Chương 21: Khinh Ca Nhận Lỗi (3)
Thở dài một
tiếng nói:
“Nhị tỷ
đâu?”
Có lẽ thấy
ta đột nhiên đề cập đến Vân Lan, làm nàng có chút không thích ứng, nhưng mà rất
nhanh, nàng liền mở miệng:
“Nhị tỷ hôm
qua nhiễm phong hàn, hiện ở Vân Hiên Các tĩnh dưỡng.”
Nhiễm phong
hàn! Cho nên mới không có tới thăm ta sao? Không biết tại sao, nghe tin tức như
thế, không ngờ ta lại cảm thấy vui vẻ.
“Bát tỷ.”
Khinh Ca đột
nhiên thấp giọng kêu ta.
“Ừ?”
Ta hồi thần.
Nàng hít mũi một cái, cười hỏi:
“Khinh Ca
muốn biết, trong lòng Bát tỷ, vị công tư kia đến tột cùng thì có vị trí như thế
nào đây?”
Mặt của ta đỏ
lên. Nha đầu này! Ở phương diện này rõ ràng so với ta hoàn toàn quen thuộc, thấu
đáo, nàng thậm chí còn cùng Thanh Tư nói tới qua tâm tư của ta, vậy mà bây giờ
còn tới hỏi ta!
Khẽ đánh nhẹ lên
người nàng một cái, xoay người hướng vào phía trong, ôm chăn nói:
“Ta không biết!”
Khinh Ca bật cười
“khanh khách”, cũng cởi giày rồi nhảy lên giường cùng ta, nằm xuống bên cạnh
ta, thấp giọng nói:
“Bát tỷ, tỷ thật
sự rất may mắn, Khinh Ca thật ra rất hâm mộ tỷ.”
Ta chấn động, có
chút sợ hãi khi nàng nói ra lời ghen tỵ. Nàng lại nói:
“Muội thực sự rất
muốn ghen tỵ, nhưng mà Bát tỷ lại cứ tốt như vậy, khiến Khinh Ca ngay cả dũng
khí đi ghen tỵ cũng không có.”
“Khinh Ca. . . .
. .”
Nàng nghiêng mặt
nhìn ta cười:
“Bát tỷ, hắn đối
với tỷ có tốt không?”
Tốt không? Tất
nhiên rồi. . . . . . Ta gật đầu. Nàng lại hỏi:
“Bát tỷ, nói cho
muội nghe một chút về hắn đi, được không?”
Ở con ngươi nàng
sáng ngời chớp động, lộ ra ánh sáng nhu hòa lan tỏa tận trong đáy mắt. Ta hiểu
rõ, đó chính là xúc cảm mong đợi cùng chúc phúc. Vậy nên ta gật đầu.
Thật kỳ lạ! Ta
cùng với Giang Nam, quen biết cũng không quá nửa tháng, mà gặp mặt cùng lắm
cũng chỉ hai lần. Thế nhưng ta lại giống như có chuyện nói mãi không hết, thao
thao bất tuyệt. Khinh Ca mím môi cười, thỉnh thoảng đỏ mắt, đôi lúc lại gật đầu.
Nàng kéo kéo tay ta, kích động mở miệng:
“Đó thực sự là do
trời cao ban cho tỷ phải không, Bát tỷ?”
“Giang Nam,
Giang Nam. . . . . .”
Nàng lẩm bẩm.
Ta ngơ ngẩn, rất lâu, ta cũng
là mong như thế. Nếu không, một nam tử hoàn mỹ đến như vậy, sao lại đối tốt với
ta đến thế . . . . .
Giang Nam. Gió nổi
lên, Bồ Công Anh trong vườn bị cuốn tung lên, tung tăng bay múa. Thỉnh thoảng
có bông bay vào trong phòng ta, lâng lâng lưu luyến, thế nào cũng không chịu
rơi xuống. Ta tựa như lại nhìn thấy ‘anh vườn’, nhìn thấy hắn …
Khinh Ca ở lại
trong phòng ta đến rất khuya mới trở về. Lúc Thanh Tư tiến vào có chút không
vui, khi mở miệng nhất quyết không chịu buông tha người:
“Tiểu thư,
người hăng hái đến như vậy sao?”
Nha đầu
này, rõ ràng là đau lòng ta, rõ ràng là đang trách Khinh Ca không nên quấn lấy
ta nói chuyện lâu tới như vậy, nhưng lại cố ý muốn dùng giọng điệu như vậy mà
nói ra. Trong lòng thoáng động, ta cố ý đưa một tay lên nâng trán, cau mày nói:
“Thanh Tư,
ta thật là khó chịu.”
“Tiểu thư!”
Nàng vội
xông lại, khuôn mặt nhỏ nhắn bị ta làm cho sợ hãi tới mức trắng bệch, phờ phạc.
Trong lòng biết đùa giỡn như vậy có chút quá trớn rồi, ta chỉ ‘khanh khách’ cười.
“Tiểu thư!”
Quả nhiên!
Nàng tức giận đến mức sắc mặt tím lại, lông mày chau lên, vặn ở một chỗ, đôi
tay chống nạnh, có hơi tức giận nhìn ta,
“Tiểu thư,
như thế nào có thể đùa giỡn như thế chứ?”
Ta cười:
“Muội cũng
đã lừa ta mà lại còn trách cứ, ta chẳng qua chỉ đáp lại một chút thôi mà . . .
. . .”
Nhìn sắc mặt
giận dữ của nàng, bộ dạng vẫn như cũ, ta le lưỡi, thức thời mà không nói thêm
gì nữa. Rốt cuộc Thanh Tư cũng đều là bởi vì quan tâm ta mà thôi. Nhìn dáng vẻ
của ta, nàng rốt cuộc bất đắc dĩ thở dài, mở miệng nói:
“Nhưng mà
nhìn dáng vẻ tiểu thư như vậy, muội cũng yên tâm.”
Nàng tiến
lên, chợt cười thần bí,
“Người đoán
xem, hôm nay ai tới đây?”
Bạn đang đọc truyện Không Muốn Làm Quân Cờ Của Vương Gia: Khí Phi Tái Nan Cầu được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.