Q.2 - Chương 3: Hương Diễm Vật Thực
Dịch: Phong Lưu Bang
Biên dịch: Đạo chích đê tiện
Khi tiến nhập vào thân thể của Đào hoa yêu quái, Tiểu Lục Tử cảm thấy
rất đắc ý, liền nghĩ đến Huyền Nữ Kinh tâm pháp. Khi gặp được một con
yêu nữ hấp dẫn như thế này thì tuyệt chẳng thể bỏ qua? Ta phải chơi đùa
thoải mái, phải trừng trị ả bằng mọi biện pháp, làm những việc xấu xa
đối với ả.
Tiểu Lục Tử bèn vận dụng Huyền Nữ Kinh tâm pháp, tức thì hấp thu được
một ít nguyên âm của ả. Trong nội thể của ả, âm nguyên như bị một sức
mạnh cường đại khóa lại, dẫu vận dụng bao nhiêu cách cũng không thể dẫn
xuất ra được, nhưng cũng làm ả mất đi một ít năng lượng. Tiểu Lục Tử rất cao hứng vì đã gặp được vài nữ nhân có rất nhiều năng lượng.
“Nữ yêu quả thật là nữ yêu, năng lượng rất nhiều, sức mạnh tuy có chút
kì quái nhưng cũng chẳng sao!” Tiểu Lục Tử tự thỏa mãn bản thân mình, cố gắng tăng tốc tâm pháp tà ác, nửa như mơn trớn nửa như hành hạ đối với
ả. Đột nhiên, nữ yêu dâm đãng lộ ra đôi mắt lạnh lẽo, tức thì khôi phục
lại sự mê hoặc kinh nhân, miệng nở nụ cười dịu dàng, cánh tay nhẹ nhàng
ôm lấy eo lưng của hắn, ả ngồi dậy, thân thể căng tròn diễm lệ áp sát
vào hắn, tiếp tục để hắn chiếm hữu mình, đồng thời cất lên tiếng rên rỉ
yêu mị quyến rũ lòng người.
“Đệ đệ tốt thật hung dữ, phải yêu thương tỉ tỉ thật nhiều nha!” Nữ yêu
rên lên một cách nặng nề, hơi thở ngan ngát hương thơm, đôi môi hồng ấm
áp, khẽ hôn một cái. Tiểu Lục Tử tự nhiên chẳng chống cự lại vì nghĩ
rằng để cho ả dùng lưỡi chiều chuộng mình, không ngờ rằng ánh mắt thấu
suốt của ả ánh lên màu tím yêu mị. Cái luồng ánh sáng tím ấy khẽ lướt
qua Tiểu Lục Tử xâm nhập vào tận cùng trong tâm trí Tiểu Lục Tử, làm cho thân thể y lập tức cứng lại, trông như bức tượng bằng gỗ tùy ý cho
người khác xử lý vậy.
“Ha ha ha, không thể nghĩ được ngươi cũng hiểu về phép song tu thái bổ
chi pháp, bổn Đào hoa tiên tử đích thực đã xem nhẹ ngươi! Trước tiên ta
muốn cùng ngươi thỏa mãn vài lần trước khi cho ngươi chết lần nữa, cũng
bởi vì vẻ anh tuấn của ngươi. Nhưng ngươi lại muốn cướp lấy âm nguyên
năng lượng của ta, ngươi chắc không thể ngờ rằng ta đã ra tay hạ thủ
ngươi trước.” Âm thanh của Đào hoa yêu nữ vang lên như một đợt sóng lớn
đánh thức tâm trí của Tiểu Lục Tử, hiện tai nhìn vào Đào hoa yêu nữ thấy từ người ả toát ra vẻ tà mị, thu hút tâm trí của hắn, xung quanh đã
hình thành rất nhiều tà khí.
