Chương 27: Động Tâm
Ánh mắt Đường Dự chỉ dừng trên bờ vai Tĩnh An vài giây, sau đó
liền quay đầu nhìn La Hiên Kỳ đang không hiểu ra làm sao bên cạnh. Ánh
mắt thâm thúy như giếng sâu, dù bình tĩnh không hề gợn sóng nhưng lại
cất giấu hàn ý thấu xương.
Bị một đôi mắt như vậy
nhìn, trong nháy mắt La Hiên Kỳ sững sờ, sau đó cũng híp mắt đánh giá
trở lại. Gương mặt của người đàn ông này, dường như hắn đã nhìn thấy đâu đó.
Đại não nhanh chóng chắp vá lại mớ trí nhớ hỗn
độn, chỉ chốc lát sau liền nhớ ra thân phận của người này. La Hiên Kỳ có chút kinh ngạc, nhếch môi cười nói: “Thì ra là thiên tài nhiếp ảnh gia
Mr Tang đã từng từ chối tôi!”
Sau khi Đường Dự tham
gia tiết mục thời báo Hi Cáp, thiên tài giới nhiếp ảnh Mr Tang đã không
còn là một người thần bí. Từ trong lời nói của La Hiên Kỳ cũng không khó biết hắn từng vài lần đưa ra lời mời Mr Tang nhưng lại bị từ chối.
Đường Dự không trả lời La Hiên Kỳ, hắn vẫn nhìn thẳng vào vị trí hai người,
từ từ đi về hướng đó. Hai người đàn ông dù không nói tiếng nào nhưng
những người ở đây vẫn cảm thấy không khí ‘giằng co’ căng thẳng giữa hai
người bọn họ. Không ai nói chuyện, nhất thời trong phòng hình thành một
trường hợp vô cùng quái dị.
La Hiên Kỳ cười cười, ý vị thâm tường nhìn Đường Dự vẫn tỉnh bơ trước mặt. Hắn đồng thời càng ôm chặt Tĩnh An, rõ ràng là cố ý.
“Anh Đường có ý gì vậy?”
Đường Dự liếc mắt nhìn bả vai Tĩnh An, vẻ mặt lãnh đạm. Ngay lúc La Hiên Kỳ
siết chặt cánh tay thêm một chút, hai hàng chân mày của hắn cũng bất
giác nhíu lại.
“Đường Dự” Đường Dự vươn tay trái,
giới thiệu bản thân bằng giọng điệu lạnh lùng cùng hờ hững. Hắn đang
thông báo tên của mình, thế nhưng vẫn có một loại áp lực vô hình truyền
đến từ trên người hắn.
Hai người lạ lần đầu gặp mặt,
dựa vào lễ nghi phép tắc thì bắt tay là một việc làm rất cơ bản để thể
hiện thiện ý. Là nghệ sĩ, lại càng là một nghệ sĩ có thanh danh, La Hiên Kỳ đương nhiên đã từng được học lễ nghi đặc biệt. Cho dù không được
huấn luyện thì chỉ cần quan sát người khác bắt tay, La Hiên Kỳ vẫn có
thể nhìn ra trong trường hợp này hắn phải vươn tay trái bắt tay với
Đường Dự.
Chẳng lẽ là do thói quen?
Sao hắn chưa từng nghe nói thiên tài nhiếp ảnh gia Mr Tang là một người thuận tay trái?
La Hiên Kỳ buồn bực một chút, nhưng cũng không biểu lộ tâm tình của mình
ra ngoài. Hắn chỉ biết từ chối khi đối phương đã chủ động yêu cầu bắt
tay là hành vi vô cùng thất lễ, huống chi đối phương lại còn là Mr Tang
đại danh đỉnh đỉnh. Nếu đối phương vươn tay trái thì bản thân nhất định
cũng phải đưa tay trái ra bắt tay. La Hiên Kỳ cũng không suy nghĩ nhiều
nữa, buông cánh tay đang khoác trên vai Tĩnh An xuống, sau đó nắm lấy
bàn tay đang vươn ra của Đường Dự.
