Chương 7
Sở Hiên nhìn tiểu yêu tinh vẽ vẽ gạch gạch trên mặt đất, gương mặt tuấn
tú hiện lên vẻ tò mò, hắn nhíu đôi mày kiếm ánh mắt chăm chú theo từng
động tác của nàng ta
Vứt cành cây khô sang một bên, Vân Điệp phủi phủi tay nhìn vẻ mặt tò mò của mỹ nam giải thích
"Ngươi xem...từ cái bóng đầu tiên của cành cây khi ta cắm xuống mặt đất, sau
15 phút bóng của cành cây đã di chuyển. Vẽ một đường nối hai đỉnh đầu
bóng với nhau thế này" Vân Điệp đưa tay chỉ đường vẽ nàng mới gạch xuống
"Đây là hướng đông tây từ đó sẽ suy ra hướng bắc nam..."
Vân Điệp nhướng đôi mày thanh tú, ánh mắt kiêu ngạo nhìn mỹ nam
"thế nào... ngưỡng mộ chưa? ahaha...."
Nhìn bộ dáng tự cao tự đại của tiểu yêu tinh Sở Hiên vô cùng ngứa mắt quay
phắt người, dựa theo hình vẽ suy ra hướng tây nam mà bước đi không thèm
nhìn lấy nàng một cái.
Sở Hiên chẳng qua là đang rất tự ti, hắn
vô cùng buồn bã. Vì sao đứng trước tiểu yêu tinh này phong độ nam nhân
của hắn giãm sút một cách mạnh mẽ như vậy chứ. Việc gì cũng do nàng chỉ
điểm.
Chẳng mấy chốc đã xế chiều, Sở Hiên nhìn trời có lẽ là giờ
thân. Chợt nghe người phía sau lưng reo lên một tiếng rồi chạy ù qua hắn
"A...ngươi nhìn xem phía trước có con suối "
Vân điệp vẻ mặt hưng phấn, đôi môi anh đào cười lên nở rộ trên gương mặt
trắng ngần. Đôi mắt lấp lánh ánh cười nhìn hắn làm tim Sở Hiên đập nhanh một nhịp, hắn lạnh mặt chuyển ánh nhìn rời khỏi gương mặt yêu tinh hại
người kia
"Chỉ là một con suối đã làm ngươi thích thú như vậy?"
Tiểu yêu tinh: "không phải... ta là vui mừng thay ngươi"
Sở Hiên: " ??? "
Tiểu yêu tinh: "không phải ba ngày rồi ngươi chưa tắm sao. Ngủ cạnh ngươi ta phát hiện hình như ngươi sắp bốc mùi rồi"
Sở Hiên mặt đen như đít nồi cơm khét "đây là nàng chê hắn"
Hắn cảm thấy cơ mặt mình cứng ngắt, muốn để nàng ta khoét tim xong chết
quách cho rồi. Cảm thấy mất mặt đã đủ hắn chuyển sang mặt dày mày dạn
trêu gẹo tiểu yêu tinh một phen
Sở Hiên liền vận dụng mỹ nam kế
nhếch môi mỏng cười tà "A.. là như vậy sao. Vậy tiểu yêu tinh đợi ta tắm xong lại cùng ngủ. Không bốc mùi ngươi có thể ôm thoải mái rồi"
Tiểu yêu tinh đỏ mặt ấp úng quát to: "ta..ta khi nào thì ôm ngươi chứ"
Sở Hiên liếc mắt xem thường: "khi nào tỉnh dậy cũng thấy ngươi ôm ta. Còn dám chối"
Vân Điệp mặt như quả cà chua nhìn mỹ nam thoát y lộ ra làn da trắng như
ngọc. Dáng người Sở Hiên cao ráo, thoạt nhìn hơi gầy nhưng không ngờ lúc hắn trần trụi lại mê người đến vậy. Bờ vai rộng săn chắc, eo thon gầy
có chút cơ bắp. Nhìn thật hấp dẫn a
Sở Hiên cong khóe môi cười
vui vẻ trong lòng. Được rồi, là hắn cố tình khoe thân phát ra vẻ nam
tính cho tiểu yêu tinh kia lóa mắt.Với thân hình của mình hắn rất tự
mãn, nhìn vẻ mặt ngây ngô của tiểu yêu tinh khi nhìn hắn đi, mê muội đến nổi nhỏ cả nước miếng kia kìa. Sở Hiên bật cười nhắc nhở
"Tiểu yêu tinh..mau lau nước miếng",.....
Bạn đang đọc truyện Vân Điệp Xuyên Qua được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở wWw.EbookFull.Net.