“Ngươi, ngươi…. làm sao lại có thể nói ở trong ta và hiện hữu một cách
rõ ràng như vậy? Làm sao ngươi làm được như vậy?” Tiểu Lục Tử nói trong
sự kinh hoàng, con người đối với những sự việc vượt ngoài sự hiểu biết
của mình đều lộ vẻ sợ hãi, hắn cũng phải là ngoại lệ.
“Con người thật ngu xuẩn, chẳng lẽ không thể kết hợp linh hồn với thể
xác để nghe ư? Bổn tiên tử tu luyện vô thượng công pháp, có thể hấp thụ
linh hồn con người dễ dàng. Ta chỉ cần xâm nhập vào cơ thể ngươi, rồi
chiếm lấy sức mạnh linh hồn của ngươi, giờ ngươi đã hiểu rồi chứ?” Hắc
hắc hắc, tuy cắt lấy từng mảnh linh hồn sẽ rất đau đớn, nhưng tỷ tỷ sẽ
cẩn thận, sẽ để ngươi được chết trong khoái lạc!” Đào hoa yêu nữ cười
lớn một cách điên cuồng, rướn cao phong nhũ phì nhiêu và rung động,
nhưng Tiểu Lục Tử lúc này lại không còn tâm trạng nào để thưởng thức.
“Ngươi, ngươi… ta sẽ không để cho ngươi được toại nguyện, ta không tin
rằng ngươi sẽ lấy được linh hồn ra khỏi thân xác ta!” Tiểu Lục Tử run
giọng lạnh lùng nói, người khác nghe thấy nhất định sẽ hồn phi phách tán và có thể còn rất sợ hãi.
“Sau này người sẽ biết!” Đào hoa nói một tiếng, không chỉ khống chế hắn
mà còn nhanh chóng thám xét thân thể hắn, nhằm vào nơi ý thức thâm sâu
nhất. Một màn vân vụ giăng mắc khắp nơi, như tại trốn tiên cung vậy,
những chướng ngại xuất hiện khắp nơi. Đào Hoa giận dữ gắt lên “Không ngờ được rằng ngươi ở trong tâm thức lại bố trí được các chướng ngại. Ngươi cho rằng làm biến đổi như thế có thể gây khó khăn cho bổn tiên tử sao?! Hắc hắc, ta đã quyết là nhất định khiến ngươi phải nếm chịu cái chết
thống khổ nhất!”
Ả phẫn nộ triển khai một đạo diễm hỏa xen lẫn cả bạo băng nhằm khơi dậy
sức mạnh của quái thú cường hoành bá đạo xâm nhập công kích tiềm thức
của Tiểu Lục Tử. Đào Hoa cảm thấy vô cùng phiền toái với sự bài trí vô
cùng vô tận tại nơi đây làm ả rất khó khăn để vượt qua được, đôi lúc còn không xác định được phương hướng
Tiểu Lục Tử không thấy hình bóng ả đâu cả, chỉ có thể chạy loạn về phía
trước, từ trong tiềm thức bản thân, tất cả những cạm bẫy cùng chướng
ngại đối với gã đều vô hại. Thế nhưng gã không thể tìm ra được Đào Hoa
yêu, điiều đó khiến cho Tiểu Lục Tử kinh hoảng tột độ, không ngừng thét
lớn “Tiềm thức của ta, nhất thiết phải nghe theo sự điều khiển của ta,
ta tuyệt đối không để cho yêu quái ngươi sính cường đâu!”
Não bộ gã đột nhiên cảm thấy đau đớn như bị châm trích, giống như có cái gì đó từ trên thân thể gã bị bức thoát ra ngoài, hơn nữa đó lại là
những thứ tối quan trọng, dưới sự chi phối của ác ma liên tục vật lộn
tranh đấu, không muốn phải xa rời địa phương thân thuộc.
“Hắc hắc hắc, quả là một linh hồn mạnh mẽ, có thể có năng lực kháng cự
mười thành công lực của bổn tiên tử, thực là không hề đơn giản. Bất quá, linh hồn càng cường hãn thì ta lại càng hoan hỉ. Món ngon như thế này
quả thật là vô cùng bổ dưỡng. Hắc, ta không tin không thể lôi ra được
tầng linh hồn thứ nhất của ngươi!”
