Chương 342: Đoạt Cổ Vận
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn Chu Tước khổng lồ trong hư không, lòng hắn rung động mãnh liệt.
Cổ Vận, tin đồn về tranh đấu Thiên Mệnh bảng là đoạt Cổ Vận, tranh giành Thiên Mệnh, không ngờ lại thật sự có Cổ Vận.
Giờ phút này, phía sau hắn xuất hiện Chu Tước Luyện Ngục, hình thể không
lớn nhưng mà lại lộ ra sự hung hãn đáng sợ, trên người tràn ngập một
luồng hơi thở đáng sợ đến từ địa ngục, màu đỏ cùng màu đen đan vào thân
thể, làm cho người ta có cảm giác ngạt thở.
Trong hư không, ánh
mắt Chu Tước tựa như đang nhìn về nơi khác. Lúc này Tần Vấn Thiên mới
bắt đầu đánh giá hoàn cảnh xung quanh, chỗ mà hắn đang đứng hẳn là một
dãy núi non, nơi xa có một khu vực không gian vô tận. Hắn nhờ vào lực
lượng không gian mà được đưa đến đây, nhưng lại bị khóa vào trong một
thế giới trận pháp.
Cái thế giới trận pháp này vừa cổ xưa lại
tang thương, không khí như có từ thời viễn cổ, rất có thể là còn sót lại từ hoàng triều Đại Hạ cổ xưa. Muốn tạo thành một thế giới trận pháp,
không biết cần thực lực khủng khiếp đến mức nào.
- Chi... chi...!
Luyện Ngục Chu Tước phát ra một tiếng gào trầm thấp giống như không phải là
thân thể hư ảo mà là một con Chu Tước thật sự, bằng xương bằng thịt.
Tần Vấn Thiên cảm giác được có một sức mạnh kinh khủng tràn ra, đồng thời
thân hình của hắn phóng lên, muốn nhìn xem đây rốt cuộc là không gian
như thế nào. Nhưng không lâu sau, lúc đang ngự không thì hắn bỗng liếc
mắt sang, quay đầu lại nhìn về phía một vách núi, trong mắt có tia sáng
lóe lên.
- Nơi đó...
Tần Vấn Thiên lập tức xoay người đi
về hướng kia, chỉ chốc lát sau hắn đã đứng ở trước một vách núi. Một
luồng uy áp đáng sợ tràn ra từ đó, trên vách núi đá có một thanh rìu lớn kinh khủng chặn ngang. Chiếc rìu lớn này tựa như đã ở chỗ này không
biết bao nhiêu năm, cũ kỹ và cổ xưa nhưng không có chút rỉ sét nào. Đáng sợ nhất chính là uy áp trên chiếc rìu lớn làm người ta cảm thấy đáng sợ đến tột cùng.
- Một món thần binh rất mạnh.
Bóng dáng Tần Vấn Thiên chợt động, trong nháy mắt bàn tay của hắn đặt trên cán của
chiếc rìu lớn, mạnh mẽ rút ra, lại phát hiện chiếc rìu lớn kia vẫn không nhúc nhích, dù cho lực của hắn rất mạnh nhưng nó vẫn cắm chặt ở đó.
- Nơi này là đâu!
Trong lòng Tần Vấn Thiên rung động, chỉ đứng ở chỗ này thôi mà hắn đã cảm
nhận được một luồng Phủ ý chí đầy đáng sợ, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bổ xuống một rìu, chém hắn thành hai đoạn.
Tần Vấn Thiên
lui về phía sau, sau lưng hắn, cánh chim hiện lên, hắn đột nhiên chuyển
hướng, đôi cánh Đại Bằng vỗ mạnh rời xa chỗ đó, hắn muốn nhìn thử thế
giới này trông như thế nào.
Không bao lâu sau, Tần Vấn Thiên lại đứng trên một đại dương mênh mông, chỗ hắn đứng là trên một tảng đá
ngầm khổng lồ. Phía trước có một luồng không khí lạnh lẽo mà u ám đầy
đáng sợ tràn ngập ra, có vẻ như ở đây có một xoáy nước, có thể đi thông
xuống dưới đáy biển. Nhưng Tần Vấn Thiên hắn không dám mạo hiểm, tính
tình hắn vốn cẩn thận, trong những tình huống vẫn chưa thể nắm chắc điều gì, hắn nhất quyết sẽ không làm chuyện mạo hiểm như thế.
Nhưng
hắn dường như đã loáng thoáng hiểu ra, vì sao có vài người đã đạt đến
cảnh giới, có được võ đạo ý chí cũng không thiếu tài nguyên để tu hành
nhưng vẫn cố ý không đột phá Thiên Cương cảnh. Mặc dù người như vậy
không nhiều lắm, chỉ có một số người đứng ở những vị trí đầu trên Thiên
Mệnh bảng nhưng cũng đủ để cho Tần Vấn Thiên cảm giác được, trận đấu
Thiên Mệnh bảng này hình như có thứ gì đó mà bọn họ muốn đoạt được.
