Q.4 - Chương 27: Chương 27

Ngoài cửa sổ có thật nhiều hoa Tử Vi tung bay.

Tử Vi nở, đã bao lâu hắn chưa cùng nàng ngắm hoa rồi nhỉ?

Mục Vô Ca chỉ về bụi hoa màu tím, nói với hắn: “Vân Khinh, chính ngươi cũng thấy rõ, vừa nãy nàng ngồi ở kia đánh đàn cho ngươi nghe. Nàng từng nói, ngươi thích nhất là hoa Tử Vi, chờ ngươi tỉnh lại, nàng muốn cùng ngươi ngắm hoa. Vì ngươi, nàng xông vào tiên lâm, đoạt Bách Long Nhãn. Một tay, một chân xém chút nữa cũng bị phế luôn. Nhưng khi vẫn chưa xác định ngươi đã an toàn, nàng vẫn không dám chữa thương. Nàng đánh đàn ngoài kia, tay dính đầy máu, khàn cả cổ mà không dám dừng lại. Nàng sợ ngươi không về được. Nàng đã hạ quyết tâm đối mặt với ngươi. Vậy mà…cái đồ nhu nhược nhà ngươi không dám gặp mặt nàng là sao!”

Ánh mắt của Vân Khinh dần bị một màn sương che phủ. Trái tim tựa như tờ giấy Tuyên Thành đã nhàu nát rồi lại mở ra, ẩn ẩn đau nhức.

Mai Vũ, tại sao lại phải vì ta mà làm đến bước này? Muội có biết không, muội càng tốt với ta, ta càng không dám đối mặt với muội.

Nhưng mà, ta không thể không đối mặt. Ta muốn gặp muội, muốn hôn muội, muốn nói cho muội biết Vân Khinh đã học được như thế nào là yêu rồi.

Không thể gặp, không dám gặp đều đã thành quá khứ, tại đây, trong lúc này, tất cả đã hóa thành nước mắt.

Vân Khinh nghĩ, cả đời này, hắn không thể dứt khỏi nữ tử kia. Mà cho đến tận bây giờ, hắn chưa từng nghĩ tới sẽ không dây dưa với nàng nữa.

Bất kể là Vân Khinh luôn kêu gào muốn giết nàng hay Vân Khinh vì nàng mà đau khổ, vì nàng mà mê muội, đều như thế.

“Mục Vô Ca, ta nghĩ, ta muốn gặp lại nàng.” Vân Khinh nói rồi mở mắt ra.

Khóe môi hắn lại nở nụ cười nhẹ đã lâu không thấy.

Mục Vô Ca cười: “Vậy là tốt rồi.”

Lúc Mục Vô Ca từ trong nhà đi ra đã thấy Hoa Tử Nguyệt đứng ngay trước cửa.

“Ngươi đã rất làm rất tốt.” Khóe miệng Hoa Tử Nguyệt cong lên, nói.

Mục Vô Ca chớp mắt: “Đúng là không tệ.”

Khó có được lúc cả hai không cãi nhau mà lại im lặng như thế.

Trong lòng lại nghĩ, tên nam nhân chết tiệt kia bây giờ coi như sau cơn mưa trời lại sáng. Còn bọn hắn, chẳng biết khi nào mới được như thế nữa.

Tại sao khi gặp phải Mai Vũ, bọn hắn đều trở thành những kẻ nhát gan?

Tiếng lá cây xào xạc vang lên, hai người sóng vai bước đi dưới ánh chiều tà. Mục Vô Ca cất lời: “Tối nay đi hội hoa đăng chơi đi.”

Hoa Tử Nguyệt than vãn: “Tại sao lần nào cũng đi hội hoa đăng vậy?”

“Ha ha, bởi vì nàng thích.” !)ie&~n đàn Lle Quý !)@n

Vân Khinh từ trên giường ngồi dậy, đến bên cửa sổ viết một lá thư, gọi bồ câu đưa thư tới mang bức thư kia đi.

Hắn đứng trước cửa sổ, lặng lẽ thở dài.

Tháng bảy, hoa Tử Vi và Vân Khinh sẽ trôi qua rất nhanh.

Những thứ tốt đẹp thì luôn ngắn ngủi, thật đáng tiếc.

Cửa “cạch” một tiếng, bị đẩy ra.

Vân Khinh quay đầu, nhìn thấy nữ tử kia, có chút sửng sốt.

Mai Vũ mặc một bộ hồng y, mái tóc xõa dài, trên đầu cài một cây trâm màu tím nghiêng nghiêng. Như vậy, giống như kiểu tóc tình nhân với Vân Khinh. Nàng đứng trước cửa, nở nụ cười khuynh quốc khuynh thành.

Trái tim Vân Khinh bỗng chốc loạn nhịp.

“Sư huynh, ta đến giúp huynh chải đầu, bọn họ nói tối nay muốn đi hội hoa đăng chơi.”

Tim của Vân Khinh lại rung động.

Sư huynh sao…

Hắn thật sự rất thích xưng hô này nha.

Xưng hô kia giống như nắm hết tất cả về nàng.

Bởi vì ta là sư huynh của nàng nên ta biết nàng sớm hơn bất cứ kẻ nào, hiểu nàng hơn so với bất kỳ ai, cũng cùng nàng trải qua nhiều thứ hơn bất cứ ai.

Là một dạng xưng hô giống như duyên phận chém mãi không đứt.

Bởi vì ta là sư huynh của nàng, sẽ được nàng nhớ đến cả đời, không bao giờ quên, cũng sẽ ràng buộc với cả cuộc đời nàng.

Trên đỉnh Vân Nhai, nàng từng đau khổ muốn đoạn tuyệt quan hệ với hắn. Bây giờ, một tiếng sư huynh đã lâu không được nghe này đại biểu cho sự tha thứ của nàng và việc nàng mở rộng nội tâm với hắn.

Trái tim của Vân Khinh bị một tiếng “sư huynh” này bắt mất rồi.

Hé môi, Vân Khinh nghiêng đầu nở nụ cười.

“Được, hiếm khi sư muội có hứng thú.”

Hắn đột nhiên phát hiện, có đôi khi,



Bạn đang đọc truyện Tặng Quân Rượu Độc, Tiễn Quân Ra Đi được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.

Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.