Chương 13: Mạt Thế Là Cái Gì...
Mộ Lê Thần bị An
Dương kéo vào phòng ngủ, nhìn ánh mắt phức tạp của An Dương, trong lòng
hắn không khỏi dâng lên một cỗ khó chịu.
Bây giờ hắn chỉ có một ý nghĩ: An Dương khẳng định cũng cho rằng tang thi ăn người là sai, tang
thi là đáng chết! An Dương nhất định cũng nghĩ hắn đáng ghét!
Suy nghĩ Mộ Lê Thần dần dần không đi theo khuynh hướng bình thường, đôi mắt dưới gọng kính tối đen chợt lóe một tia hồng quang.
“A Thần!” An Dương vỗ vỗ vai hắn.
Mộ Lê Thần bừng tỉnh nhìn ánh mắt lo lắng của An Dương, khó chịu trong
lòng thoáng nguôi đi, thấp giọng nói: “Xin lỗi, vừa thất thần, cậu nói
cái gì?”
An Dương lo lắng nhìn Mộ Lê Thần, đem lời vừa nói lặp
lại một lần: “A Thần, tôi thấy cậu sau khi từ bệnh viện trở về thay đổi
rất nhiều, trước kia cậu không có như vậy….” Tâm ngoan thủ lạt*.
(*Lãnh khốc, lạnh lùng, tàn nhẫn)
Mộ Lê Thần trước kia dưới sự bồi dưỡng của Mộ gia gia, mặc dù có sự khôn
khéo cùng tâm ngoan sắc sảo của một thương nhân, nhưng bản thân đối với
người khác lại rất ôn nhu.
Hiện tại A Thần lại rất khắc nghiệt, thậm chí có thể nói ra những lời như dùng người sống để dưỡng tang thi.
Sẽ không tàn nhẫn, ác độc như vậy chứ?
Mộ Lê Thần nhịn không được cười lạnh, biết rằng lời của An Dương là đang
lo lắng cho hắn, tuy biết An Dương vẫn chưa thực sự trải qua mạt thế tàn nhẫn, nhưng tâm hắn vẫn không khỏi sinh ra thất vọng.
Hắn trước
kia đều đem thân nhân đặt dưới vòng bảo hộ của mình, đã trải qua loại
phản bội khắc cốt ghi tâm, bây giờ hắn chỉ đem hai người An Dương cùng
Mộ gia gia bảo bọc.
Mộ gia gia đã biến thành tang thi cấp thấp
không có tư duy, Mộ Lê Thần chỉ có thể đem hy vọng cuối cùng của mình ký thác trên người An Dương.
Hắn nghĩ, kiếp trước, lúc An Dương
biết hắn là tang thi còn liều chết đến viện nghiên cứu cứu hắn, kết cục
cuối cùng chính là lưu lạc chết không toàn thây, chuyện đó có phải hay
không ý nói An Dương có thể chấp nhận hắn là tang thi?
Nhưng Mộ
Lê Thần không dám đánh cược, hắn không dám đánh cược An Dương của kiếp
này sẽ giống như An Dương của kiếp trước liều chết đi tìm hắn, đến bây
giờ hắn cũng không dám nói với An Dương thân phận của mình.
Hắn
không thể cam đoan An Dương hiện tại chưa trải qua mạt thế tôi luyện,
đối với tang thi chán ghét có thể thản nhiên chấp nhận thân phận của
hắn.
Mộ Lê Thần trầm mặc hồi lâu mới nói: “A Dương, bây giờ đã là mạt thế, cậu biết cái gì là mạt thế sao?”
An Dương nói: “A Thần, cậu không được tuyệt vọng, nhất định sẽ sống sót
qua mạt thế mà!.” Hắn nói mà không để ý những lời này lại chứng minh ý
nghĩ trong lòng hắn.
Nói không chừng, quốc gia sở hữu người sống sót nhiều, có thể chịu đựng được qua mạt thế!
Đây là điều duy nhất còn tồn tại trong tâm trí của những người sống sót.
Mộ Lê Thần khóe miệng cười lạnh mang theo ý vị trào phúng: “Mạt thế, đại
biểu là chính phủ vỡ nát, thành thị luân hãm, đạo đức suy vong, nhân
loại ngày càng gần với ranh giới tuyệt chủng.”
Mạt thế lại có thể dễ dàng trải qua như thế?
Hiện tại chỉ vừa mới bắt đầu thôi.
Mạt thế vừa bùng nổ, nhật thực lần đầu tiên, nhân loại biến thành tang thi, dị năng giả xuất hiện.
Ba tháng sau mạt thế, nhật thực lần thứ hai, động vật bắt đầu tang thi hóa hoặc là biến dị, lực lượng tang thi tăng, tang thi cấp cao cũng xuất
hiện.
Một năm sau mạt thế, nhật thực lần thứ ba, tang thi thực
vật cùng biến dị thực vật xuất hiện. Hoạt tử nhân, tang thi động vật và
tang thi thực vật tăng trưởng nhanh, dần dần, dị năng giả không đuổi kịp tốc độ thăng cấp của tang thi.
