Chương 19: dẫn nàng đi ăn.
“Không có vấn đề gì, ta đây liền đi”.
Xuất thần Doãn Thiên Vũ bị tiếng nói của hắn dọa sợ, khóe miệng mạnh mẽ giật giật, vội vàng cầm lấy trước mặt hắn tập tin, sải bước ra văn phòng.
Nhớ tới bàn làm việc cảu nàng để lại ở Hoắc Dật Nam bên cạnh, nàng sẽ không tùy vào cảm thấy lòng buồn bực, chỉ sợ sau đó ở trong công ty, nàng muốn chuẩn bị một thảm len rồi.
Có Hoắc Dật Nam ở, chỉ sợ toàn bộ trong phòng làm việc nhiệt độ sẽ giảm xuống đến băng điểm.
Doãn Thiên Vũ đi rồi, Hoắc Dật Nam nắm dừng bút, cầm lấy điệnt hoại trên bàn làm việc, chuyển được nội tuyến.
Mấy giây, môi mỏng khẽ mở, trầm ngâm, “Xảy ra chuyện gì?”
Đối phương nói câu gì, chỉ thấy hắn không thích đến cau mày, ngữ khí tăng thêm, “ Ta hỏi Doãn Thiên Vũ chuyện!”
“Nếu có lần sau nữa, trực tiếp để mấy người kia cút đi!” Hoắc Dật Nam lập tức, giọng điệu lạnh lẽo âm trầm, “Nhớ kỹ, ai đánh lại Doãn Thiên Vũ chủ ý, cũng đừng nghĩ ở S thị tiếp tục chờ đợi!”
.............
Doãn Thiên Vũ đi tới hạng mục tổng giám cửa phòng làm việc, vừa nãy gặp phải người phụ nữ kia, vừa vặn từ bên trong đi ra, xem nữ nhân sắc mặt, hẳn là bị tổng giám khiển trách.
Nàng ngược lại cũng không thù dai, quay về người phụ nữ kia cười nhạt cười, đưa mắt nhìn nữ nhân rời đi.
“Ngươi không muốn quá đắc ý!”
Nữ nhân trừng Doãn Thiên Vũ một chút, tức đến nổ phổi bỏ lại một câu nói sau, đạp giày cao gót, nổi giận đùng đùng rời đi.
“Thùng thùng........”
Doãn Thiên Vũ giơ tay, ở trên cửa nhẹ nhàng gõ mấy lần.
“Đi vào”.
Rất nhanh, bên trong phòng làm việc liền truyền đến một tiếng nhẹ nhàng khoan khoái giọng đàn ông.
Trải qua trước lời đồn đãi chuyện nhảm, hiện tại lại muốn gặp khuôn mặt mới, mặc dù biết sẽ không có cái gì, Doãn Thiên Vũ còn chưa phải tùy vào tăng thêm bên trong thủ hạ chính khí lực, nắm chặc văn kiện trong tay.
“Tổng giám chào ngài, đây là Hoắc tổng để ta giao cho ngài tập tin, Hoắc tổng nói, còng Tô thị hợp tác, trực tiếp dựa theo trên văn kiện diện đến là được”.
Đạp lên vững vàng kiên định bước tiến, Doãn Thiên Vũ cầm tập tin, mặt mỉm cười tiêu sái đến hạng mục tổng giám trước mặt, nhanh chóng điều chỉnh tâm thái sau, chuẩn xác không sai sót truyền đạt Hoắc Dật Nam.
“Được, để ở chỗ này là được rồi, ngươi chính là Hoắc tổng mới thuê Doãn thư ký chứ? Ngươi mạnh khỏe, ta tên Hạng Thiên”.
Nói xong, Hạng Thiên duỗi ra một cái tay đến Doãn Thiên Vũ trước mặt, nhìn về phía nàng thời điểm, nét mặt biểu lộ ánh mặt trời giống như nụ cười ấm áp.
“Chào ngài, ta tên Doãn Thiên Vũ”.
Doãn Thiên Vũ ngẩn người, thoáng chần chờ một chút, vẫn là đem vươn tay ra đi, lễ phép cầm một hồi tay hắn.
Đã như thế, Doãn Thiên Vũ mới chăm chú nhìn nam nhân trước mặt, nhìn bề ngoài, cái này Hạng Thiên niên kỉ kỷ tựa hồ so với Hoắc Dật Nam hơi dài một ít.
Dáng dấp cũng dài đến không sai, nhìn qua, làm cho người ta một loại ấm áp nhẹ nhàng khoan khoái cảm giác.
“Tư liệu ấn không sai, chữ viết rất rõ ràng”.
