Chương 23: Rời Đi ( 1)
- Mẹ , mẹ ơi , mẹ nói cho con biết đi làm thế nào mà con có thể quên người đó hả mẹ -nó .- ..........
- mẹ , chắc có lẽ con không nên sinh ra trên đời này mẹ nhỉ ! - nó
-..........
- Cũng chỉ vì con mà thôi , vì con mà mẹ phải nằm đây , vì con mà ba phải mất , và giờ cũng vì con mà cô bạn thân của mình phải đau khổ , con
thật là khốn nạn đúng không mẹ - nó .
-..............
- Con nghĩ cách rời xa nơi này sẽ là phương án tốt nhất , để giải thoát
cho chính bản thân mình và những người xung quanh con mẹ ạ . Đợt này
con về bên đó mẹ có gì muốn nói với ba không ? Con sẽ chuyển lời giúp mẹ ....- nó .
- ........
- Chắc không cần mẹ
phải nói thì con cũng biết mẹ muốn nói gì với ba rồi , hì hì - nó cười
nhưng sao bỗng dưng nước mắt trong đôi mắt nó lại tuôn , nó biết bề
ngoài tỏ ra mạnh mẽ nhưng bên trong nó yếu đuối lắm , nó không thể bám
trụ trên cành cây sắp gãy được rồi , nó sẽ gục ngã hay bước tiếp , vẫn
bám vào cành cây sắp gẫy đấy để leo lên một cành cây mới , một cành cây
vững chắc , có thể cho nó đứng vững , cành cây đấy sẽ bảo vệ cho nó khỏi tất cả , cho nó hơi ấm , tình yêu và hạnh phúc .
-..........
- Mẹ ạ , ngàn vạn xin lỗi mẹ , là con bất hiếu , xin lỗi mẹ , mẹ ơi " con yêu mẹ nhiều lắm " - nó .
@ Qúa khứ @
- Con gái chạy đi con , mau chạy đi - mẹ nó gào lên .
- Mẹ .....oa ....oa . mẹ không sao chứ ? - nó khóc thét lên ôm lấy đầu mẹ mình đầy máu .
- Anh , anh đưa con đi mau , nhanh , họ sẽ bắt được chúng ta đó , nhanh
đi anh - mẹ nó quay sang nhìn ba nó đang đánh cái con người mặc áo đen
vừa đánh mẹ nó .
- Mẹ , không ... con sẽ không bỏ lại mẹ đâu mà , mẹ đi cùng con nha ... đừng bỏ con mà mẹ ... - nó hét lên
- Con gái , mẹ xin lỗi nhưng mẹ .. không thể ... mẹ xin lỗi ... xin lỗi
con nhưng ... mẹ .. yêu ... con ... yêu ... con và ba nhi.......... - mẹ nó .
- Không mà mẹ , xin mẹ đấy , làm ơn đi mẹ ..... - nó .
- Con gái ... chúng ta đi thôi .. nhanh lên sẽ không kịp , nhanh lên .... xin lỗi em ... anh yêu em ... - ba nó nói nhưng không biết rằng giọng
của mình đã lạc đi từ lúc nào , ông nuốt những giọt nước mắt mặn chát
vào bên trong sâu tận tâm khảm của mình, ông đau lắm khi nhìn thấy vợ
mình như vậy , ông thương người vợ này lắm , ông yêu lắm , nhìn khuôn
mặt hốc hác của vợ mình , những giọt nước mắt , hơi thở gấp , ... của vợ ông xót lắm nhưng để cứu một người thì ông sẽ mất một người , số phận
thật trớ trêu đối với ông , cả hai đều là người ông yêu thương , ông
không thể mất một trong hai người họ . Đứa con gái này đã bị tổn thương
quá nhiều , những nỗi đau mà con bé phải chịu còn gấp vạn lần nỗi đau mà ông đang chịu . Ông không muốn phải chọn ai cả ... ông sợ khi mất đi
một trong hai người họ . Nếu ông cứu lấy người vợ này của mình thì ông
sẽ mất đi đứa con gái và người đó sẽ cũng cướp đi người vợ của mình
nhưng nếu ông cứu được con gái ông thì ông cũng sẽ không mất đi người vợ yêu quý của mình nên ông sẽ chấp nhận vì con gái mà ông sẽ mất vợ mình .
- Không ba , không , con sẽ ở lại với mẹ ... - nó .
- Không , chúng ta đi thôi , nhanh lên thì không kịp đâu con , rồi chúng ta sẽ gặp lại mẹ của con mà .. đi với ba ... - ba nó .
- Ba nói có thật không ? ... mẹ ... - nó nói rồi quay ra nhìn mẹ mình .
- UMK , con nghe lời ba đi .... nhất ... định ... mẹ ... sẽ ... tìm ..
con ... gái .... ngoan ... của mẹ ... mà .....nhanh đi con - mẹ nó hối .
Bạn đang đọc truyện Tình Yêu Và Nước Mắt ( Hảo Soái Vương Tuấn Khải ) được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.