Chương 21
Đối với câu hỏi của An Dương, Mộ Lê Thần chỉ thản nhiên nói: “Tôi có tính toán hết rồi!”
Quả nhiên, nghe câu này An Dương không hỏi thêm nữa.
Mộ Lê Thần nhìn cầu thang của siêu thị, thang máy đã sớm ngừng hoạt động: “A Dương, trên đó có người, chúng ta lên xem!”
An Dương đối với lời Mộ Lê Thần là nghe theo vô điều kiện, vì hắn mà đi phía trước mở đường.
Mặc dù Mộ Lê Thần biết nếu nơi này đã có một dị năng tang thi cấp hai thì
tuyệt đối sẽ không có một dị năng tang thi khác, nhưng nhìn bộ dáng An
Dương cảnh giác, nghiêm túc vì mình mở đường, Mộ Lê Thần không biết vì
cái gì, đem mấy lời giải thích đã đến bên miệng nuốt trở vào.
Cảm giác được người khác quan tâm rất tốt……
Lên lầu hai*, cảm giác thập phần yên tĩnh.
Lầu hai không giống lầu một bán thực phẩm, ở đây hơn phân nửa là đồ dùng sinh hoạt.
(* Bên TQ cách đếm tầng lầu khác VN, ở mình tầng thấp nhất gọi là tầng
trệt rồi mới đếm lên lầu 1, lầu 2, lầu 3.. Nhưng TQ thì gọi tầng trệt là lầu 1, từ đó mà đếm dần lên)
Mộ Lê Thần dùng tinh thần lực đã phát hiện vị trí nhóm người kia, hắn liền mang theo An Dương trực tiếp hướng bên kia đi đến.
Nhưng điều Mộ Lê Thần không ngờ là vào thời điểm tới gần với bọn họ, cư nhiên lại bị phát hiện.
“Ai đó?”
Mộ Lê Thần cau mày dùng tinh thần lực dò xét đám người kia một chút, hóa
ra là một tinh thần lực dị năng giả, bất quá dị năng của người này có vẻ không phải là thăm dò hay tạo ảo cảnh gì đó, hẳn là cùng loại với giác
quan thứ sáu.
Hắn cảm giác ở đây có người. Cho nên mới bị phát hiện.
Mộ Lê Thần mở rộng tinh thần lực trên người Mộ gia gia, sau đó kéo Mộ gia gia trốn bên dưới một hàng kệ, khoát tay với An Dương.
An Dương lập tức hiểu ý tứ của Mộ Lê Thần, thoải mái đi ra.
Trương Duệ Bá sau khi nghe thủ hạ mang dị năng trực giác của mình gọi một
tiếng, liền cảnh giác nhìn bên kia, trong tay ngưng tụ một hỏa cầu,
không khí xung quanh hỏa cầu nóng cháy trở nên vặn vẹo.
An Dương
cũng cảm giác được Hỏa hệ dị năng dao động, bắt đầu điều động dị năng
trong thân thể, cảnh giác bước ra. Lúc nhìn một đám quân nhân mặc quân
trang cùng với hỏa cầu trên tay Trương Duệ Bá, đồng tử hơi co lại.
Hắn hướng Trương Duệ Bá giơ hai tay lên, mặt treo một nụ cười tươi ôn hòa,
nói: “Tôi tới đây chỉ để tìm vật tư, không có ác ý gì.”
Trương
Duệ Bá cũng nhận ra được trên người An Dương truyền đến một cảm giác áp
bách, thấy hắn có vẻ cũng không muốn động thủ, hơn nữa còn lẻ loi một
mình, liền hủy đi hỏa cầu trên tay, mặt cũng lộ ra tươi cười: “Tiểu tử,
cậu đi một mình?”
Lúc An Dương đang muốn trả lời, tiếng Mộ Lê Thần gọi đột nhiên truyền đến: “A Dương, cậu đang làm cái gì?”
