Chương 26: Cung Linh (Linh Hồn Của Cây Cung)
Tật Phong Lữ Đoàn mở
hội nghị thường kỳ. Tôi có chút không yên lòng. Tôi muốn gặp Ám Ảnh quá. Không biết vì sao tôi lại thấy bất an kỳ lạ.
“Nhện ~ Nhện ~ Hồn về, hồn về!” – Đổi Trắng Thay Đen vung vẫy bàn tay trước mắt tôi.
Tôi phục hồi tinh thần, hỏi: – “Chuyện gì?”
“Còn hỏi chuyện gì? Không lẽ cô thất tình hả? Sao lại mất hồn mất vía thế
kia? Bọn tôi đang thảo luận lúc nào thì ly khai Yêu Hồ tộc.”
“Đã thu thập đủ độc dược rồi à?” – tôi hỏi Trộm Long Tráo Phụng, mấy chuyện này luôn là phần việc quản lý của anh ta.
“Ngân hàng cá nhân của tôi bây giờ toàn chứa độc dược thôi. Ngoại trừ một số
loại nhện cực độc mà chúng ta không dám rớ tới thì cơ hồ chúng ta đã thu thập tất cả các loại nhện độc rồi.”
“Mọi người luyện kỹ năng đến đâu rồi?”
“Bộ cô chưa bao giờ nhìn BXH à? Bọn tôi đều đã lên BXH của đạo tặc, hơn nữa đã lọt vào top 100 BXH thực lực. Thế nào, ngầu không?”
Tôi gật đầu: – “Còn khoáng thạch thì sao?”
“Trong hòm giữ đồ của em. Một số mua ở quầy hàng, một số do em đào được, một
số mua ở chỗ các thợ mỏ khác. Đã đầy một rương to.” – Tiểu Tặc ưỡn ngực
tự tin nói.
“Chị mang đi tinh luyện cái đã. Sau đó chúng ta tìm
tộc trưởng làm thủ tục ly khai.” – nghĩ tới sắp được ra ngoài, tôi tạm
thời quên đi phiền muộn trong lòng. Chúng tôi ngốc ở nơi này lâu quá
rồi, không biết thế giới bên ngoài đã biến thành hình dạng gì nữa.
Ai cũng hưng phấn. Cảm giác giống như chúng tôi đã ở rừng sâu núi thẳm tu
luyện cả trăm năm, hiện giờ ma công đại thành, biến hóa thành yêu quái,
rốt cuộc có thể xuống núi làm hại nhân gian… há há…
Khi 6 người
đổ đống khoáng thạch to như trái núi nhỏ trước mặt Đồng trưởng lão, cái
người trước giờ chưa từng lộ ra chút gợn sóng cảm xúc nào trên mặt như
ông ấy mà cũng phải tròn mắt kinh ngạc. Nhưng ngay lập tức nét mặt ông
ấy đổi sang vẻ hưng phấn khó nhịn.
“Haha… ta đã lâu không có toàn lực sử dụng Yêu Hồ chân hỏa rồi, hôm nay sẽ cho các ngươi đại khai nhãn giới.” – Đồng trưởng lão nói chuyện mà bộ râu cứ vểnh lên.
“Làm phiền ngài.” – cả bọn đồng thành nói.
Đồng trưởng lão gật đầu, xăn tay áo, lộ ra hai cánh tay rắn chắc. Đờ mờ… so
với Trộm Long Tráo Phụng còn cường tráng hơn. Có chỗ nào giống một ông
lão 60 tuổi hả?!
Đồng trưởng lão khẽ co nắm hai tay, trong không
trung liền xuất hiện một trái hỏa cầu cực to màu tím đỏ. Sau đó, xung
quanh hai bàn tay bắt đầu nổi lên một lớp màn khí tức màu tím mỏng. Khí
tức ấy bắn thẳng về phía trái hỏa cầu. Lúc này, trái hỏa cầu giống như
một trái bóng được bơm hơi, bắt đầu nở rộng ra. Khí tức vẫn không ngừng
rót vào hỏa cầu. Phạm vi 30m xung quanh đều có thể cảm nhận được sự
cường đại của khí tức kia.
Vật cực tất phản (cái gì đạt tới cực
hạn sẽ bật ngược). Tôi nhìn hỏa cầu không chút độ ấm kia, không hiểu sao trong đầu lại toát ra câu ngạn ngữ trên. Có khi nào đem nhiệt hỏa nâng
đến độ cao nhất thì sẽ khiến nó đột ngột đổi chiều, trở thành băng giá
hay không? Hay là nói, Yêu Hồ chân hỏa có chất chứa loại khí tức mâu
thuẫn kia hay không?
