Chương 31: Giận Hờn Vu Vơ
Tuấn Kiệt thì bực tức khi
thấy Vy Vy thân thiết với thằng nhóc mà cô gọi là Zun , mặt Tuấn Kiệt bây giờ
rất là khó coi cứ nhăn nhăn nhó nhó
-
Anh ăn nhầm ớt à
! – Vy Vy khều khều tay Tuấn Kiệt
-
Ờ ! tôi ăn nhầm
ớt đó thì sao – Tuấn Kiệt gắt gỏng trả lời
-
Xí ! hỏi tí thôi
làm gì ghê vậy – Vy Vy tức tối đập bàn đứng dậy bỏ đi
Tuấn Kiệt thấy Vy Vy bỏ đi
đâm ra hờn giận vô cớ với tất cả mọi người , gắt gỏng với tất cả những ai đến
gần cậu
Tối hôm đó ~~~~~
V.I.P 2 tại BLUE STAR
“xoèng…xoạt” – những âm thanh
vui tai vang lên không ngớt
- Anh….. anh à….bình tĩnh
bình tĩnh…. – Kin mặt mày lấm lem mồ hôi , dùng hết sức can ngăn con người đang
làm loạn phòng V.I.P 2 kia
Nhưng có lẽ vô ích , mặc kệ
Kin khuyên can cở nào. Người đó càng ngày càng hăng máu trong người liênn tục
hất vỡ đồ đạc trong phòng
Phòng V.I.P 1 – Vy Vy và đám
nhóc kia đang có mặt nhảy múa um sùm
Tiếng đập vỡ đồ đạc vang lên
phòng bên cạnh không dứt làm Vy Vy nổi hứng tò mò
Nhỏ mon men đẩy cửa phòng
V.I.P 2 bước ra , tay đẩy nhẹ cánh cửa phòng phát ra âm thanh vui tai kia , đưa
mắt nhìn vào khe cửa mở hờ. Nhỏ hơi giật mình với cảnh tượng trước mắt đồ đạc
trong phòng bể tanh tành , chất lỏng màu đỏ lang tràn trên ghế sofa , người con
trai đang gục mặt mái tóc xanh dương phất phớ làm tăng sự quyến rũ của người
con trai đó. Dáng vẻ khá quen thuộc nên nhỏ khó mà không nhận ra là ai kia ,
còn Kin đang lau mồ hôi đang chảy ra trên mặt không ngừng tay cầm máy tính bấm
bấm liên tục
Nhỏ bước tới , ra hiệu cho
Kin đi ra ngoài. Kin thấy nhỏ như bắt được vàng mừng rớt nước mắt , nhanh chân
phóng ra khỏi phòng
-
Tuấn Kiệt – nhỏ
chạm nhẹ vào gương mặt đang nhắm kia
Tuấn Kiệt khi nghe có ai gọi tên mình liền
ngước mặt lên
Vui
vì nhỏ đang ở đây , ngay cạnh mình
Buồn
vì còn hờn giận chuyện ban sáng
Thôi
thì giận thêm chút xíu nữa ~~~~~~~~~~
-
Anh sao vậy – Vy
Vy chớp chớp cặp mắt to tròn nhìn Tuấn Kiệt chăm chú
-
Tô..i..khô..ng..sao..sao
– Tuấn Kiệt ngượng khi nhỏ cứ nhìn chằm chằm vào người mình
-
Thế sao tay anh
chảy máu kìa – Vy Vy nói rồi , cầm tay Tuấn Kiệt lên săm soi
-
Chuyện vặt đừng
để ý – Tuấn Kiệt rút tay lại
-
Để tôi – Vy Vy
đứng dậy đi đâu đó chừng 2’
-
A – Tuấn Kiệt nhăn
nhó than
-
Yên nào ! – Vy Vy
gắt nhẹ , kéo tay Tuấn Kiệt ra sức mà đổ chai thuốc sát trùng vào
-
Cô có b làm không
đó , đau chết mất – Tuấn Kiệt mặt đau khổ la í ớ
-
Anh đừng lo..lần
đầu tôi làm đó – Vy Vy hồn nhiên trả lời
-
Cô giỡn chắc ,
coi tôi là con chuột bạch cho cô thí nghiệm à – Tuấn Kiệt lườm Vy Vy
-
Hìhì ! Tôi giúp
anh mà anh còn nói thế
-
Thà từ đầu không
nhờ cô , giờ đau chết đi được
-
Rất tiếc anh đã
nhờ tôi , giờ thì chịu đau đi , chai thuốc sát trùng còn chút xíu à đổ luôn
nhaaaa – Vy Vy hí hửng đổ phần còn lại trong chai lên tay Tuấn Kiệt
-
AAA – Tuấn Kiệt
hét
-
Kin !!! Kinn –
Tuấn Kiệt hét
-
Dạ dạ em đây ! –
Kin ba chân bốn cẳng chạy tới
-
Cấp cứu !!
