Chương 27: Chương 26
Tô Hồng Tụ khó khăn
lắm mới tìm được Sở Dật Đình, nàng mệt mỏi thở không ra hơi, mặt ửng đỏ, bụng cũng không chịu thua kém kêu ục ục.
Nàng đảo tròn mắt, vừa đáng thương, vừa chờ đợi, sóng mắt trông mong nhìn về phía tô hoành thánh nóng hổi bên tay Sở Dật Đình.
Ngửi thơm quá, hình như là mùi thịt gà, hơn nữa còn là gà rừng đuôi đỏ nàng thích ăn nhất.
Kể từ khi biến thành người, Tô Hồng Tụ chưa từng ăn gà rồi, nhớ ngày đó
khi nàng còn là hồ ly, một ngày phải ăn ít nhất ba con gà.
Có thể nghĩ, hiện giờ nàng có bao nhiêu thèm ăn.
Tô Hồng Tụ nhìn Sở Dật Đình, hắn vẫn không gỡ nón che mặt xuống, xem ra, dường như hắn không đói bụng, dường như không có ý tứ ăn tô hoành thánh này.
Tô Hồng Tụ thật sự không nhịn nổi, cẩn thận, lén lén lút lút thò tay nhỏ bé tinh tế trắng như phấn về phía tô hoành thánh nóng hổi kia.
“Bốp” một tiếng, tay nhỏ bé vừa mới chạm đến bên cạnh cái tô, không biết từ đâu thò ra đôi đũa, đập mạnh một cái lên tay nhỏ bé mềm mại trắng
nõn.
“A!” Tô Hồng Tụ kêu một tiếng, lập tức rút tay về, đáng tiếc đã muộn,
trên mu bàn tay nàng đã mạnh mạnh mẽ mẽ trúng một đũa của Sở Dật Đình,
lập tức đỏ một mảng lớn.
Lần này tốt rồi, tròng mắt to quyến rũ câu người của Tô Hồng Tụ lập tức
vừa đỏ vừa ướt một mảng lớn, bên trong đầy lệ sáng ngời, chỉ lát nữa sẽ thành chuỗi lăn ra.
Sở Dật Đình hơi ngẩn ra, hắn không nghĩ đến da Tô Hồng Tụ lại non như
vậy, vừa rồi rõ ràng hắn đã thả lỏng lực, chỉ khẽ đánh một cái, mu bàn
tay mềm mại trắng nõn lại đỏ cả lên, sưng một mảng lớn.
Tầm mắt Sở Dật Đình lẳng lặng dừng trên mu bàn tay bị thương của Tô Hồng Tụ, đau đớn quen thuộc lại bắt đầu lật khuấy ở chỗ sâu nhất trong đáy
lòng hắn, giống như lúc trước hắn trơ mắt nhìn Thục phi rời hắn mà đi,
giống như vừa rồi lúc đang ở trong tiệm vịt quay, hắn trơ mắt nhìn Tô
Hồng Tụ bị Phong Ngạo Thiên lừa gạt.
Có một khoảng thời gian rất dài, Sở Dật Đình không nói chuyện, chỉ có một mình Tô Hồng Tụ ở đó nói nhỏ, không ngừng chửi rủa.
“Hừ, hẹp hòi, không phải chỉ là một tô hoành thánh sao, nhường cho ta
thì như thế nào? Đường đường là lục Vương gia, keo kiệt như vậy, ngay
cả tô hoành thánh cũng không chịu tặng cho người khác ăn.”
Tô Hồng Tụ nào biết, khi Sở Dật Đình cùng chỗ với nàng, mỗi lần liếc mắt nhìn nàng, trong lòng giống như đao cắt, đau như cắt không dứt.
Nhưng nếu hôm nay người ở trước mặt hắn không phải là Tô Hồng Tụ, nếu
như đôi mắt của Tô Hồng Tụ không cố tình giống Thục phi như đúc, đừng
nói một tô hoành thánh, mười tô, trăm tô hắn cũng có thể cho.
Nhưng Thục phi giống như một cây gai đâm vào trong lòng Sở Dật Đình, giờ khắc nào người đều ở đây nhắc nhở hắn, cảnh cáo hắn, không được động
lòng với nữ nhân, ngàn vạn lần không được động lòng với nữ nhân tướng
mạo đẹp đẽ lạnh lẽo.
Hắn không chịu nổi hậu quả động lòng này, hắn không muốn trải qua một
lần đau đớn bị người vứt bỏ, trái tim bị nghiền nát bấy, bị người ném
xuống đất, hung hăng chà đạp.
Cuối cùng Sở Dật Đình vẫn không tặng tô hoành thánh kia cho Tô Hồng Tụ,
hắn cũng không ăn tô hoành thánh kia, mà lẳng lặng chờ nó lạnh đi, cuối
cùng dính lại thành một đống, không có cách nào cho vào miệng.
Tô Hồng Tụ trơ mắt nhìn Sở Dật Đình đổ tô hoành thánh nhão nhoét kia vào trong thùng nước gạo, chút ấn tượng tốt với hắn vừa mới bay lên lập tức tan thành mây khói, không còn bóng dáng.
Gì chứ, thật sự chưa bao giờ gặp một người hẹp hòi quá đáng như vậy, rõ
ràng bản thân không đói bụng, lại không ăn, cũng không nguyện ý tặng cho người khác ăn.
Hừ, xem ra vừa rồi nàng đã nghĩ hắn tốt quá, hắn vốn giống như Vệ Thập Nhị, Lâm Hạo Hiên, tất cả
Bạn đang đọc truyện Mị Cốt Thiên Thành được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(dot)Net.