Hạng Thiên sát có việc cầm lấy trước mặt tập tin, thật lòng lật xem vài tờ, tiện đà ngẩng đầu lên, mặt mỉm cười nói.
“Đa tạ ngài khích lệ, chỉ là, Hạng tổng, không có chuyện gì khác, ta đi về trước”.
Nói chuyện đồng thời, Doãn Thiên Vũ lạng lẽ liếc mắt một cái Hạng Thiên trên bàn thả đồng hồ, qua loa tính toán lại, nàng từ vừa nãy đi ra đã gần như có năm phút đồng hồ rồi.
Dựa theo thời gian này tiếp tục nữa, nàng chỉ sợ lại bị Hoắc Dật Nam phê bình.
“Tốt”.
Hạng Thiên nhìn Doãn Thiên Vũ, thuận thế tựa ở phía sau ghế ngồi, dừng một chút, tiện đà mỉm cười với gật đầu.
Doãn Thiên Vũ hơi lên trước khom người, quay về hắn cười cợt, tiện đà chạm đích mơ cửa, đi ra ngoài.
Nhìn Doãn Thiên Vũ bóng lưng, Hạng Thiên nụ cười trên mặt không khỏi trở nên càng sâu.
Không biết nguyên nhân gì, từ trong hội nghị nhìn thấy nàng đầu tiên nhìn bắt đầu, hắn liền cảm thấy, nữ nhân này trên người có một loại đặc biệt mị lực.
(haizzzzzz đào hoa tới rồi)
Chờ thang máy khoảng cách, Doãn Thiên Vũ giơ tay nhìn đồng hồ, một giây sau, nàng không khỏi trợn ta hai mắt.
Bây giờ lại đã là lúc tan việc, không trách, vừa nãy rời phòng làm việc thời điểm, nàng cảm giác được Hạng Thiên trong ánh mắt có một tia dị dạng, nguyên lai nguyên nhân ở đây.
Doãn Thiên Vũ lắc đầu đi vào thang máy.
Trở lại tổng giám văn phòng, Doãn Thiên Vũ không có lên tiếng, trực tiếp đi tới chính mình chỗ ngồi trước ngồi xuống, liếc mắt nhìn chính đang vùi đầu công tác Hoắc Dật Nam, tiện đà bắt đầu cẩn thận từng li từng tí một thu dọn đồ đạc.
Săp thu thập xong lúc, nàng nhưng cảm giác được trước mặt có thêm một vệt bóng đêm.
“Đây là ngươi công việc bây giờ, kết thúc lại ban xuống”.
Hoắc Dật Nam không biết lúc nào chạy tới trước mặt nang, cầm trong tay hai phần tư liệu, tùy ý bỏ vào trước mặt nàng.
Hắn vốn là không có dự định làm cho nàng tăng ca, nhưng mà nàng sắp tới liền một mình thu dọn đồ đạc.
Không biết tại sao, Doãn Thiên Vũ hành động như vậy, lập tức liền khơi dậy lửa giận của hắn.
“Tốt, Hoắc tổng”.
Doãn Thiên Vũ ngoài cười nhưng trong không cười đáp lời, phi thường tiêu chuẩn, thư ký nên có thái độ.
Trong lòng nhưng là đúng Hoắc Dật Nam nghiến răng nghiến lợi, nhìn như vậy đến, kế hoạch của nàng phải hủy bỏ rồi.
Nàng mới vừa rồi còn nghĩ, nghỉ làm rồi sau khi, đi trong thương trường chọn một cốc cà phê, mặc dù bồi thường không nổi đắt như vậy, chí ít cũng biểu thị một hồi tâm ý.
Quên đi, hôm nào đi.......
Doãn Thiên Vũ mở ra tập tin, cahwm chú liếc mắt trên nội dung, tiện đà nhanh chóng vùi đầu vào công tác ở trong, dựa theo tin tức phía trên, bắt đầu tiến hành đối chiếu.
Chuyên tâm làm một việc thời điểm, thời gian là trôi qua rất nhanh.
Đúng như dự đoán, Doãn Thiên Vũ trên tay hai phần tập tin toàn bộ xử lý xong lúc, nàng cũng không có cảm giác đặc biệt gì.
“A”.
Đưa tay ra mời lười eo, nàng chậm rãi liếc mắt nhìn trên màn hình điện thoại di động biểu hiện thời gian, không khỏi trợn to hai mắt, bất tri bất giác, dĩ nhiên đã qua hai giờ.
“Còn khí lực kêu to, xem ra vẫn chưa đói”.