“La Hiên Kỳ” Hắn cũng tự giới thiệu, đơn điệu nhưng rõ ràng.
Gật đầu tượng trưng một cái, Đường Dự rút tay trái của mình lại. Cảm thấy
bả vai của Tĩnh An khi không còn vật nào ô uế ở trên đó nữa vô cùng
thuận mắt.
Người đàn ông tuấn tú trước mặt này chính
là nhân vật trong scandal của cô gần đây sao? Là nam người mẫu hàng đầu
quốc nội – La Hiên Kỳ? Thần sắc trong mắt Đường Dự có chút ảm đạm. Đối
với những người không quen, Đường Dự vẫn luôn không thèm để ý, lại càng
không hề có ý định xấu xa nào. Thế nhưng La Hiên Kỳ, ngay từ lần đầu gặp mặt, hắn lại cảm thấy vô cùng có nguy cơ. Cũng giống như trước đó, khi
hắn nghe hắn ta định xác nhận mối quan hệ với Tĩnh An thì lại không hiểu sao cảm thấy rất khó chịu. Nếu như nói bắt tay là một loại ngôn ngữ thì động tác truyền đạt không tiếng động lúc nãy chính là cách giao tiếp
lạnh lùng cùng sắc bén của Đường Dự dành cho La Hiên Kỳ.
“Có thể trở thành người mẫu trước ống kính của Mr Tang, Tĩnh An, anh có nên nói rằng anh rất ghen tị với em không?” Nhớ đến chuyện khi Đường Dự
xuất hiện đã cắt đứt lời nói của mình, lại liên tưởng đến ánh mắt lạnh
lùng của hắn ta, La Hiên Kỳ bỗng nhiên ngộ ra cảm giác nghi ngờ và kỳ
quái trong lòng mình.
Hờ hững giới thiệu, lại đột
nhiên muốn bắt tay, lại còn là vươn bàn tay trái. Chẳng lẽ người này cảm thấy chướng mắt với cánh tay mình đang khoác trên bả vai Tĩnh An sao?
La Hiên Kỳ đột nhiên nhíu mày.
Hắn cố ý nói lời mờ ám với Tĩnh An, đồng thời cũng tiến sát bên người cô. Quả nhiên thấy hai
hàng chân mày của Đường Dự nhíu lại, thế nhưng vẻ mặt của hắn ta lại
dường như không có gì thay đổi.
La Hiên Kỳ dường như
đã hiểu rõ. Cái bắt tay lúc nãy chỉ là một hành động ‘quan tâm’ không
phải sao? Thế nhưng không biết giai nhân đứng bên cạnh hắn có nhận ra
chút vi diệu nào trong đó hay không? La mỗ nhếch khóe miệng, cười giễu
cợt.
Khẽ nghiêng người, Tĩnh An nhìn hai người đàn
ông khôi ngô trước mặt, trong lòng đột nhiên có cảm xúc khó chịu vô cùng kỳ lạ. Bầu không khí giữa hai người này dường như có chút… quỷ dị. Hiển nhiên, ý nghĩ này cũng không chỉ một mình Tĩnh An cảm nhận được.
“Hai người như vậy sẽ khiến tôi nghĩ đến chuyện mình đang xem một tiết mục
chuyện tình tay ba” Lời nói của Đường Du đồng thời cũng đánh vỡ bầu
không khí kỳ lạ, cũng nhờ câu nói mang chút vui đùa đó mà khiến cho
người khác không còn để ý gì nhiều. Thế nhưng không ai nhân ra, ánh mắt
Đường Du khi nhìn Đường Dự lại có chút sâu xa.
Xế chiều nay cô nói chuyện cùng Đường Dự, thế nhưng đến bây giờ vẫn còn không hiểu chuyện như vậy.
Lúc đầu cô đã thử hỏi: “Đường Dự, em có tâm tư với cô người mẫu mới kia đúng không?”
