Chương 28: Các Ngươi Không Thể Nào.
Chương 28: Các Ngươi Không Thể Nào.
Cứ việc Hoắc Dật Nam vô dụng bao lớn khí lực, nhìn như đem Doãn Thiên Vũ nhẹ nhàng hướng về bên người một bên, nhưng nàng cảm thấy mười phần kình lực, đột nhiên đánh cái lảo đảo, không kịp chuẩn bị đi đến phía trước vồ tới.
Nhưng mà đã bị Hoắc Dật Nam siết trong tay, Doãn Thiên Vũ ngã chổng vó đem nàng ôm lên.
Một luồng lạnh lẽo khí tức trong nháy mắt bao phủ Doãn Thiên Vũ, như tượng đông sáng sớm gió lạnh, sặc tiến vào nàng hô hấp.
Đây là tự tới Hoắc Dật Nam trên người hàn khí, trước sau như một làm cho người ta sợ hãi.
“Thiên Vũ ngươi gạt ta rất đúng không đúng?”
Hạ Tirều Tuấn đầu óc choáng váng, không tiếp thu được sự thật này.
“Ngươi là không phải có chuyện gì khó xử, ngươi có thể nói với ta…. Thiên Vũ, ngươi nói cho ta biết, ta giúp ngươi giải quyết”.
Nhìn như vậy Hạ Triều Tuấn, Doãn Thiên Vũ che miệng lại, than thở khóc lóc.
Hắn như là phát điên kích động, chỉ vào Hoắc Dật Nam , trong nháy mắt tia máu đỏ tràn ngập. “ Có phải hay không là hắn ép buộc? Ngươi căn bản cũng không đồng ý, là hắn lấy cái gì đồ vật uy hiếp ngươi có đúng hay không? Chỉ cần ngươi nói cho ta biết, ta lập tức gọi người lại đây giết chết hắn………”
“Không phải” Doanx Thiên Vũ khóc lóc lắc đầu, âm thanh nghẹn ngào “Không phải như thế…..”
Nàng đứng Hoắc Dật Nam bên cạnh, nhìn nàng cùng Hạ Triều Tuấn trong lúc đó cự ly, dù cho chỉ có xa mấy bước, còn có thể đi về không?
Hoắc Dật Nam trên vẻ mặt đều không có, môi mỏng kéo thẳng, khuôn mặt đường viền đặt biệt căng thẳng đột xuất, gắt gao thủ sẳn Doãn Thiên Vũ thủ đoạn.
Trên cổ tay lại như tay của người chết, không hề có một chút nhiệt độ nào, Doãn Thiên Vũ carm thấy hơi lạnh thấu xương nhảy lên tiến vào da thịt nàng, sau đó hào vào huyết dịch, từ đầu đến chân đêù là xót ruột lạnh.
“Đó là thế nào, ngươi nói! Lẽ nào ngươi thật sự cùng những người kia nói như thế, là….” Phía dưới, Hạ Triều Tuấn dùng suốt đời tu dưỡng mới không có nói ra, hắn khắc chế tức giận nhắm mắt lại.
Nghe xong hắn, Doãn Thiên Vũ long như đao cắt, nàng biết mình bị giới truyền thong nhiều lắm sao khó nghe!
Chỉ có bản than nàng biết, mình không phải là người như vậy, cũng sẽ không người tin tưởng nàng, coi như nàng giải thích, Hạ Triều Tuấn cũng sẽ không tin tưởng nàng.
Hạ phu nhân nàng còn ghi vào tâm, nợ Hạ gia một triệu, nếu như không trả nổi, Hạ gia căn bản sẽ không buông tha nàng.
Không chỉ có là nàng, người nhà cuả nàng cũng sẽ bị lien lụy.
Doãn Thiên Vũ cầm lên nắm đấm, móng tay đâm vào long bàn tay, nhìn Hạ Triều Tuấn nói: Hắn không có uy hiếp ta, là ta tự nguyện”.
Nói xong quay đầu, mất tập trung đến nhìn về phía Hoắc Dật Nam.
Há liệu Hoắc Dật Nam lãnh đạm con mắt đã ở nhìn nàng, đáy mắt xẹt qua một vệt kinh ngạc.
Nghe thế cái đáp án, Hạ Triều Tuấn mặt lập tức không màu sắc, cụt hứng phải dựa vào trên tường.
