Chương 2: Trinh Sát Thiết Giáp Doanh
Cứ như vậy, lại qua hai năm, Lâm Lâm đã lấy bằng tiến sĩ máy tính, thạc sĩ công trình điện tử, học sĩ thiết kế máy móc, cơ bản không cần học nữa,
về phần phân bổ công tác, cô không biết mình sẽ phải làm gì hay là sẽ đi nơi nào. Bất quá, trước đó, cô đã nói rõ không muốn công tác trong viện nghiên cứu, cũng như văn phòng, đây là yêu cầu tối thiểu của cô, còn về quân doanh, cô không có yêu cầu gì đặc biệt, lục quân- hải quân- không
quân tùy tiện, đương nhiên, tốt nhất là lục quân, nghe nói rất cực khổ. (chị ấy rất ưa chịu ngược)
Hiệu trưởng cũng gặp không ít khó khăn trong việc phân bổ công tác của Lâm
Lâm, xét bằng cấp, cô là học viên xuất sắc nhất của trường từ trước tới
nay, xét trình độ chuyên môn, trình độ quân sự, các hạng mục đều tốt
nhất. Theo lý thuyết, vừa nhìn đến bảng thành tích của cô, chắc chắn các sư đoàn trưởng đều muốn cướp lấy, nhưng khi nhìn đến giới tính, có lẽ
họ sẽ khó xử, dù sao trong quân đội thường chỉ có y tá và bác sĩ là nữ,
nhưng cũng với số lượng rất ít, hazz! Hiệu trưởng đành phải đem hồ sơ
của Lâm Lâm đặt ở bên ngoài, chờ các sư đoàn trưởng đến, khiến cho bọn
họ tự lựa chọn.
Quả nhiên hiệu trưởng đã đoán đúng, khi nhìn thấy
hồ sơ của Lâm Lâm, mọi người đều muốn cướp, nhưng khi phát hiện cô là
nữ, họ đều do dự, cuối cùng, sư trưởng sư đoàn 4944 nói với hiệu trưởng, “Tôi lấy tân binh này, tất nhiên, phải kèm theo cô gái kia!” Thông minh như sư trưởng cuối cùng cũng chọn được vài tân binh tốt, lại như mua một tặng một, đem Lâm Lâm cướp về, còn việc điều đi quân doanh
nào, sư trưởng đã suy nghĩ qua, tốt nhất là thiết giáp hổ đi, rất muốn
nhìn bộ dạng xù lông của hổ, bất quá, phải thật lâu mới thấy được dáng
vẻ thành thục của hổ con.
Hiện tại, quân hàm của Lâm Lâm là trung
tá, [tốt nghiệp đại học chính quy là trung úy, thạc sĩ là thượng úy hoặc thiếu giáo, tiến sĩ là thiếu giáo hoặc trung tá, Lâm Lâm có một bằng
tiến sĩ, hai bằng thạc sĩ nên quân hàm trung tá thực bình thường!] Một
trung tá hai mươi tuổi, khi xem quân hàm của mình, Lâm Lâm cảm thấy thật bất đắc dĩ, ngẫm lại có biết bao nhiêu người phấn đấu mười năm cũng
không có được quân hàm trung tá, vậy mà cô vừa tốt nghiệp liền có được,
nói thật là có điểm khó tin.
Khi Cao Thành nhận được lệnh tới đón Lâm Lâm chỉ nói mấy câu, “Sư trưởng, tuy rằng cô ấy là kỹ thuật viên, nhưng nếu không theo kịp tiến
độ huấn luyện của chúng tôi, chúng tôi không cần! Dựa theo tiêu chuẩn
tân binh, ba tháng nếu không đạt tiêu chuẩn, tôi sẽ trả lại cho sếp.” Lâm Lâm im lặng ngồi bên cạnh nghe, không sai, đây là thị uy với cô?
“Tạm biệt, sư trưởng!” Lâm Lâm cũng không nói gì, cúi chào sư trưởng rồi đi theo Cao Thành.
Đương nhiên, Lâm Lâm cũng muốn nhìn xem trinh sát thiết giáp doanh doanh trưởng là người như thế nào.
Lâm Lâm an tĩnh ngồi ở vị trí phó
lái, lẳng lặng quan sát vết xẹo trên mặt Cao Thành, tuy sẹo rất dài,
nhưng không dữ tợn, ngược lại, có cảm giác rất anh hùng, khí thế bức
người. Cao Thành khiến cô lưu lại ấn tượng không tồi, mặc dù Cao Thành
có vẻ không thích cô, nhưng không sao, cô hiểu được, phụ nữ có khả năng
cản trở khá lớn, nghe nói binh lính trong trinh sát thiết giáp doanh rất giỏi, đều là mũi nhọn của bộ binh, cô cũng muốn thử sức với bọn họ.
