Chương 29: Làm cho nàng đi rồi.

Chương 29: Làm cho nàng đi rồi.

“Chạm”

Chén nước mạnh mẽ nện ở đầu giường trên bàn, tràn ra tới nước đổ một chỗ, còn vài giọt bay đến chỗ doãn thiên vũ trên mặt.

Nàng kinh hãi đến nhắm mắt lại, đột nhiên cảm thấy một lồng nguy hiểm tới gânf.

Đột nhiên mở mắt ra, Hoắc Dật nam một bên thô lỗ đến gỡ bỏ hắn cái này bị doãn thiên vũ véo nhăn nheo áo sơ mi, một bên cúi người hướng về nàng đè xuống.

Trên áo sơ mi viền vàng khuy áo trực tiếp mở, rơi trên mặt đất phát sinh lanh lảnh tiếng vang.

Doãn thiên vũ nge được âm thanh này, trong lòng nhuư bị đập một búa, đại não “on gong ong…..” khủng hoảng đến lắc thân thể lùi về sau.

Hoắc Dật Nam bóp lays cổ chân của nàng, trực tiếp đem nàng kéo trở lại.

“A” nàng sợ hãi đến rít gào.

Hoắc dật nam vẻ mặt lạnh lung, sẫm màu con mắt như kết một tầng dày đặc băng, dưới đáy phong tỏa một bên đốt hỏa.

Nàng chọc giận hắn.

“Triều Tuấn? trong miệng làm cho thân thiết. A, ta xem ngươi đến bây giờ còn đang nằm mơ không chịu tỉnh lại”. Hoắc dật nam lạnh lẽo chỉ mạnh mẽ bóp lấy cằm của nàng, đem nàng cả khuôn mặt gò má bấm đến cơ hồ biến dạng. “Buổi tồi ngày hôm nay như ngươi vậy miệng cungx là thấp hèn đến khóc lóc cầu xin ta”.

Doãn Thiên Vũ đồng tử, con ngươi đột nhiên co rút nhanh, phản chiếu Hoắc Dật Nam thịnh nộ dáng vẻ, lúc này ở trong mắt nàng, hắn chính là ác ma.

Buổi tối ngày hôm ấy, nàng gào khóc đến cầu xin hắn, khi hắn dưới than nhu tình như nước….

Nhưng là, đây chính là nàng ác mộng , làm cho nàng cảm thấy phi thường sỉ nhục.

“Hoắc Dật Nam, ngươi tại sao phải như vậy? ngươi thật sự rất đê tiện. Nói ta nhuư vậy vết thương ngươi cảm thấy vui sướng sao? Nhìn thâý ta thống khổ, ngươi liền vui vẻ? nếu như ngươi nghĩ hủy diệt ta, cũng không cần làm bộ hảo tâm, tới giúp ta a, ta đã…. Sống được đủ khó khăn”.

Doãn thiên vũ nước mắt như vỡ đê , đỏ mắt lên gắt gao theo dõi hắn.

Hoắc Dật Nam sống lưng cứng đờ. Nàng khóc…. Nàng vừa khóc rồi…

Nóng bỏng nước mắt lướt xuống đến tay hắn trên lưng, như khối than lửa tưạ như muôns đem làn da của hắn đốt xuyên.

“Ta cần gấp này một triệu, phi thường phi thường cần, bị bất đắc dĩ như ngươi mượn, ta với ngươi ký kết thỏa thuận, thậm chí trơ trẽn đến đáp ứng ngươi làm của…….” Doãn Thiên Vũ cuống họng ngạnh ngạnh “ Thế nhưng loại này người không nhận ra quan hệ, ngươi và ta đều rất rõ rang, đơn giản là theo nhu caàu mỗi bên, ở ngươi tịch mịch thời điểm cần một nguời tiêu khiển mà thôi, cũng không ràng buộc chúng ta đối phương cuộc sống riêng của mình. Ngươi cùng nữ nhân khác như thế nào, chuyện không liên quan đến ta, đồng dạng, ta cùng nam nhân khác…….”

“Không được! Hạ Triêù Tuấn, chính là không được”. Hoắc Dật Nam như chặt đinh chém sắt đến đánh gãy, trong lòng bởi vì nàng cùng kia “ Ngươi cùng nữ nhân khác như thế nào, chuyện không liên quan đến ta” phi thường không thoaỉ mái.

