Chương 69: Chương 60
Qua Nhĩ Giai thị còn
định nói thêm gì đó thì bỗng nghe tiếng vỗ tay giòn tan, quay đầu lại
nhìn thì thấy trên sân khấu màn che đã được thả xuống, trưởng gánh hát
đang cúi xuống cảm tạ mọi người.
Dận Chân đã xem vở ‘Mộc Quế Anh nắm giữ ấn soái’ này không biết bao
nhiêu lần rồi, hắn xem chẳng qua là muốn mượn cảnh sinh tình, nhớ về kỷ
niệm của mình với Mi nhi, đó là thời gian ngắn ngủi hắn thực sự hạnh
phúc, mà nay chỉ còn lại là hồi ức…
Hắn lắc đầu xua đi những suy nghĩ hỗn loạn trong lòng mình, hướng về
những người trong gánh hát lúc này vẫn đang quỳ: “Diễn xướng rất hay,
đặc biệt là thanh y sắm vai Mộc Quế Anh, diễn y như thật, có thể xếp thứ nhì trong số những thanh y ta từng xem, ngoài thù lao ban đầu ra hãy
nhận thêm một trăm lượng bạc, xem như ta thưởng cho các ngươi.”
“Đa tạ Bối lặc gia.” Trong mắt thanh y lộ rõ sự vui mừng, cùng với mọi người trong gánh hát cúi xuống tạ ơn.
Lúc xem diễn, Dận Chân nghe giọng xướng của thanh y này thì có cảm giác
như từng quen biết, hình như đã gặp ở đâu đó, nay nghe tiếp câu tạ ơn
thì càng khẳng định, lúc hắn đang thắc mắc thì đích phúc tấn cười nói:
“Trong lòng Bối lặc gia, thanh y hay nhất chính là Diệp phúc tấn phải
không?”
“Không ai hiểu ta bằng đích phúc tấn.” Dận Chân hờ hững cười nhìn về
phía Diệp Tú, trong mắt hiện lên một nét dịu dàng hiếm có: “Tú nhi diễn
vai Mộc Quế Anh thật sự rất hay, ta nghĩ trên đời này khó có người diễn
qua nàng ta.”
Diệp Tú nghe vậy không những không vui mừng mà ngược lại còn tỏ ra hơi
sợ hãi, nàng vịn tay thị nữ đi tới trước mặt Dận Chân và đích phúc tấn,
đỡ cái bụng lớn quỳ xuống nói: “Mong Bối lặc gia và đích phúc tấn tha
cho thiếp thân tội lừa dối.”
Câu này khiến mọi người sửng sốt, Na Lạp thị lại càng mù mờ hỏi: “Đang yên lành sao muội muội lại nói như vậy, lừa dối điều gì?”
Diệp Tú lặng im không nói, nhưng thanh y kia thì lại đi bằng đầu gối tới quỳ bên cạnh Diệp Tú, cúi đầu nói: “Nô tỳ Hồng Ngọc thỉnh an Bối lặc
gia, thỉnh an đích phúc tấn.”
“Hồng Ngọc? Sao… sao ngươi lại ở trong gánh hát?” Đích phúc tấn không
dám tin vào mắt mình, Dận Chân cũng ngạc nhiên cực độ, hắn không thể nào ngờ được thanh y có giọng xướng rất quen thuộc này lại chính là thị nữ
bên cạnh Diệp Tú.
Khi hai chữ ‘Hồng Ngọc’ rơi vào tai Lăng Nhã, nàng bỗng giật mình, rốt
cuộc nghi vấn trong lòng cũng đã có đáp án, vốn không phải vì nàng đa
nghi, mà nàng thật sự thấy rất quen. Có điều, nàng không hề nghĩ đó sẽ
là người bên cạnh Diệp Tú, không cần nói cũng biết, Diệp Tú đã cố tình
sắp xếp Hồng Ngọc thay thế thanh y của gánh hát để lên sân khấu, sau đó
lộ mặt trước Dận Chân, hành động này chứng tỏ là nàng đang cất nhắc Hồng Ngọc.
Người khác có lẽ sẽ cảm thấy rất kỳ lạ, nâng đỡ Hồng Ngọc chẳng khác gì chia sẻ ân sủng của Bối lặc gia, không lẽ nàng ta không cảm thấy khó
chịu sao, nhưng Lăng Nhã thì hiểu rõ lí do vì sao Diệp Tú lại hành động
như vậy.
Từ khi Diệp Tú mang thai thì đã không thích hợp để thị tẩm, tuy nói hài
tử trong bụng chính là bùa hộ mệnh tốt nhất của nàng, nhưng trong hơn
mười tháng nàng không thể hầu hạ bên gối Bối lặc gia, tâm trạng khó
tránh được lo lắng bất an, đã vậy còn từng bị cấm túc, việc này khiến
nàng càng lo nghĩ cho địa vị của mình hơn. Nếu vậy, cách tốt nhất là
nâng đỡ một người mình tin tưởng, mượn sức nàng ta củng cố địa vị của
chính mình.
Hồng Ngọc cũng có một ít nhan sắc, lại là thị nữ bên cạnh nàng, dĩ nhiên sẽ trở thành sự lựa chọn tốt nhất, có điều…
Lăng Nhã thầm cười lạnh, nàng đã từng gặp Hồng Ngọc, nữ nhân này có nhan sắc và cũng có dã tâm, chỉ riêng việc nàng ta giấu mình vô cùng cẩn
thận trong thời gian qua

Bạn đang đọc truyện Hậu Cung Hi Phi Truyện được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full.Net.