Chương 89: Đêm Xuân Ngàn Vàng

Nguyệt Dạ Long còn đang phân vân, thì một tiếng rầm thật lớn phát ra, dưới lầu bụi bay mù mịt.

Nguyệt Dạ Long cau mày, di, lộ liễu như thế này, không lẽ là thích khách? Nhưng thích khách hoặc sát thủ đều âm thầm hoạt động nha, khoa trương thế này...hắn thật không biết là kẻ nào chán sống nữa. Vừa nghĩ, hắn vừa sải bước xuống lầu.

Cửa khách điếm bị đánh cho thành gỗ vụn, may mà khách điếm đã được hoàng thất bao trọn, không có người ngoài chứ cảnh tượng này nhất định đã dọa chạy khách nhân rồi. Bàn tính, giấy bút vung vãi rơi lộn xộn dưới quầy. Tiểu nhị và chưởng quầy trốn trong góc run rẩy đáng thương.

Trọng điểm không phải cái này, mà là nương tử nhà hắn ngồi vắt vẻo trên quầy, tay cầm một bình rượi, ha hả uống. Thiên An và Thiên Diệp lôi lôi kéo kéo nàng, bị nàng hất văng, Cát Tường áo não vô lực nhìn chủ tử.

"Đến....ợ....mau mang rượi ra....kẻ nào dám ngăn cản bổn cung...ợ....cút..." Phượng Họa Lan say mèm, tùy tiện đạp chân liền đạp cho Thiên Diệp lảo đảo

Thiên An đầu đầy hắc tuyến, hắn nhỏ giọng dỗ dành:" Cung chủ, ngài say rồi, theo thuộc hạ lên phòng ngủ a. Còn rượi, ngày mai uống tiếp"

Ai ngờ Phượng Họa Lan đẩy hắn ra, phì cười :" Ngươi cho bổn cung là kẻ ngốc? Ợ....ngươi thật phiền nha...hắc hắc....phiền quá....bổn cung...ợ....tiếp tục uống"

Cục diện này, vừa loạn vừa khó coi cực điểm.

Động tĩnh dưới lầu không nhỏ, mọi người đều khoác áo chạy xuống xem náo nhiệt. Phượng Vũ An xấu hổ không thôi, a, nữ nhi bảo bối khi say sao lại khác xa tính cách bình thường thế này? Lâm Đại Bảo xoa xoa huyệt thái dương, hắn nghe sư phụ nói, bảo bối không say thì thôi, khi say thích đập phá đồ, thích đánh nhau, thích...thoát y nhảy múa

Nguyệt Thương Ly và Nguyệt Ức Loan ngoài trừ hưng phấn thì chỉ có hưng phấn, đệ muội uy vũ thần thông như vậy, mới trị được tên thất đệ thối kia a.

Phượng Họa Lan uống thêm một hớp, cười tà, tay áo vung lên, tung ra cuộn chu phách vàng kim, trói Phượng Hà đáng thương nấp sau Lâm Đại Bảo, kéo lại. Nàng lấy một bình rượi, nhét vào tay tên Phượng Hà, thân thiết:" Tiểu tước tước a, cùng uống nào"

Trái tim bé nhỏ của Phượng Hà bị dọa sợ, đập liên hồi. Hắn rất muốn òa khóc, tỷ tỷ, ai tỷ không kéo lại kéo đệ? Tỷ cố ý phải không, tỷ rốt cuộc có nhìn thấy ánh mắt giết người của tỷ phu không hả???

Quả thật, khí tức bên người Nguyệt Dạ Long trầm xuống, lạnh lẽo, âm u, nói chung đáng sợ vô cùng. Bạc môi hắn cong lên, đoạt vò rượu từ tay Phượng Họa Lan đặt sang một bên, vòng tay ôm nàng vào trong ngực, cũng rất phũ phàng đá Phượng Hà bay về chỗ cũ.

"Lan Lan, không phiền họ, vi phu bồi nàng uống" Nguyệt Dạ Long khàn giọng nói, ôm chặt lấy nàng, nhún chân rời đi

Trò vui đã hạ màn, ai nấy liền trở về phòng, chỉ tội tiểu nhị và chưởng quầy, một đống hỗn loạn cần người dọn dẹp.

Trên phòng thượng hạng sát vách phòng Phượng Họa Lan, Thẩm Hàn Chi vừa uống rượu vừa để mỹ nhân hầu hạ. Một tên hầu từ phía dưới chạy lên, khom người báo:" Điện hạ, ồn ào ban nãy là do Lan Lăng vương phi say rượu"

Thẩm Hàn Chi nghe vậy, theo phản xạ cau mày, ân cần hỏi:" Nàng ấy khỏe chứ?"

