Chương 36: Làm Một Con Rùa Đen Rút Đầu
Trong văn phòng làm việc, Hoắc Dật Nam cau mày và nhìn vào màn hình máy tính trước mặt anh với ánh sáng lạnh. Hai ngón tay với khớp nối rõ ràng nắm chặt và phát ra âm thanh.
Nghiêm túc, hắn cầm chiếc điện thoại trên bàn làm việc và gọi cho phòng kỹ thuật.
"Có vấn đề gì!"
"Chung quy, chủ tịch ... Máy tính của công ty đã được cấy ghép vi rút và phòng điều khiển đã mất kiểm soát ..." Người đứng đầu bộ phận kỹ thuật đã lau qua mồ hôi và run rẩy mình để đáp lại.
"Bất kể phương pháp bạn sử dụng, ngay lập tức loại bỏ những đoạn video này!"
Hắn gương mặt lạnh lùng, hết sức ẩn nhẫn, nhưng đáy lòng lửa giận vẫn như cũ thiêu đốt.
Người đặt video phải tìm ra. Hắn phải nhìn và xem người nào dám ở dưới hắn mắt gây song gió.
"Vâng, Hoắc tổng, chúng ta đang cắt đứt mạng công ty."
Bên điện thoại, bộ phận kỹ thuật chuyên môn chính ở dành thời gian, Hoắc Dật Nam như vậy một tiếng gầm, một căn phòng đầy tất cả mọi người sợ hãi tóc gáy dựng lên.
"Cho ngươi một phút, rút lui không hết video, với những ngươi người xéo ngay cho ta!"
Hoắc Dật Nam sắc rét lạnh, hắn biết rõ tiếng người đáng sợ, truyền bá tốc độ lan truyền cũng rất nhanh chóng, phải chấm dứt càng sớm càng tốt!
Bên kia không biết nói gì nữa, và Hoắc Dật Nam cúp máy.
Trong vòng một phút, tất cả các máy tính trong công ty đều có màu đen!
Khởi động lại tự động khởi động!
"Ba!" Hoắc Dật Nam đóng máy tính.
Hắn dựa lưng vào ghế và nhẹ nhàng vuốt ve lông mày.
Nguồn video mà hắn đã sớm phái cho người tiêu hủy.Làm thế nào có thể có một lỗ hổng như vậy? Ai thực sự lấy được?
Các nhân viên của công ty và hàng trăm miệng sẽ nhanh chóng lan truyền đến những người bên ngoài công ty.
Hắn không sợ danh tiếng của anh ấy bị tổn thương, nhưng hắn đang lo lắng về Doãn Thiên Vũ ...
Trong mắt của Hoắc Dật Nam, hắn cầm lên trên bàn làm việc điện thoại riêng và nhanh chóng quay số của cô.
Điện thoại reo lên và cuối cùng đã bị cắt đứt.
Trái tim của Hoắc Dật Nam ngày càng trở nên khó chịu, và lại một lần nữa gọi tới.
Tuy nhiên, nó vẫn bị cắt đứt.
Doãn Thiên Vũ không trả lời điện thoại!
"Tiên Dịch, Doãn Thiên Vũ ở đâu?"
"Trở về chủ tịch, nàng đã đưa cho ngài văn kiện , đi qua những phòng ban, rất nhiều người đang nói về cô ấy, và cô ấy không biết đi đâu ......"
Hoắc Dật Nam tức giận đem điện thoại ném đi, đáng chết, người phụ nữ này nghĩ gì?
Trên sân thượng, Doãn Thiên Vũ ngồi trên mép lan can và treo cả hai chân ra ngoài.
Cô nhìn bầu trời xám xịt ở xa, lắng nghe tiếng mơ màng từ đường phố bận rộn, và thổi bay theo gió, cô thở dài vô số hơi thở.
Cầm điện thoại trong tay, dứt khoát tắt tiếng.
Lúc này, cô không muốn nhìn thấy ai, cô chỉ muốn ngồi im lặng ở đây.