Con người có ba hồn bảy phách, ẩn tại nơi thâm sâu nhất trong cơ thể,
mỗi tầng mỗi lớp đều được bao bọc chặt chẽ. Bên ngoài ba tầng linh hồn
là bảy tầng linh phách. Trong con người điều tối trọng yếu là tinh, khí, thần tam nguyên tố, đều do ba hồn bảy phách biến hóa sinh ra. Ba hồn,
bảy phách tương hợp chính là thần lực, ba hồn bảy phách vận động tương
hỗ hình thành khí năng. Ba hồn bảy phách hàng ngày cung cấp nhục thể
năng lượng, tạo thành tinh nguyên.
Bởi vậy, Đào Hoa yêu quái tu luyện chính là bằng cách nuốt hồn phách,
pháp thuật tuy là tà ác, nhưng không nghi ngờ gì nữa đó chính là ma công cao cấp bậc nhất, có năng lực trực tiếp hấp thực tinh, khí, thần tam
nguyên tố của con người. Nếu như công lực cao cường, lại có khởi điểm tu luyện ở mức cao hơn thì hoàn toàn có khả năng trở thành thực vật cao
cấp, đạt tới ma thần cảnh giới.
Đáng tiếc là ả nguyên lai là Đào hoa cổ thụ bị ma khí xâm nhập, tu luyện hàng ngàn năm, chỉ có thể một phần đào thụ biến thành hình dạng người,
chính là thực vật hệ yêu quái, trong quần thể yêu tộc chỉ là loại có lực công kích nhỏ yếu nhất. Khởi điểm tu luyện thấp, nên không có cách gì
khiến ả gia tăng công lực nhanh chóng được, thậm chí công lực công kích
cũng không cao hơn con người, nên cần cùng người ta hợp thể giao hoan
nhằm xâm nhập thân thể đối phương, hòng đạt được mục đích là hấp thu
linh hồn đối phương.
Nếu là yêu quái công lực công kích cao cường, sau khi tiến nhập thân thể đối phương, có thể quyết định cắn xé tầng linh hồn ngoài cùng, đạt được khoái cảm trong việc hưởng thụ từng miếng lớn năng lượng đoạt được.
Nhưng Đào hoa yêu quái công lực không cao, cần phải lôi linh hồn đối
phương ra khỏi nhục thể, chỉ khi đó mới khiến linh hồn từ mạnh thành yếu để dễ dàng cắt vụt, nuốt gọn.
“A, ta sẽ không cho ngươi sính cường!” Tiểu Lục Tử đau đớn thét vang,
linh hồn nơi sâu thẳm thực đau đớn vô cùng, gã nhận thức được rằng tiềm
thức đang đảo lộn điên cuồng, tại nơi sâu thẳm của linh hồn đang diễn ra sự đấu tranh giằng xé quyết liệt. “Muốn ta chết ư, không có dễ dàng như vậy đâu!” Tâm thức Tiểu Lục tử lên tiếng.
“Ha ha, hôm nay nguơi chết chắc rồi, ngươi càng vùng vẫy mạnh thì đau
đớn càng nhiều. Nếu như đệ đệ thật sự bị tỷ tỷ ăn mất, thì không biết sẽ như thế nào nhỉ? Thật không thể tưởng, hiện tại lại phát sinh tình
huống này, ngay cả là Tiên đế thân lâm cũng không thể cứu ngươi được
đâu!” Đào Hoa tiếp tục tấn công Tiểu Lục Tử, hy vọng vào khả năng công
phá tâm lý phòng ngự của ả có thể khiến cho lực đề kháng của hắn tiêu
thất.
