Chương 10: Ngươi Cảm Thấy Nàng Đáng Thương?
“ Tất cả đều do tiện tỳ Hồng Trù phá hỏng chuyện tốt của ta!”
Thật vất vả mới tiễn khéo được những nữ nhân khia đi, Liễu thị bây giờ mới có thời gian hỏi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Phương Ma Ma đứng ở một bên bẩm báo đầu đuôi chân tướng mọi việc, Liễu thị liền tức đến không thể thở được.
"Mẫu thân,người đừng nóng giận. Chúng ta coi như là đi sai một nước cờ,
nếu sự việc thật sự xảy ra thì sẽ là một phiền toái lớn!" Mạc Quân Quân ở một bên an ủi.
Phương Ma Ma trầm ngâm một lát, lúc này mới chen miệng nói: "Nếu có
người hỏi đến hãy nói Hồng Trù bị đánh chết là do Tam tiểu thư ra lệnh!”
Mạc Quân Quân cười lạnh: "Nàng chỉ là một tiện tì, Tam tiểu thư cần gì
phải hại nàng? Trừ phi nàng làm ra điều gì sai trái, khiến Tam tiểu thư
nhìn ra đầu mối. Cũng không đến mức Khanh Khanh biết rõ tất cả mọi
chuyện!"
Liễu thị vốn trong lòng cũng đang sinh nghi, nhưng là nghĩ lại, mặc dù
thói quen của Mạc Khanh Khanh sẽ cố làm ra vẻ, giả bộ ngoan ngoãn lấy
lòng, nhưng tâm tư của nàng sẽ không để lên người loại tiện tỳ kia, nàng sẽ không âm hiểm như vậy”
"Tiện nhân Hồng Trù kia không thể giữ được, bằng không tương lai nếu để
cho phụ thân con biết chuyện, chỉ sợ là khó giải quyết hậu họa!" Liễu
thị cắn răng nói, nàng hẳn là đã quên, căn bản chính nàng đã ra lệnh
Hồng Trù làm ra loại chuyện thất đức này.
Mạc Quân Quân thở dài, nói : "Mẫu thân, người hiểu đạo lý này là tốt
rồi. Về sau đừng làm khó dễ Khanh Khanh . Mấy ngày nữa, con chọn ngày
tốt rủ bọn muội muội đến chỗ đó đùa vui một chút.”
Hai mẹ con lại nói thêm vài chuyện nữa, Mạc Quân Quân thấy sắc trời không còn sớm, liền chủ động cáo từ hồi phủ .
----------
"Phu nhân! Tha mạng a! Phu nhân!" Hồng Trù quần áo lộn xộn bị hai Ma Ma lôi ra ngoài, không ngừng kêu khóc thảm thiết.
Nàng giờ phút này sớm đã không còn mang bộ dạng xinh đẹp nữa, trên mặt
mũi đều là nước mắt, thần sắc sợ hãi không thể nào che lấp hết được.
Nàng đột nhiên trông thấy Mạc Khanh Khanh dẫn Hồng Tiêu đi tới, đứng ở chỗ đó, nhìn chằm chằm vào chính mình.
"Tiểu thư, tiểu thư, cứu ta, cứu ta a!" Hồng Trù như người chết vớ được cọc, vội vàng kêu to.
Mạc Khanh Khanh cũng không thèm nhìn nàng một cái, nhưng lại hướng về
phía hai vị Ma Ma vừa cười vừa nói: “ Ma Ma à, đại phu nhân luôn là
người rất coi trọng quy củ, các ngươi cứ như vậy để nàng ta la hét om
sòm, chẳng lẽ không sợ phu nhân trách tội hay sao?”
"Nữ nhân ác độc này! Là ngươi hại ta! Là ngươi hại ta!" Hồng Trù biết
Mạc Khanh Khanh rõ ràng là thêm dầu vào lửa *, lập tức không thèm quan
tâm đến bất cứ điều gì, điên cuồng hét lên.
( * nguyên văn là “ bỏ đá vào giếng” )
Hai Ma Ma nghe vậy có chút giật mình. Tam tiểu thư dù gì cũng là chủ tử
của bọn họ, nếu nàng đi tìm đại phu nhân kể tội, chỉ sợ bọn họ chọc phu
nhân tức giận, cái mạng nhỏ này e là khó giữ.
Hơn nữa, hôm nay Tam tiểu thư mặc dù cười rất dịu dàng, nhưng là trong
nụ cười phong tình kia phảng phất hàn khí, âm trầm đáng sợ.
Một Ma Ma không còn do dự nữa, trực tiếp móc ra một cái khăn vừa nhăm
nhúm lại bẩn thỉu, hôi thối, nhét vào trong miệng Hồng Trù. Sau đó khẽ
quát nàng ta một cái, rồi hướng phía Mạc Khanh Khanh nịu nọt, nói: “ Tam tiểu thư, việc này là do nô tỳ vô lễ, lão nô lập tức đưa nàng đi!!!”
Mạc Khanh Khanh nhìn các nàng đi càng lúc càng xa, bên khóe miệng tràn ra một nụ cười lạnh lùng.
"Tiểu thư... tại sao lại không cứu nàng?" Hồng Tiêu chứng kiến bộ dáng kia của Hồng Trù, có chút không đành lòng.
Mạc Khanh Khanh vừa cười vừa nói: "Ngươi cảm thấy nàng đáng thương sao?"
Hồng Tiêu suy nghĩ một chút vẫn gật đầu. Dù sao nàng ta cũng cùng nàng
hầu hạ Mạc Khanh Khanh một thời gian, ít nhiều có chút tình cảm.
Mạc Khanh Khanh im lặng không trả lời.
Hồng Trù năm đó cũng đi theo nàng lập gia đình. Nàng vốn khi ấy từng
nghĩ bản thân sẽ an phận, sẽ là một người vợ tốt, nhưng Hồng Trù hết lần này đến lần khác đưa thư tình của Nghiêm Minh Nghĩa đến cho nàng, hơn
nữa còn giúp nàng và Nghiêm Minh Nghĩa gặp gỡ hẹn hò.
Lúc đó, nàng còn cảm thấy nha đầu kia khéo léo lại hiểu lòng người,
nhưng là về sau, chính nha đầu đó ở trước mặt bao nhiêu người vạch trần
nàng và Nghiêm Minh Nghĩa có gian tình, đương nhiên người ta đã là Hoàng Thượng, không có ai giám mở miệng nói câu gì, mà nàng Mạc Khanh Khanh,
lại trở thành dâm phụ bị người người thóa mạ, phỉ nhổ.
Quả thật việc làm lần này Mạc Khanh Khanh có nguyên nhân của mình, bây
giờ nàng nhìn lại hành vi của Hồng Trù năm ấy, căn bản chính là có người đứng sau nàng ta cố ý sắp xếp mọi việc. Mà rất có thể người kia chính
là Nghiêm Minh Nghĩa!
Nhìn xem, thì ra ngay cả một đứa nha hoàn hầu hạ bên cạnh nàng cũng đều
là một trong những quân cờ được người ta an bài tốt, mà nàng chính là
công cụ để người ta lợi dụng, xong rồi liền tùy ý vứt đi!
"Hồng Tiêu, ngươi một nha đầu tốt. Ta đây nhắc lại lần nữa cho ngươi
hiểu rõ, người tốt sẽ không có kết cục tốt! Ngươi có biết vì sao nàng ta có kết cục đó hay không?”
Bạn đang đọc truyện Độc Thê Trọng Sinh được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.