Chương 42
Tháng mười hai năm
Đoan Thuận thứ bảy, giằng co gần hai tháng, cuối cùng thì Đại Lương Quốc cũng bị đánh chiếm, trong tất cả những người diệt quốc đột nhiên từ
trong quân đội Hoắc quốc đi ra một người, chính là Tam hoàng tử Việt
Vương Minh Thừa Cảnh người mà ai cũng nghĩ đã chết thật lâu trước đây.
Minh Thừa Cảnh lấy ra một di chiếu nói Tiên hoàng để lại, bút tích phía
trên chính là chữ viết chính tự tay Tiên Hoàng viết, ngay sau đó là
thuận nước đẩy thuyền phế truất Minh Thừa Húc, Minh Thừa Cảnh chính thức kế vị, đưa Hoắc quốc vào bản đồ Đại Lương Quốc, biến nó trở thành nước
phụ thuộc Đại Lương quốc, đổi niên hiệu thành Cảnh Diệu năm thứ nhất.
Mà cùng lúc đó, di chiếu thứ hai cũng theo đó ra ánh sáng, Tiên hoàng
thế nhưng lại khiến Duệ vương phi Hoa Mộ Dao đã thủ tiết gả cho Việt
Vương, không, bây giờ chính là Hoàng thượng.
Di chiếu này vừa ban ra, thật sự làm cả nước xôn xao, ngay cả người của
Hoa phủ đều có chút không dám tin, Tiên hoàng thật sự quá tuỳ hứng, cho
dù nói thế nào Hoa Mộ Dao cũng được coi là đại tẩu của Minh Thừa Cảnh,
đường đường là Đại Lương Quốc, thế nhưng lại xảy ra chuyện huynh chết đệ kế, quả thực là làm trò cười cho người trong thiên hạ.
Dĩ nhiên nhất phái trong triều đình lên tiếng phản đối, nhưng dân chúng
bên ngoài triều đình lại không quan tâm những chuyện này, bọn họ không
có hứng thú đối với ai làm Hoàng đế ai làm Hoàng hậu, bọn họ chỉ quan
tâm đến cuộc sống của mình có thể bị ảnh hưởng hay không mà thôi, chỉ
cần để cho bọn họ không lo áo cơm không cần cả ngày đánh giặc là đủ rồi.
Nhưng có di chiếu của Tiên hoàng ở đây, Minh Thừa Cảnh lại một lòng cầu
hôn, nhiều âm thanh phản đối hơn nữa cũng không ngăn cản được quyết định của chuyện này.
Dĩ nhiên vấn đề chính là bản thân Hoa Mộ Dao, từ khi Hoa Mộ Dao vừa mới
bắt đầu nghe di chiếu kia, phản đối ngay trong đáy lòng, nhất là Thấm
Viện nữ nhi của nàng cũng đã bảy tám tuổi rồi, nếu nàng tái giá lần này, không biết sau lưng sẽ có bao nhiêu người nghị luận, nàng thì không
sao, nhưng sau này Thấm Viện ra cửa gặp người thế nào đây?
Nói cái gì Hoa Mộ Dao cũng không đồng ý, nàng cũng nhìn ra được mấy ngày nay Thấm Viện có chút không đúng lắm, nghĩ tới chắc cũng là do bên
ngoài nói bóng nói gió làm cho nàng bị ảnh hưởng.
Trước mắt chẳng qua chỉ là lời đồn đãi, làm cho nàng chịu áp lực lớn như vậy, nếu nàng thật sự trở thành Hoàng hậu, chỉ sợ Thấm Viện thật sự sẽ
chịu không nổi được.
Vì vậy, Hoa Mộ Dao từ chối một lần lại một lần, cho dù là Ninh thái hậu
triệu kiến, cũng từ chối, kiên quyết không chịu vào cung.
Cho đến một ngày sau đó mấy ngày, đột nhiên Thấm Viện nói muốn trò
chuyện với nàng, dĩ nhiên Hoa Mộ Dao rất vui lòng, nàng vẫn luôn muốn
nói chuyện với Thấm Viện, nhưng nàng ngại không biết nên nói những lời
này thế nào, thật sự làm rõ lời nói chỉ sợ làm cho chuyện trở nên phiền
toái hơn, nàng (TV) có thể chủ động nói chuyện với bản thân mình (HMD),
là không thể tốt hơn rồi.
Nhưng ai ngờ đứa nhỏ này thế nhưng mở miệng nói với nàng, đồng ý để cho
nàng gả cho Hoàng thượng, đây quả thực là làm cho nàng khó mà tin rồi.
