Chương 123: Hành Trình Phá Võng
Thiên Lý login một lần nữa, chuyện đầu tiên cô làm là thêm con "Lợn
Rừng" lớn Tra Nhĩ làm bạn, lúc trước đã nói cho hắn biết làm thế nào để
mở kênh bạn bè lên. Dựa vào thiên phú chơi trò chơi của mình, rất nhanh
Tra Nhĩ đã quen thuộc các thao tác phụ trợ.
Sau khi hai người
liên thông được với nhau, Thiên Lý mới biết được nhân vật của hắn sinh
ra ở một thành thị nào đó ở phía Nam, cách cô rất xa. Cho nên Thiên Lý
để hắn tiếp tục luyện cấp kiếm tiền vàng, còn cô đi rừng Mê Võng trước.
Trước lúc khởi hành, cô lấy một phần tiền vàng ra mua một trang bị vũ
khí tương đối tốt, cuối cùng cô cũng ra dáng người chơi một tý, chứ
không lúc nào cũng chỉ cầm mỗi một cây cung đi lại khắp nơi.
Vì tiết kiệm thời gian, Thiên Lý thuê một con ngựa một sừng để đi lại, chạy đi như bay.
Rừng Mê Võng là khu luyện cấp cấp 50, độ khó bậc trung, quái phân bố khá
đều, không có nơi nào an toàn tuyệt đối, còn có boss lớn ngẫu nhiên xuất hiện. Mặt khác, nơi đây có sản xuất vài loại khoáng thạch đặc biệt, rất có sức hút với những người chơi lâu năm.
Đến lối vào rừng rậm, Thiên Lý thả ngựa một sừng về, một mình bước vào rừng Mê Võng.
Ưu thế duy nhất của cô chính là có thể lợi dụng cảm giác để phân tích số
liệu, tránh đi những quái cấp cao. Nếu không thì với cấp bậc hiện tại
của cô, chỉ bị chém vài nhát là lăn quay đơ. Đang lúc cô thấy may mắn
thì ở cách đó vài bước xuất hiện một dòng số liệu kỳ quái, sau đó bên
tai vang lên một tiếng gầm lớn, một con sư tử sói bỗng nhiên xuất hiện
đánh úp cô. Tuy cô đã nhanh chóng né tránh nhưng vẫn tổn thất 5% điểm
sinh mệnh.
Cô chưa kịp đánh trả, miệng sư tử sói đã phun ra một
ngọn lửa, thiêu chết cô trong nháy mắt. Khi điểm sinh mệnh quay về số 0, trên màn hình xuất hiện một khung đối thoại: [Người lữ hành không biết
tự lượng sức mình kia, cấp bậc hiện tại của cô không thể nào vượt qua
rừng Mê Võng. Có muốn từ bỏ nhiệm vụ Tìm kiếm Người Canh Gác hay không?]
Cho cô hy vọng rồi lại bắt cô từ bỏ? Thiên Lý không hề do dự từ chối.
[Quá 3 giờ không thể hoàn thành, nhiệm vụ sẽ tự động phán định thất bại; số
lần tử vong vượt qua 10 lần, nhiệm vụ sẽ tự động phán định thất bại.]
"Cái gì? Có cả hạn chế? Tại sao không nói sớm?" Nếu cô biết, thì nhất định cô sẽ không tùy tiện tiến hành nhiệm vụ.
[Có lựa chọn từ bỏ nhiệm vụ Tìm kiếm Người Canh Gác không?]
Thiên Lý cắn chặt răng: "Không."
Trong đầu tối đen, cô trở về sảnh hồi sinh. Vốn cấp 10 trở thành cấp 9, trang bị trên người cũng mất hết, chỉ còn hơn 1000 tiền vàng.
Thiên Lý vừa đi vừa cân nhắc đối sách. Đối với trò chơi, cô không có kinh nghiệm gì. Nhìn vào tính bảo mật và mục tiêu đạt được thành Phá Võng thì hẳn
là cũng không thể tổ đội được.
"Bất kể ra sao, cứ thử lại một lần."
