Chương 110
“……Gã ma nhân khống chế một đoàn tang thi nhỏ cùng tang thi thực vật xông đến căn cứ…….”
Tang thi nhỏ…… Cái gì gọi là tang thi nhỏ?
Chỉ có những đứa nhỏ bị lây nhiễm thành tang thi mới gọi là tang thi nhỏ,
gã ma nhân kia nếu có thể khống chế tang thi, vậy tại sao chỉ có thể
khống chế tang thi nhỏ?
Mộ Lê Thần theo bản năng nghĩ đến nguồn
năng lượng của con quái vật mà mình gặp ở siêu thị lúc trước và cổ năng
lượng trên người ma nhân có nhiều phần tương tự, còn có dị biến trên
người Tần Minh…… Này hết thảy đều khiến Mộ Lê Thần cảm giác như có một
sợi dây liên kết.
Mộ Lê Thần nhìn về phía Tần Minh, giọng điệu nghiêm túc hỏi: “Anh nói tang thi nhỏ là sao?”
Tần Minh ngập ngừng: “Cái này? Ách….. Tôi cũng không rõ, tôi chỉ nghe người khác nói với cha như vậy. Dù sao cũng đều là tang thi, tang thi nhỏ đại khái là những đứa nhỏ biến dị thành tang thi đi.”
Mộ Lê Thần
nghe Tần Minh vô tư đoán, không khỏi có chút câm nín, sự tình lớn như
vậy cũng không biết hỏi cho rõ ràng,…… May là lúc trước hắn giết chết
Tần Chiêu, bằng không phế vật này có thể trở thành Tần gia gia chủ kế
tiếp hay không còn phải xem xét lại.
Đối với Tần Minh chỉ biết
đâm đầu đối phó với anh em của mình tranh đoạt quyền kế thừa mà không
biết nhìn đại cục, tính tình như vật thật khiến người ta tuyệt vọng, Mộ
Lê Thần hiện tại hoàn toàn không ôm bất cứ kỳ vọng nào với hắn, Mộ Lê
Thần nói thẳng: “Chuyện này đại thiếu gia nên cẩn thận, nếu xảy ra
chuyện gì, uy tín ảnh hưởng của anh tại Tần gia sẽ tụt dốc, cứ giao cho
gia chủ xử lý là được.”
Kỳ thật Mộ Lê Thần đối với cái gọi là
tang thi nhỏ trong lòng đã có phỏng đoán. Loại tang thi này hoàn toàn
không dễ đối phó, cẩn thật là trên hết.
Nhất là gã ma nhân bị Tần gia liên tiếp đuổi giết, khẳng định đã ghi hận trong lòng, lần này dám
can đảm dẫn quân đánh vào căn cứ B thị, nhất định là có chuẩn bị kỹ. Tần gia lần này cũng nằm trong phạm vi công kích của ma nhân, khẳng định sẽ chịu nhiều tổn thất, Tần Minh không thể tham gia vào sự tình khó giải
quyết này.
Đợi sau khi Tần gia tổn thất, vì để ổn định nhân tâm,
Tần gia gia chủ khẳng định sẽ thoái vị để Tần Minh lên chức gia chủ.
Thời điểm này Mộ Lê Thần tự tin mình dù có làm chuyện ngu xuẩn cỡ nào
cũng dư sức hủy diệt một Tần gia dưới trướng một kẻ ngu ngốc.
Bởi thế nên lúc đuổi giết ma nhân Mộ Lê Thần mới không đuổi tận giết tuyệt, hiện tại mục đích của hắn cùng gã ta giống nhau, tạm thời hợp tác một
phen cũng không phải là không thể.
Tần Minh đối lời Mộ Lê Thần
nói có chút không hiểu lắm: “Điều này sẽ tổn thất lợi ích của tôi sao?
