Chương 66
Mã Vân vẫy tay: "Cho bọn họ vào."
Sau khi bảo an đi rồi Mã Vân mới nói: "Chị Vi, chị lên lầu đi, để một mình em ở đây là đủ rồi."
Kiều Vi Nhã suy nghĩ một chút, gật đầu quay lên lầu.
Mở cửa lớn ra, Mã Vân gọi bảo mẫu cầm ba chiếc ghế ra sân cỏ, ung dung chờ hai ông bà nhà họ Cổ đến.
Ngày trước, cô đã gặp bọn họ hai lần, lần thứ nhất là sau khi Mạnh Kỳ và Cổ Khánh Song xảy ra chuyện kia, một lần khác là trước khi bọn họ chuẩn bị kết hôn, đều do mẹ của Cổ Khánh Nhất ra mặt, cả đời này Mã Vân cũng
không quên được gương mặt béo đầy dữ tợn điêu ngoa, còn có đôi mắt bố
thí khinh thường của bà ta.
Cô không hối hận đã rời khỏi Mạnh Kỳ, bây giờ cô rất hạnh phúc, mà hạnh
phúc này Mạnh Kỳ không thể nào cho được, khi xảy ra chuyện, Mạnh Kỳ chỉ
biết sám hối và trốn tránh.
Còn chồng của cô lại giống như ngọn núi vì cô ngăn cản mọi hiểm nguy,
đồng thời luôn dịu dàng an ủi để cuộc sống của cô vĩnh viễn như chìm
trong ánh mặt trời ấm áp.
Ba của Cổ Khánh Nhất đẩy xe lăng đến trước sân cỏ nhà Mã Vân, bảo an
nhìn thoáng qua cô gái xinh đẹp trước mắt, sau khi Mã Vân nói cảm ơn,
bảo an đỏ mặt rời đi.
Mã Vân chuyển ghế qua, lạnh nhạt nói: "Mời ngồi."
Ba Cổ liếc mắt nhìn tấm chắn thở dài: "Vân Vân, thật xin lỗi, là tôi
không có cách dạy dỗ nó, Khánh Song vừa li hôn nên khó tránh khỏi bị
kích thích, mong cô thông cảm cho nó một chút, ngày hôm qua tôi cũng đã
đến đồn cảnh sát, họ bảo hai nhà chúng ta thương lượng mức bồi thường,
cô xem thử bao nhiêu tiền, chúng tôi sẽ trả, sau này Khánh Song. . . . . . Từ nhỏ, đứa con này của tôi chưa từng chịu khổ, bây giờ phải ở trong
trại tạm giam nhất định không chịu nổi."
Kiều Vi Nhã ở trên lầu nghe rất rõ ràng, con gái ông không chịu nổi khi ở trong đó sao? Sau khi tôi bị nhốt, mọi đau khổ tôi chịu có ai thấu hiểu cho tôi, xin lỗi, con gái của ông là người, con của người khác thì có
thể xem như không tồn tại sao? (ddlqd Hạ Y Lan)
Kiều Vi Nhã phát hiện bản thân đã không còn một chút thiện lương, biết
Cổ Khánh Song vào đó, cô lại có cảm giác vui sướng khi người gặp họa,
sau khi sống lại cô đã thay đổi thật rồi.
Mã Vân cũng không có ý định cho bọn họ mặt mũi, Kiều Vi Nhã nghe cô nói: "Ông là người chấp pháp, không phải quốc gia luôn đề xướng làm việc
theo pháp luật sao? Tổn thất của tôi còn chưa được thống kê, chờ thống
kê rồi hãy nói, tôi thấy. . . . . ."
"Mã Vân, chúng tôi tới đây là đã cho cô mặt mũi rồi, cô đừng được nước
mà lên mặt, đừng cho là tôi không biết, cô và con tiện nhân Kiều Vi Nhã
lẳng lơ kia đang ở chung với nhau, muốn gây tai họa cho con cháu nhà họ
Cổ chúng tôi, bây giờ Khánh Song nhà tôi ly hôn rồi, có phải trong lòng
cô đang vui sướng muốn chết không, nghe nói thằng chồng và đứa con lai
căng của cô không có ở đây, có phải cô đã thương lượng với Mạnh Kỳ, thừa dịp bọn họ không có ở đây, các người đã cấu kết với nhau, tôi nhổ vào! . . . . . ."
Mã Vân tức giận đến cả người run run, lấy điện thoại: "Bảo an phải không? Đuổi những người trước nhà tôi ra ngoài."
Nói chuyện điện thoại xong, Mã Vân nói: "Tối nay chồng tôi sẽ về đến
nhà, các người chờ lệnh gọi của tòa đi, tôi không ngại kiện các người
thêm tội phỉ báng!"
Ba Cổ nóng nảy, lần này đến vì muốn giải hòa, nếu bọn họ giải hòa thành
công thì chuyện này có thể là chuyện lớn hóa nhỏ, nhưng phiền toái nhất
là chồng của Mã Vân có quốc tịch nước ngoài.
"Vân Vân, vì chuyện của Khánh Song nên bà ấy không lựa lời nói, cô đừng
tức giận, chúng ta bàn bạc lại." Ba Cổ muốn níu Mã Vân lại nhưng cảm
thấy không thích hợp, chỉ đành nhỏ giọng nài nỉ Mã Vân, cả đời này của
ông, trừ đối với lão thủ trưởng, có bao giờ chịu sự thờ ơ thế này.
"Xin lỗi, trong nhà của tôi còn rối loạn, hơn nữa, tôi cũng không có ý định nói chuyện tiếp, hẹn gặp lại."
"Ai u! Đánh người rồi. . . . . ." Không biết khi nào, tự bà ta đẩy xe tới, ở sau lưng Mã Vân quát to lên.
Mã Vân chợt xoay người, mắt lạnh nhìn về phía bà ta, chỉ một ngón tay trên đầu: "Bà Cổ, nhìn lên trên đi."
Bỗng dưng, bà ta bắt được Mã Vân đang nói chuyện, bổ nhào về phía trước, xe lăn đi theo thân thể của bà ta ngã xuống, đè bà ta ở dưới, bà ta
liều mạng hô to: "Người đâu, đánh người rồi !"
Kiều Vi Nhã vẫn luôn đứng trên ban công, xuyên qua rèm cửa nhìn ra, cô
đã không thể nhịn được nữa, rõ ràng bà ta muốn đe dọa Mã Vân.
Mặc dù có camera giám sát, nhưng nếu ba của Cổ Khánh Nhất tìm được quan hệ, nói trắng thành đen cũng chưa biết chừng.
Quần áo của Kiều Vi Nhã còn chưa khô nên vẫn mặc áo ngủ trên người, cô
nhanh chóng tìm đồ của Mã Vân thay vào rồi chạy xuống, bà ta đang nắm cổ chân của Mã Vân không chịu buông tay, vừa hô to làm cho người ta tới
đây, ba Cổ muốn dời xe lăn ra dìu bà ta lên, nhưng bà ta béo quá đỡ
không nổi, Mã Vân đứng không nhúc nhích, cô không dám động, với

Bạn đang đọc truyện Đêm Trước Ly Hôn được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(chấm)Net.