Chương 17: Vật Chứng
Trần phi vội vả đáp: “Hồi hoàng thượng, thần thiếp sở dĩ muốn nuôi mèo là vì thần thiếp thấy nhị công chúa thích mèo nên thần thiếp mới nuôi mèo để
cho nhị công chúa vui vẻ.”
Tô Huệ phi cười châm chọc nói: “Trần phi muội muội, không biết là nhị
công chúa thích nuôi mèo hay là Trần phi muội muội thích nuôi mèo. Trần
phi muội muội có muốn dùng bọn chúng vào mục đích nào khác không thì
không ai biết được.”
Trần phi không trả lời Tô Huệ phi mà nàng ta hướng hoàng thượng giải
thích: “Hoàng thượng, tuy thần thiếp có nuôi mèo nhưng thần thiếp chỉ
chọn nuôi một con. Chuyện xảy ra ngày hôm nay, hoàng thượng biết là mèo
xuất hiện với số lượng lớn. Vả lại mèo mà thần thiếp nuôi vẫn còn ở Lưu
Ly Cung, thần thiếp cây ngay không sợ chết đứng, thần thiếp có thể cho
người mang đến để hoàng thượng kiểm tra.”
Trong lúc sự việc còn đang căng thẳng, hoàng thượng đang dự định tra hỏi Trần phi thì Hồ công công tiến vào bẩm báo: “Bẩm hoàng thượng, nô tài
phát hiện, nơi xảy ra trận kinh hoảng vừa rồi xuất hiện những vật này.
Mời hoàng thượng xem qua.” Vừa nói Hồ công công vừa dâng những vật đang
giữ lên cho hoàng thượng.
Hoàng thượng lấy những vật Hồ công công dâng lên, xem qua một lượt hết
tất cả những vật này rồi sau đó đưa cho thái hậu xem, hoàng thượng nói:
“Mẫu hậu, người cũng xem thử những vật này đi.”
Sau khi xem xong, trên mặt thái hậu không biểu lộ bất cứ điều gì. Hoàng thượng lại tiếp tục: “Hoàng hậu cũng tới xem đi.”
Sau khi hoàng hậu xem xong, hoàng thượng hỏi: “Hoàng hậu nghĩ thế nào?”
Hoàng hậu đưa lên hạt chuỗi châu đáp: “Hồi hoàng thượng, những hạt chuỗi châu này là Nam Hải châu, được làm từ những viên ngọc trai Nam Hải, một trong ba loại ngọc trai quý hiếm, mỗi dây Nam Hải châu sẽ có tổng cộng
bốn mươi chín ngọc trai Nam Hải, Nam Hải châu này năm ngoái vừa mới tiến cống bảy dây. Hoàng thượng hiếu kính cho thái hậu nương nương một dây,
ban cho thần thiếp, Lê Quý phi muội muội, Tô Huệ phi muội muội, Đặng phi muội muội, Trần phi muội muội và Từ tu nghi muội muội mỗi người một
dây.”
Châu Ái Liên nhìn theo hướng hoàng hậu thấy nàng ta đưa lên những hạt
châu thấy những hạt ngọc trai, mỗi hạt ngọc trai không chỉ có một màu mà có tới bảy màu, màu trắng, màu hồng, màu vàng, màu lục, màu nâu, màu
tím và màu đen trông rất đẹp mắt nhưng trên bề mặt của những hạt ngọc
trai này đã xuất hiện những vết tích cho nên đã làm giảm bớt đi độ bóng
của chúng.
Hoàng hậu lại đưa lên tiếp một vật khác, nàng ta tiếp tục nói: “Còn đây
là một cái túi thơm, không biết của ai nhưng nhìn đường kim mũi chỉ thêu thì có thể biết được tay nghề người này rất giỏi. Từ trước đến nay,
thần thiếp chưa từng thấy qua đường thêu nào tinh xảo, đẹp mắt như thế
này.”
Châu Ái Liên nghe đến đây, nàng vội vàng nhìn về phía hoàng hậu, nàng
thấy một cái túi thơm trông rất giống với cách thêu của những bức thêu
trong phòng nàng. Nàng vội nghĩ: “Thì ra là như vậy. Một tháng này,
Phùng dung hoa thường xuyên lui tới Mai Hiên Các là chuẩn bị kế hoạch
như thế này.”
Từ tu nghi nhìn túi thơm nói: “Hoàng thượng, cái túi thơm kia có thể cho thần thiếp xem qua một chút được không?”
Hoàng thượng nghi ngờ nói với Hồ công công: “Đưa cho Từ tu nghi đi.”
Sau khi Từ tu nghi xem xong nói: “Hoàng thượng, đường thêu của túi thơm
này rất giống với túi thơm của Phùng dung hoa muội muội mà thần thiếp đã từng thấy. Hoàng thượng có thể cho gọi Phùng dung hoa muội muội đến để
tra xét.”
Sau khi Từ tu nghi nói xong nghi vấn của nàng ta thì mọi người trong
Diên Thọ cung đều kinh ngạc, không ngờ Phùng dung hoa này lại to gan lớn mật như thế, chỉ là một dung hoa nho nhỏ lại dám cả gan tính kế Quý phi nương nương cao cao tại thượng, không chỉ được hoàng thượng sủng ái
nhất hiện nay mà lại còn đang mang long duệ.
Sau khi nghe xong lời nói của Từ tu nghi, hoàng thượng tức giận ra lệnh: “Người đâu? Gọi Bạch Mai Các Phùng dung hoa đến đây cho trẫm. Hôm nay
trẫm quyết định phải tra rõ sự việc lần này.” Hoàng thượng ngừng một
chút, sau đó lại tiếp tục: “Còn nữa, cho người đến lục soát Lưu Ly Cung
và đến Trường Sinh Cung, Huệ Tâm Cung, Ban Lan Cung, Lưu Ly Cung và Mai
Cốt Cung mang Nam Hải châu đến đây cho trẫm.”
Châu Ái Liên thầm nghĩ: “Lần này là hoàng thượng đã thật sự tức giận
rồi, nhưng không biết là hoàng thượng đang tức giận thay cho Lê Quý phi
và thai nhi trong bụng của nàng ta hay là tức giận vì chính bản thân của mình bị thương, bị trúng mưu kế của nữ nhân hậu cung. Xem ra, lần này
bản thân phải hết sức thận trọng nếu không thì sẽ rơi vào kết cục của An tiệp dư lúc trước. Không có khi lại thê thảm hơn An tiệp dư rất nhiều.
Tội mưu hại hoàng tự thật sự rất nặng, sẽ phải tru di tam tộc. Không
biết Phùng dung hoa này có còn nghĩ ra kế gì nữa để hãm hại ta hay
không?”
Bạn đang đọc truyện Châu Ái Liên được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.