Nguyên lai nữ nhân này lại lừa mình………Không, từ đầu đến cuối nàng đều đang gạt mình, nàng vì Hạ gia tiền mới đi cùng hắn hiện tại leo lên tốt hơn Kim Chủ, cho nên mới ác tâm như vậy tàn nhẫn rời đi.
Nàng không chỉ có kiêu căng hơn rời đi, còn tỉ mỉ bày ra lễ cưới qúa trớn một màn, để toàn mọi người đều biết hắn đội nón xanh!
Lúc trước Hạ phu nhân chết sống không cho Doãn Thiên Vũ vào cửa, cho rằng Hạ Triều Tuấn bị nữ nhân làm choáng váng đầu óc, luôn mãi răn dạy nữ nhân này vì tiền cuả hắn, mới phí hết tâm tư gả vào Hạ gia. Hạ Triều Tuấn nhìn Doãn Thiên Vũ một lần cùng Hạ gia cùng các trưởng bôí làm lộn tung lên.
Hiện tại nàng rốt cuộc đã hiện nguyên hình, ác độc đê tiện nữ nhân. Là hắn mắt bị mù.
Hắn chính là cái bất hiếu đứa ngốc bị một nữ nhân như thế tỏ ra xoay quanh!
“Triều Tuấn………” Doãn Thiên Vũ thấy hắn thất thần , lơ lửng nước mắt khẽ gọi.
Hạ Triều Tuấn đột nhiên ngẩng đầu lên, “Doãn Thiên Vũ, ta thật sự hối hận vừa nãy đem ngươi cứu , ngươi nên bị những người đó đàn ông kia xx”.
Nghe vậy, Doãn Thiên Vũ cứng đờ, khó có thể tin Hạ Triều Tuấn sẽ nói ra những lời như vâỵ.
“Mau cùng tình nhân của ngươi cút đi, sau đó không muốn gặp lại sau, ta sợ nhìn thấy nguơi buồn nôn”.
Buồn nôn…..
Nàng để hắn buồn nôn rồi hả?
Doãn Thiên Vũ cứng ở tại chỗ, nước mắt giàn giụa, đã nói không ra lời.
………………………..
Đến cuối cùng, Doãn Thiên Vũ không biết mình là đi như thế nào, cũng không biết mình tại sao lên xe Hoắc Dật Nam, như thế nào đến Hoắc Dật Nam biệt thự của hắn.
Hoắc Dật Nam mệnh lệnh nàng đi rửa ráy, nàng nhưng không nhúc nhích đến ngồi ở trên giường, chỉ thấy cả người phát lạnh.
Thấy nàng hồn bay phách lạc dáng vẻ, Hoắc Dật Nam nhíu chặt mi tâm.
Hắn ác liệt đến gầm nhẹ, “ Doãn Thiên Vũ, ngươi làm dáng vẻ cho ai xem”.
Doãn Thiên Vũ ngẩng đầu nhìn về phía Hoắc Dật Nam, chú ý tới hắn đáy mắt xẹt qua nham hiểm, mang theo nghiêm trọng giọng lẩm bẩm: “Có phaỉ là ở trong mắt tất cả mọi người, chính là ta loại kia dơ bẩn, ai cũng có thể làm chồng, vì tiền không chừa thur đoạn nào?”
“………” Hoắc Dật Nam vẫn nhíu mày, mím môi chặt , trên mặt trước sau như một không lộ vẻ gì, chỉ có điều trong mắt nhiều hơn mấy phần phức tạp tâm tình.
“Chỉ có chính ta biết, ta không phaỉ các nàng trong miệng nói tới loại người như vậy, ta không có như vậy tiện nhân. Có thể các nàng nói tới lại không sai, hết thảy buồn nôn chuyện đều taị ta trên người đã xảy ra….. Nếu như có thể từ đầu trơr lại, ta tình nguyện mình ở đêm đó trên người thành thật chờ ở nhà, cũng không cần đi tham gia cái kia độc than tiệc , uống nhiều rượu như vậy.
Sau đó sự tình đã xảy ra là không thể ngăn cản, ở ta còn không phản ứng lại thời điểm, Hạ gia chỉ vào ta mũi để ta trả lại này một triệu… Tại sao phải là ta, lễ cưới phá hỷ, hạnh phúc không còn, tại sao ta còn bị những người kia đâm sau lưng đến chửi rủa nguyền rủa? Tại sao….. Môjt mực là ta…….?”