Dù sao toàn bộ căn cứ cùng liên hợp đối kháng gã ma nhân và đàn tang
thi, nếu tôi lãnh đạo đội dị năng giả của Tần gia nhất định có thể tăng
uy tín mới đúng.”
Tần Minh tuy rằng đối với vị tâm phúc Mộ Lê
Thần đa mưu túc trí rất coi trọng, nhưng rất nhiều thời điểm hắn tương
đối tự phụ, lại rất khinh địch.
Mộ Lê Thần vừa nghe liền biết Tần Minh không thèm để đàn tang thi và ma nhân vào mắt, xem ra, toàn bộ căn cứ B thị nhiều dị năng giả cùng truyền thừa giả như vậy, đối phó một ma nhân nho nhỏ cùng đàn tang thi còn không phải dễ như trở bàn tay?
Thật không biết người vừa mới kích động chạy tới báo tin là ai.
An Dương thấy Mộ Lê Thần bị tính tình tự phụ lại khinh địch của Tần Minh
làm cho sắp sinh khí, vội vàng khuyên bảo, mặc kệ nói như thế nào, vẫn
nên thuyết phục Tần Minh, khiến hắn sớm tránh khỏi chuyện này mới tốt,
cũng không thể khiến công sức bọn họ nhiều năm bố trí như vậy quăng cho
chó ăn hết.
~ ○ ~ ○ ~ ○ ~
Mộ Lê Thần và An Dương sau khi tiễn Tần Minh đi, thở dài: “Cuối cùng cũng thuyết phục được tên kia, thật sự là cứng đầu.”
An Dương bật cười nói: “Hắn cứng đầu chỗ nào chứ, thuần túy là do vài năm
nay mọi chuyện đều xuôi buồm thuận nước nên mới tự đại như vậy, còn
không phải đều do em sao, cứ nhất định muốn giải quyết giúp mọi chuyện.” Nói xong, lời cuối cùng còn mang theo mùi chua (aka mùi dấm :3).
Mộ Lê Thần nhìn An Dương ăn dấm một cách vô tội vạ như vậy, nhịn không
được cười một tiếng: “Loại dấm chua như vậy mà anh cũng ăn được? Tôi nếu không thay hắn giải quyết mọi chuyện, bây giờ làm sao có thể trở thành
tâm phúc của hắn, kế hoạch phía sau sẽ càng thêm khó khăn, anh biết rõ
lão hồ ly kia giảo hoạt thế nào.”
An Dương nói: “Cũng không biết
lão hồ ly đó làm sao lại sinh ra được một tên ngu xuẩn cỡ này, một chút
đại cục cũng nhìn không được, mỗi ngày chỉ biết đối phó với anh em của
mình. Rốt cuộc anh em ruột bây giờ đều chết sạch, liền quay qua đối phó
với đám anh em họ, thật sự là bùn nhão không trát nổi tường.”
Mộ
Lê Thần cười nhạo nói: “Nếu hắn không phải bùn nhão, tôi thật sự không
dám lợi dụng hắn đâu, nói không chừng còn bị cắn ngược lại một cái, dại
dột như vậy mới khiến tôi yên tâm. Đúng rồi, anh với Lý Văn Dương bên
kia liên hệ ra sao rồi?”
An Dương nói: “Không tồi lắm, Lý Văn Dương bên kia đã xếp người vào, đang chờ chuyện này sau khi qua đi liền cùng chúng ta……”
Câu nói kế tiếp hắn chưa nói xong, Mộ Lê Thần đã sáng tỏ gật gật đầu.
Bởi vì tin tức ma nhân mang theo đàn tang thi hướng B thị tấn công, làm cho cả căn cứ đều bắt đầu đi vào giới nghiêm, ngay cả lệnh giới nghiêm hai
năm trước huỷ bỏ cũng áp dụng lại.
Đội tuần tra cũng như đội hộ vệ ngày ngày đêm đêm không dám lơ là mà tuần tra xung quanh, chỉ lo lắng có mai phục nhảy vào.