"Thấm Viện ——" Sun520 – Diễn.Đàn.Lê.Quý.Đôn
Thấm Viện cười cười: "Mẫu thân, mấy năm nay con biết rõ mẫu thân làm rất nhiều vì Thấm Viện, phụ thân không có ở đây, mẫu thân thân một người
nuôi dưỡng Thấm Viện cho tới lớn khôn, Thấm Viện thật sự đặc biệt cảm tạ mẫu thân, Thấm Viện muốn cho mẫu thân cũng cùng với con cả đời, nhưng,
Thấm Viện không thể ích kỷ như vậy, mẫu thân, con biết rõ người cũng
muốn có người có thể dựa vào, con cũng không muốn một mình mẫu thân
chống đỡ tất cả chuyện tình, Hoàng thượng rất tốt."
Hoa Mộ Dao nhìn nữ nhi như trưởng thành trong một đêm, bên miệng có
nhiều lời muốn nói, nhưng không biết nên nói cái gì, chỉ biết nói: "Thấm Viện ——"
Thánh chỉ đã xuống, mặc dù Hoa Mộ Dao không muốn đi nữa, cho dù trong
tay nàng có Thiết cuốn đan thư Tiên hoàng ban thưởng, nhưng nàng lại
không thể không bận tâm đến người nhà.
Tháng chín năm Cảnh Diệu thứ nhất, chính thức cử hành lễ phong hậu,
trước đó Duệ Vương phi Hoa Mộ Dao, lấy thân phận một quả phụ trở thành
tân Hoàng hậu, hơn nữa quan trọng hơn là tong mắt vị tân hoàng này không thấy một bóng người trong hậu cung.
Trước đó Vương phi cùng tất cả động phòng thiếp thất trong Việt Vương
phủ đã được Hoàng thượng nghĩ cách xử lý xong sau khi truyền ra tin Việt Vương đã chết.
Mặc dù Hoa Mộ Dao vào cung, tuy nhiên nó cũng không có nghĩa nàng lại
thật sự phải làm một chuyện mà Hoàng hậu nên làm, cuộc hôn nhân này là
nàng bị ép buộc, lựa chọn im lặng, mỗi ngày tinh thần sa sút lười biếng, cũng không đi quản lý chuyện hậu cung, cũng không đi hầu hạ Minh Thừa
Cảnh, ngay cả Thấm Viện cũng được phong làm công chúa, có cung điện của
mình, nàng hoàn toàn trở lại cuộc sống cô nương của mình.
Minh Thừa Cảnh cũng không có ý định ép buộc ý nghĩ của nàng, nhưng mỗi
ngày sau khi hạ triều sẽ đến nơi của nàng ngồi một lát, sau khi ăn cơm
trưa rồi đi trở về, trong khoảng thời gian ngắn hai người chung đụng rất là hài hòa.
Nhưng hai người hài hoà, nhưng mấy đại thần tiền triều lại không có việc gì làm ầm ĩ lên.
Tháng ba năm Cảnh Diệu thứ hai, xuân về hoa nở mùa, Lễ Bộ Thượng Thư
thượng tấu thỉnh cầu Hoàng thượng tuyển tú để cho hậu cung phong phú
nhưng bị từ chối.
Sau liên tiếp mấy ngày, mỗi lần vào triều vị Thượng Thư Đại Nhân này sẽ
phải nói lên một lần, sau này, không chỉ có hắn, ngay tiếp theo tiền
triều là một số cựu thần cũng bắt đầu cậy già lên mặt.
Hoàng hậu đại hôn nửa năm vẫn chưa truyền ra tin vui, dĩ nhiên bọn họ
không biết xưa nay hai người Hoàng thượng và Hoàng hậu là phần ai nấy
ngủ, dĩ nhiên sẽ không truyền đến tin vui gì.
Nhưng, cái gọi là Hoàng tự chuyện mới là trọng yếu nhất, nếu Hoàng hậu
không có cách nào kéo dài huyết mạch Hoàng gia, chắc chắn sẽ tuyển tú
nữ, vì Hoàng gia khai chi tán diệp.
Minh Thừa Cảnh từ chối một lần lại một lần, sau khi trở lại hậu cung sắc mặt cũng có chút ảm đạm, ngay cả Hoa Mộ Dao cũng cảm thấy cảm xúc của
hắn hai ngày này có chút không đúng lắm, đoán rằng có lẽ

Bạn đang đọc truyện Hoa Thị Chiêu Nguyệt được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(chấm)Net.