Chương 31
Bỗng Khôi Nguyên phát hiện ra một vật vô cùng đặc biệt.Trông tầm thường
nhưng cực kì lợi hại.Chính Conan đã dùng nó để bắt tội phạm.Thử áp dụng
xem sao!
Cậu tiến đến đống túi bóng đầy rác thải ở xó tường bên
cạnh,(Ngược lại với cái góc lúc nãy ông khách đứng run cầm cập đó!)nhặt
lên một cái ấm đun nước bị hỏng ngay trên đống rác ấy để ra trước
mặt,nhắm kĩ vào ông khách đang đánh nhau với hắn và nó rồi...
Các bạn biết tiếp theo là gì rồi nhỉ?Cậu đã thể hiện tài đá bóng của mình
bằng việc sút thẳng cái ấm đun trúng giữa mặt ông khách,tài tình chả kém gì Conan.Nó với hắn ngưng đánh cười lớn trong bụng.Giơ tay lên biểu thị khen ngợi,cười mỉm với Khôi Nguyên.(Mình chị Linh Chi làm cả 2 cái thôi ạ! Anh Khánh Sơn thì chỉ cười nhẹ vậy thôi!)Cậu cũng cười lại.Riêng tên lừa đảo kia thì...
- ÁAAAAAAAA!!!!!!!!!LŨ NHÓC CHẾT TIỆT NÀY,BỌN MÀY BIẾT GƯƠNG MẶT TAO ĐÂY QUÝ GIÁ THẾ NÀO KHÔNG HẢ?!!!!!!!- Ông khách
vừa ôm mặt,vừa la lối om sòm.
-Cho ông đi phẫu thuật mĩ một thể
luôn.Để như vài phút trước trở vô,trông ông còn xấu hơn cả quỷ mặt khỉ
ấy chứ!-Nó vui vẻ châm chọc.Hiện,tâm trạng nó cũng như 2 đứa bên cạnh
đều rất tốt.Đáng đời cái kẻ chuyên đi lừa người.(Thật sự thì ổng đâu xấu đến mức đó!)
-Hừ,rồi tụi bay sẽ biết tay ta!-Tức quá không làm
gì được,ông ta chỉ biết nói vậy cho đỡ bực.Nào ngờ từ đây lại 1 ổ điên
tiết mới xảy ra.
-Biết tay ông?Muốn ko tôi bẻ cho gãy tay luôn
này?Dám làm bạn tôi như thế hả?!!-Nói đến đây máu nó bắt đầu sôi
lên,không còn vui vẻ như vừa nãy nữa.
-Thôi Linh Chi à!Dù sao ông ta cũng được ăn " ấm nhất chưởng" của tớ còn gì!-Cậu vỗ vai nó,trấn an
cô bạn kẻo có người chết thì khổ.
-Hừ," ấm nhất chưởng" là gì?Tớ
sẽ cho hắn ăn "Thập đá chưởng",à không,vô vàn cú đá,đấm,...đủ kiểu cho
biết thế nào là làm bạn tớ đau.-Nó giận dữ,xắn tay áo lên chuẩn bị vào
trận khiến ông khách(Kẻ lừa đảo)hoang mang,sợ sệt.- À mà cậu có sao
không?Tay đau lắm không?Có cần đi bệnh viện không?-Gạt đi sự tức
giận,giọng nó bỗng dịu dàng,ân cần và lo lắng quay ra cầm tay Khôi
Nguyên lên xem thế nào.Có thể thấy,khuôn mặt nó hiện tại đang vô cùng
xót xa.Phải rồi,cậu là người bạn nam thân có 1-0-2 của nó mà!Thân với
nhau còn hơn tri kỉ í!Nếu cậu chẳng may có mệnh hệ gì thì người nào gây
ra sẽ lãnh lấy hậu quả còn kinh hơn bị đày xuống 18 tầng địa
ngục.(Bống:Hic,sợ quá!Mà chị nghĩ anh Nguyên chân yếu tay mềm đến thế
sao?Cơ bắp chắc phải 8 múi ấy chứ!Có điều không khoe.*Linh Chi cốc đầu
cái con vừa phát biểu và:Ví dụ thôi.Ngu gì mà ngu khủng khiếp thế?)
