Q.5 - Chương 7: Đụng Độ
- Nơi này cũng được quá đi chứ nhỉ , Jonathan ? Người phụ nữ mặc áo măng tô nhìn quanh một vòng rồi cất giọng cảm thán .
- Quá được ấy chứ , tôi kết chỗ này rồi đó . Nửa đêm leo lên tầng 10 vừa uống sâm banh vừa ngắm thành phố Thượng Hải về đêm thì còn gì bằng . Gã to con gật đầu đáp .
Gã đeo kính liếc mắt ra hiệu cho Sỹ . Sỹ nhìn hắn bằng ánh mắt kỳ lạ rồi đứng dậy đi xuống , tới trước mặt hai người kia lạnh lùng nói bằng
tiếng Pháp :
- Chúng mày là ai ? Vào đây bằng cách nào ? Khôn hồn ..
"Rầm "
Hoàng đang lấp ló đứng ngoài cửa nhìn vào thì bỗng giật nẩy mình , hai
mắt mở lớn đầy kinh hãi . Tên to con kia ra tay quá nhanh , cơ hồ chỉ
trong một khoảnh khắc , lúc hắn nhìn rõ động tác của gã thì nửa người
của Sỹ đã cắm sâu vào tường , nằm im không nhúc nhích gì được nữa .
-Ôi , khó khăn lắm mới gặp được một anh chàng đẹp trai biết tiếng Pháp , sao cậu lại nặng tay thế hả ?
Người phụ nữ lấy tay che miệng nhìn gã to con gắt nhẹ . Hắn ta nghe vậy thì khịt mũi một cái rồi đáp với giọng bất mãn :
- Thì sao ? Vì tôi ghét cái bản mặt của thằng chó này , vậy thôi ! Cô làm gì được tôi nào ?
- Này , đừng có quên , ngài Hank đã dặn cậu phải nhất nhất nghe lời tôi
trong bộ phim này đó nhé . Định làm phản à ? Người phụ nữ liếc mắt nhìn
gã , lạnh nhạt nói .
- Hừ .. Dù sao thì ở đây tôi vẫn là người mạnh nhất . Công lý thuộc về
kẻ mạnh . Cô thử đi ra ngoài một mình xem nào , chưa cần đến " Số 1 " ,
có khi bọn kiến hôi đó bu lại cũng đủ để làm thịt cô ấy chứ ? Biết điều
thì ngậm miệng vào , để tôi cáu lên thì không biết chuyện gì xảy ra đâu .
Người phụ nữ nghe vậy thì giận tím mặt , chỉ tay về phía gã hăm doạ :
- Jonathan ! Cậu .. cậu liệu hồn đấy ! Ngài Hanks mà biết .. thì sẽ không tha cho cậu đâu !
Gã to con nghe vậy thì nhếch mép cười vẻ khinh thường :
- Cô tưởng tôi sợ gã lắm chắc ? Hừ, bị một con bé vắt mũi chưa sạch đánh đến nông nỗi ấy , lại trốn chui trốn nhủi không dám tới tận nơi tìm nó
để báo thù . Hiềm tài không bằng người thì chẳng nói làm gì , đằng này
lại chỉ chăm chăm nghĩ mưu hèn kế bẩn , thọc gậy sau lưng người khác .
Sống mà nhục như thế thì chết con mẹ nó đi cho đỡ chật đất . Sau bộ phim này , tôi sẽ chuyển tới ..
Gã đang nói dở thì hai mắt bỗng trợn trừng , quay ngoắt lại đằng sau .
Hoàng thấy ánh mắt của gã chiếu tới chỗ mình thì cả người lạnh toát như
bị ngâm trong hồ băng vậy , tưởng chừng như mọi suy nghĩ trong óc đều bị phơi ra giữa ban ngày ban mặt . Hắn vội vã khai mở Bản Năng Sinh Tồn ,
khẽ rùng mình một cái rồi lắc người chạy một mạch, vừa kịp tránh một quả cầu lửa đỏ rực to bằng hai quả bóng bay tới chỗ mình .
"ẦM"
- Jonas , đuổi theo !
Gã to con hét lớn .
Nguyên một bức vách cùng cặp cửa bị thổi bay , gian sau thì bị lửa hồng
thiêu thành tro bụi , để lộ một phần ban công cháy nham nhở . Một bóng
đen từ trong phòng nhanh như gió lao ra , đuổi theo hướng Hoàng vừa bỏ
chạy ban nãy . Gã to con khẽ nhíu mày nói :
- Tên này thoát được Mind Freeze ( Định Tâm Chú ) của tôi , chắc chắn đã khai mở được Bản Năng Sinh Tồn . Sao lại thế nhỉ ? Chẳng phải theo như
thông tin nhận được thì T12- Việt Nam Đội chưa có ai kích hoạt được đến
20% giới hạn cơ thể cơ mà ?
