Chương 37: Lòng Đất
“Tiến vào bản đồ được che dấu: Lòng Đất.”
Âm thanh thông báo của hệ thống vang lên, sáu người Trác xuất
hiện, nhìn quang cảnh nơi đây thì giống như một hang động, phía trước được kéo
dài, nhìn ra xa vô cùng rộng lớn.
Tấm bản đồ trên tay Trác sau khi sử dụng liền biến mất,
không tốn thời gian, Trác bắt đầu kế hoạch “cày” cấp, hắn nói với mọi người:
- Hiện tại Lam Thuỷ và Yêu Hoa có cấp cao nhất trong nhóm
nên đánh quái sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều, còn Phá Hoại với Một Đời Si phải vô
cùng cẩn thận, nếu chết là xong luôn, Ánh Dương có kỹ năng hồi hp tập thể trong
phạm vi nhỏ nên khi cần mọi người phải lại gần cô ấy, mà cô cũng phải chú ý an
toàn của mình, Ánh Dương, cô vô cùng quan trọng với nhóm.
Trác vừa nói xong thì Lam Thuỷ lên tiếng:
- Tôi cùng Yêu Hoa sẽ tách ra, dù sao ở bản đồ này dù cách
xa đến mấy ai cũng nhận được kinh nghiệm tổ đội, hơn nữa có thể tận dụng tối đa
thời gian giết quái lên cấp nhanh hơn.
Nghe Yến nói ra ý kiến, Trác không phản đối, trình độ của
hai chị em nàng không thấp nên không cần hắn phải quan tâm, chưa kể chức nghiệp
của Yêu Hoa là Thú Sư, tuy chưa biết cô bé thu phục được con gì nhưng chỉ cần
không quá chủ quan thì khả năng sống sót của cô bé là lớn nhất trong nhóm. Còn
quái giết được nhiều hay ít thì tuỳ thuộc vào mỗi người.
- Được rồi, nếu gặp chuyện gì thì cô cũng nhớ thông báo cho
mọi người.
Gật đầu đáp ứng, Yêu Hoa cùng Lam Thuỷ tách ra, lúc đi Yêu
Hoa không quên vẫy tay chào Trác.
Chờ hai người đi mất, Phùng mới lại gần Trác hỏi:
- Trác, chú có biết rõ cái cô Lam Thuỷ kia không?
Hơi khó hiểu Phùng muốn gì, Trác lắc đầu đáp:
- Em cũng mới quen cô ấy hôm qua thôi, chưa biết gì nhiều.
Phùng vuốt vuốt cằm, ánh mắt sáng loá nói:
- Ban đầu anh còn ngờ ngợ chứ bây giờ thì đã chắc chắn, cô
nàng Lam Thuỷ này chính là một trong ba La Sát, Sát Diễm, anh muốn hỏi chú cho
chắc ăn thêm thôi, ai! thật không ngờ có ngày lại được ở gần Sát Diễm thế này.
Trác hơi bất ngờ:
- Anh nói cô nàng là Sát Diễm?
- Hắc! Hắc! Chính xác, anh mày chưa nhìn nhầm người bao giờ.
Hèn gì cô nàng lên cấp nhanh như vậy, đúng là cao thủ hàng
thật giá thật. Mà thôi, bây giờ việc cần làm là luyện cấp, Trác cùng ba người lập
tức đi tìm bãi quái.
- Đây rồi!
Bốn người đã tìm thấy loại quái đầu tiên, đó là Gấu Đất cấp
mười lăm. Đám quái có cái đầu cùng bộ lông nâu đen giống như gấu nhưng cánh tay
khá dài giống tinh tinh, con nào con nấy phải cao trên hai mét rưỡi, số lượng
khá đông, ước chừng trên dưới tám chục con.
Trác rút cây roi ra, nói với Phùng và Bắc:
- Được rồi, hai người cẩn thận, tốt nhất một con hai người
cùng đánh, nếu không ổn thì báo ngay.
