Chương 17: Chuyện Đã Định
Editor: coki
Ở đời trước, Liễu Hậu đã từng nói muốn gả Liễu Minh Nguyệt cho Tiết Hàn
Vân nhưng khi đó nàng đã sớm có người trong lòng là Tư Mã Sách. Sau mấy
lấy lén gặp Tư Mã Sách dưới sự giúp đỡ của Thẩm Kỳ Diệp bị Liễu Hậu biết được thì chính ông đã nói cho nàng biết là muốn gả nàng cho Tiết Hàn
Vân.
Kết quả là khơi dậy sự phản kháng mãnh liệt của Liễu Minh Nguyệt.
Lúc đó, Tiết Hàn Vân cũng có mặt, thời điểm đó nàng chỉ là một tiểu cô
nương được nuông chiều sinh hư nên mới tuyên bố ngay trước mặt hai người bọn họ rằng nàng và Tư Mã Sách lưỡng tình tương duyệt, nàng nhất định
phải vào Đông cung.
Cũng không biết có phải do nàng sống lại hay
không mà rất nhiều chuyện đều có sự thay đổi. Kiếp trước lúc Liễu Hậu
muốn nàng và Tiết Hàn Vân đính ước thì nàng và Tư Mã Sách đã qua lại một thời gian khá lâu, tuy đã sắp cập kê nhưng khi đó nàng vẫn còn non trẻ, tình lại đang nồng hơn nữa lại bị những suy nghĩ ngu ngốc thiêu đốt nên chưa từng nghĩ đến cảm nhận của những người bên cạnh.
Nàng và
phụ thân tranh cãi ầm ĩ ở đại sảnh, Liễu Hậu không đồng ý nàng vào cung
nhưng ông rất yêu thường nàng, làm sao có thể địch nổi nữ nhi luôn được
ông nuông chiều từ nhỏ đến lớn?
Cuối cùng Liễu Minh Nguyệt lấy
cái chết ra uy hiếp, khi đó Tiết Hàn Vân đỡ Liễu Hậu tức giận đến sắp
ngất đi, khuyên ông bớt giận còn nàng thì nói những gì?
Nàng cười lạnh, châm chọc Tiết Hàn Vân: "Ngươi được phụ thân ta nuôi lớn, không
tri ân báo đáp thì cũng thôi đi, không ngờ lại còn có những suy nghĩ xấu xa này! Dù ta không gả cho Thái tử điện hạ thì có phải gả heo gả chó
cũng sẽ không gả cho ngươi! Ngươi nên bỏ suy nghĩ này đi!"
Năm đó Tiết Hàn Vân lạnh lùng, nghiêm túc hơn bây giờ rất nhiều, trên mặt
không có lấy một nụ cười, cả người lạnh lẽo cứng ngắc khiến nàng càng
thấy càng ghét cay ghét đắng nên luôn tìm cách gây sự với hắn nhưng từ
đầu đến cuối, bất luận nàng nói chuyện khó nghe, tổn thương hắn đến cỡ
nào thì hắn cũng không bao giờ giận dữ với nàng.
Lúc nàng nói ra những lời này cũng thế.
Nàng nhớ rõ sau khi nàng nói câu đó xong thì sắc mặt Tiết Hàn Vân lập tức
trở nên tái nhợt, ánh mắt lạnh lẽo đến cực hạn, cuối cùng hắn nói một
cách chậm rãi: "Minh Nguyệt, bất luận muội gả cho người nào thì phụ thân cũng chỉ có một!"
Lúc ấy nàng không hề hiểu được sức nặng của
những lời này, đặc biệt những lời này lại được nói bởi người phụ mẫu đều đã chết như Tiết Hàn Vân.
Khi đó, chắc nàng bị ma quỷ ám nên mới trả lời lại hắn một câu: "Thái tử điện hạ cũng chỉ có một!"
Sao có thể đánh đồng phụ thân và Thái tử được? Tại sao có thể được chứ?
Có lẽ phụ thân đã nản lòng thoái chí nên ông ngã ngồi xuống ghế, che mặt thở dài: "Thôi, thôi!"