-Tớ không bị hề hấn gì mà!-Vừa nói,cậu vừa đưa đôi tay đang đau nhức của mình lên cố gắng quay vòng vòng cho nó đỡ lo.
-Ấy đừng làm thế,cậu còn đau mà!-Nó hốt hoảng khi thấy cậu làm vậy.Nó biết
là cậu chỉ làm vậy để bạn bè yên tâm thôi."Tội nghiệp Khôi Nguyên của
tớ!"
-Tớ hết thật đấy!-Dù đau nhưng cậu vẫn cố không biểu lộ ra ngoài.Quả thực hắn và cậu đều có tài che giấu cảm xúc rất giỏi.
-Dù không còn đau cũng im nào.
- Ưm...Ừ!-Rồi đôi bạn cười đùa vui vẻ.
Hai người này tuy đang thân thiết với nhau nhưng bên cạnh có 1 kẻ đang không vui cho lắm.
-Hai người dừng lại đi!Tên lư...-Quay qua phía ông khách.Hắn giật mình khi không thấy bóng dáng ông ta đâu.
Nó và Khôi Nguyên cũng đều giật mình.Có lẽ tên chết tiệt đó đã tranh thủ
lẩn trốn nhân lúc nó và cậu đang nói chuyện vui vẻ,hắn nhìn hai đứa đang buôn bán rôm rả bằng cặp mắt...khó chịu.Trời ơi!Vậy là 1 phút lơ đễnh
mà để mất tên lừa đảo đó sao?Thật là...3 đứa tụi nó thật là có lỗi ,giờ
đây tên lừa đảo chắc đang "cao chạy xa bay" rồi!Huhu,bao nhiêu công sức
nãy giờ bay theo gió à?Huhu.
-Hắn có lẽ chưa chạy được xa đâu!Mau đuôi theo!-Khánh Sơn gấp gáp nói với 2 đứa còn lại.
- Ừ.
Sau đó,người ta lại thấy trên đường xuất hiện 1 cuộc chạy maraton mới.Nhanh như gió,lướt nhẹ như bay.Phải nói là tốc độ bàn thờ.
A!Ông khách kia rồi!Mau mau túm cổ ông ta lại!Cả bọn chạy vù vù lao đến chỗ
ông khách.Ông ta đang vừa chạy vừa ôm mặt quay ra thấy tụi nó thì hoảng
hốt,co giò lên mà chạy thật nhanh.Trận chiến mới diễn ra.Vẫn là chạy,vẫn là 4 con người đó nhưng ác liệt hơn và trên mình 2 người 2 bên đều có
thương tích riêng.Khôi Nguyên đau tay,ông khách có khuôn mặt biến dạng
bởi cái ấm đun hỏng chỉ có phải phẫu thẩm mỹ mới tạm phục hồi lại
được.Người trên đường lại tá hỏa,lại khép nép sang bên đường vì không
muốn ăn cháo.Haiz,khi nào mới kết thúc đây?Bỗng...
"Pí po pí
po."-Tiếng còi xe cảnh sát kêu lên ríu rít.Chiếc xe lao vụt quá chỗ 4
con người đang chạy rồi chợt dừng lại.Từ trên xe,bước xuống là 2 đàn ông cao to lực lưỡng mặc đồ công an.Ông khách khựng lại.Chả lẽ đây là công
an do Vân Anh với Gia Huy gọi sao?Chết rồi!Quay lại,chạy!Tuy nhiên...
Vừa mới quay gót,ông khách đã bị lũ "oắt con" phía sau túm cổ.Hic hic,sao xui quá vậy trời?
