Chương 217: Viện Trợ
Trong lúc lũ nhện đang đuổi theo Quân Đoàn Gaia, thì một vệt bóng đen
rời khỏi hang động, men theo mặt đất để đi theo lũ nhện đó.
Chẳng có một con nhện nào có thể phát hiện ra được việc này.
“Thật trâu bò!!” Vệt bóng đen hơi rung động một chút, bóng đen này là người
thành niên biến thành, một loại năng lực tiến hóa mạnh mẽ có nhiều công
dụng.
“Những người kia là ai? Tại sao bọn họ có sức mạnh đó? Chắc chắn rằng đó không phải là một loại năng lực tiến hóa nào!!”
“Quá thần kỳ, bọn họ còn cứu lấy người trong hang nhện làm cho mình bớt một cọc tâm sự.”
“Ài!! Có lòng nhưng không có lực.”
“Nếu bọn họ đã làm thế thì chắc hẳn bọn họ không phải là người xấu.”
“Mình phải đi theo họ mới được!” Người thanh niên quyết định trong lòng, suốt thời gian sinh tồn bên ngoài hoang dã, đối mặt không biết bao nhiêu là
nguy hiểm, hắn có thể còn sống là nhờ sức mạnh tiến hóa này, những người hắn gặp đều khổ không tả nổi, nguy hiểm chồng chất, đa số đều bị quái
vật hay Venger ăn thịt.
Người thanh niên muốn cứu giúp cũng không được, vì sức mạnh của hắn chỉ ở mức tiến hóa cấp hai mà thôi, không đủ
nhét kẽ răng cho bọn quái vật nữa là.
Một thời gian lang bạt, hắn phát hiện có một cái hang động, mà trong hang động có rất nhiều người
tụ họp lại với nhau để sinh tồn, họ tiêu diệt nhiều Venger biến dị trong thị trấn, từ từ, họ đã đạt được quyền khống chế một khu vực.
Thế là người thanh niên đành gia nhập vào nhóm người đó, nhưng thật không
may, một đàn nhện khổng lồ bất ngờ tấn công từ dưới lòng đất, sau đó là
một tràng cảnh máu me, nhiều người chống cự bị đồ sát, một số thì bị bắt làm lương thực.
Người thanh niên dùng năng lực tiến hóa tránh
được một kiếp, nhưng hắn không thể rời khỏi, bỏ mặc những người trong
hang động được. Cho nên hắn đã trà trộn vào lũ nhện, ăn cắp tinh thể
tiến hóa để cho hắn càng mạnh hơn, có sức mạnh để cứu mọi người.
Nay thấy Quân Đoàn Gaia đã làm việc đó, người thanh niên đã an tâm, lòng
hiếu kỳ của hắn đã thôi thúc hắn chạy theo Quân Đoàn Gaia mặc dù hắn
đang bị trọng thương.
“Nhiều người mạnh như vậy chắc là nơi ở của bọn họ rất an toàn.” Người thanh niên thầm nghĩ.
…
“Cái gì?” Mặc Hàn giật bắn người khi nghe được thuộc hạ báo cáo lại tin tức.
“Một đàn bọ ngựa đang chặn đầu của Quân Đoàn, mà ở sau lại có một đàn nhện khổng lồ?”
“Bọn chúng có bao nhiêu?”
]var abd_media="media.adnetwork.vn";var abd_width=500;var abd_height=281;var abd_skip=7;var abd_flash=true;var abd_popup=true;var
abd_wid=1515641312;var abd_zid=1515641399;var
abd_content_id="#abd_itvcplayer";var abd_position=0;
“Theo như
ước tính, số lượng của bầy bọ ngựa có thể lên đến hai ngàn.” Người báo
cáo thành thật trả lời, vẻ lo lắng cùng với sợ hãi hiện rõ trên khuôn
mặt hắn.
“Được rồi, thông báo cho hai Quân Đoàn trưởng còn lại để họ tập hợp Quân Đoàn hỗ trợ Quân Đoàn đang viễn chinh, sau đó thông báo Lưu Úc để hắn khởi động đại trận chuẩn bị ứng phó, tạm thời không cần
tiết lộ tin tức này ra bên ngoài tránh cho lòng người sợ hãi.” Cho dù bị tin tức này làm bất ngờ, rất nhanh thì Mặc Hàn bình tĩnh lại rồi ra
lệnh.
“Vâng!!” Người báo cáo cung kính trả lời và rời đi.
“Có chuyện gì xảy ra vậy Mặc lão?” Không Thiên Hà xuất hiện ở bên cạnh Mặc Hàn.
