Chương 19: Khanh Khanh, Ta Chờ Đợi Thật Khổ!
Mạc Khanh Khanh theo mấy vị tỷ muội đến phủ thái tử.
Xe ngựa này quả thật có chút rộng rãi thoải mái – vẻ mặt
Liễu thị luôn là một bộ dạng hoàn hảo vô khuyết, trong phủ
thứ nữ nào không mặc quần áo thêu chỉ bạc?
Ngược lại, hai vị thiếu gia có vẻ đơn giản hơn các nàng, thế nhưng chủ ý “Không nên đắm mình trong an nhàn, nên trải qua một ít khổ cực, mới có thể tiến bộ”, của Liễu thị xây dựng hình tượng nam tử làm cho Mạc Trường Thanh tán dương một hồi.
Mấy vị tỷ muội ngày thường đều quen thuộc, căn bản không có lời nào để nói. Trong xe ngựa không khí yên tĩnh đến quỷ dị.
Ước chừng qua vài khắc, bốn vị tiểu thư cảm thấy một hàng
xe ngựa hí một tiếng rồi dừng lại. Bên ngoài xe bà tử hô một
tiếng: “Các tiểu thư, đã đến phủ thái tử”
Bốn tỷ muội sửa sang lại y phục, liền nhao nhao muốn nha hoàn đỡ.
Bốn cái nha hoàn kia đều ngồi chung một chiếc xe ngựa nhỏ phía sau.
Mạc Khanh Khanh ngẩng đầu lên, nơi này quả thật là cửa hông của phủ thái tử.
Mấy người các nàng cũng không phải là lần đầu tiên đến đây, cũng không để ý lắm việc đãi ngộ không tốt cùng vẻ bất mãn
của các bà tử – đây là phủ thái tử đấy! Chính là dưới một
người trên vạn người, cửa chính bên kia ngoại trừ thánh chỉ
hoặc thiên tử tự mình giá lâm, tuyệt đối không mở ra!
Mạc Băng Băng cùng Mạc Diễm Diễm đều biểu lộ hưng phấn, các nàng là nghe được tin tức từ di nương của mình – lúc này chỉ
sợ Thái tử phi cố ý mời các nàng, có lẽ mục đích là cho
Thái tử…
Nghĩ đến đây nụ cười trên mặt các nàng đều không thể kìm nén.
Đám bà tử đợi ở cửa tiến lên tươi cười chân thành nói: “Các vị tiểu thư mời, Thái tử phi đợi đã lâu!”
Hai người các nàng đều nhanh chân, không thể chờ đợi liền vào cửa trong!
Đến thời điểm các nàng chen chúc nhau ở cửa hông, hai người
mới giật mình nhận ra sự tồn tại của đối phương. Hừ một
tiếng, ai cũng không chịu yếu thế, thái phải chen chúc nào đi
đầu.
Mạc Khanh Khanh nhìn các nàng đấu tranh gay gắt, trong lòng vừa bực mình vừa buồn cười.
Bộ dáng này giống như, vào phủ Thái tử tương lai các nàng liền sung túc rồi!
“Không thể tưởng tượng được ngươi quả là người thông minh!
Ngược lại ta đã xem thường ngươi rồi!” Giọng nói lãnh đạm vang
lên.
Mạc Khanh Khanh quay đầu, đã thấy một bộ dạng yên tĩnh cao quý của Mạc Linh Linh từ bên người nàng đi đến.
Đuôi lông mày Mạc Khanh Khanh khẽ nhếch, cười mà không nói, cũng theo sau Mạc Linh Linh đi vào.
Phủ Thái tử là tòa nhà được chạm trỗ mà thành, nổi tiếng
với cỏ cây sum suê. Thế nhưng ở kiếp trước, Mạc Khanh khanh chỉ lo
thấy người sang bắt quàng làm họ, ở đâu có tâm tư ngắm nhìn thật kỹ?
Lúc này bỏ đi cái tâm tư vô vị kia, nàng không thèm nhìn phía
trước Mạc Diễm Diễm cùng Mạc Băng Băng ngươi một lời ta một câu trào phúng lẫn nhau, ngược lại bước chân càng lúc càng chậm lại, bị
cảnh sắc hoang dã kia hấp dẫn.
Đột nhiên, một đóa Phù Dung từ trên trời rơi xuống, nhẹ nhàng rớt xuống ngay dưới chân Mạc Khanh khanh.
Trong nội tâm nàng thầm thấy kỳ quái, nhịn không được ngẩng đầu lên nhìn.
Ánh mặt trời vô cùng chói mắt, nàng bất chợt híp mắt
lại.... Tuy nhiên ngoài ý muốn rơi vào một đôi mắt đen như mực!
Mạc Khanh khanh đột nhiên giật mình, nhanh chóng hít một hơi lạnh.
Thật là một mỹ nam tử tuấn tú phi phàm!
Nam tử kia mặc dù vẫn ung dung ngồi trên chạc cây, một tay chống
lên đùi, một tay chống lấy một gương mặt trắng noãn như ngọc,
cười như không cười nhìn Mạc Khanh khanh.
Hắn mặc trường bảo màu đỏ trên gấm thêu hoa văn mây uốn lượn, đai lưng bên hông thắt một ngọc bội.
Cặp mắt của hắn sáng như sao, khóe miệng ẩn ẩn một bộ dạng tươi cười .
Mạc Khanh khanh cảm thấy, chỉ trong chớp mắt đối phương đối mặt
với mình, phảng phất như có gì đó lướt qua nhanh đến nỗi làm cho nàng không thể nắm bắt được.
Nam tử chọc chọc góc áo, tư thái tiêu sái thả người nhảy lên, rơi
xuống trước mặt Mạc Khanh Khanh, khóe miệng giương lên một độ cong
mê người, dùng tiếng nói đầy sức quyến rũ trầm giọng:
"Khanh Khanh, ta chờ đợi thật khổ nha!"
Bạn đang đọc truyện Độc Thê Trọng Sinh được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở wWw.EbookFull.Net.