Chương 41: Cái Kết Đã Định
Người mẫu bước về phía trước, âm nhạc vang lên bên tai. Cước bộ yểu điệu như nước chảy, hoàn toàn thu phục lòng người.
Cô gái tên gọi Tĩnh An, phong thái kiến cho người khác như nhìn thấy một bậc vương giả cường thế cao quý nhưng vẫn mang theo tao nhã
sang trọng.
Không biết phóng viên nổi tiếng nào đã viết: Một người mẫu có nổi danh hay không cũng không liên quan đến việc tham gia các buổi trình diễn thời trang nổi tiếng. Anh Từ nhớ vị này đề cập đến yếu tố thành công chính là ‘cốt cách người mẫu’,
thậm chí còn cường điệu cốt cách trình diễn độc đáo có thể khiến khán
giả lâm vào mộng cảnh, khi đó họ sẽ sợ hãi, sẽ tán dương, sẽ hô hào và
đồng thời cũng không còn quan tâm đến trang phục trên người người
mẫu nữa.
Đối với lời này, anh Từ hoàn toàn không đồng ý. Chỉ có phong
cách biểu diễn đặc biệt mới có thể tạo ra những màn trình diễn không
giống nhau, mới có thể mê hoặc lòng người, mới có thể khiến cho khán giả không nhìn rõ kiểu dáng quần áo trên người người mẫu, mới có thể sinh
ra ảo giác, đây gọi là hiệu ứng do người mẫu tạo ra.
Mà giờ khắc này, anh Từ lại bị dao động.
Tầm mắt như rơi vào mộng ảo, không phải bởi vì bộ trang phục,
lại không phải vì thiết kế sân khấu, mà tất cả đều đến từ cô người
mẫu đầy hấp dẫn kia. Thì ra mỹ cảm khiến cho người khác khó thở không
chỉ dựa vào dung mạo, mà còn có thể được tạo ra bởi cốt cách và phong
thái của người mẫu trên sân khấu.
Đã quan sát giới người mẫu suốt mười năm, mỗi người đều có
phong thái trình diễn của riêng mình, không phải ai cũng giống nhau, có
người mang phong thái kỳ dị, có người theo phong cách bình thường như
bao người khác, có người thì cũng có thể xem là tạm được. Mà người mẫu
có thật sự ưu tú hay không, anh Từ chỉ cần nhìn qua cách trình diễn của
họ là biết. Không phải khoa trương nhưng có thể nói tất cả những người
mẫu nổi tiếng hiện nay, hắn đều có thể nói ra tên khi chỉ cần nhìn qua
phong cách của họ.
Tĩnh An, tuổi còn rất trẻ, nhưng phong cách trình diễn này… Anh Từ đứng dưới đài nhìn chăm chú cũng lâm vào suy nghĩ mơ hồ.
“Đan Trữ…” Không nhịn được, anh Từ nhẹ giọng gọi một cái tên
tuy không lâu nhưng đã dần biến mất trong trí nhớ của tất cả mọi người.
Một lúc sau hắn lại chậm chạp cảm thán: “Giống thật”
Nhớ lúc đó khi anh Từ còn đang nhậm chức chủ nhiệm tòa soạn
báo, giám đốc tòa soạn còn bảo hắn viết một bài so sánh phong thái của
những người mẫu hàng đầu trong nước. Khi đó, hắn từng viết không một
người mẫu nào có thể mang ra so sánh với Đan Trữ, ngay cả Lý Na cũng chỉ là bắt chước được bảy tám phần của Đan Trữ. Cho dù khi đó Đan Trữ đã
giải nghệ, cho dù khi đó người đang đứng trên đỉnh cao nhất của giới
người mẫu là Lý Na, cho dù bài viết của hắn bị fan của Lý Na công kích
đến ‘thương tích đầy mình’, cho dù bởi vì bài viết này mà hắn đã cãi
nhau với giám đốc một trận ra trò khi không đồng ý chỉnh sửa nội dung,
anh Từ vẫn khăng khăng giữ vững quan điểm của mình, cho nên đã bị fan
của Lý Na đặt cho danh hiệu ‘phóng viên không có mắt nhất mọi thời
đại’. Lúc đó hắn quyết định không thèm quan tâm đến dư luận, thậm chí
còn tuyên bố từ chức khi giám đốc tòa soạn cưỡng chế hắn viết một bài
sửa sai.
