Chương 15
"Bạch Lan, Tuyết Nhi đâu?" Sở Dương trở về phòng không thấy Tuyết Nhi, sắc mặt càng khó coi.
Bạch Lan hơi co rúm lại, rất ít khi thấy cậu Hai sắc mặt âm trầm, không
phải là Tuyết Nhi đã đắc tội cậu ấy ở đâu rồi chứ? Trong lòng suy nghĩ
như vậy là tốt nhất, nhanh chút đuổi con nhóc đó đi, nhịn không được lộ
ra ý cười, "Tuyết Nhi ở trong sân, vừa rồi nhìn thấy cô ấy ở hồ nước bên kia."
Sở Dương như một trận gió cuốn đi ra ngoài, vừa đến vườn sau thì nhìn thấy bóng dáng mảnh khảnh kia.
Tuyết Nhi ngồi trên tảng đá bên hồ, hai cái chân thỏng xuống lắc lư trên nước, thỉnh thoáng ném mẩu vụn nhỏ bánh mì vào trong hồ, tựa như một
đứa bé tinh nghịch, rõ ràng đã qua cái tuổi lãng mạn hồn nhiên như vậy
rồi, cảnh tượng thế này lại hài hòa ngoài ý muốn.
"Tuyết Nhi, đứng lên. Chúng ta về phòng." Sở Dương không phát hiện giọng điệu của mình đã chợt mềm lại.
"Dạ." Tuyết Nhi quay đầu thấy Sở Dương, cười xán lạn với cậu, đứng lên
vỗ vỗ bụi trên mông, hôm nay thật vui vẻ, cô không thích luôn bị nhốt
trong phòng.
Nụ cười kia khiến Sở Dương giật mình, đã quên mất chuyện không vui vừa
rồi, thầm nghĩ muốn nhanh chút áp Tuyết Nhi dưới thân mà nhiệt tình yêu
thương một phen, khiến vẻ tươi cười của cô biến thành khóc thút thít cầu xin tha thứ, thân thể một cơn xao động, luồng nhiệt nóng rất nhanh tụ
tập ở bụng dưới, thứ đó cả một ngày không phản ứng gì lập tức cương
cứng.
"A!" Tuyết Nhi hét lên một tiếng, cả người bị Sở Dương ôm ngang dậy nâng lên, cô chỉ có thể bám chặt chẽ vào trên ngực chàng thanh niên, rất sợ
đối phương chỉ cần buông lỏng tay cả người sẽ ngã xuống.
Thật vui mừng thấy Tuyết Nhi chủ động dán chặt, Sở Dương tăng nhanh bước chân, cậu không chờ kịp lên lầu, mang ngay Tuyết Nhi vào một phòng ngay tầng một, phòng này trước đây dẫn phụ nữ về thì để cho mấy người đó ở
lại, có khi trực tiếp trong phòng này làm tình rồi tự cậu rời khỏi, hoặc là sau khi hoan ái ở phòng cậu thì để các cô gái quay lại phòng này mà
ngủ, tóm lại cậu không thích mấy người phụ nữ đó ngủ chung với cậu trên
một cái giường.
Phòng được dọn dẹp rất sạch sẽ, không hề có dấu vết từng có người ở lại, phụ nữ có ở đây thì cũng chỉ ở có một hai buổi tối, cho dù có để lại
thứ gì thì từ lâu đã bị ném mất, trang trí trong phòng rất ít, cho nên
nơi này có vẻ rất trống trải, gây chú ý nhất chính là chiếc giường
Kingsize ở ngay chính giữa kề sát với một chiếc gương thật to lớn, không cần phải nói, đó đương nhiên là để gia tăng tình thú khi hoan hảo.
Ngoại trừ gương, ngăn kéo trong chiếc tủ đầu giường và căn bếp nhỏ cũng
bày biện một ít đồ vật nâng cao hứng thú.
Sở Dương thả Tuyết Nhi xuống giường, xếp thành tư thế quỳ sấp, cái mông
mượt mà nhếch lên, không kịp chờ cởi quần áo hai người ra, trực tiếp xốc váy Tuyết Nhi lên, cởi quần lót cô ra, bộc lộ hạ thể, cái cửa động khéo léo kia đang sít sao khép chặt.
