Chương 90
Từ sáng sớm Tiêu lão
phu nhân dẫn theo Thẩm Họa vào cung, tâm tình Mặc Lan vẫn là không tệ,
ngủ trưa cũng ngủ đến thơm ngọt say nồng hơn bình thường, đợi tỉnh dậy
tinh thần sảng khoái còn gọi Xuân Hương tới hỏi thăm ngoại tổ mẫu đã trở lại chưa?
Xuân Hương vẫn chú ý chiều hướng của hai uyển Hành Vu uyển và Kỳ Lân cư, chỉ nói người còn chưa về phủ. Mặc Lan không khỏi nhíu mày, theo lý
thuyết thời gian cũng dài, ngoại tổ mẫu nên trở lại rồi. Có điều vừa
nghĩ có thể là Thẩm Họa chưa từng va chạm xã hội nhiều, không chừng vào
cung ra mắt hoàng hậu nương nương đã nhiều lần làm trò cười cho thiên
hạ, có lẽ ngoại tổ mẫu chính là vì việc này mà vướng chân.
Nhưng dù thế nào cũng không thay đổi được sự thật Thẩm Họa phải theo Bát công chúa đi hòa thân làm dắng thiếp.
Chỉ cần nghĩ đến kết quả như vậy, làm sao nàng ta cũng không nhịn được
trở nên hưng phấn, hình như ngay cả mí mắt cũng đang hưng phấn run rẩy
theo. Nàng đè lại khóe mắt nhảy lên, nhếch miệng lên đường cong ra vẻ
đắc ý. Không có Thẩm Họa, phu nhân Tướng quân tương lai này là nàng có
thể làm vô tư.
Lại do ngoại tổ mẫu khuyên chút, tâm tư của biểu ca cũng sẽ trở về trên
người mình, về phần thằng nhóc xui xẻo thì giao cho hắn. Sau này nếu mà
làm kế mẫu của nó, đợi ngoại tổ mẫu lớn tuổi rồi, không trông coi được
việc nữa, Dục Ca Nhi còn không phải là rơi vào trong tay nàng, mặc cho
nàng tới bắt bóp à?
Loại cảnh mong muốn tốt đẹp này càng khiến tâm tình vô cùng thoải mái,
nàng gọi nha hoàn thay quần áo rửa mặt, đang buộc đai lưng tơ vàng thêu
hoa đỗ quyên sau tấm bình phong, tất cả đồ trong phòng này đều là ngoại
tổ mẫu đặt mua cho nàng, cực kỳ thoải mái.
Còn chưa mặc xong quần áo ra khỏi bình phong, Mặc Lan đã nghe được tiếng cười của Tiêu Tĩnh Mẫn giòn giã vang lên, tràn đầy kích động, "A Lan,
muội nghe nói chưa? Hoàng hậu nương nương chọn nhà quê kia làm dắng
thiếp, lão tổ tông dẫn nàng ta vào cung rồi. Cứ như vậy, dù là đại ca
hay là nhị ca cũng đừng hòng lấy nàng ta nữa. Ta thật sự là thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc không cần lo lắng kẻ nhà quê kia làm tẩu tẩu của ta rồi. Nếu nàng ta làm tẩu tẩu của ta, thật sự là ngay cả thể diện ta cũng
không nhịn được tức giận."
Mặc Lan đi ra từ trong bình phong, vuốt ve tóc mai, trên mặt không nhìn
ra bất kỳ tâm tình gì, "Là có nghe nói, nàng ấy cũng rất đáng thương, ở
Giang Nam không cha không mẹ, tới Hậu phủ không quá nửa năm, lại phải
đến chỗ xa như vậy. Nghe nói, Nam Cương kia độc trùng côn trùng có cánh
đặc biệt nhiều, rắn độc càng là khắp nơi đều có, ở đó có người dã man
chưa khai hoá, lại còn lấy rết giòi bọ là món ăn ngon, suy nghĩ một chút đã cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. . . . ."