Về phần nhật thực lần thứ tư có
hay không Mộ Lê Thần cũng không biết, bởi vì lúc nhật thực lần thứ ba
hắn đã bị đám người Mộ gia lừa, bán vào trong viện nghiên cứu, bên trong viện, bầu trời mặt đất ra sao hắn cũng không thấy thì nói gì đến nhật
thực.
Nghĩ đến sau khi xuất hiện biến dị động vật cùng biến dị
thực vật, thần sắc Mộ Lê Thần ngưng trọng, bọn chúng không chỉ công kích nhân loại mà còn công kích cả tang thi, hoạt tử nhân.
Kiếp
trước, hắn bởi vì không ăn tinh hạch cùng dị đan để tiến hóa, nên thực
lực trừ bỏ việc muốn khống chế đàn hoạt tử nhân vẫn phải rèn luyện tinh
thần lực thêm. Mặt khác, thời điểm biến dị xảy ra, lúc gặp phải thực vật cùng động vật biến dị hắn vài lần thiếu chút nữa là gặp hạn, vẫn là
phải dựa vào đàn tang thi mới thoát thân.
Tại mạt thế, cho dù hắn là tang thi hoàng, nhưng không phải lúc nào cũng có thể an toàn.
Nhớ tới kiếp trước chính mình vì lo lắng cái đám bạch nhãn lang* sẽ không
tin tưởng cùng chán ghét mình mà chịu đựng không ăn tinh hạch và dị đan, Mộ Lê Thần cảm thấy mình quả thực rất ngu ngốc, bởi vì cái ngu ngốc đó
mà khiến bản thân rơi vào loại kết cục kia.
(*Bạch nhãn lang là cách nói hình tượng, một danh từ riêng chỉ loại vong ân bội nghĩa, tâm địa hung tàn.)
Bây giờ có thêm một cơ hội nữa, hắn sẽ không lãng phí dị năng của mình, không dễ dàng tín nhiệm ai.
Nợ hắn, hắn nhất định sẽ đòi lại!
Mộ Lê Thần vừa nghĩ đến kiếp trước phải ở trong viện nghiên cứu đến hơn
mười năm, hắn liền hận không thể đem đám người kia giết chết, sau đó
mang một đàn tang thi đến san bằng căn cứ B thị.
~ ○ ~ ○ ~ ○ ~
An Dương nghe Mộ Lê Thần nói mà không có chút lạc quan nào, mới không tán
đồng nói: “A Thần, mặc kệ thế nào, chúng ta cũng phải có tâm hy vọng,
chỉ cần toàn nhân loại đồng tâm hiệp lực, mạt thế sẽ qua đi thôi.”
Mộ Lê Thần nhìn An Dương, đối với suy nghĩ ngây thơ của hắn mà bất đắc dĩ
nói: “A Dương, cậu thấy có khả năng sao? Chỉ sợ tại mạt thế, bọn người
đương quyền kia cũng chỉ nghĩ được làm sao tranh quyền đoạt lợi, chứ
không nghĩ được phải hợp tác tiêu diệt tang thi, khôi phục trật tự. Hơn
nữa, loạn thế tạo anh hùng, người thường sau khi có dị năng, cậu còn có
thể trông cậy vào đám ngừơi đó biết tự giác mà an phận sao?”
An
Dương trầm mặc xuống, hắn tuy chỉ vừa mới tốt nghiệp đại học, còn chưa
kịp lang bạt trên cái xã hội này, suy nghĩ có vẻ ngây thơ một chút, thế
nhưng cũng không phải là hắn ngốc.
Cha mẹ An Dương đều đã mất, từ nhỏ được nuôi nấng trong Mộ gia, cùng Mộ Lê Thần theo Mộ gia gia nhận
giáo dục, chờ đến khi hắn trưởng thành sẽ tiếp nhận sản nghiệp của An
gia.
Kỳ thật, An Dương so với Mộ Lê Thần không khác nhau mấy, chỉ là hắn so với Mộ Lê Thần được trùng sinh thì thiếu rất nhiều kinh
nghiệm, nên lúc Mộ Lê Thần chỉ ra vần đề hắn liền minh bạch.
Trong cuộc đấu tranh nhân quyền, có lẽ một vài người còn phải cảm tạ mạt thế tiến đến.
Bởi vì mạt thế, đạo đức băng hoại, thế lực quốc gia đánh mất điểm mấu chốt, đây chính là cơ hội cho rất nhiều người.
Thậm chí, trước tận thế, một đám tiểu dân chỉ có thể sống vừa đủ no ấm thức
tỉnh dị năng liền đem mấy lãnh đạo quốc gia không có dị năng đạp xuống.
Mạt thế và dị năng cùng xuất hiện chỉ thêm phần thốc đúc tham vọng và xấu xa của nhân loại mạnh mẽ hơn.
Có lẽ vẫn còn một vài người mang hy vọng, mong mỏi mạt thế mau chóng qua
đi…… Tựa như Mộ Lê Thần của kiếp trước đã từng mang loại hy vọng có một
ngày nhân loại khôi phục và bản thân mình cũng được nhân loại chấp nhận.
Thế nhưng, trải qua sự phản bội, cho dù có hy vọng, cũng biến thành tuyệt vọng…
Bạn đang đọc truyện Sự Báo Thù Của Tang Thi Hoàng được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở wWw.EbookFull.Net.