Nhiều lời ả còn chưa kịp nói thì đã nghe thấy một tiếng cười thanh tao
yếu ớt của nữ nhân, một khuôn mặt giống như bát nguyệt, tựa như quế hoa, cũng giống như một đóa mẫu đơn đang nở rộ. Nghe âm thanh này, có thể
khiến nhân tâm hay thần mê, thân ảnh của Huyền tử mơ hồ dần dần thành
hình, vũ mị vô biên xuất hiện trong linh hồn cùng với Đào Hoa.
“Lạc lạc lạc, ngươi chỉ là một yêu quái hệ thực vật nho nhỏ, dám xuất
khẩu cuồng ngôn, không cần đến Tiên đế thân lâm, chỉ cần có Bổn tiên tử
ta đây là được rồi” Huyền tử thân hình yêu diễm, thình lình toả ra tiên
khí rất mạnh, đó là màn thần quang bảy màu bao quanh nàng làm thân thể
phong mỹ mờ ảo.
“Ngươi, ngươi thực sự là ai?” lúc này Đào Hoa yêu có phần e sợ, không
thể nghĩ linh hồn thể của Tiểu Lục Tử có thể thoát ra ngoài, hơn nữa còn nhìn được rõ hình dáng bên ngoài của đối phương cũng giống như người
của tiên giới vậy. Từ thân thề nàng phát tán ra thần quang bảy màu,
chính là loại mà nàng ta e sợ nhất: “Ngươi làm gì ở đây?”
“Ha ha ha, đây là thân thể chủ nhân ta, cưòng đạo linh hồn của ngươi là
yêu quái có khả năng tiến nhập, tại sao ta lại không thể? Ngươi thật sự
là tiểu yêu quái can đảm đó, lại muốn bất ngờ chiếm lấy linh hồn của chủ nhân ta sao? Ngươi lại còn muốn hút kiệt linh hồn của chủ nhân ta?
Ngươi có biết chủ nhân ta là ai không?” Huyền tử dùng thất thải thần
quang, cố ý bức đến gần hòng chắn đường lui của Đào Hoa.
Không chỉ ánh sáng tiên khí của Huyền tử làm cho Đào Hoa yêu e sợ mà
nàng ta còn có thân hình tuyệt mỹ, vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành. Cũng vì vậy Đào Hoa yêu không nguyện ý đối mặt. vốn dĩ việc dụ hoặc chúng
sinh là bổn tính của Đào hoa yêu, sau khi nhìn thấy Huyền Tử, tự thấy
mình chỉ đáng là một khối đậu hủ hỏng
Tiểu Lục Tử nhìn Huyền Tử xuất hiện đột ngột trong tiềm thức của mình
liền rất cao hứng gọi liền, tựa hồ như thấy nàng có khả năng giết chết
Đào Hoa yêu vậy, bèn hét lên: “Huyền Tử, nàng làm sao tới được đây?” Ngữ khí vừa kinh ngạc vừa vui mừng.
Đào Hoa yêu nghe Tiểu Lục Tử tự tin và vui mừng hét lên thì đối với
Huyền Tử lại càng e sợ, từ từ hướng tới cửa tính đường rút lui, vừa tuỳ
tiện hỏi: “Này, ngươi nói thử xem thân phận thực sự của chủ nhân ngươi
là gì? Ta thật không có khả năng chiếm lấy linh hồn của anh ta sao?”
“Ha ha ha, chủ nhân của ta chính là tiên tôn chuyển thế, cho dù ngươi có thực lực của ma vương, cũng chẳng thể thương hại đến cọng lông của chủ
nhân ta.” Mặt Huyền Tử vô cùng sùng bái nhìn về hướng về Tiểu Lục Tử,
tiếp tục mê muội nói: “Chỉ là vì một bộ phận ý thức và lực lượng trọng
yếu của chủ nhân ta chưa đuợc thu hồi, nếu sức mạnh được hồi phục nguyên vẹn, thì Tiên đế dẫu có gặp chủ nhân ta cũng phải bỏ chạy mà thôi!”