Ngẩng đầu lên, Tần Vấn Thiên nhìn về phía hư không, con Chu Tước khổng lồ kia vẫn còn ở đây, cứ như thể nó chính là chúa tể của thế giới này.
Bên bờ biển có một bóng người chậm rãi đi tới, đó chính là một người trung
niên khoác áo ngoài, tuổi tác khá lớn, cảnh giới tu hành vẫn không đột
phá đến Thiên Cương cảnh. Điều này có thể nói rõ thiên phú của hắn cũng
chẳng ra gì nhưng không có nghĩa là thực lực của hắn ở Nguyên Phủ cảnh
sẽ kém, người này cũng là cường giả trên Thiên Mệnh bảng, hơn nữa còn
xếp hạng trong một trăm vị trí đầu.
Phía sau hắn cũng có hư ảnh
của một con Chu Tước đang lơ lửng, nhưng con Chu Tước này khác với con
Chu Tước sau lưng Tần Vấn Thiên, chỉ là Chu Tước bình thường, không phải là Luyện Ngục Chu Tước, chiếc áo giáp mà người ngày khoác trên thân là
áo giáp màu vàng.
Người này chậm rãi bước đi, ánh mắt nhìn về
phía Tần Vấn Thiên rồi lại tiếp tục nhìn về phía trước. Ở nơi này, Tần
Vấn Thiên thấy được một bóng dáng quen thuộc, Lý Thi Ngữ của Vô Song
giới.
Lý Thi Ngữ ở điện Huyền Nữ được coi là có thiên tư xuất
chúng, hơn nữa đã bước vào Nguyên Phủ cảnh tầng chín, cũng đủ tư cách
tiến vào trận pháp, mặc áo giáp vàng.
Người trung niên kia đột
nhiên tăng nhanh tốc độ, Lý Thi Ngữ nhíu mày lại, bất chợt xoay người
lập tức trốn đi, hai người truy đuổi lẫn nhau, tốc độ của cả hai đều cực nhanh.
Thế nhưng Lý Thi Ngữ vẫn bị đuổi theo, người trung niên
kia liền phát động công kích với nàng, hai người phóng ra Tinh Hồn, Tinh Hồn mà người trung niên kia phóng ra có lẽ là một bóng dáng huyết sắc,
lộ ra một luồng tà khí, hắn am hiểu võ đạo ý chí, lại có Huyết ý chí,
hơn nữa còn đến đại viên mãn rồi.
Ngoài ra, Phong ý chí và Kim ý chí nhất cảnh đều là đại viên mãn. Mặc dù Lý Thi Ngữ vẫn rất lợi hại
nhưng rất nhanh đã không thể chống đỡ được nữa, khóe miệng tràn ra máu
tươi, nhuộm đỏ cả áo đang mặc.
Tần Vấn Thiên chỉ bình tĩnh quan
sát tất cả, mặc dù đều là người tu hành ở Vô Song giới, song hai người
cũng không thân thiết hay có quan hệ gì, lúc trước Lý Thi Ngữ còn muốn
chia rẽ Phàm Nhạc và Huyền Tâm, hiển nhiên là Tần Vấn Thiên không có lý
do gì để giúp nàng ta.
Đến cuối cùng, Lý Thi Ngữ thua, Tần Vấn
Thiên phát hiện, Chu Tước phía sau đối phương đã cắn nuốt hư ảnh Chu
Tước phía sau lưng Lý Thi Ngữ sạch sẽ. Hơi thở của Chu Tước ở phía sau
người trung niên vì vậy mà như mạnh hơn mấy phần. Hắn cẩn thận quan sát
kỹ, hình như trận chiến này là vì giành Cổ Vận Chu Tước.
Bóng
dáng Lý Thi Ngữ bỗng nhiên biến mất không thấy gì nữa, nàng ta bị đưa ra khỏi trận pháp, điều này khiến cho Tần Vấn Thiên thầm nghĩ kỳ diệu.
- Đây chính là đoạt Cổ Vận?
Tần Vấn Thiên trong lòng run sợ, tranh đoạt Cổ Vận thì ra lại tàn khốc như
thế. Nếu người nào đánh thua là sẽ bị đoạt Cổ Vận, sau đó bị đá ra khỏi
trận đấu Thiên Mệnh bảng.
Sau khi đánh bại Lý Thi Ngữ, người
trung niên kia quay đầu lại nhìn Tần Vấn Thiên, tựa như có vẻ do dự, thế rồi hắn như đã đưa ra quyết định, thân hình chợt động, bay về phía Tần
Vấn Thiên.
