Chương 41: Chương 33

Lúc điền nguyện vọng thi cấp ba, An Hồng rối rắm nửa ngày, cô gọi điện cho cô giáo Hạ một lần nữa, muốn nghe ý kiến của bà. Cô giáo Hạ cẩn thận hỏi lại thành tích hai lần thi gần đây của An Hồng, sau đó khuyên cô điền Thất Trung ở thành phố J.

Tần Nguyệt hỏi cô đăng ký nguyện vọng vào đâu, An Hồng đã quyết định, nói: "Mình điền Thất Trung."

"Tại sao bạn không thi tam trung? Điểm đầu vào thấp hơn, chúng ta chắc chắn sẽ thi đỗ."

An Hồng nói ra ý kiến của cô giáo Hạ: "Tam trung thiên về học văn, Thất Trung lại là Vật lý, thành tích khoa học tự nhiên của mình tốt, không thích hợp vào tam trung."

Tần Nguyệt suy nghĩ hai ngày, dằn lòng điền nguyện vọng vào Thất Trung, cô nói : "Mình muốn học cùng trường với bạn."

An Hồng cười: "Được! Chúng ta cùng nhau thi!"

Trước lúc nộp nguyện vọng, Lộ Vân Phàm lại đến tìm An Hồng một lần nữa, nó hỏi cô vì sao không đăng ký Nhị Trung, bởi vì lần thi gần đây nhất, An Hồng được 94 điểm môn tiếng Anh, lần đầu tiên đứng ở vị trí 27 trong lớp.

An Hồng nói: "Đây là ngoại lệ, là may mắn, không phải là khả năng thật sự của mình."

Lộ Vân Phàm nói: "Bạn không muốn thử một chút sao!"

An Hồng rất bực mình: "Mình thi trường nào thì có quan hệ gì đến bạn! Tại sao bạn luôn xen vào? Nếu mình trượt Nhị Trung, bạn sẽ chịu trách nhiệm à?"

"Bạn nhất định sẽ thi đậu!"

"Mình thi hay bạn thi, làm sao bạn biết được là mình sẽ thi đậu? Bạn đúng là đồ quái gở!"

"Bạn mới quái gở đó! Bạn chính là kẻ nhát gan! Không dám làm! Bạn là đồ hèn nhát! Đồ hèn nhát! !"

"Bạn là đồ xấu xa! !" An Hồng nổi giận, cả hai người đều rống lên làm cho bạn học các lớp kéo nhau đi ra ngoài xem. La Lập Sơn lôi An Hồng ra, nói với Lộ Vân Phàm: "Thần đồng, bạn nhanh nhanh về lớp đi, sắp thi cấp ba đến nơi rồi, hai người đừng cãi nhau nữa, cũng đã ầm ĩ suốt một năm rồi."

Lộ Vân Phàm vừa nhìn An Hồng chằm chằm, vừa nghiêng đầu tức giận rời đi.

Từ đó về sau, mãi cho đến khi tốt nghiệp trung học cơ sở, An Hồng cũng không nói chuyện với nó.

Cô cũng không cảm thấy có gì không ổn, ngày vẫn là như thế trôi qua, rất nhanh đến đầu tháng sáu, thời điểm thi cấp ba cũng tới.

An Hồng làm bài rất tốt, sau khi có kết quả thi và điểm chuẩn, cô thuận lợi trúng tuyển vào Thất Trung. Hơn nữa còn phát hiện ra rằng, với số điểm của cô, thế mà có thể đậu Nhị Trung.

Vào buổi lễ tốt nghiệp, An Hồng gặp Lộ Vân Phàm, nó chỉ lạnh nhạt nhìn cô một cái rồi quay đầu đi. An Hồng biết nó thi rất tốt, là trạng nguyên của trung học Ngọc Lan, không ngoài dự đoán trúng tuyển vào Nhị Trung.

Nghỉ hè lại tới, An Hồng nói chuyện điện thoại cùng Hàn Hiểu Quân, biết anh thuận lợi thi đậu trường đại học hệ 3+2, sau hai năm là có thể lấy bằng. An Hồng rất vui vẻ, hỏi anh khi nào quay trở lại, Hàn Hiểu Quân nói tháng 7 phải đi thực tập, đầu tháng 8 mới có thể trở về.

Nghĩ tới phải qua hơn một tháng mới nhìn thấy Hàn Hiểu Quân, An Hồng có chút mất mát.

Hạ tuần tháng 6, mẹ gọi An Hồng qua thành phố L ở vài ngày. An Hồng không muốn, quan hệ giữa cô và Tiêu Lâm không tốt, Tiêu Lâm sắp 10 tuổi, vô cùng tinh quái, thái độ đối với An Hồng ở trước mặt và sau lưng người khác hoàn toàn khác nhau.

Nhưng mà vì mẹ yêu cầu nên An Hồng không dám từ chối. Sau khi đến thành phố L, mẹ nhìn thấy khuôn mặt An Hồng thì vô cùng ngạc nhiên: "Hồng Hồng, sao mụn trứng cá trên mặt con lại nhiều thế này? So với lần trước còn nghiêm trọng hơn."

An Hồng cũng không biết là tại sao, mẹ mang cô đi đến khoa da liễu trong bệnh viện, mua thuốc bôi ngoài da kết hợp uống thuốc. Ở được 5 ngày, An Hồng bị Tiêu Lâm chọc giận, xin phép mẹ được trở về thành phố J. Mẹ suy nghĩ một chút, liền cùng cô trở về, đưa An Hồng đi bệnh viện tháo niềng răng.

Trải qua ròng rã ba năm đeo niềng, hàm răng An Hồng rất đều đặn. Cô soi gương nhếch miệng cười một tiếng, nhìn hàm răng trắng đều, trong lòng vui mừng tột độ. Cô nghĩ, cuối cùng cái biệt danh "Răng sắt" gắn liền 3 năm có thể vứt bỏ được rồi.

Hơn nữa, trải qua hơn một tuần lễ bôi thuốc ngoài da kết hợp với uống thuốc, mụn trứng cá trên mặt An Hồng đã giảm, cũng không mọc lại, hơn nữa còn không để lại sẹo.

An Hồng vô cùng vui vẻ, nhưng tâm tình sung sướng lại không có chỗ để chia sẻ.

Sau khi mẹ rời đi, ngày cuối tháng 6, An Hồng đột nhiên làm một quyết định điên rồ, sau đó lập tức bắt tay vào kế hoạch của mình.

Cô khẩn trương, kích động, trong lòng thấp thỏm tràn đầy mong đợi.

Cô nói với bà ngoại rằng mình muốn tham gia trại hè của trường, tổ chức trong 3 ngày. Đây là lần đầu tiên cô đề cập với bà ngoại về vấn đề này, bà ngoại hoàn toàn không nghi ngờ, sau đó An Hồng thuận lợi xin được 200 đồng.

Cô tới nhà ga, mua vé hạng thường đi đến tỉnh



Bạn đang đọc truyện Thanh Xuân Của Em Đều Liên Quan Đến Anh được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.

Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở wWw.EbookFull.Net.