Không thể trách cô đa nghi, cô cảm thấy Đường Dự đột nhiên nguyện ý buông bỏ
thân phận nhiếp ảnh gia của mình và chấp nhận sự sắp xếp của cha, nguyên nhân tất yếu đều nằm trên người cô người mẫu tên gọi Tĩnh An kia. Nếu
vậy thì có gì khó khi cảm thấy không bình thường?
“… Em tự có chừng mực” Câu trả lời của hắn lại có chút chần chờ.
Có chừng mực sao? Cô cười lạnh.
Người đàn ông bảo ‘tự có chừng mực’ lại từng vì một người con gái mà đã bỏ
chuyện học hành qua một bên chạy đi học nhiếp ảnh. Thế mà bây giờ…
“Đường Dự…” Cô nhìn thẳng vào hắn, từng chữ từng chữ nói rõ ràng: “Tĩnh An không phải là Đan Trữ”
Đường Dự đối với Đan Trữ rốt cuộc là loại tình cảm gì, chính cô cũng không
rõ. Nói là yêu nhưng khi biết Đan Trữ vì Tiêu Mạc Phàm mà bỏ qua sự
nghiệp của mình lại tỏ vẻ ‘không có chuyện gì cả’. Nói là thưởng thức
đơn thuần lại có thể vì cô ta mà thay đổi bản thân hoàn toàn.
Cô có thể xác định một chút, Đường Dự có chấp nhất đối với Đan Trữ, chính xác hơn là chấp nhất với Đan Trữ phía bên kia màn ảnh.
“Em biết” Ngay lúc đó hắn lại lẳng lặng đáp, nhưng cô không nhìn rõ trong mắt hắn là cảm xúc gì.
Nếu đã biết thì bây giờ là chuyện gì đang xảy ra?
Đường Du thầm nghĩ trong lòng, bên ngoài lại khách khí nói: “Chúng tôi chỉ
đến tìm Tĩnh An có chút chuyện thôi, có vẻ nhưng đã đến sai thời điểm
rồi nhỉ?”
Đường Du cũng tiện đà mỉm cười hỏi Tĩnh An: “Tĩnh An, hay là sau khi cô thay quần áo xong, chúng ta nói chuyện quay MV được không?”
Sự xuất hiện của Đường Dự cùng Đường Du ở đây lúc này thật sự chỉ là vì đến tìm cô bàn chuyện quay MV sao?
Tĩnh An có chút ngây ngốc, lý do này có quá gượng ép hay không?
“Cô Giản” Đường Du quay đầu nhìn cô gái bị xem nhẹ từ lâu, sau khi nhận ra
là thiên kim tiểu thư của Phúc Tường – Giản Ngữ Mông, mới lễ độ chào
hỏi: “Xin gửi lời cảm ơn của tôi đến chủ tịch Giản, đồng thời cũng chúc
mừng chủ tịch Giản đã có một buổi ra mắt sản phẩm mới thành công tốt
đẹp”
Có lẽ… thật sự chỉ là đúng lúc đến tìm mình mà thôi. Tĩnh An thầm nghĩ.
Sau khi Tĩnh An thay quần áo, Đường Du quả thật cũng mời cô đến một quán cà phê cách đó không xa bàn chuyện MV của Tiêu Mạc Phàm. Có một vài chỗ
cần phải thay đổi, chẳng hạn như kịch bản, mà một chút thay đổi này lại
khiến Tĩnh An phải chuẩn bị kỹ càng một chút.
“Đường
Dự, em thật sự để ý đến nhân vật nam trong scandal của Tĩnh An là La
Hiên Kỳ đúng không?” Sau khi Tĩnh An rời đi, Đường Du giữ Đường Dự ở
lại, khoanh tay trước ngực. Đôi mắt xinh đẹp khẽ nheo, cẩn thận quan sát bất kỳ sự thay đổi nào trên gương mặt Đường Dự, cho dù là nhỏ nhất.
Đường Dự cũng không lên tiếng đáp có hay không, thậm chí lúc Đường Du nói chuyện, hắn cũng không hướng tầm mắt về phía cô.