Sau khi vào một tòa soạn khác làm việc, còn có người quanh co
lòng vòng hỏi về bài viết nọ, hắn cũng không muốn giải thích thêm gì về
điều đó. Bởi vì những người hỏi hắn vẫn còn chưa tận mắt nhìn thấy phong thái của Đan Trữ, cho nên không thể nào cảm nhận được sự ưu tú của cô
ấy như hắn. Thế nhưng làm sao có thể trách được bọn họ, muốn trách thì
cũng chỉ có thể trách Đan Trữ thành danh quá sớm. Khi đó ngoại trừ trong giới người mẫu, những người bên ngoài cũng chỉ biết danh tiếng người
mẫu xuất sắc giành giải quán quân của Tinh Quang. Mà khi mọi người dần
dần biết đến thì cô ấy cũng đã bước vào giới diễn viên. Ngoại trừ cảm
thán một câu vận mệnh trêu người ra thì anh Từ thật sự không biết nên
biểu đạt tiếc hận của mình như thế nào.
Sau đó Đan Trữ lại bị tai nạn ngoài ý muốn, hắn đã nghĩ đến
chuyện nửa đời sau cũng không thể nào nhìn thấy phong thái rung động
đó một lần nào nữa. Thế nhưng không ngờ rằng…
Cô người mẫu trẻ tuổi này lại có thể tái hiện phong thái tao
nhã của Đan Trữ trên sàn diễn, thậm chí còn rực rỡ hơn so với Đan Trữ
năm đó. Cho nên, cô mang đến sự khiếp sợ cho người khác cũng là chuyện
bình thường.
Mà ngay lúc anh Từ ngây người, khán giả dưới đài cũng tạo thành một trận phong ba không nhỏ.
Trên sân khấu, Tĩnh An bước đến trước sân khấu trên đường bên
phải, Lý Na quay đầu bước về cuối sân khấu bằng đường bên trái. Hai
người khi cách nhau một khoảng ngắn, hai tầm mắt nhìn thẳng vào nhau.
Mọi người bên dưới giành toàn bộ tập trung lên người người mẫu tóc ngắn, ánh mắt đều là si mê. Hình ảnh so sánh mãnh liệt đó khiến cho toàn bộ
phóng viên điên cuồng ấn nút chụp. Chỉ có mỗi Lý Hằng bởi vì lúc nãy có
thể chụp được mặt mũi Mr Tang mà cọ đến cọ lui về phía sau sân khấu, cho nên chỉ có thể chụp được bóng lưng của Tĩnh An.
Tuy nhiên…
Ngay khoảnh khắc Tĩnh An cùng Lý Na ‘đấu mắt’ nhau, giữa ánh
đèn loang loáng không ngừng, Lý Hằng đồng thời cũng ấn nút chụp. Thỏa
mãn với tấm ảnh của mình, Lý Hằng thở phào buông máy ảnh xuống, nghiêng
người trở về vị trí cũ. Thế nhưng sau đó Lý Hằng lại nhíu mày, bởi vì có tìm khắp nơi cũng không còn thấy thân ảnh người đàn ông kia nữa. Rời đi cũng như lúc xuất hiện, lặng yên không một tiếng động.
Không còn nhìn thấy thần tượng khiến cho Lý Hằng cảm thấy trống vắng cùng nuối tiếc. Hắn ủ rũ giơ máy ảnh lên, điều chỉnh tiêu điểm về
phía người mẫu trên sân khấu, thế nhưng lại đúng lúc Tĩnh An xoay người
bước về phía sau. Lý Hằng nhìn bên dưới đài, không khó phát hiện ra vô
số ánh mắt lưu luyến dõi theo bóng lưng cô ấy, thậm chí còn nhiều hơn cả khi Lý Na bước vào bên trong. Khi bóng bình xinh đẹp đó hoàn toàn biến
mất, những ánh mắt kia vẫn đờ đẫn nhìn về hướng đó thêm một lúc lâu.
Nếu như nói đây là một cuộc tỷ thí không khói thuốc súng thì rõ ràng người mẫu thứ hai bước ra khỏi màn chính là người thắng cuộc. Bây
giờ Lý Hằng vẫn còn không biết, buổi diễn này đối với sự phát
triển về sau của hắn có tầm ảnh hưởng rất lớn. Huống hồ đối với sự
kiện kích thích thế này cũng chỉ là lần duy nhất trong đời hắn, không hề có lần thứ hai.
***
Cho dù Lý Na có khoác trên người bộ trang phục tuyệt sắc cũng
không còn kích thích người xem. Trong mắt họ giờ đây chỉ còn chờ mong sự xuất hiện của người nọ, bởi vì phần mở màn kia đã quá mức kinh diễm.
