Chương 71: Chương 48
Loáng thoáng có tiếng sấm nặng nề truyền đến, kèm theo tia chớp rạch ngang trời, mưa to tầm
tã kết hợp với tiếng sấm âm vang giáng xuống, Thái Bình hành cung bị bao trùm trong màn mưa ấy. Trải qua nhiều ngày oi bức, một trận mưa to này
đã xua đi tiết trời nóng nực.
"Trận mưa này đến rất đúng lúc, đợi sau khi mưa tạnh, tất cả tro bụi đều được cọ rửa sạch sẽ rồi." Chu Nghi Tu nhìn mưa bụi tinh mịn bên ngoài
cửa sổ và nói.
Tiễn Thu biết Hoa Tần đắc thế, trong lòng chủ tử không được thoải mái,
nàng ta liền nói lời khuyên giải: "Nương nương, còn nhiều thời gian mà,
nàng ta qua được một lúc nhất thời chứ chưa chắc qua được một đời."
Chu Nghi Tu cười nhạt và nói: "Chỉ có ngươi hiểu tâm tư của bản cung.
Sao bản cung lại không biết đạo lý đó chứ, sống trong cung phải dựa vào
sự nhẫn nại, có thể nhịn đến bước cuối cùng mới là kẻ thắng."
"Nô tỳ có đun một ít trà nóng, nương nương uống vào để trừ đi cái lạnh,
tuy uống nước trong cũng được nhưng thoáng một cái đã lạnh đi cả rồi."
Chu Nghi Tu nhìn lớp sương trắng lượn lờ trong chén, nàng nói: "Hoa Tần
không ngã cũng nhờ dựa vào việc mẫu gia của nàng ta được Hoàng thượng
trọng dụng, tuy bản cung có nhắc nhở Hoàng thượng cất nhắc nhân tài từ
các nhà khác, nhưng rốt cuộc chỗ dựa vẫn chưa ổn, tạm thời không thể
đánh đồng với Mộ Dung gia. Trong triều cần có nhân tài của bản cung mới
được..."
"Đáng tiếc sau khi Biểu công tử học xong lại bị phái tới thuộc địa để
nhậm chức, nếu ở lại kinh thành làm quan cũng có thể giúp đỡ nương
nương." Tiễn Thu nói.
"Năm nào thiếu người thi đậu chứ? Tuy có danh vọng Tiến sĩ nhưng cùng
lắm chỉ học từ sách vở, hoàn toàn không có nhân mạch, hơn nữa lại chẳng
đủ tư lịch (tư cách và sự từng trải), cho dù ở lại kinh thành cũng khó
xuất đầu lộ diện, chẳng bằng được điều xuống vị trí thấp để nắm giữ thực quyền. Quan lại ở địa phương ba năm đổi một lần, đợi đến khi đó, có lẽ
hắn đã được rèn luyện nhiều rồi..."
Chu Nghi Tu uống cạn trà thơm trong chén từng chút một, cảm thấy vị đắng chảy qua đầu lưỡi, sau cùng lại trở nên ngọt ngào.
Mặc dù Lữ Doanh Phong được tấn vị Hân Tần, nhưng Hoa Tần vẫn là người
được sủng ái nhất, mọi người đều biết thái độ của Huyền Lăng đối với Hoa Tần vẫn như trước, chẳng có kẻ nào không biết thời thế tiếp tục nhiều
chuyện; nhưng trong lòng Lữ Doanh Phong đã xem Hoa Tần là tử địch, nàng
chỉ tạm thời ngủ đông, chờ đợi cơ hội 'một kích giết chết' nàng ta.
Thánh sủng của Hoa Tần ngày càng lớn, người nịnh bợ cũng ngày càng
nhiều, chẳng hạn người như Tiết Tuyển thị được Hoa Tần đề cử nên thăng
tới Thường tại. Chu Nghi Tu thờ ơ lạnh nhạt, nếu người bên cạnh Hoa Tần
có thai trước, không biết nàng ta - Mộ Dung Thế Lan có còn ngồi yên được không.
Bụng Lữ Doanh Phong càng to hơn, mùa thu cũng tới đúng kỳ hạn.
Tiền tuyến truyền tin về, Mộ Dung Thế Tùng đại thắng, chém chết thổ ty
phản loạn ngay tại chỗ, hơn nữa còn nâng đỡ đứa trẻ còn nhỏ kế vị, sắp
xếp ván cờ ngay trên triều đình rồi khống chế ở phía sau màn. Nơi xa xôi dân phong bưu hãn, cách trung tâm quyền lực của Đại Chu quá xa, ngoài
tầm tay với, nếu làm việc quá nghiêm chỉ e kích động dân chúng nổi dậy,
đành phải dựa vào quan lại quý tộc ở địa phương để củng cố sự thống trị
của triều đình, cho nên cần dùng một chút thủ đoạn, bằng mọi cách khiến
bọn họ lung lay.
Sau khi biết tin thắng lợi, long tâm (lòng vua) Huyền Lăng cực kỳ vui
mừng, hắn lập tức phong Mộ Dung Thế Tùng làm Tướng quân Chính Nhị phẩm,
tấn phong Hoa Tần thành Dung Hoa Chính Tứ phẩm, khen ngợi nàng có công
hầu giá. (tức là đi theo xe vua để hầu)
Mộ Dung Thế Lan vào cung còn chưa tròn một năm, tốc độ thăng tiến cực
nhanh khiến người ta trố mắt. Tính tình nàng ta càng lúc càng ngang
ngược kiêu ngạo không ai sánh bằng, mơ mơ hồ hồ cho thấy ngày sau Chu
Nghi Tu phải lo lắng.
Ngày hôm đó là sau buổi trưa, Chu Nghi Tu luyện chữ hơn một canh giờ mới đặt bút xuống, Tiễn Thu cất hết số giấy nàng luyện chữ vào trong rương
như ngày thường rồi nói: "Nương nương mới viết một chút mà đã đến trưa,
người nghỉ ngơi một lát đi, bằng không sẽ hao tổn tinh thần, khiến mắt
bị đau thì không tốt đâu."
Chu Nghi Tu rất biết lắng nghe, nàng lau sạch tay rồi ngồi xuống, Hội Xuân bưng trà bánh tới.
Trên mâm trái cây có mấy quả quýt mật vàng óng căng đầy, trông rất hấp
dẫn, Chu Nghi Tu sai Hội Xuân lột giúp nàng một quả, Hội Xuân vừa động
tay vừa mở miệng nói: "Nương nương chỉ thấy quýt mật thơm ngon, vừa rồi
nô tỳ đến Quả phòng (phòng trái cây, tương tự như Hoa phòng) lại tức đến mức không chịu được."
Chu Nghi Tu thấy nàng ta nói chuyện mà oán khí rất nặng, nàng cười nói: "Thời tiết dần mát mẻ, sao tính tình của

Bạn đang đọc truyện Hậu Cung Nghi Tu Truyện được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(chấm)Net.