“Em trai thân yêu của tôi, nếu em thật sự không để ý thì cũng sẽ không
đường đột vào phòng hóa trang của Tĩnh An và La Hiên Kỳ” Đường Du cúi
đầu khẽ thở dài một tiếng, dường như rất bất đắc dĩ nói: “Hơn nữa, chị
đây không nghĩ rằng phép tắc lễ nghi của em lại kém đến như vậy (1)”
(1) Phép tắc lễ nghi đúng khi bắt tay bằng tay phải, còn đằng này Đường Dự vươn tay trái ra với La Hiên Kỳ.
Lần này Đường Du cùng Đường Dự có mặt trong buổi giới thiệu sản phẩm của
Phúc Tường là do chủ tịch Giản mời, ngoài ra bọn họ cũng còn muốn bàn
chuyện hợp tác các hạng mục tiếp theo với Phúc Tường. Thế nhưng tất cả
cũng không hề liên quan đến chuyện thay đổi diễn viên trong MV của Tiêu
Mạc Phàm, bởi vì nó không nằm trong phạm vi quản lý của cô. Thế nhưng cô lại dùng lý do này để giải thích nguyên nhân sự xuất hiện của họ trong
phòng hóa trang.
“Không ngờ dưới tình huống bị Đường
Khải Thắng động tay sau lưng mà cô ấy vẫn có thể tham gia chụp hình
quảng cáo cho Phúc Tường” Đường Du đột nhiên nhắc đến chuyện này, giọng
điệu cũng mang theo thưởng thức “Đường Dự, năng lực của cô ấy không cần
đến sự hỗ trợ của em và chị. Hơn nữa, bây giờ còn có scandal với La Hiên Kỳ, Tĩnh An tuyệt đối sẽ nổi tiếng, vốn không cần lo lắng đến chuyện
đắc tội với người có quyền có thế”
Đường Du nói xong
một hơi dài, cuối cùng lại nhận lấy cái liếc mắt của Đường Dự. Hắn nói:
“Em nghĩ rằng chị cũng sẽ không thờ ơ đứng nhìn”
Khoanh tay đứng nhìn chính là ám chỉ chuyện để yên cho Đường Khải Thắng động
tay động chân với sự nghiệp của Tĩnh An. Trước khi đến gặp Đường Kiền
Thịnh, hắn đã từng đề cập chuyện này với Đường Du, thế nhưng Đường Du
lại bày đặt khoan thai không quan tâm.
“Nếu không
phải lo lắng hai chị em mình thì Đường Khải Thắng cũng không chỉ động
tay động chân sau lưng như bây giờ đâu” Hớp một ngụm cà phê đã nguội,
Đường Du mơn trớn vành ly, khóe miệng cố ý nhếch lên một nụ cười trêu
chọc, nói: “Mà chị quả thật cũng muốn xem thử cô người mẫu kia sẽ phản
kháng như thế nào. Đã là người mẫu do em lựa chọn, nếu chỉ có thiên phú
không thôi thì cũng không chống đỡ được bao lâu. Đường Dự, sự thật chứng minh, ngoại trừ thiên phú ra thì cô ấy còn có một thứ gì đó rất đặc
biệt mà chị vẫn không nhìn rõ được, thậm chí vận may cũng không phải là
bình thường thôi đâu. Trước đó là Tiêu Mạc Phàm, sau lại thêm La Hiên
Kỳ, thật sự là rất có diễm phúc”
Đường Dự tựa lưng vào ghế, ý bảo Đường Du cứ tiếp tục nói.
“Mà em, quyết định đặt chân vào Tinh Quang chẳng lẽ không phải vì cô gái
này hay sao?” Cô đã từng lặp đi lặp lại câu hỏi này, nhưng Đường Dự vẫn
chưa từng trả lời “Em nói cô ấy không phải là Đan Trữ, vậy… cô ấy là
ai?”
