Chương 34: Trả Lời Phóng Viên
Lưu Bạch bước đến cách Tĩnh An khoảng 2 bước liền dừng lại, tây trang hợp thời trên người cùng vẻ mặt lạnh lùng, hoàn toàn bộc lộ khí
chất của một nữ cường nhân.
“Biểu hiện của Tĩnh An trong MV rất xuất sắc, Mạc Phàm còn khen ngợi cô với tôi nữa đấy!” Lưu Bạch nhìn Tĩnh An, cười nhạt.
Bất ngờ nhận được lời khen, gương mặt Tĩnh An còn nguyên vẻ sợ hãi, khiêm tốn đáp: “Cám ơn chị Lưu”
Vài năm trước khi Tiêu Mạc Phàm trở thành nghệ sĩ hàng đầu của công ty giải trí Hoa Hạ, Lưu Bạch đồng thời cũng thăng cấp thành người đại diện đứng đầu công ty.
“Chị Bạch đến đây một mình sao?” Còn
một lúc nữa mới bắt đầu đấu giá, nhìn bộ dạng của Lưu Bạch giống như
không có ý định chỉ vô tình bắt chuyện với mình, cho nên Tĩnh An liền
đổi chủ tài.
Lưu Bạch nghĩ rằng ý của Tĩnh An chính
là muốn hỏi còn nghệ sĩ nào đi theo mình không, liền cười nói: “Mạc Phàm chưa đến, tôi thay mặt cho anh ấy tham gia đấu giá từ thiện”
“Vậy à!”
Tiếp theo, hai người hàn huyên vài câu lặt vặt, thậm chí Lưu Bạch còn có chút do dự nhắc tới chuyện xảy ra trước kia.
“Tĩnh An, cô hãy tha thứ cho Mạc Phàm về vụ tại nạn…” Cách dùng từ có chút
cẩn thận, cố ý không thể hiện suy nghĩ của mình đối với Tĩnh An về sự
kiện tai nạn năm đó.
Tim Tĩnh An đập nhanh một nhịp,
chớp nhẹ mắt hòng xua đuổi hình ảnh chiếc xe hơi lao xuống vực xuất hiện trong đầu. Sau khi kiềm nén hốt hoảng, Tĩnh An mới nhận ra ý của Lưu
Bạch chính là vụ tai nạn của chủ nhân cơ thể này.
“Không biết… Tĩnh An bây giờ đối với Mạc Phàm là…” Lưu Bạch nói một chút rồi dừng lại.
Đôi mắt cô có chút rung động, cười ngại ngùng trả lời: “Chị Lưu, tai nạn xe năm đó thật ra ngay cả tôi cũng đã quên nguyên nhân rồi, đương nhiên
tôi cũng không còn nhớ vì sao mình lại… xúc động như vậy. Trong buổi
phỏng vấn của tòa soạn XX hôm trước, tôi đã đề cập đến vấn đề này”
Lúc bắt đầu có tiếng sau dự án quảng cáo của Faint Scent, không ít phóng
viên đã lật trở lại những tin tức liên quan đến vụ tai nạn năm đó. Cũng
vì chuyện này mà Trần Sâm vội vàng sắp xếp một buổi phỏng vấn ở tòa soạn XX, đồng thời cũng dùng giấy khám bác sĩ để chứng minh cô không còn nhớ gì cả. Nếu không nhờ buổi phỏng vấn đó dẹp yên chuyện thì sau khi cô
tham gia quay MV của Tiêu Mạc Phàm, tin lá cải nhất định sẽ giống lên
một hồi phong vân.
“Sau khi tỉnh lại, tôi đã quên rất nhiều người” Cô muốn ám chỉ lo lắng của Lưu Bạch chỉ là dư thừa “Chị Lưu đừng quá lo lắng”
Biểu cảm trên mặt Tĩnh An không phải giả, Lưu Bạch chỉ đành gật đầu. Thật ra cô đã từng nhìn thấy bài phỏng vấn của Tĩnh An trên báo XX, mà bây giờ
chỉ là muốn tự mình xác nhận lại một lần nữa thôi.