- Có thể là từ trong ranh giới của sự sống và cái chết mà vô thức khai
mở Bản Năng Sinh Tồn , chuyện này cũng có nhưng nói chung là vô cùng
hiếm , tầm 0,28% . Xem ra T12- Việt Nam Đội cũng đã bắt đầu ra tay rồi , nên sớm khử bọn chúng đi thì hơn , tránh đêm dài lắm mộng .
Người phụ nữ bên cạnh cáu kỉnh nói .
- Hừ , việc gì phải vội . Nó đã dính Định Tâm Chú , lại còn bị Jonas
truy kích , chạy thoát thế nào được . Cho dù cả mười đứa chúng nó đều
khai mở được Bản Năng Sinh Tồn thì cũng chẳng phải là đối thủ của tôi .
Cứ tóm chúng về nhốt đó rồi ăn chơi một thời gian đã , mấy khi có cơ hội ăn quả lẻ như thế này . Gần hết hạn ba tháng thì thịt tụi nó và " Số 1
", hoàn thành nhiệm vụ rồi về cũng kịp mà . Còn cô , lần sau đừng có
dùng cái thái độ đó nói chuyện với tôi nữa , nghe chưa hả ?
Gã to con cười khả ố , đoạn quay sang nhìn mấy gã thủ hạ của Sâm đang há hốc miệng kinh ngạc liếm môi nói :
- Bây giờ thì .. phải xử lý mấy tên này trước cái đã .
..o0o..
Hoàng cắm đầu chạy miết ra khỏi sòng bạc Thiên An , đến khi chắc chắn
rằng đối phương không cử người truy kích theo thì mới dừng lại . Hắn vừa thở hồng hộc vừa nhìn chiếc đồng hồ đeo tay , giải trừ trạng thái khai
mở Bản Năng Sinh Tồn . Hai chấm xanh trên đồng hồ vẫn sáng lấp lánh ,
chứng tỏ hai gã sát thủ được Sâm mời tới - hai trong số bảy đối tượng mà bọn họ phải bảo đảm an toàn tính mạng tuyệt đối cho đến hết phim vẫn
chưa có vấn đề gì .
Nhớ lại tình huống ban nãy , hắn lại không kìm được mà khẽ rùng mình .
Cái cảm giác đó .. còn khủng bố hơn ngày xưa lúc mới gặp Tùng rất nhiều . Nếu lúc đó không phải gã mà đổi lại là một ai khác trong đội thì chắc
chắn đã bỏ mạng tại đây rồi .
" Có khả năng công kích tinh thần từ xa , cận chiến tốt , sở hữu ma pháp có lực sát thương lớn .. Gã to con tên Jonathan đó đúng là một con quái vật !" Hoàng hít một hơi dài bình ổn lại tinh thần . Tiếc là gã chỉ
biết sơ sơ về tiếng Pháp nên không hiểu bọn chúng trao đổi gì với nhau , nhưng quan sát thái độ cư xử thì hai người này cũng không được đoàn kết cho lắm .
" Nhưng vấn đề là ..bọn chúng có tất cả bao nhiêu người ? Hai hay nhiều
hơn nữa ? Một đội mà chỉ có hai thành viên thôi sao , không thể như vậy
được .."
"Không ổn ! "
Dự cảm về cái chết mãnh liệt ào vào đầu óc , Hoàng không tự chủ tiến
nhập vào trạng thái khai mở Bản Năng Sinh Tồn rồi gần như biến mất tại
chỗ . Hắn nhảy sang bên phải năm bước , không buồn để ý tới một bên vai
phải đầy máu của mình , trợn mắt nhìn chằm chằm bóng đen đang ngồi thu
lu trước mặt .
- Khá lắm , có thể tránh được một cú tập kích bất ngờ của tao .. mày có phải là người mạnh nhất của T12 -Việt Nam đội ?
Trước mặt Hoàng bây giờ là một gã đàn ông mắt xanh tóc vàng gầy nhom như que củi , mắt sắc như dao , tay trái đeo một cái găng tay bằng kim loại , tay phải cầm một thanh chủy thủ , ăn mặc hết sức gọn gàng . Từ lúc
hắn xuất hiện , không khí ở đây tưởng chừng như đông đặc hết cả lại ,
chỉ còn tiếng máu chảy tí tách từ lưỡi thanh chủy thủ trong tay gã rơi
xuống mặt đất . Hoàng biết , chính nó là hung thủ vừa lưu lại một vết
thương trên vai mình .
