Chương 516: Uy Danh
Tỉnh Yến có tổng cộng 108 huyện, 22 huyện cấp thành phố, không
tính huyện cấp thành phố, hai mươi huyện tương đương với một phần năm số lượng của tất cả các Huyện. Một phần năm huyện không ó
hoàn thành nhiệm vụ của thôn Tiều Khang theo đúng thời hạn,
Chương Hệ Phong ngược lại không cho rằng chính sách đao to búa lớn mà y chỉ định có sai lầm, trái lại y cho rằng lời nói của y
không ai nghe, quyền uy của y đang bị thách thức, lập tức giận
tím mặt.
Tại cuộc họp thường vụ bị ủy viên thường vụ
Tỉnh ủy khiêu chiến quyền uy xem như bỏ qua, y không có quyền hạn
thao túng cuộc họp thường vụ Tỉnh ủy, nhưng Bí thư huyện ủy
nhỏ cũng dám không nghe lời của y, đều cho rằng Bí thư Tỉnh ủy
này bất lực phải không? Đều cho rằng y nhân vật số một của Tỉnh ủy thao túng không nổi vận mệnh của cán bộ trưởng phòng nho
nhỏ phải không?
Chương Hệ Phong có nghĩ đến sự kiện
Quan Doãn hay không không thể biết được, có vì chuyện Quan Doãn
được đề danh chức Chủ tịch huyện Trực Toàn mà giận chó đánh
mèo đánh vào Bí thư Huyện ủy đang ngồi ở đây hay không, cũng
không có người nào biết rõ, ngược lại dưới cơn thịnh nộ không
thể kìm chế được của Chương Hệ Phong, y không ngần ngại nói:
- Việc xây dựng Thôn Tiểu Khang là một chỉ tiêu cảm tính, là
nhiệm vụ chính trị, không cho phép nói điều kiện, phải hoàn thành đúng hạn. Ai nếu như không hoàn thành nhiệm vụ, tôi sẽ cách
chức người đó.
Bí thư huyện ủy huyện Tiền - Vương Vĩ
Ba là người của thành phố Yến, cho rằng có quan hệ ở Tỉnh ủy và
Thành ủy, hơn nữa huyện Tiền lại là huyện thuộc thành phố Yến
quản lý, vấn đề kinh tế đứng đầu trong các huyện của toàn
Tỉnh, y cho rằng Bí thư Chương chỉ là phô trương thanh thế mà thôi,cho nên có ý phản đối:
- Bí thư Chương, số liệu của thôn
Tiểu Khang không thể nói có là có liền, Tỉnh đưa ra chính sách thôn Tiểu Khang công khai hoạt động, chúng tôi là cán bộ cơ sở
cũng giơ hai tay hoan nghênh, nhưng không nên chế định số lượng, và
sau đó đánh mạnh quy định mỗi huyện phải đạt bao nhiêu quả là
trò lưu manh, cũng giống như đưa súng bắn chết hàng loạt người. Điều kiện các địa phương không giống nhau, sao có thể cứ căn
cứ theo một đường hạ cờ được? Đương nhiên năm ấy đánh mạnh có
bao nhiêu vụ án oan tôi không nói, súng bắn nhầm vào những tội
phạm không đáng chết tôi cũng không đề cập đến, nhưng nếu sau đó không phản ánh về những sai lầm của các chính sách trước đây, đất nước sau này sẽ gặp phải sự đàn áp sai lầm. Đương nhiên, tôi lấy
một ví dụ, không phải để nói rằng việc đàn áp chắc chắn sẽ quay trở
lại một lần nữa, mà có thể là đánh sai, đánh sai sẽ biến chất, trở thành lạm dụng quyền lực đánh bậy,. lại phản tác dụng
- Cán bộ công tác tại cơ sở đều biết, nông dân nuôi gà tại
nhà, hai ngày đến ba ngày gà mới đẻ một quả trứng, đến mùa đông,
mấy ngày cũng không có một quả trứng. Anh không thể bảo nó một ngày phải đẻ một quả trứng, cũng giống như phụ nữ sinh con
phải sinh con trai, đây là chuyện không khoa học gà không thể mỗi
ngày đều đẻ cho một quả trứng. Anh không để cho nó đẻ, mà mổ gà lấy trứng. Cũng như chuyện phụ nữ chưa sinh con lại yêu cầu phải sinh con trai, anh không để cho cô ấy sinh, là cố ý làm khó dễ cô
ấy. Anh nói gà có muốn mỗi ngày đều đẻ một quả trứng hay
không? Nó muốn chứ, vấn đề mấu chốt là nó phải đạt trình độ
đó mới được. Có con gà dáng vóc to, đẻ trứng to, vì sao, bởi vì
nó bự nên nó có lực. Anh không thể bảo một con gà có vóc dáng nhỏ lại đẻ ra những quả trứng to như con gà có vóc dáng to,
đúng không? Phụ nữ cũng vậy, có phụ nữ khỏe mạnh, sinh con trai
ra liền không sao cả, ba ngày đã đi xuống làm việc. Có phụ nữ yếu
ớt, sinh một bé gái còn phải rạch bụng mà lấy ra, sau khi sinh xong
phải nằm tịnh dưỡng mấy tháng mới đi làm việc được, vợ như
vậy ai dám lấy, nhưng vấn đề là, thiên hạ không phải tất cả phụ
nữ đều sinh được con trai và có thể làm việc ngay được.