“Mạc Phàm luôn là người thích chăm sóc đàn em, tuy không cùng một công ty
đại diện nhưng anh ấy rất mong lại được họp tác với Tĩnh An” Từ khi cô
gái này từ chối lời mời đóng phim của Tiêu Mạc Phàm, Lưu Bạch cũng hiểu
rõ nguyên nhân. Chính cô cũng biết một người mẫu mới vào nghề không lâu
mà muốn lấn sân vào giới diễn xuất thì sự nghiệp trong tương lai không
nhất định sẽ càng thêm huy hoàng. Cho dù chỉ là một người mẫu nhưng
tương lai nổi tiếng của Tĩnh An là chuyện có thể tiên đoán được, thậm
chí còn có thể duỗi thân ra quốc tế không biết chừng. Nếu biết sẽ như
vậy, Lưu Bạch cũng không muốn ngày sau Mạc Phàm và cô gái này có một mối ràng buộc không trong sáng gì đó.
Tĩnh An vẫn cười cười, nhưng lại không nói là đồng ý hay không.
“Tham gia đấu giá từ thiện lần này thật ra là vì tôi muốn gặp…”
“Tĩnh An, sao cô còn đứng đây?” Lưu Bạch đang nói lại bị thanh âm của Trần sâm cắt đứt.
“Tôi đứng chờ cô… A, chị Lưu, xin chào!” Nhận ra người đang đứng bên cạnh
Tĩnh An là ai, Trần Sâm há miệng thở dốc, vội vàng bắt chuyện.
“Chị Lưu đang định nói gì sao?” Nhìn lướt qua Trầm Sâm, Tĩnh An quay đầu hỏi Lưu Bạch.
“Cũng không có chuyện gì, chỉ là muốn nhờ Tĩnh An giúp giới thiệu tôi với một người mà thôi” Lưu Bạch liếc thấy Trần Sâm đang không ngừng nôn nóng
nhìn đồng hồ đeo tay liền vội nói tiếp: “Cô cứ đi trước đi, tôi mà còn
níu níu kéo kéo cô ở đây nữa thì người đại diện của cô sẽ nóng ruột chết mất”
Chào tạm biệt với Lưu Bạch xong, Tĩnh An theo
Trầm Sâm đi vào bên trong, đồng thời cũng không quên buông lời trêu
ghẹo: “Trần Sâm, thì ra anh còn có thói quen xem đồng hồ”
“Đại diện hàng đầu Hoa Hạ tự dưng chạy đến tán dóc với người mẫu Tinh Quang, thậm chí còn nói lâu như vậy, tuyệt đối là có mưu đồ”
Khi Tĩnh An bước vào hội trường, Trần Sâm đột nhiên thấy Lưu Bạch đi tới
còn nhanh hơn cả mình. Mà ngay cùng lúc đó, hắn đồng thời thấy nháy mắt
ra hiệu của Tĩnh An. Hắn biện bạch: “Không phải tôi đã nhanh chân đến
‘giải cứu’ cô khi nhận được tín hiệu còn gì”
***
Buổi đấu giá từ thiện bước vào giai đoạn cuối cùng, MC đột nhiên giải thích
nguyên nhân Tĩnh An được mời trở thành gương mặt đại sứ. Nhất thời, bất
luận là nghệ sĩ hay phóng viên bên dưới khán đài đều âm thầm kinh ngạc
vì sự hào phóng đến bất bình thường của cô.
Khi buổi
đấu giá hoàn toàn kết thúc, bên cạnh đám đông đang lần lượt rời khỏi hội trường thì phóng viên vẫn cố ý ở lại tìm kiếm tung tích của Tĩnh An.
“Xin hỏi, cô Tĩnh An nghĩ sao về scandal của Bắc Huyên gần đây?” Phóng viên
đầu tiên đề cập đến vấn đề sắc bén nhất trong mấy ngày qua để ngăn cản
bước đi của cô.
Tĩnh An hé miệng, nhìn lướt qua Trần
Sâm cố sức ngăn cản đám đông phóng viên đang đùn đẩy đến, sau đó liền
đáp: “Tôi cũng có nghe nói”
‘Cũng có nghe nói’ chứ không phải là ‘không có nghe nói’.
Đám đông phóng viên vây xung quanh Tĩnh An sáng ngời hai mắt. Người vừa đặt câu hỏi còn chưa kịp tiếp tục nói đã bị những phóng viên khác nhao nhao cắt đứt.
“Tĩnh An nghĩ Bắc Huyên bác bỏ scandal đó là thật hay giả?”