Thiên Lý lại mua trang bị, lần nữa tiến vào rừng Mê Võng.
Tình huống lần này cũng không khác gì lần trước, cô vẫn chết dưới nanh vuốt của sư tử sói.
Những con sư tử sói này có thể dùng bước nhảy không gian, hoàn toàn không phù hợp với tư liệu về rừng Mê Võng được công bố chính thức. Chẳng lẽ là vì nhiệm vụ mới nâng cao độ khó? Không thể nào? Với cấp bậc của cô, xông
vào rừng Mê Võng mà còn cần nâng cao độ khó sao?
Thiên Lý nghĩ
mãi không ra, nhiệm vụ này từ đầu đến đuôi đều lộ vẻ quỷ dị, chỉ sợ
không phải dựa vào cấp bậc và sức chiến đấu để hoàn thành.
Thiên Lý thử lần thứ ba. Vừa đến bìa rừng, cô đã nghe thấy một giọng nói vang lên từ phía sau: "Này, cậu nhóc kia."
Có ba người chơi đang đứng cách Thiên Lý không xa, một chiến sĩ trong đó
hô: "Cậu nhóc, không mặc trang bị mà đã đòi xông vào rừng Mê Võng, gan
lắm! Sao, muốn tổ đội với chúng tôi không?"
Thiên Lý hơi động lòng, dùng cảm giác "nhìn" qua số liệu của bọn họ, hệ điện cấp 37, hệ gió cấp 42, hệ nước cấp 50.
Dưới tình huống bó tay hết cách, tổ đội là lựa chọn cuối cùng.
Người chơi hệ nước thấy Thiên Lý không nói lời nào cho rằng ‘cậu’ (hình tượng trong game của Thiên Lý là bé trai) đã ngầm đồng ý, bèn gửi lời mời tổ
đội, ai ngờ hệ thống lại nhắc nhở: [Đối phương đang ở trạng thái không
thể tổ đội.]
Trạng thái không thể tổ đội? Người chơi hệ nước ngây người, cậu nhóc không ở trong trạng thái đã tổ đội, lại không bước vào
không gian phụ. Bọn họ ở cùng một bản đồ, cách nhau cũng chỉ 5m, vì sao
không thể tổ đội? Anh chơi game lâu vậy rồi, mà đây vẫn là lần đầu tiên
gặp tình huống này.
Cùng lúc đó, Thiên Lý cũng nhận được một tin: [Trước khi nhiệm vụ hoàn thành không thể tổ đội.]
Xem ra cô đã bị hạn chế hoàn toàn.
Thiên Lý khéo léo từ chối ý tốt của ba người chơi kia, quay người một mình bước vào rừng.
Vừa ra khỏi tầm mắt của ba người chơi kia, một con sư tử sói lại xuất hiện giết chết Thiên Lý.
[Có lựa chọn từ bỏ nhiệm vụ tìm kiếm Người Canh Gác không?]
Thiên Lý chọn từ chối, cô đã chết ba lần, cũng đã qua nửa giờ. Cô không cam
lòng, âm thầm thề, không đến giây phút cuối cùng thì kiên quyết không
buông bỏ.
Lần này cô không mua trang bị mới, người mặc một bộ áo
vải, trong tay là một cây dao gặm, ngoài ra không còn vật nào khác.
Chênh lệch cấp bậc to lớn và kỹ xảo thực chiến đơn giản, không phải là
trang bị có thể bù lại được.
Cô phải tìm ra quy luật, nếu như
nhiệm vụ này được tuyên bố cho cô, thì đương nhiên là do cô phù hợp với
điều kiện, nếu không thì cô không thể nào nhận được.
Lần thứ tư
tiền vào rừng Mê Võng, Thiên Lý lại gặp ba người chơi lúc trước. Bọn họ
nhìn thấy Thiên Lý, đều sửng sốt, vì hơn 10 phút trước vẫn thấy cô mặc
đầy đủ các trang bị cấp thấp, giờ lại chỉ còn mỗi bộ áo vải.