Đến đây cuộc tranh chấp của nàng và phụ thân đã có kết quả, sau khi cập kê
cuối cùng nàng cũng được ở bên cạnh Tư Mã Sách như ý nguyện.
Hơn
mười năm sau đó, chuyện này vẫn bị nàng chôn sâu ở trong lòng, chưa bao
giờ nhắc lại. Tiết Hàn Vân vẫn đối xử tốt với nàng, nàng luôn tin rằng
đó là sự yêu mến, bảo vệ của một người huynh trưởng mà nàng đối với hắn
cũng thế.
Bây giờ xem xét lại chuyện năm đó thì cho dù nàng và
Tiết Hàn Vân Chi không có tình yêu nam nữ nhưng một người như hắn rất
đáng để nàng giao cả đời mình.
Chỉ vài bước ngắn ngủi mà cảm xúc Liễu Minh Nguyệt liên tục thay đổi, chuyện cũ cũng giống như ở ngay trước mắt.
Liễu Hậu nhìn thấy Liễu Minh Nguyệt chậm rãi đi đến, còn chưa kịp mở miệng
thì La lão tướng quân đã bước ra đón, tà tâm vẫn chưa chết: "Tính tình
của Hành Chi ca ca và Thiện chi ca ca vui vẻ hơn tiểu tử Tiết Hàn Vân
kia nhiều, tiểu nha đầu nhìn trúng đứa nào thì đừng ngại nói cho ông
biết, ông sẽ làm chủ thay cho cháu."
Lâm Thanh Gia cực kì tức
giận La lão tướng quân, huống chi Tiết Hàn Vân còn là đồ đệ đắc ý của
ông, làm sao ông có thể để ông ta được như ý nên lập tức ngăn cản: "Tiểu nha đầu, đừng tin lời La lão đầu nói, lão phu thấy phụ thân cháu chọn
cho cháu cửa hôn sự này rất tốt!"
Liễu Minh Nguyệt mỉm cười, làm
như mắt điếc tai ngơ với lời nói của hai người, nàng đi tới trước mặt
Tiết Hàn Vân, bình tĩnh nhìn hắn sau đó dịu dàng nói: "Muội muốn hỏi Hàn Vân ca một câu."
Tiết Hàn Vân đứng thẳng tắp khiến Liễu Minh
Nguyệt cảm thấy hắn giống như một pho tượng điêu khắc hoặc có lẽ là
giống như một dây cung đang căng. Diễn đàn Lê Quý Đôn. Mấy ngày nay hai
người ở chung rất hòa hợp nên những thay đổi rất nhỏ trên nét mặt của
hắn nàng cũng có thể phát hiện được vài phần, nếu như nàng không đoán
sai thì chắc hẳn giờ phút này Hàn Vân ca ca đang rất hồi hộp.
Một lúc lâu sau, khi ba ông lão đồng loạt nhìn chằm chằm Tiết Hàn Vân thì hắn mới trả lời một chữ: "Được!"
"Hàn Vân ca ca có tình ý với La sư tỷ không?"
Lần này hắn trả lời cực kì nhanh đồng thời cũng cực kì chắc chắn: "Không có!"
Liễu Minh Nguyệt thở phào nhẹ nhõm. Nàng còn muốn hỏi một câu là Hàn Vân ca
ca có ý trung nhân chưa nhưng sau khi nghĩ lại thì không hỏi nữa.
Chỉ cần hắn không có tình ý với La sư tỷ thì thứ nhất cửa hôn sự này sẽ
không làm nàng áy náy, thứ hai là cho nàng cơ hội để đền bù những sai
lầm kiếp trước, không làm phụ thân đau lòng, không khiến giữa hai người
xuất hiện rạn nứt, ba là. . . . . . Nếu hắn đã không phản đối, coi như
trong lòng hắn có ý trung nhân thì chắc hẳn tình cảm cũng không sâu, qua một thời gian dài có lẽ sẽ quên được.