Tĩnh An trầm mặc vài giây, ánh mắt có chút né tránh trả lời: “Chuyện này tôi cũng không rõ lắm. Thay vì hỏi tôi, tôi nghĩ mọi người nên đến hỏi cô
ấy thì thích hợp hơn”
Ánh mắt khẽ rũ xuống, hơi chút chần chừ suy tư, là không rõ thật hay không rõ giả đây?
Liên tục kín kín hở hở, nhóm phóng viên không hẹn mà cùng nghĩ rằng tin tức
ngày mai nhất định sẽ khiến mọi người nổ tung. Quả nhiên là người mới,
ngay cả cảm xúc cũng giấu không được.
Một phóng viên
bị ngăn cản không cam lòng cất to tiếng hỏi: “Như vậy Tĩnh An có biết
bài báo gây bất lợi cho cô trên mạng hôm trước là do Bắc Huyên làm ra
không? Còn có đoạn video clip nữa? Bắc Huyên đối xử với người mới trong
công ty đều là như vậy hay chỉ nhằm vào một mình cô?”
Hỏi ba vấn đều liên tiếp chỉ trong một hơi, nhóm phóng viên nhìn chằm chằm
cô như hổ rình mồi. Sắc mặt Tĩnh An trắng nhợt, cánh môi khẽ run như bị phóng viên bắt trúng tim đen. Thần sắc bất an, âm lượng nói chuyện của
cô cũng trầm thấp hơn trước: “Không… Tôi không biết”
Rõ ràng chỉ dùng bốn chữ để đáp lại ba vấn đề kia, nhưng những người xung
quanh đều có thể hiểu ý tứ thông qua sắc mặt cô. Phỏng chừng cô người
mẫu mới này còn tưởng rằng đáp án của mình rất an toàn. Phóng viên đặt
ba câu hỏi nọ liền quay đầu liếc mắt với người cầm máy quay bên cạnh.
Sau khi thấy người nọ gật đầu, tay phóng viên cũng nở nụ cười thỏa mãn.
Thu hoạch ngày hôm nay quả thật không ít.
Những người khác vì chỗ đứng không tốt mà không thể phỏng vấn cùng chụp ảnh, nhìn
thấy vẻ thỏa mãn trên mặt tay phóng viên kia liền ghen tức vô cùng. Tất
cả đều nhao nhao về phía trước, nhất thời cả khu vực đều trở nên nháo
nhào.
“Khoản tiền từ thiện khổng lồ này, Tĩnh An đã mang tâm tình gì khi quyên góp đi?”
“Mối quan hệ của Tĩnh An cùng La Hiên Kỳ và Đường Dự có thật giống những gì mà Bắc Huyên đã đăng trên mạng không?”
“Xin hỏi Tĩnh An có biết Tinh Quang sẽ đưa quyết định gì với Bắc Huyên hay không?”
“Tĩnh An có thể kể rõ tình huống xảy ra trên video kia hay không?”
“Còn có…”
“Xin các vị phóng viên tránh đường cho, Tĩnh An còn có công chuyện, chúng
tôi không nhận phỏng vấn nữa!” Trần Sâm hét to, một tay che chở Tĩnh An, một tay đẩy hai bên phóng viên tìm lối thoát. Trường hợp này nằm ngoài
sự khống chế của Trần Sâm, cho dù hắn cố gắng bảo vệ bao nhiêu thì Tĩnh
An vẫn không tránh khỏi va chạm với người khác, thậm chí bước chân cũng
không có chỗ để đặt xuống.
Trần Sâm cảm thấy giận bản thân khi lệnh bảo vệ ra ngoài hội trường giải vây fan hâm mộ, lại không ngờ bên trong còn đông phóng viên đến như vậy. Hắn thật sự đã đánh giá
thấp sự nhiệt tình của giới phóng viên rồi.
Cố sức
chen lên phía trước lại đột nhiên cảm thấy bên cạnh thông thoáng một
chút. Tĩnh An ngẩng đầu, ánh mắt đầy nghi hoặc, thế nhưng lại thấy nhóm
bảo vệ từ bên ngoài đang vội vàng chạy vào. Mà phía sau bọn họ đồng thời xuất hiện hai thân ảnh vô cùng quen thuộc.
Nhóm phóng viên bị bảo vệ đẩy ra hai bên nhưng khi quay đầu nhìn người đang đi đến liền hưng phấn hẳn lên.
Bạn đang đọc truyện Siêu Mẫu được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull.Net.