Chương 22: Bảo Rương
"Ực"
Nuốt một ngụm nước miếng, nhìn đám Sói Hai Đuôi chữ lam cấp
mười tám lượn lờ trước mặt, Trác thấy mình quyết định hơi vội.
Núp sau tảng đá, đếm tổng cộng mười sáu con quái, gần cái
rương màu xám tro có thêm một con Sói Ba Đuôi cấp hai mươi, con nào con nấy bự
khoảng mét rưỡi, Trác hơi lạnh gáy.
Xem địa hình xung quanh chủ yếu là cỏ cao cùng mấy tảng đá lớn,
chỉ thế.
- Anh nói là liều ăn nhiều đó nhá.
Ánh Dương ngồi núp cạnh Trác nhỏ giọng nói, âm thanh rõ ràng
kèm theo chút đắc ý.
"Tình hình này không cẩn thận mà liều là chỉ có húp
cháo chứ ăn gì." Trác ảo não, hắn không điên tới mức nghĩ rằng có thể đủ sức
đấu với mấy con quái này. Nhất là sói, tốc độ rất nhanh.
Nhìn qua Ánh Dương tay che miệng cười khẽ, ánh mắt Trác lóe
lên, nàng cũng phải bỏ sức chứ.
Bỗng dưng thấy lành lạnh, Ánh Dương ngẩng đầu lên, một đôi mắt
mờ ám nhìn nàng.
- Tôi có nhiệm vụ cực kỳ quan trọng giao cho cô.
Trác cười nham hiểm.
- Hiểu rồi chứ?
Trác hỏi Ánh Dương sau khi nói kế hoạch của mình.
Ánh Dương chớp đôi mắt nói:
- Em chưa hiểu!
"Tóc"
Trác gõ nhẹ lên đầu nàng.
- Đừng giả vờ.
Mối quan hệ giữa hai người hiện tại có thể gọi là quen thuộc,
tuy chưa đến mức thân thiết nhưng cử chỉ đã không còn quá câu nệ.
Ôm đầu, Ánh Dương bĩu môi nói:
- Anh chẳng ga lăng chút nào.
- Ga lăng đến cái răng cũng chẳng còn.
Trác nhe răng cười.
- Được rồi, đừng làm biểu lộ mất hứng thế, nếu mở rương
thành công tôi chia cho cô sáu phần.
Trác tung một miếng bánh ngọt.
- Bảy mươi!
Ánh Dương chụp ngay, lại còn tăng thêm.
- Sáu mươi.
- Bảy lăm.
Ánh Dương mở to đôi mắt cầu khẩn.
- Năm mươi.
Trác không để ý mà còn hạ xuống.
- Sáu mươi thì sáu mươi.
Ánh Dương mất hứng lườm Trác, nhất là thấy vẻ mặt thờ ơ của
hắn, nàng chỉ muốn xông lên cấu cho một phát. Nếu so sánh Ánh Dương ban nãy với
Ánh Dương bây giờ quả thật rất khác nhau, nàng cũng có chút bất ngờ khi thấy
chính mình có thể tự nhiên trước một người mới quen như vậy.
Ánh Dương lấy pháp trượng ra, khẽ niệm:
"Tăng Kháng"
Hai đạo ánh sáng chiếu lên người của Ánh Dương và Trác.
Một thuộc tính bổ sung được thêm vào. "Tăng Kháng: tăng
khả năng phòng thủ vật lý, giảm 25 điểm thương tổn nhận phải, thời gian duy trì
15 phút. "
So với ban đầu thì tăng được mười lăm điểm, chứng tỏ kỹ năng
cũng có tăng cấp.
Ánh Dương cúi người di chuyển sang chỗ khác.
Nhiệm vụ của Ánh Dương rất đơn giản đó là làm mồi nhử. Nàng
phải dụ mười sáu con sói cấp mười tám chạy đi, tạo điều kiện để Trác thêm dễ
dàng tiếp cận cái rương.
