Chương 436: Đến Cổ Tộc.
Nếu phải nói người hoang mang nhất lúc này thì chắc chắn là Cổ Nguyên,
bản thân Cổ Nguyên lúc này đang gặp tình trạng tiến không được và lùi
cũng chẳng xong.
Bức thư của Đường Hỏa gửi đến Cổ Nguyên khiến Cổ Tộc lập tức dừng tay với Hồn Tộc, khiến Cổ Tộc đang thế không thể cản
vậy mà một lần nữa lựa chọn ẩn mình, bức thư có nội dung gì chỉ sợ có
một mình Cổ Nguyên biết mà thôi.
Nhắc đến Đường Hỏa thì Cổ Nguyên thực sự cực kì kiêng dè đối phương, cái kim trong bọc cuối cùng cũng có ngày lòi ra, muốn không để người khác biết tốt nhất là đừng có làm, sự
việc năm đó cho dù Cổ Nguyên chưa bao giờ hối hận nhưng quả thực ông ta
có lỗi với Tiêu Huyền cùng Đường Hỏa.
Đường Hỏa trong thời kỳ
Tiêu Huyền còn sống thậm chí còn đáng sợ hơn Tiêu Huyền, Đường Hỏa yếu
hơn Tiêu Huyền điều này ai cũng biết nhưng Đường Hỏa hắn ta lại vô pháp
vô thiên, làm việc luôn không quan tâm tiểu tiết, tính tình nóng như
lửa.
Tính cách này của Đường Hỏa nếu chì là một kẻ bình thường
thì cũng thôi đi có điều Đường Hỏa lại là thên hạ đệ nhị cao thủ khi đó, trong thời đại của hắn gần như không một ai dám đụng, gặp Đường Hỏa tất cả dều phải đi đường vòng, tránh voi chẳng xấu mặt nào huống hồ Đường
Hỏa vốn không phải là voi mà là rồng là phượng.
Bức thư mà Đường
Hỏa gửi cho Cổ Nguyên phi thường đơn giản, trong bức thư này chỉ có 1
câu duy nhất, 1 câu nói làm Cổ Nguyên tuyệt không dám manh động.
Trong thư Đường Hỏa chỉ đích danh muốn gặp Tiêu Huyền.
Ai cũng biết Tiêu Huyền đã chết có điều chỉ cần là người của Viễn Cổ Bát
Tộc thì đều biết Tiêu Huyền còn một cái tàn hồn, một cái tàn hồn sống
lay lắt trong Thiên Mộ của Cổ Tộc.
Đương nhiên Cổ Nguyên chỉ cảm
thấy ngưng trọng về việc Đường Hỏa vẫn còn sống chứ không hề sợ hãi, ông ta cũng không lựa chọn dốc toàn lực của Cổ Tộc tấn công Quyền Lực Bang
của Đường Hỏa bởi Cổ Nguyên tự tin có thể biến Đường Hỏa thành trợ lực
của mình.
Năm đó Tiêu Huyền là đại ca, Đường Hỏa là nhị ca còn Cổ Nguyên là tam đệ, tình cả của ba người cũng không phải là giả tạo, ít
nhất Cổ Nguyên biết nếu Tiêu Huyền đã chết thì có tỉ lệ rất lớn Đường
Hỏa sẽ trợ giúp cho hắn, mấu chốt của vấn đề là sự việc năm đó Đường Hỏa không được biết, về việc này Cổ Nguyên vẫn phi thường yên tâm, Tiêu
Huyền đủ thông minh để không bao giờ nói ra việc này, quan trọng hơn năm đó Tiêu Huyền đã lập lời thề mới tiến vào Thiên Mộ, Cổ Nguyên lại càng
không phải lo lắng.
Nếu Cổ Tộc có thểm Đường Hỏa trợ giúp thì
không khác gì hổ mọc thêm cánh, khi đó Cổ Tộc liền là vô địch, khi đó
Hồn Tộc căn bản bị gạt sang một bên, đương nhiên nếu đây là Đường Hỏa
lúc toàn thịnh.