Người này lượn lờ trên bầu trời, mắt nhìn Tần Vấn Thiên, lạnh nhạt nói:
- Mặc dù ngươi bất phàm nhưng cảnh giới lại yếu kém như thế, Cổ Vận Chu Tước Luyện Ngục này hay là cứ cho ta đi!
Tần Vấn Thiên nhìn đối phương, chỉ thấy trên trán Chu Tước của đối phương
như có hai chấm sáng, hình như có nghĩa là đã dung hợp Cổ Vận của hai
con Chu Tước.
Lời vừa thốt ra, chỉ thấy ngay lập tức Chu Tước
trên đỉnh đầu hắn lao về phía Chu Tước Luyện Ngục của Tần Vấn Thiên,
phát ra tiếng gào thét.
Chu Tước Luyện Ngục căm phẫn kêu lên, khiến cho người trung niên này nhíu mày lại, nói:
- Ngươi nếu không thuần phục nó, ta đây chỉ có tự ra tay, đành để ngươi
chịu khổ một chút trước rồi lại đoạt Cổ Vận Chu Tước của ngươi.
Trong mắt Tần Vấn Thiên hiện lên một tia nhìn lạnh lẽo, Cổ Vận Chu Tước của
hắn có uy thế mạnh hơn nhưng lại dây dưa với Cổ Vận Chu Tước của đối
phương, đều không lùi bước.
- Không ngờ lại là tâm linh tương thông.
Tần Vấn Thiên đã hiểu đối phương cắn nuốt Cổ Vận của Chu Tước của Lý Thi Ngữ như thế nào rồi.
- Tập hợp Cổ Vận Chu Tước lại có tác dụng kì diệu gì thế?
Tần Vấn Thiên mở miệng hỏi.
- Hừ, không có ai nói cho ngươi biết ư? Tập hợp Cổ Vận, ngưng tụ thành
Chu Tước thực thể, mở ra di tích cổ của Đại Hạ cổ. Nhưng thực lực của
ngươi yếu như thế, dù biết thì cũng có thể làm gì được?
Trên cơ
thể người trung niên kia tràn ngập uy áp, Tinh Hồn tà ác bay lơ lửng bên trên, thật giống như một cặp mắt máu, khiến máu trong cơ thể Tần Vấn
Thiên như bắt đầu xao động.
Tần Vấn Thiên cười lạnh lùng, hiện
giờ người kia nhìn như đang miệt thị coi thường hắn, thật ra lại đang
cực kỳ cẩn thận, cố ý dùng ngôn ngữ để thử dò xét, cũng không dám trực
tiếp ra tay với hắn, lo lắng muốn tìm hiểu kỹ thêm về thực lực của hắn.
Tuổi tác của người trung niên này cũng đã lớn nhưng vẫn không lĩnh ngộ được
võ đạo ý chí nhị cảnh, không phải là hắn không muốn vào Thiên Cương cảnh mà căn bản là không vào được Thiên Cương. Ngồi trên Thiên Mệnh bảng
cũng đã nhiều năm, bị vô số người vượt qua, nhìn những người đó bước vào Thiên Cương cảnh cảm giác ấy không thể nào dễ chịu được. Nhưng cứ mỗi
ba năm hắn đều tới đây tìm kiếm cơ hội, mỗi lần đều có thể sống sót,
hiển nhiên là có liên quan đến tính cách cẩn thận của hắn.
- Lực lượng huyết mạch của ta, ngươi làm sao có thể dao động, rồi còn muốn đoạt Cổ Vận, hãy giao Cổ Vận của ngươi ra đây đi.
Tần Vấn Thiên bay lên không trung, bỗng nhiên tấn công về phía đối phương,
người trung niên nhướng mày, lập tức xoay người chạy trốn, Tần Vấn Thiên cười lạnh lùng, đuổi theo hắn.
- Oong!
Đột ngột người
trung niên kia quay người lại công kích Tần Vấn Thiên, giống như có một
tia chớp đáng sợ, Huyết ý chí bộc phát, bàn tay lão chộp tới phía trước, dường như muốn moi móc máu thịt của Tần Vấn Thiên ra, nhanh đến mức làm cho người ta không kịp tránh né.
Người này vẫn chưa lĩnh ngộ võ
đạo ý chí nhị cảnh, Tần Vấn Thiên sao có thể sợ hãi, hắn giơ tay lên
cuồng bạo đánh ra một chưởng, khoảnh khắc hai người va chạm, Tần Vấn
Thiên chỉ cảm thấy máu trong cơ thể điên cuồng sôi trào, dường như muốn
nổ tung, huyết mạch trên cánh tay cũng nổi hẳn lên. Nhưng đối phương
càng không dễ chịu, lúc va chạm gần sát với Tần Vấn Thiên, sức mạnh sóng địa chấn vô hình liền thẩm thấu vào trong thân thể đối phương, lực
lượng kinh khủng đánh nát tất cả.
