Chương 70: Chương 61
Chuyện này xảy ra quá bất ngờ, khiến mọi người có mặt ở đó đều sững sờ, Dận Chân vẫn là người có phản ứng sớm nhất, vén tà áo dài qua một bên chạy tới đỡ Diệp Tú hỏi tại sao.
“Đau quá! Bối lặc gia, bụng ta… Đau quá! Aaaa! Hài tử.. là hài tử… Bối
lặc gia hãy cứu hài tử của chúng ta, cứu nó!” Diệp Tú như người chết
đuối vớ được khúc cây trôi, túm chặt lấy áo của Dận Chân.
“Nhất định rồi, nàng yên tâm, hài tử sẽ không sao.” Dận Chân vừa nói vừa lòn một cánh tay xuống dưới thân Diệp Tú tính bế nàng lên, ai ngờ vừa
chạm vào người đã cảm giác được tay mình ướt đẫm, hắn vội đưa lên xem
thì thấy cả bàn tay dính đầy máu tươi.
Na Lạp thị la lên sợ hãi, tức khắc hiểu vấn đề, vội vội vàng vàng cho
người đi mời đại phu, hạ nhân đi rồi nhưng nàng vẫn cảm thấy chưa yên
tâm, liền lệnh cho Phỉ Thúy cầm theo ấn tay của mình tức tốc vào cung,
thỉnh Thái y tới đây.
Dận Chân vội vàng bế Diệp Tú lên lầu, ở đó có giường nhỏ để nghỉ ngơi,
lúc này Diệp Tú không nên cử động nhiều, trước tiên cứ sắp xếp để nàng ở đây đợi đại phu tới đã. Về phần Hồng Ngọc, hắn đã không còn quan tâm
tới nữa rồi. Na Lạp thị cũng nói qua loa vài câu rồi theo lên lầu, Niên
thị đi sau, Lý thị chần chờ một lát cũng theo cùng.
Bọn họ lên lầu, để lại ở dưới tiếng xì xào náo loạn, vừa rồi không ít
người nhìn thấy máu trên tay của Dận Chân, còn đích phúc tấn lại cho
người đi mời đại phu, thậm chí còn thỉnh Thái y trong cung, đây rõ ràng
là sẩy thai, chẳng lẽ hài tử của Diệp Tú không giữ được?
Trừ vài người có quan hệ tốt với Diệp Tú hơi lo lắng ra, còn lại đa phần đều đang đợi xem một tuồng kịch, thậm chí trên mặt còn lộ ra nét vui
mừng. Đối với các nàng mà nói, Diệp Tú mang thai không phải là điều tốt, các nàng chỉ mong nàng ta không giữ được đứa nhỏ này, đỡ phải mẫu bằng
tử quý, đến lúc đó lại leo lên đầu các nàng làm mưa làm gió.
Nữ nhân trên đời này khi sống chung thì không bao giờ có hòa bình thật
sự, trừ phi cả đời nam nhân chỉ cưới một người, nhưng nam nhân như vậy
sợ là lục tung cả thiên hạ cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, Thiên
gia* thì lại càng không.
(*Thiên gia là những gia tộc quyền quý.)
Lăng Nhã đẩy Y Lan ra sau lưng mình, đứng lặng như đang suy tư gì đó,
những gì xảy ra hôm nay đúng là lòng vòng, đầu tiên là Diệp Tú mượn
tuồng diễn để nâng đỡ Hồng Ngọc, ngay sau đó nàng ta liền xảy ra chuyện, lại còn rất bất ngờ, không có dấu hiệu nào báo trước, thật khó hiểu.
Lúc mọi người đang bàn tán sôi nổi thì Cao Phúc dẫn một đại phu râu tóc
bạc phơ tới, chẳng kịp thỉnh an mấy người Lăng Nhã đã chạy thẳng lên
lầu.
“Hay là chúng ta cũng lên đó xem sao?” Không biết ai đã nói câu này
khiến mọi người lập tức đồng tình, cứ ở đây đoán già đoán non chi bằng
lên đó nhìn tận mắt, vì vậy ai cũng đi lên, Lăng Nhã theo phía sau. May
mà lầu các này rất rộng, nhiều người như vậy cũng vẫn còn dư chỗ đứng.
Lên lầu rồi, mọi người thấy Diệp Tú mặt tái nhợt nằm trên giường, đại
phu ngồi ở mép giường bắt mạch, nét mặt nghiêm trọng. Còn Dận Chân và
mấy người đích phúc tấn thì mặt mày lo lắng, Diệp Tú

Bạn đang đọc truyện Hậu Cung Hi Phi Truyện được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.