Chương 58

Lê Lạc đi theo Thương Ngôn, thăm nhà của anh.

Một biệt thự nằm trong khu dân cư đắt nhất của thành phố Lan Thương, trang trí theo phong cách Bắc Mỹ, ngoại thất màu nâu nhạt với gạch cửa sổ màu đỏ sẫm, lãng mạn và đơn giản, trang trí nội thất chủ yếu bằng gỗ sồi, vân sam và bạch dương. Thương Ngôn nói rằng việc trang trí nội thất là do cha mình làm, Lê Lạc có thể tưởng tượng, Thương Vũ thực sự rất có phong cách.

Nhà kính trồng hoa của Tạ Tịnh Di ở phía âu, cũng là một phòng nhỏ dựng bằng gỗ. Lê Lạc nhìn cảnh tượng bốn mùa cũng như mùa xuân trong nhà kính, nhớ tới câu mà Tạ Uẩn Ninh hình dung về chị mình – đoá sơn trà quý báu bên trong nhà kính.

Hoa trà quý giá hơn hoa hồng, nhưng lại thiếu nghị lực và tự tin.

Mỗi một đoá hoa ở nơi này được Tạ Tĩnh Di chăm sóc rất tốt, càng không cần nói tới Thương Ngôn. Nhưng mà đôi khi chăm sóc người khác tốt quá cũng không tốt, sẽ dễ quên mất cách chăm chút cho mình. Lê Lạc quay đầu nói với Thương Ngôn: "Thương Ngôn, chắc lúc còn nhỏ cậu yêu mẹ nhiều hơn ba."

Gò má Thương Ngôn đỏ lên, gật đầu một cái. Đúng là vậy.

Nói chung khi còn nhỏ, các bé trai thường yêu mẹ nhiều hơn, Thương Ngôn giải thích nói: "Lúc còn nhỏ, tớ thường sống bên ông bà ngoại, nên yếu mẹ nhiều hơn một chút."

Sau đó, Thương Ngôn nói với cô: "Tớ dẫn cậu lên lầu nhìn một chút."

Lê Lạc: "Được."

Tầng hai của biệt thự là phòng khách và phòng ngủ, Lê Lạc không biết Tạ Uẩn Ninh đi đâu, đi một vòng cô lại nhìn thấy Tạ Uẩn Ninh và Tạ Tịnh Di ở ban công.

Lúc này hai người đang nói chuyện, Lê Lạc không đến quấy rầy.

Mà Thương Ngôn vốn định mang Lê Lạc đến phòng mình, lại cảm thấy không thích hợp. Lần đầu tiên Lê Lạc đến nhà cậu chơi, đương nhiên cậu muốn để lại ấn tượng tốt cho Lê Lạc, nói với Lê Lạc: "Có muốn chơi game đấu đôi không, tớ vừa mua bản quyền của một trò, cùng nhau chơi đi."

Được, Lê Lạc vui vẻ đồng ý.

Hai người trở lại phòng khách lầu một, Thương Ngôn cài đặt trò chơi "xx giả tưởng" mình vừa mua bản quyền dien^dan*lequydon lên TV, hai người chơi đến hăng say. Trò chơi bây giờ không thể so với trò Tiểu Bá Vương mà Lê Lạc chơi, hình ảnh của trò chơi càng ngày thiết kế càng sắc nét, Lê Lạc chưa từng chơi "xx giả tưởng", nhìn thao tác của Thương Ngôn, con ngươi trừng lớn, thì ra còn có thể chơi như vậy.

Lê Lạc cảm thấy bản thân giống như một đứa nàh quê chưa từng trải việc đời, ngưọng ngùng nói với Thương Ngôn: "Đây là lần đầu tớ chơi trò này, thật sự không biết chơi."

Thương Ngôn không tin Lê Lạc có trò chơi chưa từng chơi, nhưng vẫn cười nói: "Không sao, tớ dạy cậu chơi."

Trên ban công của phòng khách ở lầu hai, Tạ Uẩn Ninh nhìn Lê Lạc đi xuống lầu. Vừa rồi anh thấy cô tìm ai đó, là tìm anh sao? Rõ ràng vẫn còn tính tình của một đứa bé có đúng không? Dù có giấu bí mật hay chuyện gì đi nữa.

Mà anh là thầy giáo của cô, bạn trai của cô, là người đàn ông có thể chăm sóc cho cô. Mặc kệ Lê Lạc là ai, thân phận của anh cũng không đổi. Nghiêng người dựa vào ban công, Tạ Uẩn Ninh cầm hình cũ trong tay đưa cho chị gái Tạ Tịnh Di, anh đã xem hình, quả thật anh cũng có chút giật mình.

Sau đó cũng hiểu nguyên nhân chị gái gọi mình và Lê Lạc đến nhà ăn cơm.

"Chị, đây là nghi ngờ của chị?" Tạ Uẩn Ninh chủ động hỏi, giọng nói bình thường, không có vẻ quá kinh ngạc.

Tạ Tịnh Di nhìn màn đêm từ từ buông xuống, không biết phải mở miệng thế nào, thật sự cô không muốn nghi ngờ Lê Lạc. Nhưng là sao lại có chuyện trùng hợp như vậy,



Bạn đang đọc truyện Bí Mật Thức Tỉnh được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.

Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở wWw.EbookFull.Net.