“Nếu như ngươi không muốn nhìn thấy Hạ gia ở trên thị trường biến mất, tốt nhất nên ngoan ngoãn nghe lời, với hắn đoạn tuyệt lui tới”.

Căn bản không cần Hoắc Dật Nam nhắc nhở, Doãn Thiên Vũ chính mình từ lâu rõ rang, nàng là không thể lại đi tìm Hạ Triêu Tuấn không có cái này mặt……. Hơn nữa Hạ Triều Tuấn đã nói cho nàng đi, không phải sao? .

Doãn Thiên Vũ cay đắng đến giật dưới khóe miệng, dừng ở lửa giận ngập trời Hoắc Dật Nam, nàng đột nhiên có một tia vui vẻ, khóe miệng độ cong chớp chớp càng to lớn hơn.

“Coi như không thấy mặt, trong lòng ta muốn ai, ngươi quản đến sao?”

Quả nhiên, chỉ thấy nam nhân khuôn mặt anh tuấn càng them khó coi!

Bỗng nhiên, hắn lộ ra tà ác cười, ngón tay vuốt lên nàng vị trí, “ Vậy ta liền để ngươi nơi này chỉ có thể với ta, vĩnh viễn, ghi lòng tạc dạ…..”

“Á…………..”.

Quần áo nát đến khó coi, khiến Thiên Vũ nhin không được run rẩy.

Hắn không biết mình vì sao lại tức giận như vậy, rõ ràng chỉ là một cái bò lên giường nữ nhân, giải quyết sinh lý nhu cầu tịch mịch giải trí đối tượng. hắn vừa bắt đầu chính là như vậy dự định, đối với nàng loại này không có công tác, muốn gả vào hào môn nữ nhân phi thường xem thường, có thể sau đó chậm rãi vô vị, hắn luôn có thể ở trên người nàng tìm tới cùng nữ nhân khác không đồng dạng như vậy thú vị.

Thế nhưng, hắn tuyệt đối không thể đối với nữ nhân như vậy động tâm. Đây là hắn sống như thế ba mươi năm, thấp nhất yêu cầu cùng nguyên tắc.

Vì lẽ đó tại sao lại phát hỏa lớn như vậy? Chính hắn cũng không hiểu.

Nhưng mà chính là ở nơi này trước mặt nữ nhân, hắn laị nhiều lần nổi giận, chuyện này căn banr là không phù hợp hắn nhiều năm tính cách , hiện tại hắn đã không khống chế được chính mình.

“Ngươi, ngươi nghĩ làm gì!Thả ra! Mau thả tar a”. Quần áo được hắn tay không xé nát, Thiên Vũ sắc mặt trắng bệch.

Hoắc Dật Nam cúi đầu khóa lại môi nàng, đem nàng hơi thở điều niêm phong ở cuống họng, ở trong miệng nàng càng quét ! Lạnh lẽo tay trượt xuống mềm maị nhỏ eo.

Doãn Thiên Vũ trên mỗi một cái thần kinh đều run rẩy.

Không muốn…..Không muốn…..

Tay và chân cùng nhau giãy dụa, dùng sức đẩy Hoắc Dật Nam ra.

Lập tức run cầm cập đến lăn xuống giường.

“Muốn chạy đi đâu? Doãn Thiên Vũ, ngươi cho rằng ngươi chạy thoát à”.

Hoắc Dật Nam chân dài trực tiếp đạp lên giường, nhanh chân từ giường một bên vượt qua một bên khác.

Cửa phòng là khóa trái, Doãn Thiên Vũ không chỗ nào có thể trốn.

Nàng bị bức ép đến bên trong góc, thân thể nhỏ bé co rúc ở đồng thời, sợ hãi đến nhìn Hoắc Dật Nam từng bước một hướng đi tới nàng.

“Không muốn, đừng tới đây……”

Hoắc Dật Nam chậm rãi đi tới trước mặt nàng, như satan địa ngục tới ở trên cao nhìn xuống nhìn nàng chăm chú.

“Ngươi yêu thích ở đây sao?”

Doãn Thiên Vũ khuôn mặt tan vỡ, khóc đến cành hoa run rẩy, liều mạng lăcs đầu, “Không, không, không muốn……”

“Vậy chúng ta liền ở đây bắt đầu đi”.