- Tình hình thực tế của giữa các huyện không giống nhau. Có
huyện lớn, có huyện nhỏ, có huyện giàu, có huyện nghèo xác xơ, áp
đặt yêu cầu phải phát triển như thôn Tiểu Khang. Điều này không khoa học, đất nước nghèo nàn giống như một con gà bệnh, tất cả
đều suy yếu, bước đi được cũng là cả một vấn đề, anh còn yêu
cầu nó mỗi ngày phải đẻ ra một quả trứng, vậy cần trứng, hay
là cần mạng. Vợ tôi sinh cho tôi ba đứa con trai, hàng xóm của
tôi sinh được tám đứa con gái, không thể sinh được con trai, có
thể nói, người so với người, tức chết người, gà so với gà, làm
chết gà…
Lời nói của Vương Vĩ Ba thô mà không thô, y nói vừa xong, lập tức khiến mọi người cười vang.
Chương Hệ Phong không hề cười, sắc mặt đăm chiêu:
- Nói nhiều vậy, ý của anh chính là huyện Tiền không hoàn thành nổi nhiệm vụ của thôn Tiểu Khang phải không?
- Đúng vậy, Bí thư Chương, tôi là Bí thư huyện ủy từ cơ sở bước đi lên, hiểu rõ nỗi khó khăn của người dân, biết khó khăn công
việc của cơ sở, xây dựng thôn Tiểu Khang là chuyện tốt, nếu như
để cho các huyện căn cứ vào tình hình thực tế của các huyện
chế định ra mục tiêu của thôn Tiểu Khang, cá nhân tôi cho rằng
điều này mới phù hợp với thực tế khách quan của việc phát
triển khoa học. Tôi còn muốn đề xuất một ý kiến, sáng kiến về thôn Tiểu Khang không thể quy đinh số lượng, cũng không thể quy
định thời gian, việc này cũng giống như người phụ nữ sinh con, ai
cũng không dám bảo đảm khi nào sẽ có thai càng không dám bảo
đảm sẽ sinh được con trai. Hơn nữa, để cho một thôn nghèo đói đi
xây dựng thôn Tiểu Khang, đều này giống như một người phụ nữ
chưa hề sinh đẻ lại yêu cầu sinh con trai, đất của cô ấy cằn
cỗi, ngay cả cây cỏ cũng không lớn nổi, anh buộc cô phải làm thành đồng ruộng phì nhiêu cho anh, đây chẳng phải là ép buộc làm
khó sao, đây là cố tình gây sự vô cớ, là sự càn quấy làm liều.
Sau mấy chục năm, lời nói của Vương Vĩ Ba sẽ ứng nghiệm, ví
như đàn áp, ví như khoa học phát triển quan vv… nếu như đến lúc đó
Vương Vĩ Ba còn tồn tại trên trần gian, y sẽ vui mừng thanh thản, y với ánh mắt của một Bí thư Huyện ủy lại có thể nhìn xa
trông rộng như thế, quả là không giống bình thường. Nhưng hiện
tại, y lại không biết, y đã trực tiếp chọc giận Chương Hệ Phong.