Sự tình không phải là vấn đề đã được giải quyết chưa, tại sao lại sẽ vén lên làn sóng? Doãn Thiên Vũ không thể hiểu tại sao cô lại như thế thăng trầm? Tịch thu hạnh phúc của cô, nhưng cũng để cô được hàng ngàn người chỉ ... ... Cô chỉ muốn sống yên tĩnh thôi, làm sao mà khó? Tại sao Đức Chúa Trời luôn luôn phải chống lại nàng?
Doãn Thiên Vũ thở dài nặng nề và đầu cậu bị kéo xuống.
Khi Hoắc Dật Nam lên sân thượng, anh thấy Doãn Thiên Vũ đang ngồi trên rìa của mái nhà và thân hình của anh ta đơn bạc và anh đang lảo đảo muốn gã.
"Nếu như cô muốn chết, quay trở lại để treo, Thượng Không không phụ trách nhiệm này!"
Vốn là Hoắc Dật Nam nhìn thấy cô một cái nhìn bộ muốn nhảy lầu, trái tim tôi lo lắng, tuy nhiên, lời nói đã trở thành nên lạnh lùng.
"Tôi không muốn chết." Doãn Thiên Vũ nói.
"Vậy thì cô còn không từ phía trên đi xuống!" Hắn hơi bực mình.
Doãn Thiên Vũ quay đầu nhìn lại và nhìn vào Hoắc Dật Nam Làm sao hắn có thể biết cô ấy ở đây?
Trong một khoảnh khắc, cô nhảy ra khỏi lan can.
Nhìn thấy Hoắc Dật Nam tâm run lên một cái.
"Tại sao không trả lời điện thoại?"
"Chắc chắn họ không trả lời điện thoại vì họ không muốn đi, này còn có cái gì nguyên nhân sao?" Doãn Thiên Vũ để tay trong túi, dựa trên hàng rào, lần này tâm trạng xấu của mình, ai chọc giận nàng hãy cùng ai sặc.
"Ồ, ngươi căn bản là đang trốn tránh."
"Khôngcó, ta không có!" Doãn Thiên Vũ chột dạ quay đầu ra.
"Không có? Vậy ngươi trốn ở chỗ này làm gì ? Giải sầu? Chạy mái nhà để hóng gió tây bắc?" Hoắc Dật Nam sắc bén lời nói trực tiếp đem nàng nói ra .
Doãn Thiên Vũ chết cắn môi và kìm nén đến mặt đỏ bừng.
"Bề ngoài nhìn không quan trọng, trên thực tế, ngươi chính là lo lắng các nàng đối với ngươi cái nhìn cùng giải thích, Ngươi sợ những lời châm chọc, trên cơ thể của ngươi, ngươi không thể chịu được, nhưng ngươi có thể không có cách nào khác, vì vậy chạy trốn ở đây, bởi vì ở đây không ai có thể buộc tội ngươi ... "
" Đủ rồi, ngươi đã biết, vậy ngươi tới đây làm gì? Giống như họ, tới cười ta sao? "Doãn Thiên Vũ không thể chịu nổi, mang theo tiếng khóc nức nở.
"Hừ, trốn ở đây liền có thể làm cho các nàng dừng lại đối với ngươi đánh giá?"
"......" Doãn Thiên Vũ nghẹn ngào, nếu cô biết cách làm, cô sẽ có thể tự tin cho những người kia đối với nàng chỉ chỉ chỏ chỏ mình, để họ im miệng lại!
Trên thực tế, video là có thật. Cô đã làm như vậy chuyện a ...
Trăm miệng cũng không thể bào chữa .
"Hoắc Dật Nam, ngươi cũng là một trong cuộc, ngươi nên chịu một nửa trách nhiệm với ta, tại sao cuối cùng người bị trừng phạt là ta ...... Ta đã cố gắng để quên đi tất cả, giả vờ mình không quan tâm, nhưng là ngươi không biết làm thế nào những tin đồn thật đáng sợ, khi ta nghe những âm thanh chói tai và dữ dội này, ta không thể ngốc đầu lên được. Ý tưởng duy nhất trong đầu ta là trốn chạy ... để thoát khỏi nơi này và cách xa họ ".
