Chương 13: Phùng Dung Hoa Và Dương Tài Nhân
Sau bữa trưa, Tiểu Xuân vào báo với Châu Ái Liên có Phùng dung hoa đến. Vì
thế nên Châu Ái Liên đành phải ra ngoài tiếp Phùng dung hoa này.
“Tỳ thiếp gặp qua Thục tần nương nương.” Phùng dung hoa khom người nói.
Châu Ái Liên vội vã nâng nàng đứng lên nói: “Phùng tỷ tỷ hãy đứng lên, tỷ tỷ cứ gọi ta là Châu muội muội là được rồi.”
Phùng dung hoa khách khí nói: “ Thưa Thục tần nương nương, tỳ thiếp
không dám, trong cung không thể không có trật tự được. Tỳ thiếp chỉ có
nhân sâm được phụ thân của tỳ thiếp gửi vào cung cho tỳ thiếp. Nay tỳ
thiếp mạng phép xin dâng tặng Thục tần nương nương, mong rằng nương
nương không chê.”
Châu Ái Liên nói: “Đa tạ Phùng dung hoa.’’ Nói xong nàng xoay người nhìn Tiểu Xuân, Tiểu Xuân hiểu ý tiến lên nhận lễ vật rồi mang vào khố
phòng. Châu Ái Liên nói tiếp: Phùng dung hoa, hãy ngồi đi.” Đợi Phùng
dung hoa ngồi xong, nàng tiếp tục: “ Người đâu? Dâng trà.’’
Phùng dung hoa lại nói: “Tỳ thiếp đa tạ Thục Tần nương nương.”
Đợi cung nữ dâng trà lên xong, Châu Ái Liên nói: “Phùng dung hoa cho
người mang lễ vật đến Mai Hiên Các là được rồi cần gì phải đích thân đến nơi này của ta. Phùng dung hoa khách khí quá rồi.”
Phùng dung hoa đáp: “Tỳ thiếp cảm thấy cả ngày trong Bạch Mai Các cũng
chán nên đích thân đến Mai Hiên Các. Thứ nhất, cũng đích thân bái kiến
Thục tần nương nương, tiếp nữa là cũng muốn trò chuyện với nương nương.
Tỳ thiếp cũng nghe nói, Thục tần nương nương rất thích thêu, tài nghệ
thêu thùa của tỳ thiếp còn kém cũng xin nương nương có thể chỉ dạy
thêm.’’
Châu Ái Liên mỉm cười nói: “ Đúng vậy, có Phùng dung hoa đến trò chuyện
cùng ta, ta cũng bớt nhàm chán. Ta thì có tài nghệ thêu gì, chỉ biết một vài đường cơ bản cho nên ta không dám chỉ dạy Phùng dung hoa nhưng có
Phùng dung hoa thêu cùng ta, ta cũng cảm thấy vui hơn.”
Một khắc sau, Châu Ái Liên và Phùng dung hoa cùng với nô tỳ đi đến phong thêu. Vừa vào phòng, chỉ nhìn bức tranh đang thêu còn dang dở của Châu
Ái Liên, Phùng dung hoa liền ca ngợi: “Tài nghệ thêu của Thục tần nương
nương thật là tinh xảo, nếu so cùng nương nương tỳ thiếp không dám. Được thêu cùng với nương nương là hồng phúc của tỳ thiếp.”
Châu Ái Liên ngại ngùng đáp: “Phùng dung hoa quá khen rồi, ta thấy cũng
bình thường thôi. Phùng dung hoa đừng có khen ta nữa, cũng ngồi xuống
thêu đi.”
Sau đó gần một canh giờ, Phùng dung hoa mới cáo từ. Trước khi đi nàng ta còn nói: “Mỗi ngày tỳ thiếp đều sẽ đến Mai Hiên Các thêu cùng với Thục
tần nương nương, kính xin Thục tần nương nương không chê trách tỳ thiếp
làm phiền.”
Châu Ái Liên mỉm cười nói: “Ta sẽ không. Có Phùng dung hoa đến cùng trò chuyện, ta cũng cảm thấy vui hơn.”
“Tỳ thiếp xin phép được cáo lui.” Vừa nói Phùng dung hoa vừa khom người.
“Tiểu Xuân tiễn Phùng dung hoa.” Châu Ái Liên nhìn Tiểu Xuân nói.
Tiễn Phùng dung hoa đi rồi, Tiểu Xuân quay trở lại gặp Châu Ái Liên.