- Đồng chí Vương Vĩ Ba, đây là cuộc họp xây dựng thôn Tiểu Khang
toàn Tỉnh, không phải là cuộc họp ở địa phương nông thôn, anh
phải chú ý cách nói chuyện của anh.
Chương Hệ Phong bất mãn trừng mắt nhìn Vương Vĩ Ba, không quan tâm đến Vương Vĩ Ba, mà hỏi lại mọi người.
- Còn có huyện nào gặp khó khăn nữa không?
- Huyện Khổ Trung.
- Huyện Viễn Hội.
- Huyện Viễn Phong.
- Huyện Ngưu.
Hơn mười mấy Bí thư huyện giơ tay, sau tiếp trước đứng lên báo
danh, đều muốn mượn cơ hội để cho Tỉnh giảm bớt số lượng tiêu
chuẩn về Thôn Tiểu Khang, cũng tạo điều kiện dễ dàng để thuận
lợi triển khai công việc.
- Tổng cộng hai mươi mốt huyện.
Chương Hệ Phong đếm số lượng, còn dùng bút ghi lại trong hồ sơ, đợi
mọi người báo xong, y buông bút, vẻ mặt nghiêm túc nói rằng.
- Không nên đem nhiệm vụ chính trị nghiêm túc về việc xây dựng
Thôn Tiểu Khang đánh đồng với việc gà đẻ trứng, phụ nữ sinh
con, mấy chuyện này giống nhau sao? Gà không thể mỗi ngày đều
đẻ một trứng, không phải gà không nỗ lực, mà là người nuôi gà không tìm được phương pháp quản lý khoa học. Như vậy, vấn đề
phụ nữ sinh con, chờ y học phát triển rồi, nói không chừng muốn sinh
trai hay gái là tùy ý lựa chọn, cho nên tôi muốn nói chính là,
huyện nào có khó khăn, chính là do huyện đó không nghiêm túc chấp hành chính sách của Tỉnh, chính là lãnh đạo huyện ủy của
huyện đó thiếu năng lực, nếu thiếu năng lực, thì không nên ngồi
trên ghế Bí thư huyện ủy nữa rồi đúng không?
Lời này vừa nói ra, mọi người nhất
thời thất kinh, còn có mấy Bí thư Huyện ủy đang còn do dự báo
danh lập tức rụt cổ lại, cố nén lời. Bỏ qua vậy, tuy nói hoàn
thành nhiệm vụ của Thôn Tiểu Khang sẽ gặp khó khăn không ít,
nhưng cũng may còn có thể lừa gạt, chỉ cần vượt qua cửa ải kiểm tra
trót lọt là được, đỡ phải bị Bí thư Chương điểm danh phê bình,
ngộ nhỡ bị Bí thư Chương cách chức ngay tại chỗ quả là quá
thiệt thòi, nhiệm vụ của thôn Tiểu khang kỳ thực không hoàn
thành cũng không sao, cho dù như thế nào chỉ cần nghĩ biện
pháp qua cửa ải trót lọt, dù sao mình không cũng mất gì, nhưng vì việc này mà mất chức, đó là sự mất mát lớn.
- Các Bí thư huyện ủy vừa nãy báo danh không hoàn thành nhiệm vụ, toàn bộ đều bị cách chức ngay tại chỗ.
Chương Hệ Phong đập bàn cái “bốp”, đứng lên,
- Ai cảm thấy nếu như hoàn thành nhiệm vụ thôn Tiểu Khang có
khó khăn, có thể chủ động từ chức, để người có năng lực lên thay.
Một câu nói như sấm sét giữa trời, nhất thời khiến Vương Vĩ Ba sợ hãi, đường đường là Bí thư Tỉnh ủy, là nhân vật số một của
Tỉnh ủy chỉ tay năm ngón, chỉ cần một lời bất hòa đã tức
giận cách chức hơn hai mươi mấy Bí thư Huyện ủy, phóng tầm mắt
ra cả nước, đây là sự kiện lớn chưa từng nghe thấy qua, Bí thư
Chương thực sự là uy phong, Bí thư huyện ủy trong mắt y không phải
là quan viên? Nói cách chức là cách chức, hơn nữa một lần cách chức hơn hai mươi mấy Bí thư huyện ủy, Bí thư Chương muốn lập uy
danh, cũng không nên lấy công việc tại cơ sở của Bí thư huyện ủy để trút giận phải không?