Dù sao lần này so với lần trước tang thi công thành không giống nhau, tang thi bình thường còn có thể dựa vào máy dò xét phân biệt nhân loại cùng
tang thi, trên tường thành đặt thêm vài cái máy dò xét là được.
Nhưng tang thi công thành lần này được một ma nhân khống chế, ma nhân tuy
rằng bị tâm ma khống chế, dựa vào bản năng là chủ yếu, không hoàn toàn
là nhân loại, nhưng dù sao gã vẫn có đặc thù của nhân loại, không phải
tang thi.
Nhất là theo tin tức Tần gia lộ ra, ma nhân còn am hiểu việc chế tác người sống thành khôi lỗi (con rối), khôi lỗi cũng có đặc
thù của nhân loại, căn bản là thứ không phải mà một cái máy có thể dò ra được.
Lúc này cũng chỉ có thể dựa vào nhân công mà phòng bị,
nhất là dị năng giả hệ tinh thần dò xét càng xuất sắc càng tốt, thay ca
cả ngày lẫn đêm.
Rốt cuộc mười ngày sau, ma nhân mang đàn tang thi tiến đến.
Lúc này đàn tang thi của ma nhân kỳ thật so với thông tin mà căn cứ tra xét lúc trước ít hơn một chút, bởi vì trong đoạn thời gian chờ đợi, không
riêng gì ma nhân bận rộn không ngừng chế tạo khôi lỗi làm căn cứ thêm
hỗn loạn, mà lãnh đạo cấp cao của căn cứ càng phái không ít đoàn đội dị
năng giả đánh du kích nhằm tiêu hao bớt số lượng tang thi.
Lãnh
đạo cấp cao của căn cứ vì điều này mà khiến cho các đoàn đội dị năng giả không phải đi nuôi tang thi ăn thì cũng là giúp tụi nó gia tăng thêm
quân lực, thậm chí còn phái thêm vài truyền thừa giả bảo hộ.
Truyền thừa giả so với dị năng giả có ưu thế lớn nhất, bọn họ sẽ không bị
virus tang thi lây nhiễm, cho dù Mộ Lê Thần có virus tang thi hoàng cũng sẽ không bị lây nhiễm.
Mộ Lê Thần sóng vai với An Dương đứng
trên tường thành, cùng các truyền thừa giả và dị năng giả của Tần gia
chuẩn bị nghênh chiến.
Khi nhìn thấy đám tang thi nhỏ trong miệng Tần Minh, Mộ Lê Thần mở to mắt, sau đó nhíu chặt mày, quả nhiên là một
đám quái vật lúc trước hắn nhìn thấy.
Chỉ là làm hắn rất kỳ quái, nhiều quái vật như vậy, ma nhân kia làm sao tìm được?
Phóng tầm mắt nhìn, bọn quái vật dùng tứ chi bò trên mặt đất ước chừng có hơn mười vạn con, rậm rạp dày đặc phi thường ghê tởm, thật sự là khiêu
khích thị giác của con người, quả thực so với một đám tang thi gãy tay
gãy chân còn ghê tởm hơn.
Loại thai nhi biến dị thành quái vật
này hẳn đều được phụ nữ mang thai sinh ra, nay là mạt thế, nữ nhân đã
ít, nữ nhân mang thai lại càng hiếm hoi hơn. Hơn nữa, cũng không phải
mỗi một thai phụ đều có thể sinh ra loại quái vật này, những thai nhi
sinh ra những đứa trẻ bình thường vẫn là phần lớn.
Mà nhiều quái vật như vậy, ma nhân làm thế nào tụ tập chúng lại được?