Trong bức thư mà Đường Hỏa gửi đến Cổ Tộc hắn hẹn một năm sau sẽ đích thân đến tìm Tiêu Huyền, hôm nay cũng là ngày thời
hạn 1 năm vừa vặn trôi qua.
.................
Cổ giới tọa
lạc ở Đông vực Trung Châu. Cơ hồ đa số những thế lực và những cường giả
cũng đều không biết nơi hạ lạc của bọn họ, thậm chí kể cả những thế lực
đầu não nơi đây cũng rất xa lạ với vị Thái thượng hoàng của Đông vực
này.
Cái bọn họ biết được là vị vua ngầm này có thực lực vô cùng khủng bố. Muốn hành tẩu ở Trung Châu, chỉ cần các thế lực này được đính chiêu bài Cổ tộc trên đầu thì nó cũng tương đương với một cái kim bài
miễn tử.
Cổ tộc, một chủng tộc cường đại và thần bí được truyền
thừa từ thời viễn cổ đến nay. Bọn họ có thiên phú tu luyện làm người
thường phải hâm mộ, con đường tu luyện trong mắt thường nhân vốn vô cùng gian khổ nhưng với bọn họ lại là con đường bằng phẳng. Họ chỉ tu luyện
một thời gian ngắn thì đã trở thành cường giả trong mắt người đời, nhanh chóng vượt qua những lớp người cùng lứa, cuối cùng, chính là đủ loại
hào quang bao phủ tạo thành truyền kỳ…
Chính vì sắc thái thần bí
của Cổ tộc trong mắt mọi người ở Đông vực, thậm chí cả những người ở các vùng đất xa xôi đều xem Cổ tộc như thần minh.
Lúc này có một chiếc xe ngựa chậm rãi đi trên đường đến Đông Vực, đi đến Cổ Tộc.
Chiếc xe ngựa này cực kỳ xa hoa lộng lậy, chiếc xe ngựa này hoàn toàn đủ cho
10 người cùng ở bên trong thậm chí toàn bộ khung xe đều trạm khắc rồng
phượng, đều được làm bằng hoàng kim, từ xa nhìn lại đã đủ thấy chói mắt
vô cùng.
Chiếc xe xa hoa thế này đương nhiên là mục tiêu của rất
nhiều kẻ, chỉ cần nhìn vào mặt bên ngoài của nó có thể thấy chủ nhân
phải là kẻ cực kỳ giàu có cũng cực kỳ thích khoe của, dọc quãng đường
chiếc xe di chuyển đã tổng cộng gặp 17 toán cướp đường.
Đương nhiên kết quả của bọn chúng cũng không khó đoán, bất cứ kẻ nào dám đánh ý tưởng đến chiếc xe này đều chết không toàn thây.
Điều đáng sợ nhất là chủ nhân trong xe còn chưa thèm lộ mặt, có đến 10 đầu
yêu thú kéo xe, thoạt nhìn những con yêu thú này cùng loại ngựa bình
thường của phàm nhân không khác là bao chỉ là không ai ngờ 10 đầu yêu
thú này bất cứ con nào cũng là bát giai yêu thú.
Có thể được 10 con bát giai yêu thú khí thế hung hãn ngoan ngoãn kéo xe đủ để thấy chủ nhân của chiếc xe này cực kỳ bất phàm.
Chủ nhân của chiếc xe này đương nhiên không ai khác ngoại trừ Vô Song, một
chiếc xe rộng lớn đủ cho 10 người cùng đi không ngờ chỉ có một mình hắn
cùng Dược Linh.
Lúc này đã qua cái đêm xấu hổ của Dược Linh bốn
ngày, bốn ngày qua Dược linh cũng đã bắt đầu quen thuộc với người nam
nhân này, nàng cảm thấy nam nhân của mình cho dù không mạnh mẽ nhưng
tuyệt đối không đơn giản.
Bốn ngày trôi qua Dược Linh vẫn chưa bị Vô Song phá thân, việc duy nhất mà nàng làm chỉ là ở bên cạnh hắn, lằng lặng dùng ánh mắt tò mò của một thiếu nữ mới lớn quan sát hắn.
Bạn đang đọc truyện Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.