“Ngươi, ngươi là đồ trâu ngốc!” Đào Hoa yêu đã thoái lui được nhiều bộ,
nhìn Huyền Tử đắc ý cười như điên, hỏi: “Thực lực của ngươi như thế nào? Sao lại có thể xuất ra thất thải thần quang hộ thể được? Hiện tại đường vào tiên giới đều bị bịt kín rồi phải không? Vì sao ngươi lại có thể ẩn náu ở tinh cầu này vậy?”
Huyền Tử mỉm cười nói: “Ngươi thật là ngu dại! Mỗi vị chuyển thế tiên
tôn đều có hai vị tiên nô bảo vệ. Ta tự nhiên là một tiên nô, nhưng cũng có một số vị tiên nô quá lười biếng, không chịu xuất hiện trước mặt
ngươi, nói rằng chỉ cần có một người thôi cũng đủ xé tan ngươi ra, nên
ta mới xuất hiện, ha ha, giờ ngươi còn muốn chạy, ta nghe nói mùi vị
linh hồn rất ngon, ta cũng muốn thưởng thức xem sao.”
“Ngưoi là tiên nô của tiên tôn à? Ngươi có thực lực của đại la kim tiên
sao? Người tu tiên là những người thích ăn linh hồn à?” Đào Hoa thấy
Huyền Tử nhìn mình bằng ánh mắt tham lam, đột nhiên nổi e sợ bùng lên,
sợ hãi vô cùng, lời nói bắt đầu run rẫy.
Tiểu Lục Tử không biết vì sao Huyền Tử trong câu chuyện lại lừa dối Đào
Hoa yêu. Nhưng chàng biết Huyền Tử làm thế ắt có đạo lý, nhưng không rõ
mục đích, vì vậy cũng phối hợp mà nói: “Đương nhiên, ta thường nghe bọn
họ đàm luận về mùi vị linh hồn, sau này sức mạnh ta khôi phục, phải ra
ngoài tìm rất nhiều yêu quái để ăn. Ôi … bọn chúng cũng gây nhiều tác
hại. sau này khi ta bị gọi về thiên giới, bọn họ vì sợ ta gặp phiền
phức, ăn linh thú chi hồn do nhiều tiên nhân cho.”
“Chủ nhân, không cần phải làm vậy, chủ nhân đừng chế nhạo nô tài!” Huyền Tử di động thân thể, trông như đã làm sai việc gì, nét mặt cử chỉ giống như là một con chó nhỏ tinh nghịch bị chủ nhân lấy mất cục xương vậy.
Lúc này, Đào Hoa yêu nữ đã tin tưởng vào những lời đối thoại trên, thần
thái tỏ vẻ đã bị thuyết phục mạnh mẽ. Đào Hoa yêu cười buồn bã, biết
rằng mình đã không còn cơ hội, nhanh chóng chuyển thân bỏ đi.
“A? Ta không còn cách nào nữa…?” Đào Hoa yêu đột nhiên hét lên kinh
hoàng, nói giữa chừng đột nhiên gián đoạn, trong tâm trí Tiểu Lục Tử đã
hoàn toàn biến mất.
Huyền Tử nhìn Đào Hoa yêu bị lừa, tự bản thân mình cũng cảm thấy không
khá hơn, cực kỳ hư nhược, hướng về phía Tiểu Lục Tử tố khổ : ”Ái da,
thật mệt quá, đúng là hệ yêu quái thực vật ngu ngốc, bị chúng ta dụng
hoả phiến đánh lừa được, nếu không nó thực sự phòng thủ, chắc không có
biện pháp nào, chủ tử đã lấy đi nửa mạng của nô gia rồi, trên thân y có
một năng lượng linh hồn cường đại, bởi vì nô gia đã sử dụng năng lượng
tại thông đạo không gian!”
