Chương 3
Hạ Tử Vân tùy ý để Hạ Thính Ngưng lau mồ hôi cho hắn, mắt to chớp chớp nói “Hôm nay phu tử xin nghỉ, nói là trong nhà có việc, nên để cho bọn đệ
về trước” Hạ Thính Ngưng hơi dừng tay, thu hồi khăn nói “Đi qua chỗ
nương chưa?”
Hạ Tử Vân dùng sức gật đầu “Đệ đã đi qua , trời nóng quá, nương không ngủ được”
Hạ Thính Ngưng khẽ nhíu mày: thời tiết như vậy, cũng khó trách nương ngủ không được.
Nàng quay đầu phân phó vài tiểu nha đầu nói “Các ngươi đừng thêu nữa,
Vãn Ngọc, ngươi tới hầm lấy mấy khối băng ra, Linh Nhi, Thiên Hạnh, các
ngươi tới phòng bếp nấu chút canh đậu xanh phân cho các tỳ nữ và người
sai vặt uống.”
Ba tiểu nha đầu nghe xong đều buông đồ thêu trong tay xuống, lĩnh mệnh đi làm việc.
Hạ Thính Ngưng mang theo đệ đệ đến phòng bếp, Vãn Ngọc đã cho người
nâng mấy khối băng đến, nàng phân phó vài người sai vặt đem khối băng
đập nát, lại tự mình chọn lấy một chút thứ hoa quả cắt thành miếng nhỏ
để vào trong một cái bát to, bỏ thêm một chút băng vào, sau đó lại đổ
vào một ít sữa tươi và mứt hoa quả tự làm, một phần hoa quả mát lạnh
nhều màu sắc đã làm xong.
Đậy nắp lại, nàng để cho tỳ nữ bưng đến phòng của Thủy thị .
Hạ Thính Ngưng chỉ thấy nương nhắm mắt lại tựa vào sườn giường, bên
cạnh có hai tỳ nữ tay đang cầm quạt hương bồ (*) quạt cho nàng. Tỳ nữa
trong phòng vừa nhìn thấy tiểu thư và thiếu gia đến , liền vội vàng thi lễ.
(*) Quạt hương bồ: quạt làm bằng lá cây hương bồ
Hạ
Thính Ngưng ra hiệu cho tỳ nữ sau lưng để khay xuống, lại phất tay để
Vãn Ngọc và hạ nhân trong phòng lĩnh mệnh lui xuống uống canh đậu
xanh.
Thủy thị nghe thấy động tĩnh liền mở mắt.
Thấy người
đến là nữ nhi và nhi tử của chính mình, nàng vội vàng cười đứng dậy nói “Ngưng Nhi, Vân Nhi, hôm nay trởi nóng như vậy, tại sao các con lại
tới? ”
Hạ Thính Ngưng đỡ Thủy thị ngồi xuống bên cạnh bàn tròn
nói“Đệ đệ nói người nóng quá nên không ngủ được, con liền làm một ít hoa quả băng. Để cho người ăn giải nhiệt”
Nàng vừa nói vừa mở ra từ nắp ra, múc cho mẫu thân và đệ đệ mỗi người một chén.
Thủy thị thấy nữ nhi quan tâm mình, tất nhiên là vẻ mặt tươi cười, múc một muỗng hoa quả băng bỏ vào trong miệng, hoa quả mát lạnh lẽo như
thấm vào ruột gan lại mang theo hương vị ngọt ngào của hoa quả khiến
nàng cảm thấy sảng khoái, không ngừng đầu “hoa quả băng này thật sự là
rất ngon, một ngụm đi xuống, nương cảm thấy không còn nóng như vậy nữa ”
Hạ Tử Vân càng là thích không ngừng, vừa rồi ở phòng bếp hắn thực sự là
nhìn mà thèm liền vừa ăn vừa nói “Tỷ, món này ăn rất ngon, ngay mai tỷ
lại làm có được không?”
Hạ Thính Ngưng cười nhìn về phía đệ đệ
của mình, mở miệng nói “Ngày mai lại làm cũng không phải không thể,
nhưng đệ không thể ăn quá nhiều, tỷ sợ đệ không chịu nổi hàn khí” Hạ Tử
Vân vội vàng nặng nề gật đầu cam đoan.
Hạ Thính Ngưng lại chuyển hướng nói với Thủy thị “Nương, hôm kia con cho người đưa tới son và kem dưỡng da, người dùng có thích không?”
Nàng muốn mở cửa hàng
‘Mỹ Nhân Đường’ nên nàng đang tích cực chuẩn bị thu xếp, mấy ngày trước đây Quan bá đã mang đến nhóm sản phẩm đầu tiên, sau đó nàng tự mình
dùng thử lại cải tiến chỗ thiếu xót một chút, mới vừa rồi cầm mấy hộp
son và kem dưỡng da tốt nhất đưa cho mẫu thân dùng thử nhìn xem.