Mộ Lê Thần không rõ nơi loại quái vật này sinh ra, lại càng không rõ ma
nhân làm sao để tập hợp nhiều quái vật như vậy, cũng không rõ gã dựa vào cái gì khống chế được bọn chúng …… Hắn mặc dù có kinh nghiệm của kiếp
trước, nhưng kiếp trước hắn dù sao trải qua mạt thế hơn một năm đã bị
bắt vào sở nghiên cứu, mọi chuyện còn lại trong mười năm sau đều không
thấy cũng không biết, mỗi ngày bên trong sở nghiên cứu bị nghiên cứu
giải phẫu đều không còn loại khái niệm gì nữa. Ma nhân là cái gì, quái
vật là cái gì, kiếp trước hắn hoàn toàn không biết .
~ ○ ~ ○ ~ ○ ~
Gã ma nhân mặc áo choàng đen đeo mặt nạ bạc đứng lẫn trong đàn quái vật
ghê tởm thập phần nổi bật, dù sao đám quái vật kia cũng chỉ là thai nhi, gã ta một thân nam nhân trưởng thành giống như hạc giữa bầy gà.
Nhất thời hỏa lực các dị năng giả trên tường thành đều tập trung vào trên người gã.
Gã ta dám can đảm tùy tiện hiện đứng ra như vậy, làm sao không có thủ đoạn tự bảo vệ mình?
Một mảng Diệp tử màu đen thật lớn dưới chân từ ma nhân vươn ra, đem cả
người gã che chắn phía sau, vô số công kích của các dị năng giả rơi
xuống mảng Diệp tử đen kia liền giống như nước mưa rơi vào biển, cứ như
vậy tan rã không thấy.
Thấy một màn như thế, Mộ Lê Thần nheo mắt lại: “Thôn Thiên hà……”
Mảng Diệp tử màu đen kia chính là một mảnh lá sen màu đen rất lớn, Thôn
Thiên hà khi hóa thành tang thi, năng lực so với Thôn Thiên hà biến dị
bình thường tương tự nhau.
Chỉ là không nghĩ tới, Thôn Thiên hà
tang thi hóa này hẳn là cấp bảy vậy mà ngoan ngoãn để ma nhân khống chế, chẳng lẽ là do viên ngọc đen?
Mộ Lê Thần đối với viên ngọc đen thần bí của ma nhân càng thêm khát cầu.
Hắn chậm rãi nhắm mắt lại, sau đó thả tinh thần lực ra xa, chỉ là khi tinh
thần lực vừa rời khỏi tường thành, hắn đột nhiên mở mắt: “Không ổn! Cẩn
thận dưới chân, có mai phục!”
Sau một tiếng cảnh báo của Mộ Lê Thần, tất cả mọi người đều đề phòng, mà lúc này, mai phục dưới chân cũng chính thức khai hỏa.
Từng con quái vật bò ra từ lòng đất, ‘vút’ một tiếng liền bám được vào một
người, rất nhanh đã chui vào trong thân thể người đó hút sạch sẽ, chỉ để lại một cái thây khô quắt, sau đó chui ra khỏi thây khô tiếp tục tìm
mục tiêu kế tiếp.
Tốc độ đám quái vật thật sự quá nhanh, dị năng
giả tốc độ cấp bốn đều kém chúng nó, chỉ trừ một vài dị năng giả cấp năm có thể sử dụng dị năng phụ trợ phòng ngự cùng một vài dị năng giả hệ
tinh thần và tốc độ phản ứng tương đối tốt, những kẻ khác cơ hồ đều bị
diệt.
Ngay cả đám dị năng giả cấp năm cũng có vài kẻ bởi vì không nghe theo lời Mộ Lê Thần mà bị quái vật hút thành thây khô, những người năng lực bậc trung thường thường càng khỏi nói, cơ hồ không có một chút năng lực chống cự, ngược lại nhóm truyền thừa giả lại chưa tổn thất một ai.
Bạn đang đọc truyện Sự Báo Thù Của Tang Thi Hoàng được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở wWw.EbookFull.Net.