Đến quân doanh, Cao Thành gọi người giúp Lâm Lâm vận chuyển valy khiến tất
cả binh lính ở thao trường đều nhìn chăm chú vào cô. Lâm Lâm nở nụ cười, “Đừng nói tôi là người phụ nữ đầu tiên ở quân doanh các anh nha!”
“Đúng vậy!” Cao Thành rầu rĩ trả lời.
“Thật vinh hạnh!” Lâm Lâm cười nói, Cao Thành nhìn cô gái đang tươi cười trước mặt, đột
nhiên cảm thấy từng gặp qua ở đâu đó, đặc biệt là nụ cười giảo hoạt kia.
“Cao doanh trưởng?” Lâm Lâm gọi Cao Thành đang ngẩn người, “À, Trịnh Trần Lâm phải không!” Cao Thành khôi phục lại, “Đúng vậy!” Lâm Lâm gật đầu đáp.
“Buổi chiều đến văn phòng tôi để phân bổ công tác!” Cao Thành nói, “Theo tôi đến ký túc xá của cô!”
Lâm Lâm đi theo Cao Thành lên lầu, đến một căn phòng ở lầu 3, “Đây là phòng của cô, tôi ở bên cạnh, có việc gì có thể tới tìm tôi! Sắp xếp một chút đi, đến giờ ăn cơm tôi sẽ gọi cô!” Cao Thành nói xong, lưu lại một mình Lâm Lâm rồi bước đi, Lâm Lâm cười
lắc đầu nhìn theo bóng lưng Cao Thành đi xa rồi mới trở lại phòng, thu
thập hành lý, quân doanh phân ký túc xá cho cán bộ không tồi, đủ lớn, có buồng vệ sinh, vòi sen, nhiêu đó cũng đủ làm cho người hay ở ký túc xá
tập thể như Lâm Lâm cảm thấy thụ sủng nhược kinh.
Sau khi thu dọn
đồ đạc, Lâm Lâm tranh thủ thời gian tra xét tư liệu của Cao Thành, ngay
khi biết anh từng là liên trưởng của Thất Thép liên, cô cảm thấy thực
vui, tuy không thể trở thành thành viên của Thất Thép liên, nhưng ít
nhất có thể làm cấp dưới của Thất Thép liên liên trưởng cũng không tồi.
Chỉ trong chốc lát, Cao Thành gọi Lâm Lâm đi ăn cơm. Anh dẫn cô đến căn
tin của liên đội kỹ thuật, chào hỏi liên trưởng Mã Tiểu Suất, đội trưởng Cam Tiểu Ninh, đại khái cũng đoán ra, cô sẽ được phân đến liên đội này, phù hợp với chuyên môn của mình.
Quả nhiên, buổi chiều tại văn
phòng doanh trưởng, Cao Thành liền phân Lâm Lâm đến kỹ thuật liên, các
nhiệm vụ huấn luyện đều nghe theo liên trưởng Mã Tiểu Suất, “Tuy rằng cô là trung tá, nhưng tôi hy vọng cô hãy xem mình như một tân
binh, phải có thái độ học tập tốt, huấn luyện thật tốt! Mã Tiểu Suất sẽ
là liên trưởng của cô, hy vọng cô có thể nghe hiệu lệnh của anh ta. Mã
Tiểu Suất, anh cũng phải nghiêm túc huấn luyện, nếu cô ấy không đủ tư
cách, tôi sẽ tìm anh!” Cao Thành nghiêm túc nói.
“Dạ! Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!” Mã Tiểu Suất trả lời, “Dạ, doanh trưởng!” Lâm Lâm thật cao hứng vì Cao Thành không xem cô là phái nữ mà đặc thù chiếu cố.
“Trịnh kỹ sư!” Mã Tiểu Suất kêu Lâm Lâm, “Mã liên trưởng, không cần gọi tôi như vậy, anh trực tiếp kêu tên hoặc kêu
Lâm Lâm là được rồi, tôi hiện tại là tân binh, anh an bài tôi cùng huấn
luyện với các binh lính khác thì tốt rồi!” Lâm Lâm đánh gãy lời của Mã Tiểu Suất.
“Lâm Lâm?” Mã Tiểu Suất nói, “Huấn luyện của chúng tôi rất cực khổ, hy vọng cô có thể theo kịp, có vấn đề
gì có thể trực tiếp tới tìm tôi, cô vào đội 1 đi, đội trưởng Cam Tiểu
Ninh, cô đã gặp qua!”