Lúc nàng đi theo Tư Mã
Sách thì phụ thân chưa bao giờ trách móc nàng nửa câu, hơn nữa còn hết
sức che chở nàng, ngay cả Tiết Hàn Vân bị nàng từ chối hôn sự, lên tiếng châm chọc cũng chưa bao giờ để ở trong lòng. Sau khi nàng vào cung được một năm, lúc nhớ tới chuyện này thì cảm thấy ngay cả khi nàng và Tiết
Hàn Vân Chi không có tình yêu nam nữ nhưng những lời lúc đó thật sự rất
gây tổn thương Tiết Hàn Vân.
Cũng may tất cả vẫn còn kịp.
Liễu Minh Nguyệt cười thản nhiên sau đó đi tới chỗ Liễu Hậu, chậm rãi cách
xa La lão tướng quân, tiếp theo mới nói: "Từ trước đến giờ chuyện hôn
nhân đều là lệnh của phụ mẫu, lời của mối mai, tất cả con đều nghe theo
lời phụ thân."
Lúc này Tiết Hàn Vân Tụ mới chậm rãi thả bàn tay
đang nắm chặt ra, trên khuôn mặt lạnh lẽo cũng dần xuất hiện cụ cười,
ánh mắt dịu dàng thẳng liếc qua Lâm Thanh Gia vài lần, trái lại La lão
tướng quân không giấu được vẻ thất vọng, ngã ngồi xuống ghế: "Gần đây
lão phu phải ở phủ Tướng quốc rồi!"
Liễu Hậu lớn tiếng gọi người
đi đào Nữ nhi hồng chôn dưới tàng cây ở hậu viên lên sau đó cười sang
sảng mời khách: "Năm đó khi sinh Nguyệt Nhi, ta và phu nhân đã tự tay
cất vài hũ Nữ nhi hồng, sau này có chuyển nhà vài lần nhưng vẫn luôn
mang theo mấy hủ rượu này. Nhân hôm nay là ngày tốt, trước tiên đào một
vò lên mời hai vị nếm thử!" Liễu Hậu quay đầu thấy Liễu Minh Nguyệt vẫn
còn đứng bên người mình, hoàn toàn không cảm thấy xấu hổ thì than thở
một tiếng: "Khuê nữ nhà người khác nhà đính ước đều vừa mừng vừa thẹn
còn tiểu khuê nữ nhà ta lại là một nha đầu không tim không phổi, không
hề biết xấu hổ ngượng ngùng, phải làm như thế nào mới tốt đây?"
Liễu Minh Nguyệt nũng nịu, dụi đầu vào cánh tay của Liễu Hậu: "Phụ thân…”
Hai mắt Liễu Minh Nguyệt ướt át, hạnh phúc đến mức sắp rơi lệ. coki LQĐ. Nàng chôn gương mặt ở ống tay áo của Liễu Hậu, sau khi lau hết nước mắt mới thả tay Liễu Hậu đi ra ngoài: "Không nói với phụ thân nữa. . . . . . Nào có phụ thân nào nói nữ nhi mình như vậy?"
Ba ông lão đứng sau lưng Liễu Minh Nguyệt cười ha ha.
Thật may!
Tất cả vẫn còn kịp!
Vẫn còn kịp hạnh phúc, vẫn còn bắt đầu lại từ đầu!
Lúc này sau lưng truyền đến tiếng bước chân quen thuộc, Liễu Minh Nguyệt đi chậm nhưng không dừng lại. Tiếng bước chân chậm lại theo nàng sau đó
không phải đi về phía Đông Khóa viện mà đi về cùng nàng về phía hậu hoa
viên.
Có người hầu vừa mới đào Nữ nhi hồng lên đang định bưng tới tiền viện, nhìn thấy đôi uyên ương đang đi cùng nhau thì trên mặt lập
tức hiện lên vẻ vui mừng, cười hành lễ một tiếng rồi lướt qua.
Liễu Minh Nguyệt đột nhiên cảm thấy mặt mình có hơi nóng. . . . . . Vậy mà
nàng và Tiết Hàn Vân đã đính ước với nhau rồi, chuyện này đúng là kỳ lạ!
Bạn đang đọc truyện Tướng Công, Tạo Phản Đi! được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.