Hoắc Dật Nam vốn là bản gương mặt, không biết ngẩng đầu nhìn hướng về nàng trong nháy mắt, đã bị nàng có chút buồn cười dáng vẻ, trêu đến nhận việc điểm bật cười.
“Có thể nghỉ làm rồi?” Đối mặt Hoắc Dật Nam chê cười, Doãn Thiên Vũ làm như không thấy, nàng chỉ muốn nhanh lên một chút trở lại,cách đây người đàn ông rất xa.
Hoắc Dật Nam không có trả lời ngay vấn đề của nàng, mãi đến tận ddem trước mặt tất cả moị thứ thu thaạp xong, hắn mới đứng dậy, nhìn về phía nàng.
“Tan tầm, đi với ta ăn cơm”.
Hoắc Dật Nam lời ít nói mà ý nhiều, một bên bước ra hai chân thon dài, vài bước đi tới trước mặt nàng.
Sâu thẳm hàn mâu từ trên xuôngs dưới nhìn chăm chú nàng.
“Hoắc tôngr, ta muốn về nhà............”
Không chờ nàng nói xong, Hoắc Dật Nam caàm lấy nàng để ơr một bên túi cầm tay, cũng không quay đâù lại nói: “Làm thư ký, đây là ngươi một trong công việc”.
Doãn Thiên Vũ nhìn Hoắc Dật Nam lành lạnh bóng lưng, trong lòng bất đắc dĩ lại không còn gì để nói, căn bổn không có cho nàng lý do cự tuyệt a.
“Ai, Hoắc tổng! Ngài chờ một chút.........”
Doãn Thiên Vũ theo Hoắc Dật Nam đến tư nhân chuyên dụng ga ra.
“Lên xe”.
Nàng theo bản năng kéo dài chỗ ngồi ở phia sau xe môn, há liệu một con khớp xương rõ ràng tay đột nhiên đem xe môn cho chặn lại rồi.
Doãn Thiên Vũ kinh hãi đến ngẩng đầu, đối đầu Hoắc Dật Nam thâm thúy con mắt.
“Ngồi phía trước”. Hoắc Dật Nam dài cửa xe chỗ ngồi cạnh tài xế, trầm giọng mệnh lệnh.
Nàng có thể không ngồi sao....... Doãn Thiên Vũ liếc nhìn nhìn Hoắc Dật Nam sắc mặt, thật giống không thể........
Nàng phiền muộn lên xe, Hoắc Dật Nam thanh âm trầm thấp lại truyền tới, “Đem dây an toàn buộc chặt”.
“Nha”.
Hoắc Dật Nam lái xe, mang theo Doãn Thiên Vũ đi thẳng tới một nhà hàng cay , hắn biết, nàng thích ăn cay.
Xe vững vàng dừng lại thời điểm, Doãn Thiên Vũ xuyên thấu qua cửa sổ của xe, mới nhìn đến trước mặt chính là một nhà ăn cay.
“Hoắc tổng, chúng ta là không phải đến nhầm địa phương? Ta nhớ tới ngài không ăn cay”.
Doãn Thiên Vũ nhìn về phía ngồi ở chỗ ngồi lái xe trên Hoắc Dật Nam, không nhịn được nghi hoặc hỏi.
Hắn buổi trưa làm cho nàng đi gọi món ăn thời điểm, rõ ràng khai báo không thêm cay, bây giờ lại đên một nhà hàng cay......
Người đàn ông này tâm tư, thật khiến người ta khó hiểu.
“Đừng nói nhảm, xuống xe”.
Hoắc Dật Nam liếc mắt một cái gương chiếu hậu, cởi dây an toàn, chân dài bước lại đi.
Vừa nãy có một trong nháy mắt, Doãn Thiên Vũ cúi đầu tháo dây an toàn, hòan toàn không có chú ý tới, Hoắc Daạt Nam nét mặt biểu lộ Thanh Phong Lãng Nguyệt cười ,chỉ là này nụ cười rất nhanh biến mất.
Hoắc Dật Nam thoáng quay đầu, dùng dư quang liếc mắt nhìn thân thể nghiêng phía sau ngốc xuống xe Doãn Thiên Vũ. Tiện đà một lần nữa bước ra hai chân thon dài, sãi bước đi đi vào.
Doãn Thiên Vũ đóng cửa lại, nhìn đã đi xa Hoắc Dật Nam, yên lặng oán thầm, chaan dài nam nhân không thể trêu chọc nổi a.......
Lúc này, Hoắc Dật Nam đột nhiên quay đầu, “Đi tới”.
Nàng rụt cổ một cái, mau mau đi theo.
......................................
Bạn đang đọc truyện Kiều Thê Có Chút Ngọt Convert được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(chấm)Net.