Chương 47
Thiên gia.
Tô Diêu ngồi trên băng ghế dài khắc hoa theo phong
cách xưa, nói là ngồi không bằng nói là tư thế tùy thời có thể đứng dậy
tấn công. Bà đã hơn bốn mươi, chăm sóc rất khá, khóe mắt chỉ có chút nếp nhăn, trên mặt lại được trang điểm đánh phấn tỉ mỉ, thoạt nhìn như là
mới hơn ba mươi tuổi. Tô Diêu mang một chiếc áo khoác lông chồn dài tới
đầu gối, trên cổ là một khăn choàng lông nhung nhìn ấm áp lại thoải mái, bên trong còn có thể loáng thoáng nhìn thấy một chuỗi vòng cổ ngọc
bích.
Tô Diêu ngồi bên cạnh Thiên Trinh, trang điểm đậm nét, cô
mang một áo khoác đen ngắn tay da báo phối với váy ngắn, một cây màu
đen, giày cao gót mười phân, mái tóc quăn tùy ý thả ra, một bên nghiêng
đầu sơn móng tay màu đỏ tươi, một bên không chút để ý nói: "Aiz mẹ, mẹ
không nên tức giận về việc đó nữa. Dù sao anh ta cũng đã bị thương rồi."
Tô Diêu "Hừ" một tiếng: "Không tức giận? Mẹ sao có thể không tức giận! Nó
bị thương một chút thì có tính là gì? Kết quả còn không phải nó vẫn được lợi sao? Mẹ thật vất vả chuẩn bị sẵn sàng từ trên xuống dưới, hết thảy
đều đã an bài tốt, chỉ chờ nó nhảy vào, tốt nhất là tàn phế luôn, nếu
không tàn phế thì cũng có thể mang cái danh hành sự bất lực, đến lúc đó
nhóm nguyên lão không ưa nó cũng có thể lấy đó làm lý do ngáng chân.
Hiện tại thì hay rồi, bên này rõ ràng có tay trong của nó, nếu không
phải mẹ diệt khẩu nhanh, tên đó đã khai ra mẹ chủ mưu chuyện này rồi!"
"Aizz, mẹ, loại chuyện này rất dễ dàng lưu lại chứng cớ."
"Nó cũng đã trúng mấy gậy trong lúc hỗn loạn rồi, bất quá không phải nó
cũng có lợi còn gì? Ở trước mặt lão gia ăn nói bừa bãi một chút đã qua
cửa, lại chẳng biết thế nào mà không rò rỉ ra một chút tin đồn, tuy rằng chưa đụng đến chúng ta, nhưng lão gia sợ nhất là phụ nữ tham gia vào
chính sự, con xem hiện tại nó đã theo dõi mẹ con chúng ta! Lần sau muốn
làm việc cũng không biết phải chờ tới lúc nào!" Tô Diêu càng nói càng
căm giận, bộ ngực phập phồng cao thấp, con mắt cũng sắp trừng ra ngoài.
"Mẹ, mẹ không có quyền cũng không có thế, ở trong bang cũng rất khó có thể
làm ra chuyện gì. Ba thì vốn kiêng kị thế lực của ông ngoại, vẫn đề
phòng mẹ đó thôi." Thiên Trinh sơn xong tay trái, đổi tay tiếp tục chậm
rãi sơn. Nước sơn này cũng không tệ lắm, ít nhất không có mùi giống mấy
cái trước kia.
Vừa thấy thái độ "tọa sơn quan hổ đấu" của con
gái, Tô Diêu tức sắp hộc máu: "Mày thật sự là không quan tâm, nó đã sắp
lên làm chủ rồi mà mày còn ở chỗ này sơn móng tay, mày cho là nó ngồi đó rồi thì chúng ta có thể có trái cây tốt gì để ăn không? Hơn nữa nó là
con trai của người phụ nữ kia, thù mới hận cũ chất lên, mười cái mạng
cũng không đủ cho chúng ta xài!"
"Mẹ, con đã nói rồi, cho dù mẹ
tạm thời đấu lại anh ta, Hồng bang cũng không thể để một phụ nữ lên làm
chủ a. Trừ phi con biến tính, bằng không sao có thể có cơ hội. Anh ta là con trai độc nhất của ba, phỏng chừng anh ấy có phạm lỗi tày trời gì ba đều có thể tha thứ, chúng ta cũng không có cách nào." Nói tiếp, nếu
không phải lúc đó mẹ bức mẹ anh ta, anh ấy cũng không cần nghẹn đến giờ
để báo thù.
"Không có cách không có cách, chẳng lẽ chờ hắn đến
làm thịt chúng ta?" Mày liễu Tô Diêu dựng thẳng, đập chén trà đặt lên
bàn, vài giọt nước bắn tung tóe lên mấy móng tay Thiên Trinh đang sơn.
"Mẹ! Con đang sơn móng tay mà!" Thiên Trinh khó chịu liếc mắt một, vội vàng thổi thổi móng tay.
Tô Diêu lại giống như hoàn toàn không biết, hai mắt nhìn chằm chằm vào lá
trà di động trong chén: "Nếu nhúng tay vào nữa, lão gia sẽ bất mãn."
Thiên Trinh trở mình xem thường: "Mẹ, theo như mẹ nói, mẹ ở trong bang rất
khó làm ra chuyện gì đó." Phụ nữ lớn tuổi chính là như vậy, chỉ biết
cùng phụ nữ lục đục với nhau, lúc muốn đấu với nam nhân thì một chút ý
nghĩ chính trị cũng không có. Nói không chừng còn chưa làm chuyện gì ra
hồn đã bị ông già mượn cơ hội diệt sạch.
