Chương 11: Gặp Mặt
Edit: Tiểu Lộc Hàm
Ở quảng trường phồn hoa nhất thành phố S cách đó không xa, dưới cành lá
rậm rạp của cây đại thụ thấp thoáng mấy tòa nhà kiểu cũ, ẩn giữa phố xá
đô thị bao quanh bởi rặng cây tạo ra sự yên tĩnh khó có được, Cảnh Tú
hội sở nằm gọn ngay trong đó.
Nơi này người tới đều không phải là đơn giản, xe taxi đều không thể vào
trong, chung quanh không có dân cư cũng không phải là chỗ tốt để dạo
phố, cho nên ngoại trừ những chiếc xe sang quý có lui tới thì thật đúng
là không một bóng người đi đường qua lại.
Nguyên Chấn Thiên đưa Tần Đại Trung đến cửa rồi đi đỗ xe, vậy nên khi
Tần Đại Trung quay đầu lại thì chỉ thấy được một người phụ nữ xinh đẹp
mặc quần trắng đang từ trên xe đi xuống, đi cùng xe còn có người vội
vàng từ bên kia bước lại muốn đem chiếc áo khoác đen khoác lên người cô, người phụ nữ đối với người đó cười cười, đem quần áo tùy ý đẩy ra rồi
thẳng bước đi về phía hắn.
Mấy năm nay không thấy, Cố Vân cũng vẫn là mái tóc ngắn nhanh nhẹn, ánh
đèn như sắc ngọc lưu ly ánhh lên trên người cô tạo nên sự huyền ảo làm
người ta cảm thấy chóng ngợp, đôi mắt cong sáng rực rỡ, cái mũi thẳng,
đôi môi hồng nhuận cuối cùng là nụ cười nhàn nhạt. Váy màu trắng dài đến gối, đường cắt may tinh tế, chính là một điểm thân thể đều không lộ ra, từ cổ đến đầu gôi đều không lộ một chút nào.
Tần Đại Trung nhướn nhướn mày, đi lên vài bước đến trước mặt cô, ngả
ngớn quan sát trên dưới một phen:"Đây là vị gia trưởng nào nhà cô lựa
chọn? Phòng sói phòng không đúng chỗ a, váy quá ngắn."
Cố Vân biết chỉ cần người này lộ ra một chút phản ứng láu cá này thì hắn tuyệt đối có thể không để yên cho cô, vội duỗi tay quàng qua cánh tay
hắn, khẽ kéo một chút nói:"Vào đi thôi, bên ngoài có chút lạnh."
Ở Cố gia, cô gái này là báu vật nâng niu trong lòng bàn tay, tình yêu
thương đó là từ trong xương tủy ngấm thuần trong mỗi lời nói hành động,
vừa nghe thấy vậy, hắn vội vàng cuống quít ôm lấy cô, miệng không ngừng
trách cứ:"Vậy cô còn không chịu khoác áo, trở về sinh bệnh đừng để cho
bọn họ tới tìm tôi nha." Đi nhanh mấy bước liền đem người vào trong cửa.
Theo phía sau Nguyên Chấn Thiên xa xa nhìn thấy Tần Đại Trung vừa nãy
còn một thân một mình hiện tại lại đang vô hạn ôn nhu ôm lấy một người
phụ nữ, trong lòng thầm khen thằng nhóc tử này động thủ đến nhanh, bên
ngoài lại có thể gặp được cô nàng xinh đẹp. Cũng không biết người lọt
vào mắt vị thiết kế quỷ sầu kia có dung mạo bất phàm hay là có nét gì
độc đáo, trong lòng tràn đầy tò mò vội tăng nhanh bước chấn đuổi đến.
"Chờ chút." Nguyên Chấn Thiên mắt thấy hai người họ vào thang máy, vội hô.
Nhân viên phục vụ dẫn đường nghe thấy tự nhiên sẽ giúp hắn giữ thang máy chờ, Nguyên Chấn Thiên không nhanh không chậm bước vào thang máy, ngẩng đầu lên nói:"Thằng nhóc này ..." Đợi đến khi hắn rốt cuộc nhìn rõ người trong thang máy thì câu phía sau thật sự nói không nên lời, cô gái này
không khỏi quá thoát tục đi.
Cố Vân tự nhiên biết hắn là ai, người bên cạnh Lâm Tiêu cô không phải
xem qua ảnh chụp thì cũng là thấy qua video, đây là huynh đệ lớn lên từ
bé với hắn vậy nên càng được quan tâm, yêu ai yêu cả đường đi, cô cũng
thật tự nhiên chào hỏi hắn:"Nguyên Chấn Thiên."
Đây là rất kỳ quái, Nguyên Chấn Thiên trong lòng thầm nghĩ, cô gái trước mắt không phải là đồ ăn của hắn, hắn khẳng định không cùng người ta
quen biết qua lúc nào. Nhưng đối phương hình như đối với hắn thực quen
biết, cô gái này rốt cuộc là từ nơi nào tới chứ? Hắn một chút ấn tượng
cũng không có.
Trong lòng kỳ quái, ngoài miệng vẫn đáp lời: "Ơ, cô gái quen biết tôi
sao? Không có khả năng a, có co gái xinh đẹp như vậy ở ngay trước mắt
tôi, tôi tuyệt đối không có khả năng không nhớ được nha." Vừa nói vừa
quan sát trên dưới, trên mặt biểu cảm rất không đứng đắn.
Cố Vân đến là còn chưa mở miệng, Tần Đại Trung đã nói: "Hãy tôn trọng
người ta một chút, không phải người anh có thể đắc tội nổi đâu." Tần Đại Trung nói câu nói này một điểm cũng không sai, bất quá khi nghe vào
trong tai Nguyên Chấn Thiên chính là điển hình của việc hộ hoa. Nếu
người ta để tâm cô gái, hắn cũng không phải không biết đúng mực, lập tức liền mờ ám quan sát hai người một chút, cười cười không nói thêm gì
nữa.
Bạn đang đọc truyện Yêu Em Đến Tận Thiên Đường được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.