-
Gì cơ ? – Kin
nghệch mặt ra
-
Kêu bác sĩ mau
lên !!!
-
Vâng vâng em đi
liền
“cạch”
-
Chào ông ! anh ấy
sao rồi – Kin cuối đầu chào ông bác sĩ
-
Chào tiểu thư ,
chào thiếu gia. Cho tôi hỏi ai là người đã sơ cứu cho cậu ấy
-
Dạ thưa là tôi –
Vy Vy lí nhí , giơ tay
-
Haìzz Nguyễn tiểu
thư à ! chắc hẳn cô đang thực tập sơ cứu
-
Không phải không
phải , chỉ là chỉ là... – Vy Vy khó xử , lấp bấp trả lời
-
Tôi chỉ hỏi vậy
thôi , cậu ấy hiện không sao , vết thương chỉ hơi nhiễm trùng thôi. Xin phép
tôi về
-
Vâng bác sĩ đi
Nhận
thức mình vừa làm một chuyện có lỗi nhỏ chút xíu hà. Liền nhanh chân chạy vào
thăm hỏi người bị hại
-
Anh không sao chứ
! Chưa chết ? – Vy Vy ái ngại nhìn Tuấn Kiệt
-
Dạ thưa con chuột
bạch này chưa chết còn sống – Tuấn Kiệt đốp chát
-
Thôi thôi mà !
Đừng giận mà – Vy Vy mài nheo , chu chu mỏ tay lắc lắc người Tuấn Kiệt
-
Muốn tôi hết
giận không ?
-
Muốn
-
Vậy trả lời cho
tôi hai câu hỏi
-
Hai câu hỏi ?
-
Ừm
-
Được thôi !
-
Thằng nhóc ôm cô
ban sáng là ai thế ?
-
Hmm.. thằng nhóc
hả ? A ý anh nói Zun đó hả !
-
Ừa ừa Zun zun gì
đó
-
Là…. ớ mà anh hỏi
chi
-
Vậy cô có trả lời
hay không !!
-
Là con trai hiệu
trưởng trường mình
-
Rồi còn gì nữa
-
Là một trong
những người tôi yêu quí nhất
-
Thế à – Tuấn Kiệt
nghe đến “ người tôi yêu quí nhất” thì chạnh lòng , tự cười chế giễu mình
Mày chả là gì đâu Tuấn Kiệt !
Chả là gì đâu !!
-
Còn một câu anh
hỏi luôn đi
-
Thôi , cô ra
ngoài đi. Tôi muốn ở một mình – Tuấn Kiệt lạnh nhạt nói
-
Tôi ra – Vy Vy ặt xụ xuống , lê từng bước ra ngoài
Sao tự nhiên đuổi mình vậy
trời !!
Giận gì mà lâu thế không biết
!
Đáng ghét.
Vy Vy lầm bầm trong miệng ,
dậm chân quỵt quỳt bước về phòng V.I.P 2 quẫy tiếp với mấy đứa nhóx kia
Bạn đang đọc truyện Snow - Nàng Công Chúa Của Tuyết được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full.Net.