Tiểu Xuân bỉu môi nói: “Không biết Phùng dung hoa này hôm nay đến Mai
Hiên Các có ý gì? Lại còn theo nịnh nọt nương nương một cách trơ trẽn
như thế.”
“Hiện tại ta cũng không biết Phùng dung hoa đang nghĩ gì? Binh đến tướng ngăn.” Châu Ái Liên nói.
Ngày hôm nay, đúng là một ngày bận rộn của Châu Ái Liên, vừa tiễn Phùng
dung hoa xong, nàng nghe cung nữ báo có Hi Lan Các Ban Lan Cung Dương
tài nhân đến. Cho nên nàng lại phải đi ra tiếp Dương tài nhân.
“Tỳ thiếp gặp qua Thục tần nương nương.” Vừa nói Dương tài nhân vừa khom người.
Châu Ái Liên nói: “Dương tài nhân muội muội hãy đứng lên đi.”
“Hôm nay tỳ thiếp đến đây, một là tỳ thiếp muốn đa tạ Thục tần nương
nương đã giúp đỡ tỳ thiếp ở ngự hoa viên, hai là muốn chúc mừng nương
nương được tấn thăng ngũ phẩm. Tỳ thiếp có một miếng ngọc, kính xin
nương nương không chê.” Dương tài nhân lại nói.
“Đa tạ Dương tài nhân muội muội.” Nàng nói xong cho Tiểu Xuân nhận và mang vào trong.
“Dương tài nhân muội muội hãy ngồi đi.” Nàng lại nói tiếp: “Ban trà.”
Dương tài nhân đứng lên nói: “Tỳ thiếp tạ ơn Thục tần nương nương.”
Nàng nói: “Dương muội muội không cần khách sáo, cứ gọi bổn cung là tỷ tỷ”
“Dạ Thục tần tỷ tỷ.” Dương tài nhân nói.
“Chuyện lần trước Dương tài nhân muội muội cũng đừng buồn, Dương tài nhân muội muội vẫn còn trẻ, vẫn còn cơ hội.”
Dương tài nhân đáp: “Tỳ thiếp đa tạ Thục tần tỷ tỷ nhắc nhở. Tỳ thiếp đã hiểu.” Dừng một lát Dương tài nhân lại tiếp tục: “Tỳ thiếp hôm nay đến
Mai Hiên Các cũng có chuyện muốn nói với Thục tần tỷ tỷ.” Nói xong nàng
ta nhìn nhóm cung nhân của Mai Hiên Các.
Châu Ái Liên hiểu ý, nàng nói: “Có Tiểu Xuân hầu hạ ta là được rồi. Còn lại hãy lui ra hết đi.”
Đám người cung nhân còn lại của Mai Hiên Các tuân lệnh lui ra ngoài. Lúc này Châu ái Liên mới nói: “Có chuyện gì Dương tài nhân muội muội cứ
việc nói thẳng.”
Dương tài nhân đáp: “Thục tần tỷ tỷ, tỳ thiếp không ngại nói thẳng. Hiện nay trong hậu cung, có không biết bao nhiêu thế lực, Thục tần tỷ tỷ lại là người vừa được thăng cấp cho nên sẽ bị nữ nhân hậu cung chú ý nhiều
hơn. Tỳ thiếp tự nguyện trở thành cánh tay đắc lực của Thục tần tỷ tỷ,
không biết ý của Thục tần tỷ tỷ thế nào?”
Châu Ái Liên nghe Dương tài nhân nói xong, vội vàng đáp: “Ta xin đa tạ ý tốt của Dương tài nhân muội muội dành cho ta nhưng hiện tài ta chưa
cần.”
Dương tài nhân hơi ngạc nhiên, nói: “Tỳ thiếp còn có việc. Tỳ thiếp xin phép được phép cáo lui trước.”
Châu Ái Liên nói: “Tiểu Xuân thay ta tiễn Dương tài nhân muội muội.”
Sau khi tiễn Dương tài nhân ra về, Tiểu Xuân hỏi Châu Ái Liên: “Nương
nương, vì sao nương nương không chấp nhận lời đề nghị của Dương tài
nhân.”
Châu Ái Liên đáp: “Đúng là ta cũng cần đồng minh, nhưng trước mắt chuyện này chưa gấp. Tiếp nữa ta cũng không muốn tìm một đồng minh không có
đầu óc như Dương tài nhân này.”
Bạn đang đọc truyện Châu Ái Liên được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.