Chương 18
Sở Dạ trở về khá muộn, anh mang theo đàn bà về nhà, một người rất thành
thục quyến rũ. Lúc lên lầu hai Sở Dạ hơi dừng bước chân, nhưng không hề
nghe thấy bất kỳ động tĩnh nào trong phòng Sở Dương, nghi hoặc nghĩ ngợi không lẽ thằng nhóc kia hôm nay đổi tính ăn chay rồi?
Giờ phút này Sở Dương đang đứng bên giường Tuyết Nhi nhìn gương mặt đang ngủ yên tĩnh của cô, hô hấp nhẹ nhàng mà đều đều, cứ như một đứa bé
không hề có chút phòng bị nào, Sở Dương bất tri bất giác nhìn ngắm có
chút nhập thần, khi phát hiện ngón tay đã đụng vào mặt Tuyết Nhi, rủa
thầm một tiếng, dứt khoát xốc chăn lên cũng chui vào, ôm lấy thân hình
mềm mại kia.
Lần này cậu không có lang tính đại phát (1), thân thể trong lòng
ấm áp mềm nhẵn, nhưng rõ ràng cậu vừa rồi ngay tại trên thân thể này để
lại bao nhiêu là dấu vết, đêm nay cô chắc chắn chịu không nổi bị giày vò nữa. Sở Dương bỏ qua cái giường to lớn thoải mái của cậu, nằm trên
giường Tuyết Nhi ôm cô, hóa ra khi ngủ có người nằm cạnh cũng rất tốt,
coi như là gối ôm thì được rồi.
(1)Lang tính đại phát: nổi lên bản tính sói
Trái ngược với phòng ngủ yên bình của Sở Dương, ở một căn phòng khác lại khá là kích tình.
Người phụ nữ hiển nhiên là cao thủ tình trường, chẳng những ở phương
diện ngôn ngữ cử chỉ quyến rũ phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, công phu
trên giường cũng rất là cao, đủ loại đủ dạng thủ đoạn tầng tầng lớp lớp.
Bạn giường tối qua của Sở Dạ chính là cô ta, đêm nay đã đem cô ta về đây, có thể thấy được thủ đoạn của cô ta.
Cô ta giương mở lớn hai chân ngồi trên hông Sở Dạ, trong lúc đang lên
xuống đung đưa cô ta vẫn không quên đưa tay vỗ về an ủi túi cầu trướng
căng của đàn ông, những phụ nữ giống như cô ta thường thường muốn không
phải là tiền tài, đa phần hơn là tìm kiếm sự kích thích.
Sở Dạ cũng cảm thấy bản thân rất kỳ quái, người phụ nữ phía trên anh rõ
ràng rất hợp tâm ý, tại sao anh luôn nghĩ đến bây giờ Sở Dương đang làm
gì trong phòng, thậm chí ngay cả lúc cao trào trước mắt anh thế mà lại
hiện ra hình ảnh trần trụi của cô bé kia. Phiền não thường đi kèm với
dục vọng muốn phát tiết, khi khí tính của Sở Dạ trong miệng cô gái kia
cứng rắn lần nữa, anh xoay người áp người phụ nữ xuống dưới thân khống
chế quyền chủ động.
...
"Uhm..." Cảm giác trên người mát mát, Tuyết Nhi nhẹ ngâm một tiếng tỉnh
lại, mới phát hiện bản thân đang trần trụi nằm, hai chân gập lại tách
ra, có ngón tay ai đó đụng chạm vào chỗ kia lặp đi lặp lại ra vào cửa
động, có chút đau, đưa mắt nhìn xuống chỉ thấy một cái đầu tóc đen,
tưởng Sở Dương còn muốn cùng cô làm chuyện này nữa, Tuyết Nhi nhíu mày,
"Ưhm... em không muốn làm..."
"Không muốn làm cái gì? Chỗ này của cô sưng đỏ hết rồi, cậu Hai bảo tôi
giúp cô bôi thuốc, cậu ấy đã đến trường, làm gì có thời gian mà lúc nào
cũng làm làm với cô?" Bạch Lan thu tay, lấy thuốc mỡ thả lại, nói chua
cay ngay cả vờ thân mật cũng quên mất, trước kia các vị thiếu gia chưa
từng bảo cô làm chuyện này, dựa vào cái gì con nhỏ thiểu năng này lại có được loại đãi ngộ này?
"Chị Bạch Lan, em không biết là chị." Tuyết Nhi đỏ mặt, kéo chăn qua phủ lên mình.
"Tuyết Nhi, cậu Hai có từng nói qua cậu ấy thích em ở chỗ nào không?" Bạch Lan cố gắng bày ra một nụ cười xấu xí.
Tuyết Nhi chớp mắt nghĩ nghĩ, sau đó lắc đầu.
"Quên đi, đói bụng chưa? Chị bưng cháo lên cho em." Giọng điệu Bạch Lan
không tốt lắm, cô ta nghĩ nếu đã không thể moi được chút thông tin gì từ miệng Tuyết Nhi, cần gì phải đối tốt với con nhóc đó, hầu hạ nó đã đủ
bực bội rồi, không chiếm được lợi ích còn khuya cô ta mới làm, dù sao
chỉ cần tùy tiện đối phó qua loa, con nhỏ ngu này cũng đâu biết mà kiện
cáo cô ta.
Tuyết Nhi không phát hiện thái độ Bạch Lan thay đổi, cô cười thật tươi với Bạch Lan, "Dạ, hơi đói."
Ăn xong điểm tâm, Tuyết Nhi muốn ra ngoài đi dạo, tuy rằng cả người vô
cùng bủn rủn, nhưng cô không định lúc nào cũng nằm, trong đầu nghĩ đến
mấy con cá nhỏ trong ao liệu có đói bụng hay không, anh A Sinh có cho
chúng nó ăn hay không.
Bạn đang đọc truyện Đồ Chơi Của Đôi Song Sinh được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.