Chương 18: Cật Lực Nhẫn Nại

Chương 18: Cật Lực Nhẫn Nại.

“Được, ta xem qua sau khi giao lại cho ngươi trả lời chắc chắn”.

Cúp điện thoại đông thời, Hoắc Dật Nam mở ra Computer, trong thơ bắn ra một cái tin tức, click tiếp thu sau, báo giá đan, tỉ mỉ hiện ra trước mặt hắn.

Doãn Thiên Vũ ngừng tay bên trong công tác, lặng lẽ liếc mắt nhìn, chăm chú với Hoắc Dật Nam, nói thật, đối với người đàn ông này, nội tâm của nàng nơi sâu xa, là khâm phục hắn.

Tuổi tác của hắn có điều chừng ba mươi tuổi, toàn bộ thành thị, nhưng cơ hồ không có một người không biết tên hắn.

Từ hắn mười tám tuổi bắt đầu, vẫn đổi mới thương mại ghi chép, Thượng vô ích mặc dù là Hoắc thị một phần, nhưng là toàn bộ dựa vào hắn, mới có thể phát triển đến bây giờ như vậy.

“Đi đem phần này tập tin in ra, giao cho hạng mục tổng giám, nói cho hắn biết, cứ dựa theo cái này báo giá đến”.

Hoắc Dật Nam liếc mắt nhìn chếch đối diện Doãn Thiên Vũ, phát hiện nàng cũng đang đang nhìn hắn lúc, sửng sốt một chút, một giây đồng hồ sau, hắn nhanh chóng lấy lại tinh thần, đem trong máy tính tập tin, gửi đi đến trước mặt nàng trong máy vi tính.

“Tốt Hoắc tổng, ta lập tức đi làm”.

Doãn Thiên Vũ thành thục click tiếp nhận bưu kiện, đem tập tin phim âm bản đến lưu trong đĩa sau, nàng cầm lưu bản liền sải bước ra văn phòng.

Vừa nãy từ dưới lầu tới thời điểm, nàng nhớ rõ, máy in ngay ở dưới lầu, bày ra vị trí cách tổng giám văn phòng không xa.

Cửa thang máy mở ra thời điểm, Doãn Thiên Vũ nhưng do dự, nàng còn nhớ vài chục phút trước chuyện đã xảy ra, những câu nói kia, tại như vậy nhiều người phức tạp trong phòng làm việc, từ truoicws đến giờ truyền ra rất nhanh.

Đi ra thang máy, nàng nổ lực áp chế lại đáy lòng bất an, làm bộ như không có chuyện gì xảy ra dáng vẻ, kiên định nhanh chân đi về phía trước.

Đâm đầu đi tới công ty Tiểu Lưu, Doãn Thiên Vũ trong lòng có chút lúng túng, nhưng tận lực vẫn như cũ kéo kéo khóe miệng, quay về Tiểu Lưu, vung lên nụ cười nhạt.

“Doãn thư ký, có cái gì có thể giúp của sao?”

Tiểu Lưu con mắt híp híp, một giây sau, liền đi đi tới, nhìn như nhiệt tình, muốn trợ giúp nàng.

“Không cần, ta chỉ là lại đây đóng dấu một ít tập tin, ngươi đi giúp đi, chính ta có thể”.

Doãn Thiên Vũ lúng túng bỏ ra vẻ tươi cười, không lộ ra vẻ gì né tránh Tiểu Lưu đưa qua tới tay.

“Xin lỗi, ta hãy đi trước rồi”.

Doãn Thiên Vũ cười cợt, nói chuyện đồng thời, giơ ngón tay lên Liễu Chi phía trước cách đó không xa máy in phương hướng.

Nàng không phải người ngu, An Lâm ở phòng giải khát cửa nói những câu nói kia, lúc đó nàng không có để ý, hiện tại một lần nữa nhớ lại, vẫn là biết An Lâm có dụng ý khác.

Huống hồ, nàng tiền lương chỉ có phòng nhân sự tổng giám cùng An Lâm biết, đường đường phòng nhân sự tổng giám còn không đén mức đối với nàng làm những này, như vậy, còn dư lại cũng chỉ có An Lâm rồi.

Thấy Doãn Thiên Vũ khách khĩ như vậy, Tiểu Lưu cũng không tiện lại nói thêm gì nữa, lập tức nghiêng người sang, cho nàng nhường ra đường.