Chợt Ánh Dương giơ tay, ngượng ngùng hỏi:
- Còn.. em làm gì đây anh?
- Cô ở phía sau tôi, thấy tôi đánh con nào cô xuất chiêu
đánh con đấy, bởi vì chức nghiệp của cô nên sẽ được hệ thống phân điểm kinh
nghiệm nhiều hơn người khác, nhưng nếu có đánh quái ít nhất còn có thể kiếm
thêm chút điểm kinh nghiệm lúc quái chết ngoài kinh nghiệm tổ đội, còn nữa, nhớ
canh chừng thời điểm sử dụng kỹ năng, thế thôi.
- Vâng!
Ánh Dương đã hiểu.
- Bắt đầu thôi.
Bốn tia sáng loé lên, bốn người được gia trì thêm lực phòng
thủ.
Tiến đến con Gấu Đất gần nhất, Trác rút ra hai tấm phù, với
tốc độ của hắn bây giờ, rất nhẹ nhàng, Trác đến ngay đằng sau con gấu mà không
bị phát giác.
“Quất Roi!”
-240
-223
-197
- Gào!
Bị tấn công bất ngờ, con gấu tức giận rống lên một tiếng,
dùng hai cánh tay quơ mạnh ra sau.
Đã đoán trước, Trác dễ dàng né được cú đánh của con gấu,
vòng sang bên sườn con gấu, Trác vung roi đánh bình thường.
-158
-143
-26
-137
…
Vừa chạy quanh con gấu, Trác vừa đánh, bên ngoài Ánh Dương
cũng theo lời Trác tấn công thêm vào. Với ưu thế tốc độ, chỉ trên dưới mười
giây, con gấu cấp mười lăm với một nghìn năm trăm máu gục xuống.
+700 exp
Bên cạnh, Phùng cùng Bắc nhìn đến cảnh này không khỏi trợn mắt
nhìn.
“Đây… đây là cao thủ sao? Quá… quá biến thái.”
Nhìn đẳng cấp của Trác cũng chỉ bằng mình nhưng lực sát
thương hai bên quả là một trời một vực, có lẽ vì để nâng cao lực sát thương mà
đẳng cấp Trác không tăng nhanh chăng? Phùng và Bắc nhận định hẳn là như vậy,
cao thủ là phải khác người.
Kinh ngạc quy kinh ngạc, phần nhiều Phùng cùng Bắc lại càng
vui vẻ, bởi một con quái chết, họ sẽ nhận được kinh nghiệm tổ đội là một trăm
năm mươi. Án theo tốc độ này, hai mươi lăm nghìn điểm kinh nghiệm rất nhanh sẽ
đạt tới, bởi dù sao Phùng cùng Bắc kết hợp tuy không dễ dàng nhưng vẫn có thể
không quá hao tổn giết được một con Gấu Đất.
“Địa Trảm!”
“Toái!”
Vô cùng cao hứng, Phùng cùng Bắc càng thêm tập trung giết
quái cố gắng nhanh chóng lên cấp.
Trác cũng khá vui vẻ, hắn không ngờ sau khi chia điểm kinh
nghiệm cho đồng đội hắn vẫn còn đạt tới bảy trăm điểm kinh nghiệm, được lắm
tăng tốc thôi.
Không ngừng thay phù, giết quái, chưa đầy bảy phút, Trác là
người lên cấp đầu tiên, đạt cấp mười ba. Nhanh chóng tăng ba điểm sức mạnh, một
điểm tinh thần và một điểm trí lực, Trác tiếp tục giết quái. Cấp mười ba kinh
nghiệm yêu cầu lên cấp mười bốn là bốn mươi nghìn.
Qua tiếp ba phút, Ánh Dương lên cấp mười ba, năm phút tiếp
theo là Phùng sau đó là Bắc. Tốc độ lên cấp như thế này để người chơi khác biết
không ghen tị tới mức rống to mới gọi là lạ đây.