Nhắc tới chuyện này, Thủy thị liền không ngừng tán thưởng nói “Thích
thích, hợp với màu da của gương mặt, màu sắc lại vừa phải, đây chính là
loại son tốt nhất nương dùng qua. Kem dưỡng da kia nương mới dùng vài
ngày, làn da đã trơn nhẵn lên không ít.”
Hạ Thính Ngưng nhẹ nhàng cười “Nương thích là tốt rồi, nương cứ dùng, dùng hết nữ nhi lại cho đem tới cho người”
Đầu tháng mười, thời tiết vẫn là hơi nóng.
Thời gian hai tháng thoáng cái đã qua. Hôm nay vừa vặn là ngày Mỹ Nhân Đường của Hạ Thính Ngưng khai trương.
Sáng sớm, Hạ Thính Ngưng liền bị tiếng chim chóc ngoài cửa sổ đánh
thức. Trải qua một phen rửa mặt chải đầu, nàng liền mang theo Vãn Ngọc
cưỡi xe ngựa đi đến Mỹ Nhân Đường, chậm rãi đợi cửa hàng của chính mình
chính thức khai trương.
Hai tháng này, nàng vội vàng thiết kế
trù tính, thí nghiệm sản phẩm mới. Công nhân chế xuất ra xà phòng, son, kem dưỡng da trong cửa hàng, đều phải trải qua sự kiểm tra và thử dùng
của nàng, cuối cùng mới có thể xác định, bắt đầu sản xuất với số lượng
lớn.
Cuối cùng trước khi khai trương mấy ngày, Hạ Thính Ngưng
lại tự mình thiết kế đơn quảng cáo và thiệp mời, sai người phát tán
khắp nơi, làm đủ mọi công tác quảng cáo cho cửa hàng, đến lúc đó chắc
chắn có thể hấp dẫn nhiều danh môn phu nhân và thiên kim tiểu thư đến.
Toàn bộ Mỹ Nhân Đường chia ra làm hai tầng, lầu trên có thiết kế chỗ
ngồi, nơi này là dành danh môn quý tộc và thiên kim phú gia ngồi chọn
mua.
Dưới lầu vô cùng rộng rãi, dành cho dân chúng bình thường và gia đình trung đẳng chọn mua.
Tất cả hàng hóa đều ấn giá cao thấp theo thứ tự xếp đặt ở trên kệ, làm cho
người ta vừa xem liền hiểu ngay. Bọn tiểu nhị sẽ căn cứ vào thân phận
của khách nhân, cách ăn mặc của khách nhân để tự thân đề cử cho các nàng mua được sản phẩm tốt nhất.
Nhằm vào kẻ có tiền nên phần lớn
sản phẩm đều bỏ thêm vào một chút mùi thơm, đóng gói tinh xảo. Giá sẽ
cao lên rất nhiều. Mà dân chúng bình thường và gia đình trung đẳng cũng
có sản phẩm phù hợp tương ứng khác.
Lúc này Hạ Thính Ngưng đang
ngồi ở lầu hai cẩn thận quan sát tình huống khai trương, rất nhiều
thiên kim danh môn do bị truyền đơn và thiệp mời hấp dẫn đều đến , một
đám vừa tò mò xem giá hàng hóa trên kệ, vừa kinh ngạc khi nghe bọn
tiểu nhị giải thích.
Thời đại này cũng không có quảng cáo, nên truyền đơn và thiệp mời cũng là ‘Nước cờ đầu’ có tác dụng nhất.
Tiểu nhị của Mỹ Nhân Đường đều đã trải qua huấn luyện, nên từng người một đều đâu vào đấy giới thiệu sản phẩm cho khách nhân.
Nhóm phu nhân và thiên kim ở lầu hai cũng đều hưng phấn thử son, đã có rất nhiều người sau khi thử xong liền lập tức mua hàng. Hạ Thính Ngưng
vừa lòng xem tiểu nhị ở lầu trên lầu dưới bận rộn xoay quanh, việc này đại biểu sự nghiệp của nàng đã thành công một bước.
Tin tưởng không bao lâu nữa, Mỹ Nhân Đường sẽ được toàn bộ mọi người của Nghi Hưng Thành hứng thú.
Không qua mấy ngày, đại gia tiểu thư và phu nhân quý tộc đều hào hứng
lan truyền tin tức, bọn họ vui vẻ tụ lại một chỗ thảo luận xem nên
dùng loại son nào, thích nhất dùng loại mùi nào của kem dưỡng da vân
vân....