“Cô ấy là Tĩnh An”
Cho dù lúc đầu hắn nhìn thấy chút gì đó tương tự với một người khác, xuyên qua cô
lại ngẫu nhiên nhớ đến bóng dáng năm xưa, cũng nghĩ rằng có thể bắt lấy
hình ảnh chói lọi của cô để lấp đầy phần thiếu khuyết trong lòng mình.
Thế nhưng, dần dần trong đầu hắn, cô cùng người nọ đã không còn là cùng
một người. Dường như người nọ chỉ là một bóng hình hư ảo, như bóng trăng trong nước, chỉ tồn tại trong phần ký ức xinh đẹp của hắn, đẹp đến
không chút chân thật.
Còn Tĩnh An… Chỉ quen biết nhau một khoảng thời gian ngắn, thiên phú của cô, sự cố gắng của cô, nụ cười của cô, tất cả cương quyết cùng tự tin, trong thống khổ lại xuất hiện
cố chấp cùng quật cường. Cũng giống như người nọ, thiên phú, sự chói
lọi, thế nhưng Tĩnh An lại sinh động hơn, chân thật hơn.
“Cô ấy là Tĩnh An? Vậy thì Đường Dự, có phải em đã quá để ý đến cô ấy rồi
hay không?” Chẳng lẽ Đường Dự không phải xem cô gái này như người thay
thế cho Đan Trữ sao? Đường Du hoàn toàn kinh ngạc.
Quá để ý sao?
Đường Dự nhớ lúc mình nhìn thấy tấm hình hai người hôn nhau hư hư thực thực
trên mặt báo, cùng với hình ảnh La Hiên Kỳ khoác tay ôm lấy cô, cõi lòng vô cùng không thích. Cảm giác đó đại biểu cho điều gì? Mà lúc này đây,
hắn nên làm cái gì?
Trầm mặc một lúc sau, Đường Dự
như đã thông suốt điều gì đó, khóe miệng khẽ nhếch thành một độ cong.
Hắn nói, giọng điệu ôn nhã nhưng cũng không kém phần bá đạo: “Có lẽ là…
động tâm”
Mà sau khi động tâm, có thể sẽ động tình hay không?
Nhìn thấy khóe miệng em trai mình khẽ cong thành một nụ cười yếu ớt, lại còn nghe thấy câu nói đó từ miệng hắn, Đường Du nghẹn họng nhìn trân trối.
***
So sánh với chuyện Đường Du kinh ngạc cùng tâm lý phức tạp sau khi nghe
Đường Dự thổ lộ tâm tình, Trần Sâm còn hoảng hốt hơn sau khi nghe Tĩnh
An nói chuyện thay đổi diễn viên trong MV.
“Cô nói
chủ tịch Đường tự mình bàn chuyện thay đổi diễn viên với cô?” Tín hiệu
có chút không tốt, thanh âm đứt quãng của Trần Sâm vang lên bên kia điện thoại “Chuyện này mà chủ tịch Đường cũng quản sao?”
Tĩnh An ừ một tiếng, cũng không biết bên kia có nghe rõ hay không. Tâm tư
của cô lúc này đều là vì sao Đường Du phải tự mình đến bàn một chuyện
nhỏ nhặt thế này với cô.
“Vốn đã nói là cô, thế tại
sao bây giờ lại đổi thành Lý Na?” Thanh âm của Trần Sâm có chút phập
phồng “Thế nhưng cũng không sao, có Lý Na cùng Tiêu Mạc Phàm cùng tham
gia, cho dù cô chỉ là diễn viên phụ trong MV cũng có thể ăn theo sự nổi
tiếng…”
Cuối cùng là vì tín hiệu không tốt, câu nói sau đó của Trần Sâm cũng biến thành một mớ tạp âm.
Tĩnh An cúp điện thoại, trước mặt như hiện lên bóng lưng của Tiêu Mạc Phàm cùng Lý Na nắm tay nhau rời đi.
Cô khẽ mỉm cười, một nụ cười trong trẻo nhưng đầy lạnh lẽo.
Bạn đang đọc truyện Siêu Mẫu được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở wWw.EbookFull.Net.