Vốn định nói chỉ có một mình, An Dương nghe Mộ Lê Thần gọi liền cao giọng
đáp lại, sau đó nhìn Trương Duệ Bá cười cười: “Bạn của tôi đang gọi, tôi đi đây.”
An Dương liền làm giống như bản thân là một người đi
lầm đường trong khi tìm kiếm vật tư, cứ như vậy giả vờ, xoay người muốn
rời đi.
Thế nhưng Trương Duệ Bá lại gọi hắn: “Nếu cậu muốn, có thể gọi bạn của cậu đến đây đi, cùng bọn ta đi căn cứ H tỉnh.”
Thời điểm hắn nói những lời này, mang theo một loại giọng điệu cao cao tại thượng.
Trong suy nghĩ của Trương Duệ Bá, bọn họ mười mấy người đều là quân nhân mang theo vũ khí, còn có vài dị năng giả, những người sống sót bình thường
nghe được bọn họ nguyện ý dẫn người, khẳng định là khóc lóc tạ ơn.
Thế nhưng An Dương lại không chút nghĩ ngợi liền muốn cự tuyệt. Bởi vì hắn
biết, Mộ Lê Thần mang theo Mộ gia gia, không có khả năng sẽ vào căn cứ.
Lúc hắn chuẩn bị mở miệng cự tuyệt, trong đầu đột nhiên truyền đến âm thanh của Mộ Lê Thần: “A Dương, là tôi, đáp ứng hắn!”
Lời cự tuyệt đến bên miệng An Dương cứ như vậy đổi thành cảm tạ: “Thật sao? Thật sự là đa tạ các người nhưng đồng bạn của tôi có hơi nhiều.”
Trương Duệ Bá có điểm do dự, lúc này bên cạnh hắn, một binh lính trẻ tuổi râu
mọc đầy cằm không kiên nhẫn nói với Trương Duệ Bá: “Chú Trương, chúng ta nhiều người như vậy mà còn sợ một cái tang thi, sao lại mang theo một
đám liên lụy làm gì?”
Người thanh niên nọ thực sự rất trẻ, cho dù quân trang trên người hắn đã cũ nát ô uế, nhưng vẫn cảm giác hắn có
điểm giống học sinh, hẳn là còn chưa tốt nghiệp đã bị cha của mình ném
vào quân đội trải nghiệm… Thế hệ thứ hai và thế hệ thứ ba của lực lượng
quân sự An Dương gặp qua không ít, cho nên thân phận người thanh niên
đoán cũng không sai biệt lắm.
Người thanh niên nọ khinh thường
liếc mắt nhìn An Dương, sau đó giống như làm ảo thuật mà đùa bỡn, trong
tay chớp qua vài tia lôi điện màu tím.
An Dương kinh khiếp nhìn
lôi điện trong tay người thanh niên, kia hẳn chính là dị năng lôi điện
mang tính công kích cường đại mà A Thần đã nói qua với hắn.
Tuy rằng An Dương bị lôi điện dị năng hấp dẫn lực chú ý, nhưng vẫn không bỏ qua điểm cổ quái trong câu nói của người kia.
[Chúng ta nhiều người như vậy mà còn sợ một cái tang thi]
Tại sao lại nói là ‘một’?
An Dương nghĩ đến lúc nãy vài tang thi có đẳng cấp không thấp được Mộ Lê
Thần thả chạy, hơn nữa trong đám người quân đội này có dị năng giả, còn
mang không thiếu vũ khí lại co đầu rụt cổ trong góc này….
An Dương cảm giác hắn tựa hồ đã minh bạch được cái gì.
~ ○ ~ ○ ~ ○ ~
Mộ Lê Thần thấy An Dương còn chưa quay lại, nghĩ hắn gặp phải biến cố gì
đó, liền phóng tinh thần lực dò xét. Cư nhiên cảm nhận được một trận dao động cuồng bạo dị thường.
Đó là…..
Mộ Lê Thần kích động, kia chính là Lôi điện dị năng mà hắn đã tìm kiếm từ lâu.