"Điện hạ yên tâm, đã được Lan Lăng vương mang đi nơi nào rồi"

Đáy mắt hắn xẹt qua tia mất mát, nếu biết sớm hơn, nhất định hắn sẽ xuống tìm cớ uống rượu chuốc mê nàng, hoặc chỉ cần nhìn thấy nàng là đủ.

Phất tay bảo thuộc hạ ra ngoài, hắn che dấu tia mất mát kia, xoay người nhìn mỹ nhân, hôn môi nàng ta, tay dọc theo cơ thể nàng ta cởi áo. Mỹ nhân này mừng rỡ đáp lại, chủ động leo lên người hắn quấn chặt, cọ xát không ngừng. Thẩm Hàn Chi nổi lên dục vọng, cởi y phục nàng ta ra, nhìn da thịt bạch ngọc mê người, hắn chậm rãi liếm cắn, tựa như thưởng thức mĩ vị, làm nàng ta thoải mái rên rỉ yêu kiều. Khi cảm thấy đã chuẩn bị đủ, hắn cởi tiết khố, đem cự vật cứng rắn đẩy vào hoa nguyệt ướt át của nàng ta, hất văng rượu và thức ăn, đè nàng ta nằm trên bàn nhỏ, giơ cao một chân nàng ta lên điên cuồng luận động. Nàng ta sướng đến dục tiên dục tử, khóe miệng chảy cả nước bọt, thanh âm mềm mại không ngừng cổ vũ.

"Aaa, uhm...điện hạ...nơi đó...a mạnh quá...hộc hộc...thật tuyệt vời..."

Thẩm Hàn Chi mơ màng, hắn nhìn người dưới thân. Thân trắng như bạch ngọc loang lổ dấu hôn màu hồng, mắt phượng màu tím ngập nước tràn đầy tình dục, câu dẫn gấp trăm lần bình thường, mái tóc tím mượt rối loạn, khuôn mặt khuynh quốc mà hắn mong nhớ đỏ hồng mê mẩn như đào chín, khiến người khác muốn cắn một ngụm, miệng anh đào be bé hé ra, rên rỉ phát ra những lời hư hỏng. Hắn càng điên cuồng mãnh liệt, trong đầu óc hắn duy nhất một suy nghĩ, hắn muốn nàng, hắn muốn nàng, hắn chỉ muốn nàng!

Thẩm Hàn Chi chưa bao giờ cảm thấy thư sướng như vậy, một khác trước khi phóng tinh hoa, hắn gầm nhẹ, cúi đầu bên tai mỹ nhân ngâm nga:" Lan nhi, bổn cung yêu nàng"

Mỹ nhân vừa nghe lời ấy xong, trợn mắt không dám tin, khoái cảm lập tức bị đánh bay.

Nguyệt Mỹ Hậu đốt đàn hương làm nóng phòng, tắt toàn bộ nến chỉ chừa một ánh nến mờ ảo. Thân chỉ vận sa y mỏng manh hồng phấn, trang điểm nhẹ, tóc đen mượt vấn đơn giản bằng trâm mẫu đơn làm nổi bật vẻ đẹp hiền thục nhu mì của nàng. Sa y hồng phấn mỏng nào có che được hết cảnh xuân? Bờ vai gầy trắng nõn nà mượt mà, bộ ngực vừa tay, hai điểm nhỏ chưa gì đã dựng thẳng lên cao ngất, bụng thon thon, mông to vểnh lên khiêu gợi, nơi u cốc ẩn hiện tuyệt đẹp, cặp đùi thon dài mà nữ nhân tràn đầy mơ ước. Hậu mông to nằm đợi trên giường, đầu nghiêng một bên vờ ngủ, cổ áo trễ xuống sâu lộ ra một nửa đầu ngực hồng nhuận, hai chân thon dài dựng lên, khép vào nhau, vừa khéo để sa y trượt xuống, lộ cặp đùi ngọc, tư thế sẵn sàng phục vụ. Phàm là nam nhân, thấy cảnh tượng này, nhất định sẽ leo lên, dày vò chà đạp nàng ta.

Nguyệt Mỹ Hậu tính toán thời gian, quả nhiên nhận thấy bóng người cao lớn ngoài cửa, nàng ta mừng rỡ, tự kéo y phục xuống thấp hơn, hứng trí chờ biểu ca vào phòng.

Bóng dáng kia cứ đứng tại chỗ không nhúc nhích. Hậu mông to vì chờ đợi mà bực mình, biểu ca, sao còn không mau vào để Hậu Hậu yêu thương biểu ca? Hậu Hậu sốt ruột lắm rồi!

Phía dưới truyền ra âm thanh đổ bể thật lớn, dọa cho Hậu mông to trong phòng giật nảy mình. Khi nàng ngước nhìn, biểu ca đã rời đi từ sớm.