“Quân Đoàn viễn chinh đang gặp nguy hiểm, xem ra ta phải đi đến hỗ trợ.” Mặc
Hàn nói trong lúc đứng lên, khí thế mạnh mẽ của hắn lan ra xung quanh
làm cho Không Thiên Hà kinh hãi.
Không Thiên Hà biết Mặc Hàn đột
phá, không ngờ lại trở nên mạnh mẽ vượt qua tưởng tượng của hắn đến thế
này, nhưng nghĩ lại, đây là một việc vui cho Giáo Đình.
“Nếu như
Mặc lão rời đi thì ai sẽ bảo vệ Thập Linh Hỏa thành? Ở bên ngoài đã có
Giáo Hoàng, Mặc lão cứ yên tâm.” Không Thiên Hà chần chờ một chút rồi
nói.
“Ta đã nghĩ kỹ việc này, Quân Đoàn viễn chinh cách Thập Linh Hỏa thành không xa, ta chỉ cần hai phút là có thể trở về, còn nữa, ta
suy đoán rằng, có một con nhện khổng lồ có cảnh giới nửa bước Tứ Dương
kỳ.”
“Nhện khổng lồ có cảnh giới nửa bước Tứ Dương kỳ?” Không Thiên
Hà kinh ngạc, ở xung quanh Thập Linh Hỏa thành lại nguy hiểm đến thế,
cộng thêm con cá sấu khổng lồ kia, chẳng phải có đến hai tồn tại nửa
bước Tứ Dương kỳ.
Mặc Hàn gật đầu từ từ nói: “Nếu chỉ có một mình Giáo Hoàng đối kháng với nó, ta sợ rằng Giáo Hoàng sẽ gặp nguy hiểm.”
“Vậy thì Mặc lão hãy đi viện trợ Giáo Hoàng, tôi sẽ bảo vệ Thập Linh hỏa
thành.” Không Thiên Hà nghiêm túc nói. Ở trong mắt hắn và Mặc lão, có
Giáo Hoàng mới có Giáo Đình, nếu như Giáo Đình mất đi Giáo Hoàng, tất
nhiên sẽ tan rã trong chốc lát.
Hơn nữa, Thanh Vũ còn là ân nhân
của bọn họ, cho hai người họ một sinh mạng mới. Cho dù hành động lần này của Mặc Hàn có thể sẽ làm Thập Linh Hỏa thành tổn thất nghiêm trọng,
thậm chí sụp đổ, mọi người chết hết, hắn vẫn chọn cứu viện Giáo Hoàng.
Phải nói người của Tu Chân Giới, nhất là những tu sĩ lâu năm như Mặc Hàn đều rất quyết đoán và tàn nhẫn, một người bình thường ở thời hiện đại không thể nào có quyết đoán như vậy được.
Mặc Hàn gật đầu, hắn bay lên không trung, lúc này, hơn một ngàn thành viên của Quân Đoàn đã tập hợp
đầy đủ ở bên dưới, dẫn đầu là hai Quân Đoàn trưởng Dieter và Richard.
“Mặc lão!”
Nhìn thấy Mặc Hàn xuất hiện, Richard và Dieter tiến lên chào hỏi, khuôn mặt
nghiêm trọng và lo lắng. Năm trăm thành viên có nhiệm vụ viễn chinh đang gặp nguy hiểm, trong đó có người của bọn họ, vì để cho lần viễn chinh
thành công, bọn họ điều ra những thành viên ưu tú nhất, nếu tất cả chết
đi đó sẽ là một sự mất mát rất khó đền bù.
“Thời gian không còn nhiều, chúng ta mau xuất phát cứu viện Quân Đoàn viễn chinh.” Mặc Hàn lớn giọng nói.
“Quân Đoàn Gaia xuất phát!!” Richard ra lệnh.
“Richard, Dieter, hai cậu hãy cùng đi với Quân Đoàn, còn ta sẽ đi trước một
bước.” Mặc Hàn nhìn Quân Đoàn Gaia đã bay lên không trung và khởi hành,
hắn để lại một câu rồi hóa thành một vệt ánh sáng biến mất tại chân
trời.
“Hi vọng mọi người sẽ không xảy ra chuyện gì.”
Richard và Dieter nhìn theo Mặc Hàn, trong lòng cầu nguyện.
Mặc Hàn đi ra Thập Linh Hỏa thành, hắn sử dụng toàn bộ tốc độ mà cường giả
nửa bước Tứ Dương có thể đạt được. Một lúc sau, Mặc Hàn bỗng nhiên dừng
lại, khuôn mặt hiện lên vẻ nghi ngờ, hắn nhìn về một phương hướng.