Vốn sẵn khẩu khí khoa trương, Huyền Tử tiếp tục: ”Chủ nhân, nô gia theo
không gian trong Huyền Nữ kinh đi vào tâm thức cứu ngài, đã tốn rất
nhiều sức lực, ngài sau này phải thường xuyên trở lại không gian này bồi tiếp người ta đó. Nếu ngài không đến, nô gia chắc sẽ hồn phi phách tán, thần thức bị người mà huỷ diệt mất thôi!”
“Hư… nhưng.., nàng làm sao lại có thể tiến vào tâm thức của ta vậy? Là
theo cách của Đào hoa yêu này à?” Tiểu Lục Tử đột nhiên tự mình phát
giác năng lượng nhục thể ba động, hơn nữa thân thể Đào Hoa yêu dần dần
cứng lại, và lúc này phún xuất không ngừng âm nguyên thuần tuý, năng
lượng to lớn liền tập trung, Tiểu Lục Tử thu nhiếp tâm thần, vận khởi
công pháp Huyền Nữ kinh, thu lấy năng lượng mà Đào Hoa yêu phun xuất.
Huyền Tử tựa hồ minh bạch cảnh ngộ của hắn, không còn nói nhiều, đột
nhiên cười một tiếng đầy ẩn ý: ”Chủ nhân muốn biết tường tận, hãy quay
lại không gian Huyền Nữ kinh hỏi Huyền Tử nhé! Hơn nữa, chủ nhân hiện
tại…. chắc sẽ nhìn thấy…. xác giả!”
Nói xong, thân ảnh nàng liền hướng về phía Đào Hoa yêu dần tiêu thất,
mục quang khẽ động, Huyền Tử đã tiêu thất trong tâm thức của Tiểu Lục
Tử.
“Xác giả?” Tiểu Lục Tử choáng váng, lời của Huyền Tử thật quá ác độc,
quá ti bỉ, mình thực sự lại cùng xác giả sao? Gã cũng không thể tưởng
nổi cỗ thây giả cứng rắn khủng bố này tên gọi là gì!
Gã mở to cặp mắt, gạt thân thể thảm bạch đã trở nên băng lãnh của Đào
hoa yêu ra, phát hiện có một chút cứng đơ, nhưng vẫn dính liền không rời khỏi thân thể hắn. Tiểu Lục Tử phải dụng tới sức mạnh cửu trâu nhị hổ,
cũng chỉ nhìn được gương mặt ả, nhãn tình của ả tựa như đang liếc nhìn
hắn, tựa hồ trước khi chết vẫn có chút không cam tâm.
“Đáng chết, ta làm thế nào có thể li khai thân thể ả? Trời ạ, liệu đúng
như Huyền Tử nói, ta đang ở trong xác giả sao? Nhưng ta…” Tiểu Lục Tử
tựa như nhìn thấy ma vậy, Đào Hoa yêu thân thể dần dần hóa lạnh, thành
cái xác cứng đờ. Tuy nhiên trong thân thể ảấyhau khi đạt được sự sảng
khoái tột cùng, thình lình được nghe lời của Huyền Tử nói, hắn phún xuất tràn đầy trên thân thể yêu quái.
Tiểu Lục Tử vừa khổ não vừa bi phẫn muốn tìm cách tách khỏi thân thể Đào Hoa yêu, đột nhiên cảm giác trong thân thể ả có một sự rung động, phải
chăng ả đang phục hồi lại? Điều tưởng tượng của Tiểu Lục Tử hiển nhiên
không thành hiện thực, gã nhìn thấy thân thể Đào Hoa yêu biến thành một
đóa đào hoa to lớn và tinh mĩ, chỉ là trong nhị hoa đào, có một thân xác thô trọc.
Tiểu Lục Tử ngây ngốc, hiểu rằng chỉ sau khi yêu quái chết hẳn, mới có thể biến ra nguyên hình.
Đột nhiên, sau lưng gã có tiếng dây cung bật lên, truy hồn tiễn của Đào Chi đang đến.
Bạn đang đọc truyện Huyền Nữ Kinh được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full . Net.