Nguyệt Mỹ Hậu tức giận vô cùng, ảo não đứng dậy ra ngoài. Ma ma tâm phúc nấp trong phòng ngăn lại:" Quận chúa, người đi đâu đó?"

" Trang mama, bà không thấy biểu ca đi rồi sao? Ta ở đây để làm gì nữa?"

Trang mama tặc lưỡi, bộ dạng hận không thể rèn sắt thành thép đẩy Hậu mông to về giường, hạ giọng khuyên:" Ôi quận chúa ngốc của lão nô, quận chúa cứ ở đây đợi, vương gia thám thính chuyện dưới lầu liền trở lại nghỉ ngay mà. Lão nô không dám tùy tiện ở lâu, vương gia võ công cao cường, sẽ phát hiện ra mất. Quận chúa, nhất định không được bỏ cuộc, phải mang thai, hiểu chưa?"

Nguyệt Mỹ Hậu hưng phấn trở lại, ưỡn ngực nằm xuống tạo dáng. Nàng nâng mi, vẫy tay:" Trang mama, bà mau đi đi"

Trang mama cười cười, rón rén rời khỏi.

Hậu mông to tiếp tục như ban nãy, giả chết, nỗi vui vẻ không gì che dấu hết.

Ánh nến cuối cùng trong phòng chợt tắt, phòng chìm trong mảng tối đen yên tĩnh. Tiếng kẽo kẹt mở cửa vang ra, một bóng người cao lớn bước vào trong. Nguyệt Mỹ Hậu trên giường nghe tiếng bước chân, theo vai diễn làm bộ mở mắt, quyến rũ kêu:" Ư ~ tại sao...muội lại ở đây? Biểu ca...sao muội thấy nóng như vậy chứ? A nóng quá"

Người đến thở dốc ồ ồ, không chút chần chừ leo lên giường đè Hậu mông to dưới thân, giọng nói nam tính hữu lực nhuốm đầy dục vọng:" Hưu vật ngoan, biểu ca cũng nóng quá. Biểu ca dạy ngươi cách dập lửa. Nào, trước tự mình cởi y phục"

Hậu mông to nhu thuận gật đầu, tự mình cởi ra, nhanh chóng trần truồng. Nam nhân kia cúi đầu hôn nàng, môi lưỡi dây dưa. Bàn tay chai sần cũng không nhàn rỗi, vuốt ve lên xuống đùi thon, tay kia xoa nắn ngực tròn đủ loại. Nụ hôn từ môi dời xuống, gã vừa hôn liếm cái cổ trắng ngần vừa hỏi:" Chỗ này có nóng không? Biểu ca hôn hôn sẽ hết nóng"

Hậu mông to uốn éo thân mình theo động tác của gã, yêu mị đáp:" Biểu ca thật thần thông, vừa hôn đã hết nóng. Biểu ca a~ người ta còn nóng chỗ này, chỗ này nữa, mau dập lửa cho muội"

Gã nhẹ nhàng hôn liếm toàn thân, kỹ thuật rất tốt khiến Hậu mông to sung sướng rên rỉ không ngừng. Gã vùi đầu vào hoa nguyệt, mút lấy, day day, dùng ngón tay xoa xoa cưng nựng, hoa nguyệt ướt đẫm, toàn bộ bị gã nuốt vào. Gã tách hai cánh hoa ra, sỗ sàng nhìn chòng chọc vào, ánh mắt sáng lóe lên:" Biểu muội, đây là lần đầu tiên của muội?"

Hậu mông to đang thư sướng thì gã dừng động tác, có chút bất mãn, nghe gã hỏi nàng gật đầu:" Là lần đầu của muội a. Biểu ca, muội vẫn còn rất nóng, khó chịu quá"

Gã chậm rãi cho ngón tay vào khai mở, ra vẻ người có học thức dạy dỗ:" Biểu muội, ca sẽ lấy bảo bối của ca ra, đem sát nhập với thứ này của muội chữa cháy cho muội. Đảm bảo muội sẽ không còn thấy nóng nữa."

Vừa nói xong, gã rút ngón tay ra, cởi quần, đem thô to đâm vào.

Nguyệt Mỹ Hậu la lên, dâm đãng cầu: " Biểu ca, mạnh lên chút...aaa...thật hảo thích....hộc hộc...á...biểu ca...muội muốn sanh hài tử cho huynh....mau...cho muội"

Gã bất chấp đây là lần đầu tiên, ra vào mạnh mẽ, máu theo nơi hai người giao hợp cùng dịch thể chảy xuống giường. Gã nghe Hậu mông to ngâm nga, hưng phấn đáp: "Được được, cho muội, toàn bộ cho muội. Để muội sanh hài tử cho ta, sinh hài tử!"

Bạn đang đọc truyện Lan Lan Vi Phu Tình Nguyện Làm Ấm Giường được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.

Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.