Chọc cho mấy phu nhân và các tiểu thư chưa tới Mỹ Nhân
Đường, đều ào ào tìm đến.sau khi thử qua sản phẩm cũng lập tức bị hấp
dẫn, liên tục mua hết mấy sản phẩm vừa lòng hồi phủ.
Lúc này Hạ
Thính Ngưng đang cười tươi ngồi ở trong phòng đếm ngân phiếu, Quan bá
càng là vẻ mặt kích động đứng ở trước mặt nàng “Tiểu thư, lúc này mới
qua bốn ngày, Mỹ Nhân Đường đã buôn bán lời hơn vạn lượng, phu nhân quý
tộc cùng thiên kim tiểu thư vừa tới liền mua rất nhiều hàng hóa, son và
kem dưỡng da mỗi loại đều phải cái hai ba phần, xà phòng cũng bán rất
tốt. Hiện nay công nhân đều đang vỗi vã làm ra hàng hóa đâu.”
Hạ Thính Ngưng có chút vừa lòng gật đầu, lại hỏi “dân chúng bình thường
phản ứng thế nào?” Tuy nói sản phẩm cung cấp cho đại hộ nhân gia kiếm
được rất nhiều tiền, nhưng từng địa phương đến cùng đại đa số đều là dân chúng bình thường, đây cũng là một khách hàng rất trọng yếu .
Quan Bá vui vẻ ha ha nói “Sản phẩm giới thiệu cho dân chúng bình thường
dùng đều là sản phẩm bình thường nhất , không tăng thêm mùi thơm đặc
biệt. Giá lại vừa phải, phụ nhân và cô nương bình thường thử xong đều vô cùng thích. Hàng hóa mỗi hộ nhân gia mua mặc dù không nhiều lắm, nhưng
thắng ở số người mua nhiều. Hàng hóa lúc trước làm ra cũng đã bán hết,
hiện tại cũng giống nhau đang gấp gáp gia tăng số lượng sản phẩm.”
Hạ Thính Ngưng nhẹ nhàng chớp chớp hai mắt “mấy ngày này hãy để ý người trong cửa hàng một chút, nếu thật sự có người dám ăn cây táo rào cây
sung vậy không cần nương tay, cứ giết gà dọa khỉ, cũng làm rung chuyển
một số người không an phận ”
Cánh rừng lớn, chim gì cũng có. Phương pháp phối chế trong cửa hàng chỉ sợ có không ít người nhớ thương đâu.
Thừa dịp mấy ngày này, nàng cũng nhìn xem một chút có kẻ nào chịu không nổi dụ hoặc, muốn phản chủ hay không . Nếu thật sự có, nàng khẳng định
sẽ không buông tha.
Quan Bá nghe xong, liền gật đầu liên tục
“Tiểu thư yên tâm, lão nô chắc chắn sẽ để ý ” Chỉ hy vọng cửa hàng
không có người không biết thức thời này , nếu không thật sự bị bắt, thì
thật đúng là ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo.
Hạ Thính Ngưng
lại vân vê mái tóc nói “Phân phó xuống, mặc kệ là người đang làm việc ở
thôn trang, tửu lâu hay là trong cửa hàng. Nam không thể nạp thiếp,
nữ không thể làm thiếp. Trừ bỏ hưu thê (*) tái giá hoặc phu tử(*) tái
giá ra, còn lại không được làm bình thê hoặc tiểu thiếp. Nếu có chút dị nghị , nhanh chóng phản ánh. Biết rõ mà còn cố phạm , liền đuổi ra
ngoài. Về sau phàm là người làm trong sản nghiệp trên danh nghĩa của ta, đều phải tuân thủ quy củ này.”
(*)Hưu Thê: chỉ những người bị chồng bỏ hoặc vợ chồng ly hôn.
(*)Phu Tử: chỉ những người có chồng đã chết
Quan Bá chỉ cảm thấy sét đánh bên tai, hắn trợn mắt há hốc mồm, chuyện
này cũng quá kinh thế hãi tục đi. Hắn là vạn vạn không thể ngờ tới tiểu
thư thế nhưng lại muốn lập hạ quy củ như vậy. Bất đắc dĩ tiểu thư đã lên tiếng , hắn làm nô tài cũng chỉ có tuân mệnh đi làm.
Cũng may
dân chúng bình thường cũng ít có người nạp thiếp , càng không cần bàn
tới bình thê . Bán mình làm nô tỳ liền càng không dám suy nghĩ.
Cẩn thận nghĩ lại, quy củ này đối với hạ nhân trong gia trang và tiểu nhị trong cửa hàng cũng không có ảnh hưởng gì.
Bạn đang đọc truyện Thứ Nữ Đương Gả, Nhất Đẳng Thế Tử Phi được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.