-Ngươi ... là người của LightNing Team ?
Hoàng vừa dứt lời thì gã đàn ông trước mặt đã như một chiếc lò xo lao
vụt về phía gã . Hắn dựa theo tiềm thức đưa một tay chắn trước ngực trái bảo vệ chỗ hiểm yếu . Chỉ trong nháy mắt , lưỡi chủy thủ trong tay gã
gầy nhom kia đã trực tiếp xuyên thủng qua tay Hoàng , đâm thẳng vào ngực gã .
- ARGH !
Cùng một lúc khi thanh chủy thủ kia đâm xuyên qua tay mình , Hoàng co
chân húc mạnh một cú vào bụng gã . Hắn đạp tiếp chân trái vào bụng đối
phương , mượn lực nhảy ra xa rồi chạy một mạch . Gã còi ăn một đá của
Hoàng vào bụng thì khóe miệng rỉ máu , phải mất tới hai giây sau mới
nhổm dậy được . Lúc này thì Hoàng trước mắt gã đã chạy được một đoạn khá xa rồi .
Hoàng dùng hết tốc độ có thể chạy lẫn vào đoàn người đi đường nhộn nhịp
gần đó , muốn lẩn vào đám đông để dễ dàng trốn thoát . Ở phía sau , gã
còi kia lúc này vẫn đang bám theo như hình với bóng , song vẫn còn cách
Hoàng một khoảng khá xa , tầm hơn sáu mươi mét . Trong cơn nguy cấp ,
Hoàng đổi hướng chạy vào một ngõ nhỏ trên mặt đường . Ngay khi vừa đặt
chân bước vào trong ngõ , dự báo nguy hiểm lại nổi lên mãnh liệt trong
đầu óc , làm gã nổi hết cả da gà .
" Không thể nào , hắn ta vẫn còn cách mình rất xa cơ mà ? "
Chẳng cần phải quay lưng lại , Hoàng cũng biết có thứ gì ở phía sau
mình lúc này . Hắn dịch sang phải một bước , đá mạnh chân trái ra đằng
sau . Cú đá này của Hoàng trúng giữa ngực đối phương , song ngọn chủy
thủ của hắn cũng đã kịp ghim chặt vào bắp chân trái của gã . Cùng lúc đó , cánh tay trái đeo găng tay sắt của gã còi cũng tóm được chân phải của Hoàng , dùng sức kéo mạnh về sau . Ngay khi bị bàn tay sắt đó tóm trúng , Hoàng cảm thấy một cơn tê dại truyền từ bắp chân lên đại não , tay
chân nhất thời không sao cử động được , như là bị điện giật vậy .
Hoàng bị gã kéo ngã xuống mặt đất . Thấy năm móng vuốt nhọn hoắt trên
chiếc găng tay sắt bổ tới sát mặt , hắn vội ngoái đầu sang một bên tránh né , đồng thời thúc một cùi chỏ vào ngực gã còi nằm bên dưới . Sức chịu đựng của hắn ta có vẻ cũng không được tốt cho lắm , bị Hoàng đánh cho
mấy phát là cả người mềm nhũn . Hoàng thấy vậy thì cả mừng , bồi thêm
mấy cú nữa rồi nhổm dậy , đang định vào thế đè thì giật mình , bởi gã
còi nằm dưới đất lúc này không hiểu đã biến đi đằng nào mất .
" Hắn đâu mất rồi ? "
Từ cái bóng đen xì của một người phụ nữ đi đường gần đó , có thứ gì đó
từ từ trồi lên , giương cặp mắt lạnh lùng nhìn Hoàng . Là Jonas . Cuối
cùng thì gã cũng đã hiểu , vì sao tên này có thể nhanh chóng rút ngắn
khoảng cách với mình như vậy .
........
- Ha ha ha , mày chạy không thoát đâu , dừng lại đi , Jonas này sẽ thưởng cho mày một cái chết êm ái nhất ...
Hoàng điên cuồng chạy miết . Phía sau , gã còi kia vẫn bám theo như hình với bóng . Lúc này , hai bắp chân của Hoàng đã rách ra , trên người đầy vết thương , ngón cái tay phải cũng bị chặt mất , máu chảy không ngừng . Nguy hiểm nhất là đầu óc của hắn bây giờ bắt đầu trở nên mơ hồ không
tỉnh táo , có lẽ không còn duy trì được trạng thái khai mở Bản Năng Sinh Tồn được lâu hơn nữa .