Nàng trắng đen rõ ràng trong đôi mắt dị thường chỗ trống, nước mắt từ laau khô cạn, không cos chút hồng hào bờ môi run râỷ, thấp giọng lẩm bẩm, như đang lầm bầm lầu bầu.
Hoắc Dật Nam không cho nàng bất kỳ đáp lại, trầm mặc đến ở bên người nàng ngồi xuống.
Hắn đem cả người lạnh của Doãn Thiên Vũ dắt tiến vào lồng ngực, ôn lạnh chỉ đi vào tóc nàng, một hồi không .
Doãn Thiên Vũ khi hắn trong lòng ngực run rẩy, bắm vào áo sơ mi của hắn cổ tay, nước mắt lại tràn ra ngoài, “Tại sao……..Nói cho ta biết, tại sao”.
“Lễ cưới thành một hồi trò khôi hài, tất cả mọi người đang nhìn chuyện cười của ta, bởi vậy ta thiếu nợ Hạ gia một triệu! Hà Ngọc Phượng đánh bạc thiếu nợ tiền, ta còn phải thay nàng gánh món nợ này……Ngươi nói cho ta biết, ta đến tột cùng laf thiếu nợ ai?”
Nhìn chằm chằm khàn cả giọng Doãn Thiên Vũ , Hoắc Dật Nam lông mày lỏng ra lại chặt, cuôí cùng là bắt đắc dĩ thở dài, ngón tay vẫn cho vào tóc của nàng, “Ta đáp ứng ngươi, này một triệu thay ngươi trả, ngươi không cần xen vào nữa rồi”.
“Cho nên? Nợ Hạ gia cùng nợ của ngươi có cái gì không giống nhau? Thậm chí, ngươi biết rõ ta còn không lên, cố ý dung các loại lấy cớ để uy hiêps ta thỏa mãn hết thảy yêu cầu”.
Hoắc dật nam một trận, chìm con mắt, “Ngươi đây là đang theo ta đưa khí? Này một triệu có còn muốn hay không muốn?”
“Lẽ nào ta không neen tức giận? ngươi dặn dò ta làm chuyện ta đều nỗ lực hoàn thành, ngươi còn có cái gì khong hài long? Dựa vào cái gì quấy nhiễu cuộc sống của ta!” Nàng khóc thở không ra hơi, trong long oan ức căn bản không chiếm được một điểm giảm bớt.
Người đàn ông này, vốn là một không cos tình cảm băng sơn.
Hoắc dật nam không có tiếp lời, đem Doãn thiên vũ thả xuống, đứng dậy đi lâý chén nước ấm đến, một tay vỗ nhẹ lưng của nàng một tay bưng cốc đặt ở nàng bên môi, “Uống nước”.
Động tác của hắn vô cùng mềm nhẹ, ánh mắt cùng trong giọng nói nhưng lộ ra không thể kháng cự mệnh lệnh cùng uy thế.
Doãn thiên vũ uống một hớp, cổ họng rốt cuộc không như vậy đau.
“Ngươi là bơir vì Hạ triều tuấn chyện như thế oán ta?”
Doãn thiên vũ cúi đầu cắn môi, không nói.
“Ngươi với hắn sớm nên kết thúc, ở trên ta chung ngày ấy, ngươi nên rõ rang, các ngươi không thể nào rồi”.
Đúng, từ ngày đó trở đi nàng cũng đã không sạch sẽ, nàng còn mặt mũi nào ddi tìm Hạ triều tuấn có thể đi tới lễ cưới bước đi kia đã không dễ dàng, bây giờ Hạ gia hận nàng tận xương, là không thể nào cho phép nàng loại nữ nhân này tiếp cận Hạ triều tuấn.
Ngoài ra còn có môjt nguyên nhân, Doãn thiên vũ tự mình không có ý thức được……
Ở hoắc dật nam bày mưu nghĩ kế bên trong, doãn thiên vũ từ lâu là của hắn vật trong túi.
Doãn Thiên vũ bị hoắc dật nam trong lời nói thương, trong long làm đến sợ, nổi giận nói: “Ta cùng hạ triều tuấn thế nào, chuyện không lien quan tới ngươi”.
Hai bên tình nguyện nhưng bỏ qua, cungx không phải chuyện thống khổ nhất, càng khiến người ta lòng như đao cắt, thì không cách nào ôm ấp người yêu của chính mình, còn muốn nhân xtâm đẩy hắn ra.
Bạn đang đọc truyện Kiều Thê Có Chút Ngọt Convert được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(dot)Net.