Nhìn thấy Doãn Thiên Vũ tao nhã khí chất bóng lưng, Tiểu Lưu tràn ngập ước ao lắc đàu một cái, vừa nãy sẽ làm như vậy, cũng chỉ bất quá là muốn tập hợp tham gia trò vui, ai bảo Doãn Thiên Vũ vừa vào công ty, liền scandal bay đầy trời đây.

Đứng máy in bên cạnh, Doãn Thiên Vũ chuyên tâm đóng dấu tập tin, dù sao, đây là Hoắc Dật Nam giao cho nàng phần thứ nhất công tác, tuy rằng đơn giản, nàng hay là muốn bảo đảm hoàn mỹ hoàn thành.

Dư quang bên trong, nàng mơ hồ cảm giác được, khu làm việc mấy người phụ chánh đang phẫn nộ tiến tới.

Một bên nhìn nàng, một bên còn không quên quay về nàng chỉ chỉ chỏ chỏ.

Vừa bắt đầu, Doãn Thiên Vũ cũng không có để ở trong lòng, lắc lắc đầu, nổ lực vung lên nụ cười nhạt, tận lực đem sự chú ý thu lại rồi.

“U, ta làm sao đột nhiên nghe thấy được một luồng mùi hôi thối đây, mói vừa rồi còn khỏe mạnh, thực sự là mất hứng!”

Mấy người phụ nhân đi tới khu làm việc chỗ ngoặt, lại đứng ở nơi đó bất động, một ngừi trong đó nữ nhân nghiêng híp Doãn Thiên Vũ một chút, bắt đầu âm dương quái khí nói rằng.

“Chính là chính là, ta cũng nghe thấy được, chỉ sợ là chung quanh đây đến rồi cái hồ ly tinh chứ? Ha ha!”

Một cái khác ăn mặc tinh xảo nữ nhân, ngay sau đó, không chút lưu tình nói, vừa nói, nàng còn giơ lên một cái tay, một mặt ghét bỏ bưng kín mũi.

“Đã có hồ ly tinh ở đây, chúng ta vẫn là chạy nhanh đi, đỡ phải bị nhiễm phải một thân mùi hôi thối”.

Một người phụ nữ khác nói xong, ở đây mấy người trong nháy mắt phình bụng cười to, tiện đà trước sau cười nói.

Lúc nãy, hết thảy tập tin đã toàn bộ in, Doãn Thien Vũ cầm lên sửa sang lại một hồi, dư quang bên trong, mấy người........kia nữ nhân vẫn chưa đi, nàng thoáng do dự một chút, vẫn là cầm lấy tập tin hướng về các nàng đi đến.

“U, đây không phải mới tới Doãn thư ký mà, thật là khóe a”.

Ăn mặc tinh xảo nữ nhân, một bên lớn tiếng nói qua, một bên ngồi dậy, chậm rãi đi tới Doãn ngay trước mặt, cười nói, chặn lại rồi đường đi của nàng.

“Ngươi mạnh khỏe, ta là Doãn Thiên Vũ”.

Doãn Thiên Vũ ở trước mặt nữ nhân đứng lại, dừng không tới một giây đồng hồ thời gian, nàng thong dong vung lên nụ cười nhạt, đưa tay ra đối với nữ nhân làm lên tự giới thiệu mình.

Nữ nhân sửng sốt một chút, một giây sau, nnagf không cam lòng yếu thế làm nổi lên khóe môi, lộ ra một vệt lộ ra nham hiểm mỉm cười.

“Doãn thư ký, nhìn ngươi leo lên nam nhân như thế có bản lĩnh , mọi người đồng sự một hồi, không bằng dạy dỗ chúng ta a!”

Nữ nhân vừa nói, một bên quay đầu, nhìn chung quanh một chút bên cạnh những nữ nhân trước mặt, tiện đà tràn ngập trào phúng khẽ cười thành tiếng.

Màu hổ phách hai con mắt trong nháy mắt nắm chặt, Doãn Thiên Vũ nhìn về phía nữ nhân trước mặt, trên mặt tuy rằng còn mang theo c ười, trong ánh mắt nhưng tản ra mấy phần nguy hiểm.