Không thể phủ nhận , về mặt thể lực thì gã còi đó hơn Hoàng không chỉ
một bậc , lại thêm kỹ năng tập kích vô cùng quỷ dị kia nữa . Cũng may ,
hình như gã cũng không thể sử dụng nó một cách liên tục được . Theo như
Hoàng để ý thì mỗi lần gã thi triển nó phải có thời gian giãn cách trung bình là 40 giây , nghĩa là vẫn còn một số điểm hạn chế . Thế nhưng ,
suốt một tiếng đồng hồ bị hắn truy kích , Hoàng cũng đã suy yếu lắm rồi .
Mưa càng ngày càng nặng hạt . Đường phố Thượng Hải tuy đã về đêm , song
khắp nơi đều có đèn đuốc sáng trưng nên trông cũng chẳng khác gì ban
ngày . Có lúc Hoàng định dẫn hắn về khu ổ chuột Chuồng Heo để tìm sự trợ giúp từ đồng đội , song khi nghĩ tới khả năng đặc biệt của gã thì bỏ
ngay ý nghĩ đó ra khỏi đầu óc . Hắn biết , hiện giờ không có ai trong
đội là đối thủ của gã cả , kể cả hắn .
Hoàng chạy vào một căn nhà hai tầng tối mịt nằm bên đường , nấp sau rèm
ban công rồi rút khẩu M88 ra , nín thở lắng nghe động tĩnh của đối
phương . Song vừa mới ngồi được nửa phút , bản năng sinh tồn lại một lần nữa cảnh báo với gã rằng nguy hiểm đã tới ngay trước mặt . Hoàng trợn
mắt giơ khẩu M88 lên ngang mặt , vừa kịp chặn một ngọn chủy thủ lạnh lẽo đâm xuống trán mình trong tích tắc .
" Xoảng "
Hoàng tung mình nhảy từ trên tầng ba xuống , vừa chạm đất đã bật dậy lao vút đi . Hắn căng mắt nhìn ra xa , thấy cách đó hơn hai trăm mét là một khu đất phân lô chờ quy hoạch thấp hơn mặt đường , nước đọng lại thành
từng vũng lớn , bên trên là đường dây điện cao thế mắc chằng chịt thì
hai mắt lóe lên rồi chạy về phía đó . Jonas khẽ nhếch miệng cười nhạt
nhìn theo hướng gã bỏ chạy , cả người dần chìm xuống mặt đất , biến mất
ngay dưới cái bóng của chính mình .
- Chạy ư ? Mày chạy không thoát đâu !
Chừng hai phút sau , một cỗ sát khí đột ngột ập tới từ phía sau lưng .
"Xoẹt " một tiếng đanh gọn , lưỡi chủy thủ trong tay Jonas vừa giơ lên
đã để lại một vết rạch dài gần hai chục phân trên lưng Hoàng . Hắn tức
giận quay người lại , tung một cú đá vòng cung vào bả vai gã . Thế nhưng do thể lực đã suy giảm khá nhiều nên cú đá này bị Jonas đỡ được tương
đối dễ dàng , chủy thủ trên tay phải lại tiếp tục hướng ngực Hoàng đâm
tới .
Hoàng nhích người sang trái ba phân để tránh cho một dao này không đâm
trúng chỗ hiểm , liều mạng xáp vào bóp cổ gã . Ngọn chủy thủ lạnh ngắt
trên tay Jonas giờ đã đâm lút cán vào ngực phải hắn , song lúc này Hoàng cũng không có tâm trí đâu để quan tâm tới nó nữa . Jonas bị Hoàng dùng
hai bàn tay cứng như sắt bóp chặt cổ mình không buông thì hai mắt trợn
tròn , sắc mặt thoáng chốc chuyển sang tím bầm vì thiếu dưỡng khí .
- Muốn lấy mạng tao ? Đừng mơ !
Hoàng hung hăng gào lên , tay phải dùng lực bóp mạnh . Gã còi há miệng
ra đớp đớp không khí , chiếc găng sắt trên tay trái cắm thẳng vào ngực
Hoàng . Vẫn là cảm giác tê dại toàn thân như bị điện giật ấy , Hoàng khẽ rùng mình , hai tay đang bóp cổ đối phương cũng vô thức lỏng đi . Jonas không bỏ lỡ cơ hội trời cho , vung chân đá mạnh vào vết thương trên
ngực phải của Hoàng . Cả người gã văng ra xa hơn mười mét , nặng nề va
trúng một cây cột điện gần đó rồi từ từ gục xuống . Jonas vừa bước từng
bước lõm bõm về phía hắn vừa thở hồng hộc nói bằng tiếng Anh :
- Mày được lắm , không tầm thường chút nào . Nếu mày may mắn hơn chút
nữa .. thì người nằm xuống hôm nay có khi lại là tao cũng nên ...