Tại sao tại là nàng mà không phải Trác đi làm mồi? Rất đơn
giản, do tốc độ di chuyển. Tốc độ của Ánh Dương là mười bốn điểm trong khi Trác
chỉ có mười ba. Mỗi người chơi ban đầu có mười điểm tốc độ, sau khi chọn chức
nghiệp sẽ tùy chức nghiệp mà tăng lên. Như chức nghiệp Thầy Đồ tăng lên ba điểm
là cao rồi, như chức nghiệp khác chỉ tăng một đến hai điểm, chức nghiệp Diệu
Tiên của Ánh Dương chỉ tăng hai điểm, cộng thêm đôi giày có hai điểm tốc độ nữa
là mười bốn, so với đôi giày trắng của hắn quả thật là đồ vứt đi.
Tuy chỉ hơn một điểm nhưng cũng đủ làm nên chênh lệch.
Nhìn đám sói di chuyển qua lại cực gần có thể thấy chúng hoạt
động theo bầy, Trác tin tưởng Ánh Dương có thể một lần kéo cả lũ đi.
Tất nhiên chỉ kéo đi thôi chưa đủ, quan trọng nàng phải giữ
được một khoảng thời gian tương đối để Trác hành động. Chưa kể phạm vi di chuyển
của mấy con sói này không quá rộng, nếu kéo đi quá xa sẽ lập tức quay lại, đây
là thiết trí cơ bản của quái không thể thay đổi, chỉ có đặc thù boss mới ngoại
lệ.
Với vài tảng đá lớn nằm xung quanh nếu biết tận dụng tốt Ánh
Dương có thể làm được, Trác cũng nhắc nhở nàng về vấn đề này, hắn chỉ cho nàng
cách vừa núp vừa đánh, tuy lực sát thương rất yếu nhưng Diệu Tiên có thể công
kích từ xa, đầu tiên Ánh Dương phải khiêu khích đám sói, sau đó nhanh chóng
núp, ngay lúc đám sói định quay về nàng nhẹ nhàng công kích hấp dẫn thù hận rồi
căn chuẩn thời điểm chạy sang tảng đá khác, cứ thế lặp lại. Việc này không đơn
giản, nó đòi hỏi khả năng nắm bắt cùng tính toán khá cao. Lúc nói thấy nàng
cũng gật gật tỏ vẻ chắc ăn, không biết ổn không, nếu không được đành phải bỏ
đi, chờ đến lúc cấp cao quay lại hoặc chấp nhận lỗ đem bán tọa độ.
Việc đối phó con sói cấp hai mươi còn lại là của Trác, ngay
sau khi Ánh Dương thành công kéo đám sói vòng ngoài đi hắn sẽ lập tức xông lên.
Nhìn ra bên ngoài, hy vọng Ánh Dương làm được.
Di chuyển về phía đối diện, Ánh Dương nắm chặt cây trượng,
thở mạnh một hơi, "cố lên" nàng tự động viên bản thân.
Ánh Dương đứng bật dậy, hô lớn:
- Bọn sói đói!
Một quả cầu ánh sáng bắn ra từ cây trượng bay trúng một con
sói gần đó.
"Gào...Hú!"
Con sói bị trúng kêu lên. Mười lăm con sói còn lại quay đầu,
mười sáu cặp mắt hung dữ chằm chằm vào nàng.
- A!
Không cần biết đã khiêu khích được chưa, Ánh Dương hét lớn bỏ
chạy đến tảng đá gần nhất.
"Hú! Hú! Hú!"
Cứ như ăn phải thuốc kích thích, mười sáu con sói hú lên đuổi
theo.
"Tốt lắm!" Trác có chút vui mừng, hắn liền nhảy ra
khỏi tảng đá, chạy hết tốc độ đến chỗ con Sói Ba Đuôi cấp hai mươi, tay vung
hai tấm phù, cây roi lửa hình thành.