Vừa giết quái, Trác vừa thhử nghiệm kỹ năng mới học được
“Vung Roi”, lợi thế của chiêu này là tấn công từ xa với khoảng cách tối đa năm
mét, dùng để kết liễu thì tốt nhưng để tấn công thì không được, bởi khi dùng
chiêu này thì sẽ không có được sự gia trì của phù Lửa, chậc, quá chênh lệch.
Khoảng hai mươi phút, toàn bộ Gấu Đất ở khu này đều bị diệt
sạch, Trác gần đạt tới cấp mười bốn, chỉ còn mười phần trăm nữa. Các kỹ năng
cũng thuận lợi lên cấp, Vung Roi cấp bốn sát thương 95~110, Quất Roi cấp sáu
sát thương 115~130, thời gian làm lạnh giữ nguyên ở ba giây.
Với bản đồ ẩn, quái sau khi giết sẽ rất lâu mới được làm mới,
vì vậy sau khi giết xong đám Gấu Đất, nhóm Trác phải di chuyển đến địa điểm mới.
Tiện tay giết vài con quái đơn lẻ, không quá khó khăn để tìm
thấy bãi quái tiếp theo. Có lẽ số bọn Trác hôm nay bộc phát, trước mặt họ là một
đám quái chữ lam, đúng vậy là quái tinh anh, may mắn hơn chúng chỉ có cấp mười
lăm, Nhện Đen.
Ánh mắt Trác loé sáng, có khoảng hơn hai chục con nhện tinh
anh, kinh nghiệm cao không nói, đáng cái là tỉ lệ rớt đồ khá cao, để Phùng với
Bắc lên thì hơi miễn cưỡng, vì vậy Trác quyết định một mình tiến đánh.
Khá nguy hiểm, bởi dù sao quái tinh anh lực cảnh giác cực
cao, nhất là sáu con mắt trên mặt giúp độ quan sát của chúng tăng cao, Trác phải
vô cùng cẩn thận.
Tận dụng ưu thế địa hình toàn đá và hố, Trác tiếp cận một
con nhện, nhưng chưa kịp ra tay, con nhện đã phát hiện ra hắn.
- Khè!
Một chiếc lưới đan bằng tơ từ con nhện phóng ra nhắm vào
Trác.
Nhanh chóng lùi lại, khoảng cách giữa hắn và con nhện vẫn ở
trong phạm vi tấn công.
“Vung Roi!”
-153
Một lưỡi liềm gió bay đến đánh vào con nhện, thanh máu của
nó hiện ra: 2347
- Khè!
Lại một cái lưới bằng tơ bắn đến chỗ Trác.
Hắn thụp đầu xuống, người bắn lên trước, thấy Trác lao tới,
con nhện quay tám cái chân của nó đạp mạnh vào Trác.
-10
Trác lộn nhanh một vòng nhưng vẫn trúng phải một chân của
con nhện, bù lại, hắn đang nằm ngay dưới bụng nó.
Cầm cây roi lửa lên, Trác tấn công tới tấp.
“Quất Roi!”
-268
-258
-273
-138
-125
Con nhện chuyển mình, nhảy lên đè xuống.
Trác cũng không chậm, hắn quay người tránh ra. Sau đó lập tức
đứng thẳng lên, nhưng không may, hắn đứng ở ngay đối diện con nhện, một chiếc
lưới bắn ra, không kịp né, hai con chữ đỏ hiện lên trên đầu hắn.
“Bất Động” (4 giây)
Bốn chiếc chân con nhện đạp mạnh tới.
-40
Ngay sau đó, toàn thân con nhện nảy lên đập mạnh xuống Trác.
Trong trạng thái này hắn không thể làm bất cứ điều gì kể cả uống thuốc.
Bạn đang đọc truyện Bá Chủ được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(dot)Net.