Chương 42: Chú Ơi, Chú Có Thể Đưa Phí Chữa Bệnh Cho Cháu Trước Không
“Liên hệ không
được thì thôi, bệnh của tôi cũng đâu phải sẽ mất mạng, không sao đâu.”
Viêm Bá Nghị cười thản nhiên, giơ tay vỗ vỗ bả vai của Mộ Bạch, cất bước về phòng tìm Lăng Dịch Sâm.
Mộ Bạch thở dài một hơi, nhưng lại không thể làm gì, chỉ có thể đi xuống phòng ăn dặn đầu bếp làm bữa sáng cho Lăng Dịch Sâm.
Lúc Lăng Vi dựa theo trí nhớ lái xe đến bang Xích Viêm thì đã sắp trưa rồi, hồi cô ở New York không thường lái xe, bằng lái xe ở thành phố Liêu
cũng là do trợ lý mua giúp cô mấy tháng trước, vậy nên trình độ lái xe
cũng chỉ thường thôi, nhưng mà lá gan của tay lái mới cũng không nhỏ
đâu, cô cảm thấy số lần vượt đèn đỏ của mình, một tấm bằng lái căn bản
không đủ để trừ điểm nữa là. Cũng may, hệ thống hướng dẫn của xe mới
cũng không tệ, cô chậm trễ hết mấy mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng lái đến chỗ này.
Đang muốn lấy di động ra gọi cho Lăng Dịch Sâm, thì thấy trên con đường trước mặt, có một chiếc xe đang chạy tới, hơi quen
mắt, nghĩ thế, cô cảnh giác cúi đầu xuống. Sợ bị người của Viêm Bá Nghị
phát hiện. Lúc chạy trốn khỏi bang Xích Viêm, thì cô biết có lẽ có một
ngày cô sẽ trở lại nơi này, nào ngờ chỉ mới có một hai ngày thôi.
Đợi chiếc xe đi qua rồi, Lăng Vi nhìn lại biển số xe một cái, càng thêm
khẳng định chiếc xe đó là của Viêm Bá Nghị. Nếu Viêm Bá Nghị đã đi ra
ngoài rồi, thì cô sẽ bảo con trai lén đi ra là được, nhóc con Dịch Dịch
lanh lợi như thế, hẳn là sẽ không bị phát hiện đâu.
Lấy di động
ra, nhanh chóng nhấn số, điện thoại vừa kết nối, giọng nói ngọt ngào của Lăng Dịch Sâm từ loa nghe truyền tới: “Vi Vi, nhớ con rồi hả? Chút xíu
nữa thôi là chúng ta gặp nhau rồi.”
“Con đang ở đâu?”
“Trên đường về khách sạn đó, con nhặt được một ông chú về nè, chú ấy đã mời
con ăn một bữa hoành tráng nha, người cũng rất tốt nữa, mẹ khám bệnh cho chú ấy được không?” Lăng Dịch Sâm ngồi ở ghế sau, ép di động vào tai,
ngẩng đầu nhìn chú cao to ngồi trên ghế phụ lái, nhỏ giọng nói.
“Nhặt được ai hả? Mẹ sẽ không dễ dàng khám bệnh cho người ta, con có nhớ
không? Một mình con về thôi, mà khoan về khách sạn trước đã, đến trung
tâm thương mại chờ mẹ là được rồi.” Nghĩ đến chiếc xe vừa nãy có lẽ đang chở Lăng Dịch Sâm, Lăng Vi không thể kiềm chế đập vô lăng một cái, đáng chết, Viêm Bá Nghị sẽ không thật sự theo Dịch Dịch đến khách sạn tìm
mình chứ.
Nghe ra mami đang bất mãn, giọng nói của Lăng Dịch Sâm
càng nhỏ hơn, cậu năn nỉ nói: “Ây da, Vi Vi tốt bụng, giúp đỡ một chút
đi mà, bệnh của chú ấy hình như kì lạ lắm, một người đàn ông đẹp trai
như vậy mà chết sớm thì đáng tiếc lắm, chúng ra trị khỏi cho chú ấy, để
chú ấy cưới mẹ có được không, con thấy chú ấy có vẻ nhiều tiền lắm nha.” Nhìn trộm Viêm Bá Nghị ở phía trước một cái, Lăng Dịch Sâm cúi đầu, che giấu đôi mắt dần phát sáng của cậu. Hết cách rồi, vừa nhắc đến tiền và
gái đẹp, thì cậu vẫn luôn không thể kiềm chế được cảm xúc của mình.
Thằng nhóc ranh, mới bây lớn đã muốn làm ông mai rồi. Lăng Vi nổi giận muốn
cúp điện thoại, cô định làm một vụ mất tích, để ai cũng không tìm được
mình. Nhưng như thế quá không thực tế, nghĩ đi nghĩ lại, cũng không có
cách nào hay, bình thường Dịch Dịch đều khá xa cách với người lạ, sao
đến chỗ Viêm Bá Nghị, lại như kẹo cao su dính người thế cơ chứ.
“Như vậy đi, một mình con về khách sạn, bảo chú kia về nhà trước, mấy
ngày nay nếu như có thời gian thì mẹ sẽ hẹn chú đó gặp mặt, chữa bệnh
miễn phí cho chú ấy có được không?” Vì dỗ Lăng Dịch Sâm, Lăng Vi không
thể không nói như thế.
Đầu bên kia điện thoại lập tức nói được,
lúc này Lăng Vi cảm thấy mình bị thằng nhóc chết tiệt Lăng Dịch Sâm lừa
mất rồi, cô xoay chìa khóa, khởi động xe, chậm rãi lái về phía khách sạn Sheraton.
Viêm Bá Nghị nãy giờ vẫn luôn yên lặng không nói gì,
lúc nghe thấy Lăng Dịch Sâm nói cưới người phụ nữ trị khỏi bệnh cho
mình, thì khóe miệng không nhịn được giật mạnh mấy cái, cuối cùng vẫn là thoải mái cười lên, suy nghĩ của con nít bây giờ tiến bộ quá, bắt đầu
bận tâm đến chuyện của người lớn luôn rồi.
“Khụ, Dịch Dịch, chú
muốn hỏi, rốt cuộc Vi Vi là ai thế?” Vừa nói đến tên Vi Vi, thì anh đã
liên tưởng ngay đến Lăng Vi, vẫn luôn cảm thấy mình nghĩ nhiều rồi.
Lăng Dịch Sâm nhét di động vào túi, vươn tay moi bé hamster trong ba lô ra,
mặt đầy ngây thơ nhìn Viêm Bá Nghị, không đáp mà hỏi: “Chú ơi, cháu
thương lượng với chú chuyện này, nếu như hôm nào Vi Vi đến khám bệnh cho chú, chú có thể nào đưa phí chữa bệnh cho cháu trước được không?”
Bạn đang đọc truyện Kiếp Nạn Tình Nhân được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.