Người chơi hệ giá cười nói: "Cậu nhóc, vừa rồi chú bây hy sinh oanh liệt rồi hả?"
Thiên Lý không trả lời.
Người chơi hệ gió tiếp tục: "Nhìn chú bây đáng thương chưa kìa, có cần anh đây cho chú mấy thứ tốt không?"
"Cậu thôi đi." Người chơi hệ điện ở cạnh anh ta khinh thường nói: "Cái tên phá của như cậu sao có đồ tốt được.”
Người chơi hệ gió bĩu môi: "Đừng coi thường người khác, ít nhất là một hai kiện thần khí đây vẫn có."
Người chơi hệ điện cười nhạo.
Người chơi hệ nước cảm thấy kỳ quái, hỏi: "Nhóc cấp bao nhiêu rồi? Sao lại một mình xông vào rừng Mê Võng?"
Trông cấp bậc của cậu nhóc hình như cũng không cao lắm. Chẳng lẽ chơi chỉ vì vui?
Không đợi Thiên Lý trả lời, trong bụi cây bỗng có mấy con sư tử sói xông ra, gào thét đánh úp mọi người.
Ba người phối hợp ăn ý, công thủ thích hợp, di chuyển linh hoạt. Bị bốn
năm con sư tử sói bao vây nhưng họ không hề rơi vào thế hạ phong.
Lúc này, một con sư tử sói phóng về phía Thiên Lý, ba người kia không kịp
cảnh bảo, vốn tưởng rằng ‘cậu’ chết chắc rồi, ai ngờ ‘cậu’ lại có thể
nhanh nhẹn tránh qua một bên, đồng thời vung tay lên, dùng cây dao găm
bình thường kia ép sư tử sói lùi mấy bước.
"Không phải chứ? Trên
tay nó không phải là dao găm bình thường à?" Người chơi hệ điện xông về
phía trước, người chơi hệ gió phối hợp, giải quyết con sư tử sói công
kích Thiên Lý.
Kết thúc chiến đấu, Thiên Lý mở miệng nói: "Có thể cho tôi đi phía sau ba người không?"
"Đương nhiên có thể." Người chơi hệ điện vừa nói vừa tò mò nhìn về phía con
dao găm trên tay cô, thấy thế nào cũng chỉ là một con dao găm bình
thường.
Tuy rằng không thể nào tổ đội, nhưng ba người chơi kia đều rất thân thiện, quyết định vừa luyện cấp vừa che chở cô.
Thiên Lý được họ trợ giúp, quả nhiên thoải mái hơn rất nhiều. Vừa rồi cô đã
mô phỏng vũ khí của người chơi hệ gió kia để sửa chữa số liệu của dao
găm, miễn cưỡng tránh được một lần tử vong. Nhưng cấp bậc của quái vật
quá cao, chỉ dựa vào số liệu cô tạm thời sửa đổi thì không thể đối phó
chúng nó. Mà trong hoàn cảnh như vậy cũng không có địa hình nào để lợi
dụng.
...
"Cô ấy không những có thể mô phỏng số liệu mà
còn có thể tiến hành sửa chữa tạm thời sao?" Khải ở cách đó mấy trăm dặm lẩm bẩm: "Muốn dựa vào sự trợ giúp của người khác để hoàn thành nhiệm
vụ sao?"
Biểu tình của cậu rất bình tĩnh, số liệu không ngừng chảy qua mắt, kết nối với thế giới ảo vô hạn…
Trước mặt nhóm Thiên Lý bỗng xuất hiện một con thú hình người đầu sư tử, trong tay cầm rìu, lửa cháy khắp người.
"Là boss." Người chơi hệ điện cười khổ nói: "Không biết là hên hay xui nữa? Ba người chúng ta có thể giết được con boss này sao?"
"Hiếm hoi
lắm mới gặp được boss, thế nào cũng phải thử một chút. Chỉ cần phối hợp
tốt, hẳn là không thành vẫn đề." Người chơi hệ gió bình tĩnh nói.