“Được, tôi muốn xem thiết bị liên lạc của các anh, đây cũng là công tác chủ yếu của tôi!” Lâm Lâm đồng ý, “Tốt, buổi chiều tôi dẫn cô đi xem xung quanh đồng thời xem máy móc thiết bị liên lạc!” Trong khi cùng trò chuyện với Mã Tiểu Suất, Lâm Lâm để ý mọi người luôn đứng nghiêm giơ tay chào khi gặp cô, đột nhiên cảm thấy quân hàm của
mình có chút chướng mắt.
“Anh đợi chút!” Lâm Lâm nói xong liền chạy lên lầu, “Báo cáo!” Lâm Lâm đối với Cao Thành nói, “Doanh trưởng, hiện tại tôi đã là tân binh, tôi có thể tạm thời thay đổi quân
hàm không, nếu không sẽ ảnh hưởng không tốt đến huấn luyện!”
Cao Thành nhìn Lâm Lâm, lại nhìn chính ủy, “Vậy được rồi!” Chính ủy nói, “Cứ dựa theo quy định của tân binh mà làm!” Sau đó gọi điện thoại cho hậu cần, giúp Lâm Lâm thay đổi quân hàm, Lâm
Lâm từ giờ bắt đầu cuộc sống của tân binh. Lượng huấn luyện tại kỹ thuật liên là cao nhất toàn quân doanh, Lâm Lâm ngoại trừ huấn luyện, còn
phải kiểm tra bảo trì tất cả thiết bị, đôi khi cũng dạy các tân binh kỹ
thuật liên về máy tính. Ngoài ra, mỗi khi rãnh, cô đã nghiên cứu, biên
soạn một vài trình tự huấn luyện hợp lý, chỉ dẫn mọi người qua máy tính.
Từ lúc bắt đầu, thành tích huấn luyện thể lực của Lâm Lâm luôn nằm trong
top của quân doanh, điều này khiến Cao Thành có chút bất ngờ, cẩn thận
nhìn lại hồ sơ mới biết thành tích ở trường của cô rất tốt, các hạng mục đều đạt loại ưu, ngay cả bắn súng cũng vậy, thật không ngờ thành tích
tháo ráp súng của cô có thời gian ngắn nhất, thành tích bắn súng thì
càng không phải nói, bách phát bách trúng. Cao Thành càng ngày càng
thích nữ binh này. (có cảm giác chị ấy là siêu nhân _._”)
“Lâm Lâm, thể lực tốt, bắn cũng tốt, phát biểu cảm nghĩ đi!” Mã liên trưởng ở hội nghị hỏi.
“Báo cáo liên trưởng, thể lực là kết quả của việc mỗi ngày không ngừng kiên
trì rèn luyện, còn bắn súng là bởi vì tôi theo chuyên ngành thiết kế máy móc nên đối với súng ống có hiểu biết thấu đáo, do đó bắn súng cũng có
kỹ xảo, còn kỹ xảo như thế nào thì lúc rảnh tôi sẽ chỉ mọi người!” Lâm Lâm cười trả lời.
“Mọi người cũng nghe rồi đấy, thể lực là kết quả của việc mỗi ngày không
ngừng kiên trì rèn luyện, cho nên, mọi người cũng phải thật cố gắng,
không thể bị liên đội khác qua mặt!” Mã Tiểu Suất nghiêm túc nói, “Dạ!” Mọi người trăm miệng một lời.
Từ sau khi mọi người biết nguyên nhân Lâm Lâm rèn luyện thể lực, biết cô
rất thích Thất Thép liên, Cam Tiểu Ninh hay kể cho cô nghe chuyện về
Thất Thép liên. Lâm Lâm cũng dạy kỹ xảo bắn súng cho mọi người, “Gió là nhân tố ảnh hưởng khi bắn súng, khoảng cách càng xa, ảnh hưởng càng
lớn, vì đầu đạn nặng hơn, nên nếu gió thổi từ bên kia, viên đạn liền có
khuynh hướng bay qua bên này, ngoài ra, khoảng cách bắn cùng vận tốc của gió…” Lâm Lâm nghiêm túc dạy mọi người kỹ xảo bắn súng, Cao Thành lén đứng một bên, nghiêm túc lắng nghe.
Ba tháng trôi qua, Lâm Lâm chẳng những không có làm chậm tiến độ huấn
luyện của liên đội, mà còn là động lực của cả liên đội, khiến liên đội
càng thêm mạnh mẽ, đứng đầu trong các cuộc thi giữa các liên đội trong
quân doanh. Lâm Lâm cũng thành công trở thành thành viên chính thức của
trinh sát thiết giáp doanh, trên vai quân hàm tân binh đổi thành hai
gạch hai sao, cô cũng bắt đầu chính thức công tác, tiến hành cải tiến
trang bị điện tử của toàn doanh, song song, cô cũng mở lớp dạy học.
Bạn đang đọc truyện Binh Mị Lang Duệ được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.