Chương 44: Người Như Vậy Làm Sao Có Thể Gả?
Liễu thị giận dữ trợn mắt nhìn Mạc Khanh Khanh, càng ngày Mạc Khanh Khanh kia lại càng xem không vừa mắt
Bà vừa định lên tiếng trách cứ thì
bên ngoài truyền đến tiếng người, thì ra là những tiểu thư khác trong
nhà đến thỉnh an Lão phu nhân.
Liễu thị dầu gì cũng là phu nhân, chung quy cũng không nên trước mặt
các tiểu bối mà cố trách cứ một người họ hàng xa không nơi nương tựa như vậy, vì vậy bà đành nhẫn nhịn ngồi xuống, không nói thêm gì nữa
Phùng Thiến Nhi coi như là đã tránh được một kiếp, bây giờ nàng hiểu rỏ "Chị dâu" này nàng không thể nào nịnh nọt được rồi!
Mấy vị tiểu thư sau khi đi vào, tự
nhiên cũng sẽ cùng Phùng Thiến Nhi làm quen, nhưng mà thái độ của mấy
nàng rõ ràng không thân thiết bằng Mạc Khanh khanh—— hiển nhiên các nàng đều cho rằng Phùng Thiến Nhi vừa không có tiền lại chẳng còn người
thân, căn bản cũng không cần phải giao hảo làm gì!
Bởi vì như thế, càng làm cho việc Mạc Khanh Khanh trước đây chân thành thân thiết lại càng đáng quý hơn
Những ngày tiếp theo, Mạc Khanh Khanh
mỗi lần đến thỉnh an Lão phu nhân đều cùng phùng Thiến Nhi gặp nhau,
giữa hai người trò chuyện thân cận không ít.
Biểu cô, nghe Lão phu nhân nói công
phu may vá ngươi là tuyệt nhất , cô có thể đến chỗ ta ngồi chơi, thuận
tiện giúp ta chỉ điểm một chút hay không?
Phùng Thiến Nhi ngẩng đầu nhìn Mạc
Khanh khanh, phát hiện nàng hôm nay mặc một bộ thêu đặc biệt tinh xảo Tề ngực váy ngắn, bên ngoài khoác một cái áo nửa cánh tay bảy màu, trên
đầu đeo trâm cài trân quý, đúng là phú quý thanh lệ, đặc biệt xinh đẹp.
Lại nhìn đến trên người mình ăn mặc
chỉ là áo xuân bình thường, trên đầu cũng không có món trang sức nào ra
hồn, phùng Thiến Nhi đột nhiên có chút tự ti mặc cảm.
Mạc Khanh khanh không chờ Phùng Thiến Nhi kịp phản ứng, liền lôi kéo nàng một đường đến Hoa Lan uyển
Hoa lan uyển vốn là một nơi xinh đẹp
trong phủ, đến cả đường đi cũng được trang trí tinh xảo. Lúc trước Liễu
thị vì biểu hiện đối với Mạc Khanh khanh coi trọng và cũng để cho những
tiểu thư khác trong nhà ganh ghét với Mạc Khanh khanh, cố ý chọn cho
nàng nơi ở này.
Thế nhưng là giờ phút trong mắt phùng Thiến Nhi chỉ nhìn thấy khắp nơi đều là đồ vật tinh xảo phú quý.
Trên kệ đều là bình hoa sứ trắng tinh xảo, trên tường lại treo tranh chữ quý hiếm, lư hương được làm từ đồng
xanh ngay cả bình phong cũng được làm bằng gỗ tử đàn
Thật không ngờ, trong phủ Thừa tướng
chỉ là một thứ nữ lại có thể phú quý kinh người như thế. Liễu thị lại là chính thất phu nhân không biết nào vinh hoa phú quý lại đến bực nào
Phùng Thiến Nhi lần đầu vào một nơi phú quý bật này, tâm thần cũng có chút bất định.
Biểu cô, người xem chỗ này ta thêu
như thế nào là phù hợp? Mạc Khanh khanh thấy Phùng Thiến Nhi ánh mắt
loạn lên, trong lòng mừng thầm.
A, a, ngươi làm rất khá, so với ta thêu tốt hơn nhiều
Phùng Thiến Nhi nói qua loa cho có, chứ trong tâm của nàng bây giờ chỉ nhớ đến cả phòng bảo bối kia thôi
Biểu cô, ngươi biết không , ta và
ngươi mới quen mà như đã thân, trong tâm ta rất thích ngươi, ta cảm thấy người nếu có thể cả đời lưu lại trong phủ thì thật tốt!. Mạc Khanh
khanh than thở .
Hồng Tiêu ở cạnh bên nở nụ cười “ Tiểu
Thư thật biết trêu người, biểu cô của người lớn lên thật xinh đẹp, hẳn
nhiên là sẽ có người muốn thành thân với nàng, làm sao có thể lưu lại
đây với người được?”
Phùng Thiến Nhi nghe xong, trên mặt ửng đỏ khẽ cúi đầu
Mạc Khanh khanh thấy thế, liền trêu ghẹo: "Chẳng lẽ Lão phu nhân thật sự làm mai cho ngài rồi hả?"
Phùng Thiến Nhi tuy rằng ngượng
ngùng, nhưng là con gái vẫn muốn chia sẽ chuyện khuê mật với nhau. Trong Phủ này cũng chỉ có Mạc Khanh khanh nguyện ý cùng nàng chia sẻ tâm sự .
"Ừ, đúng là như thế. Chị dâu giúp ta nói chuyện với hai nhà." Phùng Thiến Nhi nhỏ giọng nói ra.
Mạc Khanh khanh vội vàng hỏi nói:
"Nhanh nói cho ta nghe một chút, ta tuy rằng không thế đi ra ngoài, thế
nhưng là tốt xấu gì cũng ở trong kinh thành nhiều năm , ta có thể nhờ
Diệc Phong giúp đỡ ngươi hỏi thăm một chút."
Phùng Thiến Nhi nghe xong lời này,
thầm nghĩ, nếu là thật có thể tìm hiểu một chút cũng tốt. Nàng có thể
quyết định rút cuộc gả cho nhà nào tốt hơn.
Nàng cố nén ngượng ngùng nói ra: "Một nhà là con vợ kế của hộ bộ Thị Lang Mã gia, còn một nhà là con trai
trưởng của Thái y viện Trần ngự y ."
Mạc Khanh khanh nghe xong, nụ cười trên mặt liền ngừng lại, nhìn Phùng Thiến Nhi muốn nói lại thôi.
Một bên Hồng Tiêu không kìm nén được, cả kinh nói: "Người như vậy làm sao có thể gả!"
Bạn đang đọc truyện Độc Thê Trọng Sinh được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.