Dị năng có sức công kích mạnh nhất! Tối cường dị năng! Cho dù dị năng giả
này chỉ vừa mới thức tỉnh, thực lực không cao nhưng cũng không ngăn được hắn đối với dị năng này sinh tâm tình.
Lôi điện đối với loại
sinh vật tang thi hắc ám có tác dụng khắc chế rất cao, thương tổn do Lôi điện dị năng gây ra cũng đặc biệt lớn.
Nếu hắn thôn phệ dị đan của Lôi hệ dị năng giả kia, Lôi hệ dị năng cơ bản sẽ không thể tạo thành thương tổn trên người hắn.
Lôi hệ dị năng quả thật rất mê người. Mộ Lê Thần vốn nghĩ không muốn dính
dáng đến quân đội, nhưng bây giờ, hắn lập tức dùng tinh thần lực truyền âm bảo An Dương đáp ứng lời mời gã kia.
Lúc tên Lôi hệ dị năng
giả còn ngạo nghễ đứng nghịch dị năng của mình, Mộ Lê Thần không trốn
phía sau kệ nữa, đứng dậy, quang minh chính đại đi ra, đến bên cạnh An
Dương.
Hắn nhìn nhìn Lôi hệ dị năng giả, tay phải đưa lên nhẹ đẩy gọng kính, áp chế khát vọng điên cuồng trong lòng, sau đó nhìn về phía
Trương Duệ Bá: “Chào! Tôi là em họ của hắn, tam hệ dị năng giả*.”
(*Mang trong người ba loại dị năng)
Năm chữ ‘tam hệ dị năng giả’ vừa nói ra, không riêng gì đám người Trương
Duệ Bá chấn kinh, ngay cả tên mang Lôi hệ dị năng trẻ tuổi kiêu ngạo vừa rồi cũng chấn kinh, nhìn Mộ Lê Thần với ánh mắt không tốt tý nào.
Trương Duệ Bá đối với An Dương và Mộ Lê Thần không phải quá mức coi trọng,
nhưng nghe một câu ‘tam hệ dị năng giả’ vừa rồi, thái lập tức thay đổi,
hòa ái dễ gần mà tươi cười, hướng Mộ Lê Thần nói: “Thật là hậu sinh khả
úy, hiện tại là mạt thế, tương lại nhân loại còn phải nhờ vào mấy người
trẻ tuổi các cậu, cậu tên gọi là gì?”
Mộ Lê Thần cũng treo lên nụ cười sáng lạn, nhìn qua phảng phất như đối với Trương Duệ Bá đang rất
cao hứng: “Tôi gọi là Mộ Lê Thần, đây là anh họ của tôi An Dương, là
song hệ dị năng giả.”
Mộ Lê Thần cũng không để ý đến chuyện nói sai sự thật để tăng lớn lợi thế của hai người.
Chỉ có thể khiến Trương Duệ Bá nhận thức bọn họ có giá trị, mới có thể mang theo bọn họ đi cùng. Chỉ có đi cùng, hắn mới có cơ hội xuống tay lấy
được Lôi hệ dị năng.
Cái tên mang Lôi hệ dị năng thấy Mộ Lê Thần
và An Dương vừa xuất hiện lại cư nhiên cướp đi nổi bật của hắn, cảm thấy vô cùng khó chịu, giọng điệu bất mãn hướng Mộ Lê Thần nói: “Bộ các
người nói mình là dị năng giả nhiều hệ thì là nhiều hệ sao? Tôi cũng có
thể nói mình như vậy!”
Mộ Lê Thần nghe hắn cố ý biểu lộ cuồng vọng trong lời nói, một chút bất mãn cũng không có.
Bất quá, Mộ Lê Thần hắn cũng sẽ không cùng một tên sắp chết mà so đo!
Mộ Lê Thần cười với Lôi hệ dị năng giả kia, nói: “Nếu cậu không tin…..
Bạn đang đọc truyện Sự Báo Thù Của Tang Thi Hoàng được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.