"Được, lên đi." Người chơi hệ nước nhanh chóng mở vòng bảo vệ ra.
Có gì đó không đúng. Trong lòng Thiên Lý cảnh giác, số liệu của con boss
này rất không bình thường, vượt xa cấp bậc của bọn họ. Rừng Mê Võng
không thể nào xuất hiện một con boss cấp cao như vậy!
Thiên Lý hô: "Đừng tham chiến, bỏ qua con boss này..."
Chưa dứt lời thì ba người kia đã xông lên, người chơi hệ điện dẫn đầu, hệ nước và hệ gió bọc phía sau.
Nhưng công kích của họ lại không thể tạo ra thương tổn cho boss, giao đấu hơn 10 giây đã khiến cho cột điểm sinh mệnh của họ tụt xuống hơn nửa.
“Sức chênh quá, chúng ta rút thôi!" Người chơi hệ gió đưa ra lựa chọn chính xác.
Nhưng đã không còn kịp rồi. Boss nổi giận gầm một tiếng, dịch chuyển tức thời vài bước, cây rìu trong tay vung lên, chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm
thiết của ba người kia, sau đó họ lần lượt biến mất cạnh Thiên Lý.
Thiên Lý yên lặng nhìn con boss kia, chờ đợi tử vong sắp xảy tới. Ai ngờ con
boss kia lại không hề tấn công mà chỉ quơ quơ rìu với Thiên Lý, lại quơ
quơ về phía nơi ba người kia vừa chết sau đó chậm rãi biến mất.
Đây là cảnh cáo! Trong đầu Thiên Lý lập tức hiện lên một ý nghĩ như vậy.
Nhiệm vụ này không cho phép tổ đội cũng không cho phép có người đi theo
trợ giúp!
"Thật có lỗi." Thiên Lý thấp giọng nói xin lỗi ba người chơi kia.
Một phút sau cô lại xuất hiện ở điểm hồi sinh, cấp bậc đã xuống 6, điều này có nghĩa là cô chỉ còn 6 cơ hội nữa.
Cô không ngừng xông vào rừng Mê Võng, lại không ngừng tử vong. Khi câu [Có lựa chọn từ bỏ nhiệm vụ tìm kiếm Người Canh Gác không?] xuất hiện lần
thứ chín, Thiên Lý hỏi: "Vì sao lại giao cho tôi một nhiệm vụ không thể
nào hoàn thành được?"
Hệ thống không đáp lại.
Thiên Lý lại nói: "Tôi không tin bản thân tôi có đủ điều kiện để kích hoạt nhiệm vụ
mà lại không có tư cách hoàn thành nhiệm vụ!"
[Có lựa chọn từ bỏ nhiệm vụ tìm kiếm Người Canh Gác không?]
Thiên Lý nở nụ cười: "Nếu còn một cơ hội, tôi sẽ lại thử lần nữ. Buông bỏ ư? Không thể nào!"
Cô không hề do dự chọn từ chối, sau đó chờ đợi bị truyền tống về điểm hồi sinh.
Ai ngờ cô lại hồi sinh khác thường, vẫn duy trì trạng thái linh hồn.
[Nhiệm vụ thăng cấp - Đến Mộ Kiếm chọn kiếm.] Màn hình bỗng nhiên xuất hiện một tin như vậy.
Thăng cấp rồi sao? Chọn kiếm?
Đang lúc Thiên Lý ngây người thì số liệu xung quanh biến đổi, một giây sau
cô xuất hiện ở trong một phế tích mộ kiếm rất lớn. Trạng thái tử vong đã biến mất, cấp bậc hiện tại là cấp 1.
Trước mặt cô có 7 thanh
kiếm, dùng cảm giác "nhìn" từng cái, lần lượt là kiếm Dũng Cảm, kiếm Trí Tuệ, kiếm Nhân Từ, kiếm Ký Ức, kiếm Tương Lai, kiếm Vương Giả, kiếm
Vĩnh Sinh.
Cô chậm rãi vươn tay, rút thanh kiếm Tương Lai ra.
[Xác nhận chọn kiếm Tương Lai?]