Đối mặt với quái tinh anh cấp hai mươi, cơ hội sống sót của
Trác gần như bằng không, có chăng là chết sớm hay muộn mà thôi, không có gì có
thể tận dụng Trác chỉ có thể liều mạng. Nếu may mắn, sống sót và có được bảo
rương, nếu không còn phải nói sao? tất nhiên là về thành gặt lúa.
"Gừ"
Phát hiện có người tới gần, đang nằm con sói liền đứng lên,
cặp răng nanh nhe ra dữ tợn.
-143
Trác vừa tới gần, con sói lập tức tấn công, tốc độ của Trác
không thể so được, móng vuốt con sói đánh sượt qua hắn lập tức mất hơn nửa máu,
đó đã trừ đi hai mươi lăm điểm nhờ thuộc tính tăng kháng, hp hiện tại của hắn
là hai trăm hai mươi. Chỉ đánh sượt mà máu mất như vậy, nếu trúng trực tiếp một
chiêu là đủ kết liễu cái mạng này.
Đã cầm sẵn bình máu trên tay, Trác uống ngay, hắn hồi lại một
trăm máu.
-121
"Quất roi!"
-67
-78
-64
Con sói tiếp tục đánh tới, Trác nghiêng người né, vẫn sượt
qua, hắn đồng thời xuất chiêu. Vì đẳng cấp chênh lệch cùng khả năng phòng thủ của
con sói mà thương tổn Trác đánh ra giảm hơn một nửa so với bình thương.
Thanh hp của con sói hiện lên "4799".
Lấy đà cực nhanh, Trác lao tới ngay sau con sói.
"Thầy dạy!"
-34
Con sói cứng lại, Trác đánh một roi rồi chạy ngay đến tảng
đá gần bảo rương.
Hắn chỉ có ba giây từ khi xuất chiêu, mất một giây đánh, còn
hai giây chạy. Tiếp tục lấy ra lọ máu, mỗi một lần dùng cách nhau ba giây, vừa
rồi hắn chỉ còn năm mươi sáu điểm hp, quá nguy hiểm.
Hồi lại một trăm máu, Trác cũng chạy kịp đến tảng đá.
"Gừ!"
Con sói quay người xông đến, tốc độ thật sự rất nhanh.
Lấy tảng đá làm chuẩn, Trác bám tay quay một trăm tám mươi độ,
chính xác né được một kích.
"Quất roi!"
-66
-65
-69
"Xoẹt"
-144
Vừa tấn công Trác lại ăn phải một vuốt, một trăm năm sáu điểm
hp vừa tăng chỉ còn mười hai điểm.
Ánh mắt Trác bây giờ hết sức tập trung, dậm chân nhảy lên,
Trác quay vòng trên tảng đá, một lọ hp tiếp tục dùng.
-111
Con sói cũng nhanh chóng chạy quanh, Trác nhảy vẫn hơi chậm.
Hắn chỉ còn một máu.
- Quất roi!
Trác hét lớn.
-66
-77
-55
"Hôn mê"
Ngay sau điểm thương tổn, hai chữ xám bay lên. Năm phần trăm
hôn mê, dòng đặc hiệu của cây roi ngay lúc này đã phát huy tác dụng.
Trác vui mừng, nhưng hắn không có thời gian chậm trễ, nhìn
dòng thời gian, hắn chỉ có sáu giây sói hôn mê.
"Thầy dạy!"
Thời gian dừng lại, Trác có thêm ba giây.
Cái rương ngay bên cạnh, Trác chạy đến ngay, mất một giây.
Tay muốn mở rương, một thanh tiến độ hiện lên, phần trăm bắt
đầu chạy, thời gian lại giảm một giây.
"1%.....8%.....17%.....25%....."
Qua hai giây, hắn chỉ còn năm giây.
".....46%.....58%.....68%....."
Thêm một giây.
Bạn đang đọc truyện Bá Chủ được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở wWw.EbookFull.Net.