“Rất xin lỗi, ta không biết ngươi đang ở đây nói cái gì, có thời gian chúng ta lại nói tỉ mỉ”.

Doãn Thiên Vũ trừng trừng nhìn nữ nhân trước mặt, ánh mắt kiên nhẫn, ngữ khí không nhanh không chậm.

Nàng vừa nói, một bên thừa dịp nữ nhân không chú ý thời điểm, vòng qua nữ nhân, sải bước hướng về cửa thang máy đi đến.

“A, cái này Doãn thư ký, dám làm không dám chịu, cũng bất quá như vậy mà!”

Nhìn Doãn Thiên Vũ bóng lưng, nữ nhân hai tay giao nhau, vây quanh đặt ở trước người, một bộ không phục dáng dấp, đối với người phụ nữ bên cạnh nói qua.

Vừa nãy không cẩn thận để Doãn Thiên Vũ cho rời khỏi, đúng là àng sơ sẩy, ở đây sao nhiều người trước mặt, nàng dù sao cũng hơi lúng túng.

Cửa thang máy đóng một khắc đó, Doãn Thiên Vũ thẳng tắp phía au lưng mới rốt cục thanh tĩnh lạ, nàng thiếu một chút liền muốn không khống chế được chính mình.

Sau đó nhìn thấy người chung quanh một bộ chờ xem kịch vui dáng dấp, nàng khong thể làm gì khác hơn là cường trang, giả bộ trấn định, lời vừa ra đến khóe miệng, mạnh mẽ nuốt trở vào.

Nhìn trong thang máy phản xạ ra tới chính mình, Doãn Thiên Vũ lại cười.

Chí ít, cùng mấy ngày trước so với nàng, nàng bây giờ là hạnh phúc mà lại may mắn.

Trở lại tổng giám đốc văn phòng, Hoắc Dật Nam liếc mắt nhìn nàng đưa tới tập tin, dừng mấy giây, vừa nhìn về phía nàng, không khỏi thở dài.

“Ta không phải đã nói, cho ngươi trực tiếp đưa hạng mục tổng giám sao? Ngươi không cần nói cho ta, ngươi là đã quên”.

Hoắc Dật Nam nói chuyện đồng thời, ngẩng đầu nhìn thẳng trước mặt Doãn Thiên Vũ, trong đôi mắt mang theo mấy phần hỏi dò.

Doãn Thiên Vũ thoáng lúng túng mím chặt đôi môi, ánh mắt chạm tới Hoắc Dật Nam tầm mắt lúc, tim đập đột nhiên lọt vỗ một cái.

“Ta rất xin lỗi Hoắc tổng, chuyện này đúng là ta quên”.

Nàng biết, nàng nói như vậy, hắn nhất định sẽ còn hơn hồi nãy nữa phải tức giận, do dự một chút, nàng vẫn lựa chọn ăn ngay nói thật.

Hẹp dài con mắt chậm rãi nheo lại, Hoắc Dật Nam cau mày, về phía sau tựa ở ghế ngồi, vẻ mặt lành lạnh nhìn Doãn Thiên Vũ.

“Doãn Thiên Vũ, ta cho ngươi tới công ty đi làm, không phải là vì nghe ngươi nói xin lỗi!” Hoắc Dật Nam có chút tức đến nổ phổi.

Nữ nhân này là óc heo sao?

“Đây là một lần cuối cùng!”

Hoắc Dật Nam trừng trừng nhìn nàng nói, nói xong, hắn liền thu hồi ánh mắt, một lần nữa đem sự chú ý vùi đầu vào công tác ở trong.

Thấy thế, Doãn Thiên Vũ không khỏi cảm thấy một ít lúng túng, nàng đứng ở trước mặt hắn, trong lúc nhất thời cũng không biết nên làm những gì.

Nàng do dự, có muốn hay không ta sẽ đi ngay bây giờ đem tập tin đưa cho hạng mục tổng giám.

“Có cái gì vấn đề?’

Nhìn mấy cái tập tin sau, Hoắc Dật Nam dư quang bên trong, nhưng chú ý tới Doãn Thiên Vũ còn đứng ở tại chỗ bất động.

Hắn ngẩng đầu lên, mực lông mày nhíu chặt!

..............................

 




Bạn đang đọc truyện Kiều Thê Có Chút Ngọt Convert được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.

Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở wWw.EbookFull.Net.