Doãn Thiên Vũ bật khóc và từ từ dựa vào lan can.
Tại sao cô phải chịu hậu quả của tất cả những điều này? Muốn suy nghĩ về điều đó nếu mọi người đều biết rằng người đàn ông không xuất hiện trong video là Hoắc Dật Nam. Liệu đó có phải là một khuôn mặt khác không?
Sợ rằng lại muốn nói,nàng đã cố gắng hết sức để dụ dỗ Hoắc Dật Nam một cách vô liêm sỉ.
Vì vậy, cho dù giải thích thế nào, người ngoài chỉ đơn giản là không tin rằng cô vô tội. Từ khi cô đến dự cuộc hẹn một mình, cô ấy bước vào vực thẳm.
Khi Hoắc Dật Nam nghe thấy điều này, hắn không thể không nhăn mặt, trông như Doãn Thiên Vũ, người đang khóc nức nở, trái tim hắn như bị vặn chặt như thế, thật là bực bội khó chịu.
Hắn đang định nói chuyện Doãn Thiên Vũ lại nói : .. "Video là sự thật, chúng ta vốn chính là bôi xấu đạo đức hẳn bị khiển trách. Nhưng Hoắc Dật Nam, ngươi có tiền, mọi người sợ ngươi, vì vậy có tội là ta.
Bất kể như thế nào vãn hồi , ta cũng là muốn xuống địa ngục.Ta không thanh bạch a .... "
Trong đám cưới, Hạ Triêu Tuấn đã xúc phạm đến cô, cô khẳng định rằng cô vô tội và sạch sẽ.
Nhưng hai ngày trước, sau khi cô bị Hoắc Dật Nam….. Sau khi,cô không biết liệu cô thực sự trả hết nợ không thanh bạch.
Trong lời này, Hoắc Dật Nam không chỉ bị mất bình tĩnh, mà còn cảm thấy như đang cháy như thế, đột nhiên hắn cảm thấy mình đã mắc phải sai lầm lớn.
Hắn bước nhanh người về phía trước và cởi bỏ áo khoác của mình và đặt nó lên cơ thể của Doãn Thiên Vũ, cánh tay dò được sau lưng cô và ôm cô vào vòng tay hắn.
"Đừng lo lắng về nó, sự tình giao cho ta." Hắn thì thầm trong tai cô.
Đây có lẽ là lần đầu tiên hắn nói nhẹ nhàng với Doãn Thiên Vũ.
Hoắc Dật Nam ngồi xuống đất, giữ Doãn Thiên Vũ trong tay và vỗ nhè nhẹ lưng, cô cứng ngắc sống lưng.
Doãn Thiên Vũ kinh ngạc, lớn tiếng khóc.
………………..
Trong phòng làm việc của tổng tài.
Sau khi Doãn Thiên Vũ ngủ, anh lẻn ra khỏi cửa.
Hắn gọi điện thoại cho Hạng Thiên.
"Tra cho ta!Đến tột cùng là ai làm!"
"Yên tâm Hoắc tổng, bên này đã bắt đầu cuộc điều tra, và chúng tôi đang theo dõi dữ liệu mạng và video, từng người cái một cuộc điều tra."
Hạng Thiên cẩn thận giao phó điều tra độ tiến triển của cuộc điều tra, nhưng may mắn thay hắn trước thời hạn đã nghĩ tới những thứ này, nếu không lời noí thật đúng là không tốt giao phó.
Nửa giờ sau,
"Đinh linh linh ..."
Hạng Thiên gọi điện thoại tới.
Đây là Hoắc Dật Nam hiệu quả thủ hạ hiệu suất làm việc!
"Thế nào?" Đôi mắt hẹp của Hoắc Dật Nam thu hẹp lại một chút.
"Kiểm tra, là quản lý dự án An Lâm."
An Lâm?