Tiêu Tĩnh Mẫn nghe Mặc Lan nói những thứ này, thân thể cũng không nhịn
được run lên, che cái miệng nhỏ nhắn, "A Lan nhanh… Đừng nói, cả người
đã nổi da gà rồi, mặc kệ nàng đi, dù sao cũng không phải là ta và muội
gả đi. Cũng chỉ có muội thiện tâm, nàng ta đã từng đẩy muội như vậy,
muội còn còn nhắc tới lo lắng thay nàng ta."
Mặc Lan từ chối cho ý kiến, lại ngồi ở trước gương trang điểm, trong
gương mơ hồ chiếu rọi ra nữ tử khẽ câu khóe miệng vểnh lên, lại giấu
xuống với tốc độ cực nhanh. Bên cạnh, Xuân Hương cầm lược bí lên chải
tóc cho nàng.
"Chỉ là, xem ra gần đây muội thật sự là cố gắng, đọc nhiều sách vở rồi,
đến cả loại phong tục kia của Nam Cương cũng biết rất rõ ràng."
Mặc Lan đột nhiên "Xít" một tiếng, tóc quấn quanh thắt lại, phất phất
tay bảo Xuân Hương đi xuống tự mình nhận lược bí. Đôi mắt nàng lóe lên
trong chớp mắt, không nối tiếp đề tài này, ngược lại cầm lên một cây
trâm ngọc khắc hoa cho Tiêu Tam tiểu thư nhìn, "Đẹp mắt không?"
Tiêu Tĩnh Mẫn vốn chính là tìm đến Mặc Lan tán gẫu, cũng không chú ý
khác thường mới vừa rồi của nàng, chỉ thật lòng khen, "Thật là đẹp mắt!
Hoa này điêu khắc thật là tinh xảo! Sao chưa từng thấy muội cài qua."
Mặc Lan không khỏi hả hê, cũng có chút không ngờ, "Sáng nay người của
Kiều gia tới, là phụ thân phái người đưa tới cho muội, tặng rất nhiều đồ trang sức. Tây Bắc của chúng ta điêu khắc ngọc lại là tuyệt nhất đấy,
nếu như tỷ thích cái này thì giữ lại."
Tiêu Tam tiểu thư sáng mắt lên, cô nương gia luôn thích đồ trang sức
mới, cầm đồ của người ta, Tĩnh Mẫn cảm thấy cũng không thể lấy không,
"Ta cho muội biết tin tức tốt, đại ca trở lại rồi!"
"Biểu ca trở lại rồi? Không phải huynh ấy chỉnh đốn quân vụ ở khu vực săn bắn Tây Giao sao?"
Tiêu Tĩnh Mẫn thận trọng nói, "Mới vừa rồi, ta thấy đại ca trở về vội
vàng, vội vã vào cung rồi. Sắc mặt huynh ấy âm trầm, ta chào hỏi cũng
không để ý đến ta. Ta cũng không dám hỏi nhiều cũng không dám nhiều lời. Nếu đại ca chỉ là len lén trở lại, hoàng thượng có thể trách tội đại ca hay không?"
"Biểu ca luôn luôn có chủ trương, chúng ta không cần quan tâm." Nàng quả thật không bận tâm Tiêu Dịch, nhưng đáy mắt lại hiện lên một thoáng
ghen tỵ. Biểu ca nhất định là tới cứu Thẩm Họa, chỉ tiếc sợ là trễ rồi!
"Cũng phải, đại ca ta đúng là không gì không thể." Sau khi Tiêu Tĩnh Mẫn vô cùng sùng bái xong, ngay sau đó chế nhạo Mặc Lan, "Muội thật là cố
gắng ăn mặc, tranh thủ sớm ngày làm đại tẩu của ta, lại sinh

Bạn đang đọc truyện Mỹ Nhân Như Họa được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở wWw.EbookFull.Net.