Nó với cậu cười hả hê.Cho chừa cái tội lừa đảo.Còn hắn,bên ngoài vẫn lạnh
như băng,tay bận túm áo tên xảo trá đang nhăn nhó vì nhận ra mình đã
ngu(Giờ mới biết sao?)Thôi xong,coi như công sức bỏ trốn và phải vác cái mặt "toẹt vời" này đổ sông đổ biển.Không biết chỉ bị phạt hay " được"
ăn cơm tù đây?
2 anh cảnh sát tiến đến,hắn tóm gọn ông ta giao cho cảnh sát.1 anh cảnh sát giữ lấy,1 anh nói với tụi nó:
-3 bạn theo chúng tôi đến đồn cảnh sát luôn nhé.
- Được-Cả 3 đứa.
Nói rồi tất cả lên xe.Tên lừa đảo nãy giờ câm như hến bỗng lại nháo nhào lên:
-Thả tôi ra!Tôi làm gì sai chứ?
-Cho tôi xuống đi mà!Tại tôi phải làm theo lệnh của ông chủ chúng tôi thôi!
-Làm ơn đừng mang tôi đến đồn cảnh sát,tôi biết tôi sai rồi!
...v....v....
Ông ta cứ lải nhải rồi thỉnh thoảng hét toáng lên
như vậy thật phiền phức.Người đâu mà năng luợng nói nhiều thế không
biết?Thật khiến người ta vừa buồn cười vừa bực mình mà!(Hội mấy anh chị
cũng có nguồn năng lực dồi dào lắm đó!)
Đến đồn cảnh sát rồi.Ông
khách vẫn cứ lải nhải như vậy.À không,đến đây rồi thì gọi là tên lừa đảo mới đúng.Ôi!Cuối cùng bao nhiêu mệt mỏi cũng được bù lại bằng việc
này.Sung sướng quá!Hừ,chưa bao giờ bắt một người mà cả 3 đứa mất nhiêuc
thời gian như vậy.Thật ra thì tại chỉ bắt hời hợt.Nhưng cốt yếu trong
việc này lại vô cùng quan trọng.
Gia Huy với Vân Anh đến chỗ tụi
nó kèm theo "bà vợ điên" của tên lừa đảo kia."Bộ ngũ siêu đẳng" cười với nhau.1 nụ cười vừa sung sướng vừa mệt mỏi.Sau khi đưa ra đầy đủ chứng
cứ cần thiết,cảnh sát đã tạm giam hai "vợ chồng" nhà này rồi cho người
điều tra về nhà hàng Cái bụng đói.Hai tên lừa đảo một tên chỉ biết cúi
mặt còn 1 tên thì la trời la đất.Đúng là họ có lỗi nhưng thật ra cũng
chỉ tại phải làm theo lệnh thôi!Nói gì đi nữa họ cũng lỡ sai rồi,đành
chấp nhận chịu hình phạt từ pháp luật vậy.
Sau khi điều tra,cảnh
sát không chỉ tìm ra được sự trùng khớp với lời khai của hai người kia
mà còn phát hiện thức ăn ở nhà hàng Cái bụng đói không đủ tiêu chuẩn để
tiếp tục hoạt động.Thế nên,người ta vừa hay tin nhà hàng này đóng
cửa,vừa hay tin chủ nhà hàng bị bắt vì tội dựng chuyện vu khống,bôi nhọ
nhà hàng đối thủ và phải bồi thuờng bằng 1 số tiền không hề ít ỏi.Còn LC Restaurant không bị ô uế danh tiếng mà còn nhận được số tiền bồi thường vô cùng thỏa đáng.Vui hơn,sau khi nghe tin này,khách hàng kéo đến LC
Restaurant nườm nượp,đông đến nỗi có xây thêm 3,4 nhà hàng thế nữa cũng
chưa chắc chứa nổi lượng khách khủng như vậy.
Mọi chuyện kết thúc,giờ đây tất cả đều tốt đẹp.1 điều đáng vui với tụi nó nói riêng và LC Restaurant nói chung.
Bạn đang đọc truyện Nói Nhỏ Cho Nghe Nè, Tui Thik Cậu Thiệt Đó! được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full . Net.