Tuyết Nhi phía dưới chợt lạnh, rụt lui thân thể có chút sợ hãi, muốn xoay thân mình ại.
"Tuyết Nhi, không nên động." Giọng nói Sở Dương khàn khàn, dục vọng đã
bành trướng đến cực hạn, trên tay cậu nhỏ chút dịch bôi trơn liền tìm
đến cửa động giấu kín giữa hai chân Tuyết Nhi cắm vào trong.
"A..." Tuyết Nhi khó chịu nhíu mày, lưng cô đưa về phía Sở Dương quỳ sát trên giường, nhìn không được cậu đang làm gì, chỉ biết lại có thứ gì đó nhét vào trong cơ thể, sắp phải làm chuyện đó rồi chăng? Tuy rằng thật
thoải mái, nhưng mà thắt lưng cô đến bây giờ vẫn còn rất mỏi.
Rất nhanh Tuyết Nhi không có sức lực nghĩ đến chuyện này, bởi vì sau vài lần khuếch trương, có thứ gì đó càng nóng càng lớn hơn nhét vào trong
cơ thể, cô chỉ cảm thấy phía dưới bị lấp đầy, hô hấp cũng bắt đầu không
được thông thuận.
Sở Dương trong chuyện tình dục lực nhẫn nại luôn có hạn, vừa mới tiến
vào một hồi cậu đã bắt đầu động, rút ra rất cạn, xâm nhập thật sau, mỗi
lần đều đẩy vào đến mức không thể tiến vào bên trong tiếp được nữa mới
thôi, tư thế từ phía sau lưng xâm nhập so với phía trước càng thêm sâu.
Tuyết Nhi bên trong thật nóng, âm đạo sau khi trải qua nhiều lần hoan ái xâm nhập theo thói quen tự giác tiết ra ái dịch, rất nhanh ẩm ướt thành một mảng, khiến cho dị vật ra vào càng thêm thông thuận, âm thanh nước
và thân thể va cham càng lúc càng vang vọng.
Sở Dương đỏ mắt, không để ý nổi đến cảm thụ của Tuyết Nhi, tách cánh
mông cô ra không ngừng va chạm, dùng sức hận không thể đẩy toàn bộ người đi vào. Mỗi lần tiến vào hai túi cầu căn phồng vừa vặn va đập vào bên
ngoài cánh hoa, nhất là tiểu hạch mẫn cảm ở phía trước cũng theo đó mà
trướng phồng lên.
"A... Ha... A... Rất... Sâu ..." Tuyết Nhi rên rỉ bị va chạm thốt ra
không liền mạch, lực va chạm phía sau quá lớn, hai tay chống đỡ thân
mình cũng không ngăn được mà kịch liệt đung đưa, cô chỉ cảm thấy vật đó
chui vào rất sâu, cho tới nay chỗ đó chưa từng bị thâm nhập sâu như vậy, giống như bụng cũng sắp bị đẩy xuyên thủng. Cảm giác run rẩy từ nơi ma
sát truyền lại, xuôi theo thắt lưng lên phía trên, Tuyết Nhi nhịn không
được cong ưỡn người, mỗi dây thần kinh đều đang run run, cuối cùng cô
không chống đỡ được thân thể, xụi lơi xuống.
"Vật nhỏ, đã cao trào sao?" Sở Dương kiềm chế thắt lưng Tuyết Nhi, để hạ thân cô vẫn duy trì tư thế quỳ sấp, tiếp tục mạnh mẽ xâm phạm, sau cơn
cao trào vách tường thịt vẫn không ngừng mấp máy co rút lại, cậu không
thể không đẩy nhanh tốc độ ra vào mới không đến nỗi lập tức tiết ra,
nóng ẩm bên trong vô cùng thoải mái, cậu ồ ề thở sâu một cái, rồi mới
đem lửa nóng toàn bộ rót vào bên trong cơ thể Tuyết Nhi. Chùm sáng trắng trước mắt chợt lóe, nhất thời tay không còn lực, liền vẫn trong tư thế
kết hợp với Tuyết Nhi cùng nhau ngã xuống trên giường.
Bạn đang đọc truyện Đồ Chơi Của Đôi Song Sinh được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.