Có biết bao người cực khổ
mất nửa đời mới bò lên được vị trí Bí thư Huyện ủy, chỉ một
câu nói của y là bị cách chức, hơn nữa nguyên nhân gây ra bởi vì chính sách xây dựng thôn Tiểu Khang không phù hợp với thực tế, quyết định này của Chương Hệ Phong, tuyệt đối là sự kiện lớn
trong quan trường có một không hai của cả nước.
Chính
xác, chỉ một lời nói của Chương Hệ Phong đã đưa ra quyết định
cách chức hơn hai mươi mấy Bí thư huyện ủy, đây là một ví dụ
đầu tiên có một không hai ở cả nước, cũng khiến uy danh của y
trong một đêm truyền khắp Thần Châu, y với cái tên là Bí thư
Tỉnh ủy chuyên chế độc tài, cuối cùng chuyện này đã vượt ra
ngoài tỉnh Yến truyền đến cả nước, từ nay về sau, đại danh của
Chương Hệ Phong ai ai cũng biết. Hễ nhắc tới Chương Hệ Phong, người
trong quan trường đều giơ ngón cái lên, hàm nghĩa phong phú:
- Biết, Bí thư Chương là Bí thư Tỉnh ủy mạnh nhất của cả nước,
một lời nói của y đã cách chức hơn hai mươi mấy Bí thư Huyện
ủy, làm sao không mạnh được, hậu đài của y vững chắc, đừng nói
hơn hai mươi mấy Bí thư Huyện ủy, dù là hơn hai mươi mấy Bí thư
Thành ủy, lúc đó có nói cách chức cũng sẽ cách chức thôi?
- Nói ba hoa quá đấy? Tỉnh Yến có tổng cộng mười mấy thành
phố, Bí Thư Chương làm sao có thể cách chức đến hai mươi mấy
Bí thư Thành ủy?
- Đừng nóng vội, dĩ nhiên với thực lực
của Bí thư Chương, sớm muộn gì cũng tăng lên một bước, chờ y đảm
nhiệm lãnh đạo của cả nước, chỉ cần một lời nói có thể cách chức hơn hai mươi mấy Bí thư Thành ủy.
Đương nhiên, giờ khắc này Chương Hệ Phong vẫn chưa nghe được thảo luận này, cơn
giận còn sót lại chưa tiêu tan, không để ý tới nét mặt chết lặng của mọi người dưới đài, ánh mắt lại nhằm vào một gã Chủ
tịch huyện duy nhất tại hiện trường, Bí thư huyện Viễn Tư đã
bị bệnh, không tham dự cuộc họp, Chủ tịch huyện thay thế —— y dùng tay chỉ vào Chủ Tịch huyện Trịnh Khải Thăng:
- Chủ tịch huyện Trịnh, anh nói, một con gà một năm đẻ ra bao nhiêu trứng?
Trịnh Khải Thăng đã sớm bị uy phong của Chương Hệ Phong làm cho kinh
sợ, vừa nghe Chương Hệ Phong chỉ đích danh hỏi y mấy vấn đề, y
giật mình, lúc này ấp úng nói:
- Không, không biết, tôi chưa đẻ qua…
Vốn lời nói như vậy sẽ dẫn đến tiếng cười vang khắp hội
trường, nhưng trên hội trường không có một ai cười, bởi vì Chương Hệ Phong lúc này thay đổi sắc mặt, vung cuốn tập trong tay nói:
- Anh sao có thể đảm đương chức Chủ tịch huyện? Một con gà một năm
đẻ ra bao nhiêu trứng anh cũng không biết, anh còn biết được cái gì? Cách chức ngay.
Uy danh của Chương Hệ Phong qua
chuyện này đã truyền khắp cả nước, có người khen y quả quyết dứt khoát, có người mắng y là Bí thư trứng gà, mặc kệ thế nào, Chương
Hệ Phong rốt cục thành công nêu cao tên tuổi.
Cách làm
của Chương Hệ Phong trút giận lên đầu Bí thư Huyện ủy, còn hơn
cả trận đánh của Đại Gia và Quan Doãn, Tề Ngang Dương, bị uất ức,
lại không có một nơi để trút giận, y đã chọn một con đường
khác để trút giận.
Bạn đang đọc truyện Quan Vận được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.