feitan đáng chết!!! Tốc độ cướp nhanh, tốc độ ăn cũng nhanh, tôm cuốn của tôi sắp bị hắn nuốt sạch! Ta thượng!
Bạn đang đọc truyện Thợ Săn Chi Nơi Muốn Trở Về được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(dot)Net.