Hoắc Dật Nam tròng mắt đen đột nhiên bị siết chặt, người phụ nữ này, hắn nhớ.
Bởi vì đã tạo một tin đồn trong công ty, bị hắn cho sa thải. Nếu không phải nàng nhị bá tới cầu tình, đã sớm để cho nàng cút đi.
Người phụ nữ này không yên tĩnh trong một vài ngày,lại ở công ty làm ra sóng gió?
" Biết , vấn đề này không muốn lộ ra."
Cúp điện thoại, vẻ mặt của Hoắc Dật Nam đã trở lại bình thường.
... …………….
Mặt khác, An Lâm đang ngồi trong văn phòng với một cái nhìn sảng khoái, không biết ai gọi.
"Làm thế nào? Ta ra tay không có vấn đề, cái đó Doãn Thiên Vũ ta nhưng là nhẫn nàng rất lâu, là ở phía bên trong với chủ tịch làm thư ký!"
An Lâm thoải mái dựa vào ghế, nhướn mày, thanh tỉnh với cảm xúc.
"Ngươi cũng không nên khinh thường, nghe ý ngươi, chủ tịch của ngươi sẽ cố gắng bảo vệ cô ta, ngươi có thể ngàn vạn lần khong nên bi hắn nắm được cán!"
Điện thoại bên kia, là An Lâm tốt khuê mật, Tả Di
Nàng đang uống cà phê với một vài người bạn trong phòng cà phê, nàng nghe tin tức, nàng trong nhaý mắt tới tinh thần, đôi mắt tinh tế của nàng cười như một con hồ ly.
"Không thành vấn đề, ta làm việc an toàn, đừng nói, đợi một hồi nên người vừa tới."
An Lâm thận trọng nhìn lén cửa, vì sự an toàn, thời điểm quan trọng này hoặc chú ý đến một số là tốt.
Điện thoại bên kia, Tả Di lộ ra một nụ cười đắc ý, thật may An Lâm đồ ngu xuẩn, nếu không nàng không có cách nào để đối phó với Doãn Thiên Vũ .
"Mọi người đều vui vẻ ăn ngày hôm nay, tôi sẽ mơif khách!"
Tả Di lắc ly cà phê trong tay, đôi mắt có chút nheo lại.
Đối với nàng mà nói, không có gì so với thấy Doãn Thiên Vũ thương tâm khổ sở, điều đó khiến nàng hạnh phúc!
"Xem ra hôm nay Tả Di là gặp phải cái gì vui versuwj tình , phải không ...... là ngươi vị kia thần bí h tiên sinh hướng ngươi cầu hôn?"
"Ồ ...... Không tiết lộ bí mật!" Tả Di có vẻ lúng túng, và chẳng bao lâu trở lại bình thường.
Nàng một mực ở trước mặt bạn bè khen nói rằng Hạ Triêu Tuấn là bạn trai của nàng, bạn bè của nàng tin là thật, vì lợi ích trước mắt, rối rít hướng nàng lấy lòng.
Tả Di ngược lại vui vẻ chấp nhận.
Nghĩ đến Hạ Triêu Tuấn, nàng cầm điện thoại lên, đi ra một bên và bấm gọi hắn: "Triêu Tuấn ? buổi tối có rãnh không ? Chúng ta ăn cơm chung không"
"Buổi tối muốn họp . Ngày khác đi"
Tả Di uống một hớp cà phê che giấu tâm lý không hài lòng, nhưng nghe giọng nói mệt mỏi, phản ứng rất nhu thuận đáp lại : "Được, vậy ngươi bận rộn, chú ý đến thân thể"
Hạ Triêu Tuấn nhàn nhạt 'Ừ' âm thanh, cúp điện thoại.
Từ lần trước tách ra, cho tới bây giờ Tả Di cũng không nhìn thấy hắn, cho đến bây giờ, mỗi lần gọi cho hắn , hắn không tắt máy chính là đang bận, đi đến nhà để tìm hắn, càng là không có bóng người !.
Bạn đang đọc truyện Kiều Thê Có Chút Ngọt Convert được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.