Hoàng chống tay xuống đất rồi từ từ đứng dậy , nhìn Jonas nở nụ cười khó hiểu . " Soạt " một tiếng , lúc Jonas định thần lại thì hắn đã bám một
nhánh chìa ra của cành cây bị đổ gần đó , trèo lên cột điện cao thế nheo mắt nhìn chính cái bóng của mình in hình dưới mặt nước , gằn giọng :
- Giờ mày mới biết thì muộn rồi ..
Hoàng dứt mạnh mấy sợi cáp đang treo vất vưởng thành chùm trên đầu rồi
ném mạnh xuống dưới , lúc này khắp nơi đều là những vũng nước lớn nhỏ
cười nói .
- KH Ô Ô Ô NG ....
..o0o..
- Trời , cậu vừa gặp chuyện gì vậy ? Tai nạn à ?
Hiệp bước ra mở cửa , thấy Hoàng cả người đầy máu kéo một cái xác đi vào thì giật mình thiếu chút nữa thì hét lên . Hoàng vứt cái xác trong tay
xuống nền phòng rồi nằm vật ra giường , nhắm nghiền hai mắt không ngừng
thở hổn hển . Lúc này , Phúc , Hoài My , Hồng Thắm nghe tiếng động bước
từ phòng trong ra , thấy cảnh tượng trước mắt thì cũng không khỏi giật
mình .
- Hộp cứu thương đâu ? Hoài My vừa lục ba lô của Hoàng vừa sốt ruột hỏi .
- Để em .
Thắm bước ra nhẹ giọng nói rồi lấy ghế ngồi xuống cạnh Hoàng . Lúc này
trên người gã chằng chịt vết thương , đâu cũng thấy toàn máu là máu
,cũng chẳng hiểu tại sao hắn lại có thể chịu đựng được tới giờ phút này
nữa . Hiệp thấy Thắm để một tay lên vết rách lớn trên ngực phải gã ,
khoảng chừng dăm phút lại chuyển đi chỗ khác , từ bàn tay của cô ta tỏa
ra một quầng sáng màu trắng nhạt nhu hòa, đi tới đâu là các vết thương
nhẹ ngoài da tự động lành lại đến đó thì lắp bắp :
- Cô ta .. cô ta biết phép thuật từ khi nào vậy ?
- Đó là kỹ năng " Health Optimization " mà cô ta đổi ở chỗ của chủ thần , có tác dụng chữa trị thương tích cả về mặt thể xác lẫn tinh thần . Phúc đáp , ánh mắt vẫn không rời khỏi gã đàn ông gầy nhom mà Hoàng vừa lôi
từ bên ngoài về , lúc này cũng đang nằm hôn mê bất tỉnh dưới mặt đất .
- Kiếm thứ gì đó trói chặt hắn lại ..không thì chặt đứt hết tứ chi của hắn đi , tên này nguy hiểm lắm đấy .
Hoàng mở miệng nói với vẻ mệt mỏi , hai mắt vẫn nhắm nghiền , nằm im trên giường để Thắm tiến hành trị liệu .
- Hắn ..là người của đội kia ? Hiệp cẩn thận hỏi .
Hoàng khẽ gật đầu thay cho câu trả lời , chỉ tay vào túi nilon màu đen mình vừa để trên bàn nói :
- Kia là .. vũ khí của hắn.. nói thực, tôi hôm nay suýt tí nữa là mất mạng dưới tay gã rồi , may mà ..
Hoài My mở túi nilon ra , thấy bên trong có một đôi chiếc găng tay kim
loại và một thanh chủy thủ thì sắc mặt lộ vẻ hưng phấn . Cô cầm thanh
chủy thủ óng ánh sắc vàng lên ngắm nghía rồi lôi con dao dắt bên hông ra , chém mạnh vào nó . Con dao găm của Hoài My vừa chém xuống thì đã gãy
làm đôi , một nửa văng ra suýt tí nữa thì trúng Hiệp , làm gã tru lên
như heo bị chọc tiết .
- Đúng là hàng tốt ! Em có thể lấy nó dùng được không ?
Bạn đang đọc truyện Một Trăm Phần Trăm được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full . Net.