Sau khi hỏa cầu phình to đến 30m đường kính, Đồng trưởng lão không rót khí tức vào nữa. Ông vung tay áo, một trận
gió liền xuất hiện, cuốn phăng đám khoáng thạch đưa vào trung tâm của
hỏa cầu.
Phong hệ pháp thuật? Ông ấy là song hệ pháp sư? Quá không hợp thói thường đi à.
“Đồng trưởng lão, ông là song hệ pháp sư sao?” – tôi dùng ánh mắt nhìn biến thái mà nhìn ông ta.
“Đương nhiên không.” – Đồng trưởng lão lộ ra một tia mệt mỏi – “Ta vốn là
phong hệ pháp sư. Không phải ta đã nói với ngươi rồi à, bổn mạng Yêu Hồ
chân hỏa là bẩm sinh mà có. Cái này căn bản không cần tu luyện, chỉ cần
luyện tập kỹ xảo sử dụng là được. Nói cách khác, ngươi có thể cho rằng
toàn bộ thành viên của Yêu Hồ tộc đều là song hệ pháp sư. Bởi vì chúng
ta cơ bản không có hỏa hệ pháp sư.”
“Vậy… Hỏa trưởng lão không phải hỏa hệ pháp sư à? Nhưng tại sao lại gọi là Hỏa trưởng lão?” – tôi hiếu kỳ hỏi.
“Từ xưa tới nay, chưởng quản hình phòng của Yêu Hồ tộc đều được gọi là Hỏa
trưởng lão. Đó chẳng qua chỉ là một cái danh xưng. Tiểu tử kia đó à… hắn là thủy hệ pháp sư, chủ tu thủy hệ công kích, theo cách nói của các
ngươi là băng hệ pháp sư đó. Nhưng nói thật thì Yêu Hồ tộc bọn ta vẫn
thích dùng bổn mạng hỏa diễm hơn, bởi vì không cần phải đọc chú ngữ rườm rà, tùy thu tùy phát, với chúng ta mà nói thì các loại pháp thuật khác
chỉ là hàng phụ trợ.”
“Vậy thì vì sao mọi người đều mặc pháp bào
màu đỏ? Làm hại bọn tôi đều nghĩ các người là hỏa hệ pháp sư…” – tôi
bỗng nhiên có cảm giác bị người ta lừa cho một vố.
“Bởi vì màu đỏ rất đẹp nha.” – Đồng trưởng lão trả lời như đúng rồi.
Bịch ~ cả đám té xỉu. Yêu Hồ tộc đúng là đám người không biết nói lý lẽ. Mặc dù hiện giờ chúng tôi là một phần tử của Yêu Hồ tộc. Nhưng chúng tôi
tuyệt đối vĩnh viễn cũng không thừa nhận chúng tôi có quan hệ họ hàng gì với đám biến thái này.
Trước ánh mắt dại ra của 6 đứa, Đồng trưởng lão khống chế khối thiết cầu rơi xuống ngay trước mặt.
“Cái thứ này… chúng tôi làm sao vác đi cho được?” – Treo Đầu Dê Bán Thịt Chó nhìn trái thiết cầu còn muốn to béo hơn cả hắn, phiền muộn hỏi.
“Cắt nhỏ ra là được mà.” – Đồng trưởng lão nói nhẹ như chơi, giống như cắt
khối thép tinh khiết này đơn giản như cắt đậu hủ, thấy cả bọn trưng ra
ánh mắt u oán, Đồng trưởng lão quỷ dị cười lên – “Haiz da, các ngươi
thiệt tình… nếu cần nhờ ta cắt nhỏ ra thì cứ nói a. Các ngươi không nói
ta làm sao biết các ngươi có cần cắt nhỏ nó ra hay không. Chỉ cần các
ngươi nói một tiếng, ta thế nào lại cự tuyệt chứ…”
Ngũ tặc quay
đầu nhìn tôi, vừa nhìn tôi liền đọc hiểu ngay suy nghĩ của họ. Bọn họ
chính là muốn hỏi: – “Đồng trưởng lão đây là Đường Tăng chuyển thế hả?”
(nếu bạn nào có xem phim hài Nguyệt Quang Bảo Hợp của Châu Tinh Trì thì
sẽ biết nhân vật Đường Tăng trong tác phẩm nổi tiếng này là một người
nói nhiều kinh dị…haha… cho nên chỗ này là nét hài hước của tác phẩm
thôi.)
Tôi ném trả một ánh mắt bất đắc dĩ: – “Không cần kinh
ngạc. Tập quen đi thôi. Có thể khẳng định, nhân viên thiết kế nhân vật
Đồng trưởng lão là fan của bác Châu (Tinh Trì)”
%
Bạn đang đọc truyện Bách Luyện Thành Yêu được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở wWw.EbookFull.Net.