Chương 71: Khi Mới Sống Chung, “Tương Kính Như Tân”
Ngày đầu tiên sống chung, tôi và bạn trai đã đề ra ba quy ước. Thứ
nhất, không được tự tiện đụng vào những vật dụng cá nhân riêng tư của
tôi. Thứ hai, dùng nhà vệ sinh phải chú ý đóng cửa. Thứ ba, hãy nhắc nhở tôi nếu tôi vô ý để mình lôi thôi, đầu tóc rối bù. Tôi không muốn trong gia đình tạm thời này, tôi trông giống với dáng vẻ của một bà vợ đã kết hôn nhiều năm. Đêm đầu tiên khi ngủ, tôi mặc một bộ quần áo ngủ
"khuôn phép" nhất, với áo dài quần dài. Anh ấy thì võ trang đầy đủ, mặc
nguyên quần jeans đi ngủ. Thực ra, trước khi sống chung chúng tôi đã
từng có những cử chỉ ôm ấp yêu thương. Nhưng đêm đầu tiên sống với nhau, hai người ăn mặc chỉnh tề nằm cùng một giường, cứng nhắc như hai người
máy vậy. Không ai đụng chạm đến ai, chỉ có tay trong tay mà thôi. Bây
giờ nghĩ lại, hai người ở với nhau như thế thật quá ngốc, đã ngủ cùng
nhau rồi, còn giả vờ trong trắng gì nữa. Tôi thành thực nói với bạn,
không phải là giả vờ trong trắng, mà là căng thẳng, thực ra tôi chưa
chuẩn bị gì hết, cả về tâm lí lẫn sinh lí.
Từ việc này tôi rút ra một kết luận, trước khi một nữ sinh yêu và
quyết định sống cùng bạn trai, hãy suy nghĩ thật chín chắn, nếu có quan
hệ, bạn có đồng ý không? Bạn có hối hận không? Suy nghĩ thật thận trọng
trước khi làm những việc này. Đừng hồ đồ lưỡng lự để xảy ra chuyện, xảy
ra rồi lại hối hận không kịp. Còn tôi, trước việc này tôi chẳng suy
nghĩ gì nhiều. Khi đó trong mắt tôi, sống chung chỉ là về ở cùng nhau
thôi, mà ở cùng nhau thì chẳng có iên hệ trực tiếp nào với chuyện ấy.
Nếu có mối liên hệ gì tôi cũng chẳng biết nên làm thế nào. Đêm đầu
tiên, tay trong tay tôi ngủ rất ngon lành. Không gian chật hẹp của căn
phòng mờ ảo sắc màu lãng mạn, ấm áp. Cuộc sống chung của tôi bắt đầu
mơ hồ như thế. Giai đoạn đầu tiên của cuộc sống chung có đặc điểm chủ
yếu là "tương kính như tân". Khi ở nhà tôi ăn mặc rất chỉnh tề, mặt
mày tươi tỉnh, tuyệt đối không mặc quần áo ngủ đi ra ngoài. Dùng nhà vệ
sinh không bao giờ quên đóng cửa, cũng giống như phòng trộm vậy. Còn
anh ấy, tôi cũng không cho phép mặc quần đùi đi đi lại lại trước mặt
tôi, hoặc những việc như: chưa tắm mà đã đi ngủ, đánh răng rồi mà còn ăn thêm... Sống chung đến mức này rồi, tôi biết, nếu không phải quá yêu
bản thân mình, thì tôi cũng không thể nắm giữ được tình yêu của mình.
Bạn đang đọc truyện Bốn Năm Phấn Hồng được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.