Xác nhận.
[Bước vào giai đoạn tiếp theo của nhiệm vụ.]
Thiên Lý được truyền tống trở về rừng Mê Võng.
"Thiên Lý, cuối cùng cũng tìm được em rồi!" Bên tai truyền đến giọng nói quen thuộc, thì ra là Tra Nhĩ.
"Sao anh lại tới đây?"
"Tôi muốn đánh quái thú cùng em."
"..." Thiên Lý không nói gì, lại nhớ đến nhiệm vụ này, cô phải nghĩ cách để Tra Nhĩ rời đi.
Cô chưa kịp lên tiếng, số liệu trên người Tra Nhĩ lại có biến hóa cực lớn, giống như sức mạnh nào đó đang được tăng cường.
"Sao lại thế này?" Tra Nhĩ nhìn khói đen không ngừng tỏa ra từ cơ thể mình, khó hiểu nói: "Đây là... trọc khí sao?"
Trọc khí?
[Giết chết sinh vật ma hóa - Lợn Rừng.]
Kiếm Tương Lai trên tay Thiên Lý lóe ra ánh sáng chói mắt, khiến Tra Nhĩ
phải lui vài bước, nhân vật trong trò chơi của hắn không nhịn được mà
gầm thét.
[Đã bị ma hóa 75%, khắp rừng Mê Võng đều bị trọc khí ăn mòn, tất cả các sinh vật ở đây đều bị ăn mòn. Xin hãy nâng thanh kiếm
Tương Lai trong tay, tiêu diệt ác ma dơ bẩn.]
Muốn cô giết chết Tra Nhĩ sao? Thiên Lý ngây ngẩn cả người.
Chính vào lúc này, nhân vật trong trò chơi của Tra Nhĩ bắt đầu công kích,
Thiên Lý bị đánh ngã xuống đất, điểm sinh mệnh lập tức tụt xuống cực
thấp, nhưng thanh kiếm lại có kỹ năng hồi máu, tốc độ khôi phục vô cùng
nhanh.
[Đã bị ma hóa 90%, xin lập tức vung kiếm.]
Thiên Lý từ từ đứng lên, lẳng lặng đứng bất động tại chỗ. Tuy hiểu rằng đây chỉ
là trong game, nhưng cô vẫn không thể xuống tay được.
Tra Nhĩ tin tưởng cô như vậy, nếu như cô vung kiếm chém xuống, cô sợ mình sẽ mất đi một thứ rất quý giá.
Thôi, nhiệm vụ thất bại thì thất bại đi. So sánh với Tra Nhĩ thì những thứ kia chẳng là cái gì hết.
Thiên Lý vứt thanh kiếm trong tay xuống, chạy vài bước đến bên cạnh Tra Nhĩ, đưa tay ôm lấy cổ anh.
[Đã bị ma hóa 99%...]
Cơ thể Thiên Lý bao phủ bởi một làn khói đen, điểm sinh mệnh không ngừng giảm đi.
Tra Nhĩ thét lớn, nhân vật trong game không được khống chế của hắn, giống
như khi hắn mới bị trọc hóa vậy, mất đi thần trí, trên tay dính máu vô
số người vô tội. Nỗi bất đắc dĩ và tuyệt vọng này lại đau khổ như vậy.
Mà hiện tại, hắn đang phải trơ mắt nhìn người quan trọng nhất của hắn chết trên tay chính hắn.
Không!
Trong khoang trò chơi, năng lượng trên người Tra Nhĩ bắt đầu khởi động, hệ
thống cảm ứng được năng lượng này, số liệu nhanh chóng dịch chuyển, lại
bất ngờ ngăn cản được quá trình ma hóa.
[Ma hóa thất bại.]
Khải ở nơi xa lẩm bẩm: "Lại có thể sinh ra năng lượng khiến cho trí náo thay đổi số liệu, hai người đều nằm ngoài dự tính của tôi..."
Bạn đang đọc truyện Hiền Tri Thiên Lý được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở wWw.EbookFull.Net.