Đó là một dòng sông lớn, kéo dài cả đất nước này, bên trong có nhiều sinh
vật biến dị, không thiếu cá thể đạt đến cảnh giới Tam Dương kỳ, Mặc Hàn
đã xuất thủ đánh giết nhiều sinh vật đó để lấy tinh thể tiến hóa dùng
cho tu luyện.
Mặc Hàn thấy được một bóng đen khổng lồ kéo dài vài chục mét đang di chuyển ở dưới dòng sông, theo hình dạng thì đó là một
con cá sấu.
“Là con cá sấu kia!” Mặc Hàn chắc chắn.
“Hừ!!
Ngươi muốn đục nước béo cò một lần nữa sao?” Mặc Hàn cảm nhận được chấn
động ở đằng xa, tất nhiên Quân Đoàn Gaia và Giáo Hoàng đang chiến đấu
với lũ nhện. Còn bầy bọ ngựa chưa đến nơi, Quân Đoàn do Richard và Diter chỉ huy có trách nhiệm chặn đầu lũ bọ ngựa, không cho chúng tấn công
Quân Đoàn viễn chinh, mà Mặc Hàn thì tiến tới hỗ trợ Thanh Vũ.
“Lần trước không thể làm gì ngươi, nhưng lần này thì khác, ta đã đạt đến
cảnh giới nửa bước Tứ Dương, ngộ ra ý cảnh của riêng mình, không những
thế, ta còn lĩnh ngộ được một ký hiệu của Quang pháp tắc, sức chiến đấu
của ta tăng lên nhiều lần.” Mặc Hàn tính toán.
“Mà quan trọng nhất, ta còn cảm nhận được thiên phú của mình tăng lên một bậc, lúc này đây ta chính là Nhị Tinh thiên tài.”
Khi biết được chuyện này, Mặc Hàn rất vui mừng và khó hiểu, tại sao hắn
luyện hóa ý cảnh của cường giả Hóa Thần lại tăng lên thiên phú, chuyện
này thật bất khả tư nghị. Mặc Hàn không biết được hắn đã sử dụng Tạo Hóa Đan, thứ đan được thần kỳ không tồn tại ở trên đời.
Dường như
con cá sấu không biết được sự tồn tại của Mặc Hàn, nó dựa theo những
chấn động của dòng chảy để tiến đến khu vực chiến đấu, im lặng mà chết
chóc, đó chính là sự đáng sợ của con cá sấu này.
“Ngũ Hành Thánh
Thuật – Thủy!” Mặc Hàn khẽ quát, các ký hiệu huyền ảo xuất hiện ở xung
quanh hắn rồi tạo thành một cái vòng tròn ma thuật kỳ lạ, các ký hiệu
như các bánh răng đang hoạt động rồi ăn khớp với nhau một cách hoàn mỹ.
Không những vậy, khác với lần Thanh Vũ sử dụng Ngũ Hành Thánh Thuật, lần này, các ký hiệu có vẻ huyền bí và mạnh mẽ hơn rất nhiều, đó là do Mặc Hàn
đã lĩnh ngộ được một ký hiệu Quang pháp tắc rồi đưa vào sử dụng, mặc dù
ký hiệu này cực kỳ nhỏ bé và không đáng kể so với Quang pháp tắc, nhưng
nó lại làm cho Ngũ Hành Thánh Thuật mạnh hơn nhiều lần.
Mặc Hàn
đã từng tu luyện công pháp hệ thủy, dù chiến đấu với con cá sấu ở dòng
sông, hắn chẳng hề e ngại chút nào, mà ngược lại còn hưng phấn, nhiệt
huyết đã dập tắt nhiều năm trước của Mặc Hàn bị thiêu đốt lên.
Mặc Hàn sẽ không thể để con cá sấu này tiến đến chiến trường ở đằng kia
được, nếu nó liên hợp với nhện khổng lồ rồi tấn công Quân Đoàn Gaia thì
sao? Mặc Hàn không dám đánh cược vào hành động của con cá sấu này.
“Vậy thì giết đi!!” Mặc Hàn thét lên một tiếng, xông thẳng về phía con cá
sấu, các ký hiệu huyền ảo hệ thủy bộc phát ra sức mạnh hủy diệt, tạo
thành một cột nước kinh thiên đâm thẳng đến con cá sấu.
Bạn đang đọc truyện Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(dot)Net.