Hoắc Dật Nam tà mị khuôn mặt ở dưới ánh đèn lờ mờ có vẻ đặc biệt nguy hiểm đẹp đẽ, cúi người liền đưa nàng chống đỡ ở góc tường.

‘Đi ra!Cách ta xa một chút! Cút ngay a’. Doãn Thiên Vũ một đôi tay nhỏ khước từ hắn sờ vào lồng ngực hắn rõ ràng, hai chân loạn đạp, đá vào Hoắc Dật Nam trên người.

Hoắc Dật Nam mâu mầu chìm xuống, một tay bóp lấy hai chân của nàng, rút ra dây đeo cấp tốc trói lại.

‘Đây là ngươi chọc giận kết cục của ta’.

‘A………….’

Doãn Thiên Vũ đột nhiên trừng lớn hai mắt, xé rách giống như đau đớn truyền khắp toàn thân.

Như tỉnh lại trong đầu khắc sâu ký ức, thống khổ trong nháy mắt ở nàng trên khuôn mặt tái nhợt hiện ra. Nàng quá rõ ràng cơn đau này , đêm đó cũng giống như vậy……..

Nam nhân vô cùng hung ác, Doãn Thiên Vũ sỉ nhục phải đem bên mặt ở một bên, chết cắn xuống môi, nước mắt tùy ý hướng về khóe môi.

Ngày hôm nay tình cảnh này nàng sẽ không quên, nàng nhất định sẽ không quên.

Ngoài cửa sổ tiếng sấm cuồn cuộn hạt mưa rơi ngoài cửa sổ.

Đến sau nửa đê, trong phòng rốt cuộc an tĩnh.

Hoắc Dật Nam buông ra nàng.

Nhìn đã không một tiếng động Doãn Thiên Vũ, Hoắc Dật Nam nhíu nhíu mày.

Nàng vô lực đến nhìn rèm cửa sổ bị gió thổi bay, nước mắt khô cạn ở trên mặt, mờ mịt trong con ngươi đã không có tức giận, vẻ mặt thẫn thờ.

Hoắc Dật Nam trong lòng xẹt qua một tia đau lòng, ở nàng bên cạnh người nằm xuống, thấp giọng khẽ gọi, tiếng nói khàn khàn, ‘Đang nhìn cái gì ?’.

Ngoài cửa sổ gió thổi không có dừng , Doãn Thiên Vũ thu hồi ánh mắt, tĩnh mịch giống như con mắt nhìn chằm chằm Hoắc Dật Nam, ‘Xong việc sao ? Ta muốn này một triệu, trả thù lao đi’.

Nghe vậy, Hoăc Dật Nam tim đột nhiên vừa kéo, nhìn mặt không hề cảm xúc Doãn Thiên Vũ, cứng đờ một lúc lâu, một chữ cũng chưa nói, đứng dậy đi tới trước bàn đọc sách.

Hắn lấy ra sổ séc, sổ chi phiếu, cầm viết ký tên ở phía trên viết xuống một con số, sau đó kéo xuống, đi tới Doãn Thiên Vũ trước mặt.

Doãn Thiên Vũ ngồi xuống, tiếp nhận séc, chi phiếu, nhàn nhạt nhìn lướt qua một triệu không sai.

Nàng lại cúi thấp đầu, nhìn thấy chính mình áo quần rách rưới, khinh trào đến giật dưới khóe miệng, nắm lên Hoắc Dật Nam vứt trên mặt đất aó sơ mi khoác lên trên người mình.

Nàng buộc vào khuy áo, đầy mặt lạnh lùng, ‘Quần áo cho ta mượn mặc’.

Hoắc Dật Nam nhếch môi, tựa ghế ngồi xuống, đưa tay từ tủ đầu giường trong hộc tối lấy ra một điếu thuốc thuận lợi chăm lửa.

Doãn Thiên Vũ thấy hắn trầm mặc đến hút thuốc, trong lòng cười lạnh một tiếng, buộc chặt áo sơ mi, cũng là không nói câu nào, cũng không quay đầu lại mà đi.

 




Bạn đang đọc truyện Kiều Thê Có Chút Ngọt Convert được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.

Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.