"Vậy con nói nên làm như thế nào?!"
Thiên Trinh không nhanh không chậm mà sơn xong một móng tay cuối cùng, lại
nhẹ nhàng thổi thổi, mới nói: "Gần đây mới bứt dây động rừng, chúng ta
cần phải yên tĩnh một thời gian ngắn. Nếu muốn tham gia bang đấu, không
bằng chơi một trận lớn."
"Chơi lớn? Chơi làm sao?"
Thiên Trinh lạnh lùng cười, trong mắt lộ ra một tia tàn nhẫn.
***
Mấy nốt nhạc đệm nho nhỏ này đều là quá khứ, ngày ngọt ngào vẫn chậm rãi tiến về phía trước.
Ma Kết với Cố Trạch tựa hồ lại khôi phục quan hệ bạn bè bình thường như
ngày xưa, gặp mặt thì chào hỏi, cười một chút rồi đi qua. Ma Kết cự
tuyệt thừa nhận, có lần còn giả bộ tức giận, làm Bạch Dương không dám
bàn luận về đề tài "Cưa hoàng tử trường học" này nữa.
Mỗi ngày Ma Kết cùng Thiên Yết đi vào giấc ngủ, rồi cùng nhau tỉnh lại.
Ban ngày đi học, giữa trưa cùng nam nhân ăn cơm hộp, buổi tối lại cùng nam nhân ngủ say.
Tựa như cặp vợ chồng tân hôn.
Phương diện dục vọng của Thiên Yết rất mãnh liệt, cho dù là một ngày trước đã
mạnh mẽ làm, sáng hôm sau vẫn thường thường cương, tùy tiện đặt ở giữa
hai chân cô, cô nhiều lần đều bị nhiệt độ của vật kia nóng đến bừng
tỉnh. Đương nhiên, Ma Kết muốn dậy sớm đến trường, mỗi ngày đều làm là
không có khả năng. Vì thế Thiên Yết thường tập trung vào tối thứ hai và
tối thứ năm, hai ngày một trận nhỏ, năm ngày một trận lớn. Vì săn sóc
người yêu, một tuần chỉ làm hai lần như thế, cho nên mỗi lần Thiên Yết
đều làm đến vô cùng kịch liệt, làm cho Ma Kết đối với thứ hai và thứ năm sinh ra bóng đen tâm lí. Vì tránh cho ngủ đến khi mặt trời lên cao,
Thiên Yết muốn tiến hành tính sự bình thường vừa về nhà liền túm Ma Kết
lên giường, làm xong hai lần sẽ tắm rửa, như vậy Ma Kết sẽ còn đủ thời
gian để nghỉ ngơi. Thế là mỗi lần đến thứ hai và thứ năm, Ma Kết đều
khẩn trương muốn chết, từ lúc lên xe nam nhân đã bắt đầu khẩn trương.
Nam nhân lại rất thích thứ hai và thứ năm, mỗi lần Ma Kết từ trên xe
bước xuống đều bị nam nhân trực tiếp bế lên phòng ngủ như là đề phòng cô chạy trốn, nhiều lần đều ở trên hành lang lầu hai đã bắt đầu kích hôn.
Tính sự như vậy, kỳ thật cũng coi như thường xuyên. Dấu hôn trên người Ma
Kết thường thường còn chưa nhạt đi đã bị cái mới đè lên, tiết thể dục
đối với cô cũng trở thành làm phức tạp. Tiết thể dục lại rất hợp với
tình hình mà chỉ có một ngày thứ tư, hơn nữa thể dục của lớp thực nghiệm hoàn toàn là thùng rỗng kêu to, mỗi lần đều là hoạt động tự do. Nhưng
là mùa xuân càng ngày càng gần mùa hè, thời tiết càng thêm nóng lên,
thường thường hoạt động một chút thì đã nóng đến muốn cởi áo khoác, lộ
ra ba lỗ, thế là dấu hôn trên cổ trước ngực sẽ thành vấn đề lớn. Có một
lần không cẩn thận bị một học sinh cùng lớp nhìn thấy, chỉ chỉ trước
ngực, hỏi: "Ma Kết, điểm đỏ này là cái gì vậy? Dị ứng sao?" Ma Kết cúi
đầu vừa thấy, hoảng hốt vội vã che đi, nói: "Đúng vậy.... Có chút dị ứng hải sản..." Trở về liền vừa – xấu hổ – lại vừa – tức giận nói với nam
nhân, sau này không cho hôn xương quai xanh, nam nhân lười biếng cười
cười, không hôn xương quai xanh thì cắn đùi trong của em, dù sao làn da
nơi đó non mịn lại mẫn cảm...
Tính sự đi qua, Thiên Yết gảy gảy
tóc mái Ma Kết. Sợi tóc bị mồ hôi dính ướt, mềm mại vắt lên trán."Này,
có phải em sắp thi giữa kì không?"
"Hmm"... Nam nhân hoàn toàn không chú ý đến việc học ở trường học sao? Đã bao lâu hắn không tới trường học?
"Thi xong là ngày mồng một tháng năm đúng không?"
"Ừm..."
"Ra ngoài du lịch với anh đi."
Bạn đang đọc truyện [Ma Kết- Thiên Yết] Tiểu Công Chúa Của Ác Ma được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở wWw.EbookFull.Net.