- Ngươi...
Người trung niên nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm, đây là võ đạo ý chí nhị cảnh.
- Đoàng!
Tần Vấn Thiên tiếp tục đẩy bàn tay về phía trước, một luồng sóng chấn động
càng đáng sợ hơn lao ra điên cuồng càn quét, đối phương kêu lên một
tiếng đầy đau đớn, máu tươi chảy đầm đìa, Chu Tước bay trên không trung
cũng trở nên yếu ớt đi, Chu Tước Luyện Ngục hét lên một tiếng, nuốt
chửng con Chu Tước kia.
Chỉ chốc lát sau, một luồng lực lượng
không gian tràn ngập, người trung niên bị đẩy ra khỏi trận pháp thế
giới, trên trán của con Chu Tước bay lơ lửng bên trên Tần Vấn Thiên có
ba chấm sáng.
- Hơi thở trở nên mạnh mẽ hơn một chút rồi, thân thể hư ảo hình như cũng dần chân thật hơn.
Tần Vấn Thiên hơi kinh ngạc, đoạt Cổ Vận, thật đúng là tàn khốc.
Thân hình của hắn tiếp tục phóng lên, dọc theo đường đi liên tục gặp được
sáu bảy người, không ngoài dự liệu một chút nào, Cổ Vận của họ đều bị
hắn đoạt được hết. Thân thể của Chu Tước phía trên Tần Vấn Thiên đã
ngưng tụ thành thật thể, ở ấn đường còn có một đường kẻ ánh sáng, lộ ra
một luồng hơi thở hung bạo càng đáng sợ hơn.
Trên người của nó thậm chí còn có khí thế của một cường giả Nguyên Phủ tầng một.
Bên ngoài không gian hoàng triều Đại Hạ cổ, ánh mắt mọi người đều tập trung nhìn về phía một trận pháp ở giữa, thế giới trận pháp kia nhìn rõ ràng
vô cùng, nhưng ở trong mắt bọn họ lại rất nhỏ, có thể thấy rõ bên trong
xảy ra chuyện gì nhưng đã bị thu nhỏ lại.
- Trần Vương và Thạch Phá Thiên càn quét thật điên cuồng, đã có hai đường kẻ sáng.
- Tư Khung cũng thế, còn có Trảm Trần, mấy người này cướp lấy Cổ Vận điên cuồng nhất.
Trên ấn đường mỗi người bọn họ xuất hiện một chấm sáng, có nghĩa là đã đánh
thắng một người rồi, còn xuất hiện một đường kẻ ánh sáng thì có nghĩa
là đã đánh thắng mười người.
- Thực lực của Tần Vấn Thiên thật sự có thể đánh bại người trên Thiên Mệnh bảng, xem ra võ đạo ý chí của hắn đã đến nhị cảnh. Chỉ có cường giả Nguyên Phủ tầng chín và võ đạo ý chí
nhị cảnh mới có thể khống chế hắn.
- Nhìn tên Mập Mạp chết bầm kia đi, quá là hèn mọn. Thế mà lại núp ở dưới tảng đá ngầm trên biển, núp để tu luyện?
Có người thấy một bóng dáng Mập Mạp, quả thực tên mập chết bầm kia cực kỳ
hèn mọn, hắn muốn tránh né để tu luyện. Đến khi kết thúc, nếu hắn vẫn
giữ được Cổ Vận của mình, vậy là hắn có thể thuận lợi vượt qua kiểm tra
tiến vào Thiên Mệnh bảng sao?
Phương pháp này không thể không làm cho người ta phải khinh bỉ, quá hèn mọn.
- Trần Vương và Thạch Phá Thiên gặp nhau rồi, bọn họ không va chạm với nhau, hiển nhiên là đợi đến cuối cùng mới tỷ thí.
- Phương hướng kia là chỗ của Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên sắp gặp phải Trần Vương, hắn thảm rồi!
Lúc này, mọi người phát hiện, ở bên trong không gian kia, Tần Vấn Thiên và
Trần Vương đang đi thẳng về phía nhau. Nhưng đây là thế giới trong trận
pháp, chỉ sợ bọn họ còn không biết đối phương đang ở gần ngay phía trước mình.
Khi nãy Tần Vấn Thiên đã đắc tội Trần Vương, lần này sợ là hắn sẽ rất thảm!
Bạn đang đọc truyện Thái Cổ Thần Vương được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(dot)Net.