Thế nhưng cho đến cuối buổi, người mẫu tóc ngắn nọ cũng không
còn bước ra sân khấu lần nào nữa. Tuy nhiên đến màn người mẫu bước ra
cám ơn, trong đội ngũ đông đảo, người nọ vẫn mặc trang phục trắng đó,
vẫn dung mạo đó, nhưng chỉ cần một cái liếc mắt liền rơi vào vĩnh hằng.
Mọi người đều cảm thấy kỹ thuật catwalk cùng phong thái người
mẫu của cô rất đẹp mắt, nhưng khi đứng giữa rất nhiều người mẫu, chợt
nhận ra cô không chỉ đẹp một cách đơn giản như thế. Cô như một ngôi sao
sáng chói, hoàn toàn làm tất cả những ngôi sao xung quanh lu mờ, bá đạo
cường thế đoạt lấy ánh mắt người khác.
Buổi trình diễn thời trang của thành phố S kết thúc trong tiếng vỗ tay tung hô của khán giả. Đồng thời cũng khiến tất cả người tham dự
đều nhớ đến phong thái cùng bóng lưng của người mẫu tóc ngắn nọ.
Thay lại bộ quần áo rộng rãi của mình, thoát khỏi trang
phục nghễ trên sân khấu, Tĩnh An liền biến trở về bộ dạng hờ hững thường ngày.
“Đan Trữ!” Phía sau đột nhiên vang lên thanh âm không hề nhỏ.
Cái tên đã lâu chưa nghe thấy, Tĩnh An theo bản năng quay đầu lại.
Lý Na cũng đã thay quần áo, lau hết phấn son trên mặt, bên
trong tròng mắt hiện rõ tơ máu. Cô ta đẩy tay trợ lý đang lo lắng giữ
lấy mình, dồn dập tiến về phía Tĩnh An, gần như nhe răng trợn mắt rít
gào: “Cô nói mau! Cô có quan hệ thế nào với Đan Trữ?”
“Không có quan hệ gì hết” Thân xác này quả thật không có quan hệ gì với Đan Trữ.
Tĩnh An nhìn thấy sắc mặt gần như trắng bệt của Lý Na, bên cạnh đó nơi này cũng không phải là nơi riêng tư gì, phía sau người mẫu cùng
nhân viên không ngừng lục tục bước ra bước vào. Tĩnh An khẽ nhíu mày,
thầm hối hận vì mình đã dừng bước quay đầu lại.
Cố gắng khiến cho sắc mặt như đang tôn trọng đối với bậc ‘đàn
anh đàn chị’, Tĩnh An gật gật đầu chào Lý Na, sau đó không hề nói gì mà
xoay người bước tiếp.
“Làm sao lại không có quan hệ gì được?” Lý Na giơ tay kéo tay Tĩnh An, ngăn cản cô rời đi.
Không có khả năng, làm sao có thể không có quan hệ gì! Kỹ thuật catwalk hòa cùng tiết tấu âm nhạc đó, phong thái khiến cho người khác cảm thấy ngạt thở đó,
ngoại trừ người nọ ra, cô chưa từng nhìn thấy trên người bất kỳ ai khác.
Lý Na lắc đầu, thanh âm phảng phất sự điên cuồng “Cô lừa tôi!
Nhất định là cô ta! Nhất định là có quan hệ với cô ta! Không ai hiểu cô
ta hơn tôi! Không một ai…”
Có thể hiểu biết thực lực của người nọ, không ai có
thể khắc sâu hơn cô. Không chỉ là ngày một ngày hai, cô đã không biết
bao nhiêu lần nhẫn nhịn luyện tập phong thái của người nọ. Thế nhưng đã
nhiều năm trôi qua, cô vẫn không thể nào thay thế bóng dáng đó.
Đan Trữ… Cái tên này chính là lớp mây mù u ám nhất đã được chôn sâu dưới đáy lòng cô.
Lý Na siết chặt cánh tay Tĩnh An, nhất thời làm cô đau đớn, giọng điệu bắt đầu cũng không còn khách khí: “Bỏ ra!”
Tĩnh An dùng bàn tay còn lại gỡ tay Lý Na, thế nhưng sức lực của đối phương lại khiến cho cô cảm thấy kinh hãi.
“Cô ta còn sống đúng không? Cô ta nhất định còn sống đúng
không?” Lý Na bỗng nhiên to tiếng, thu hút tầm mắt của những người xung
quanh “Là cô ta dạy cho cô, nhất định là cô ta khiến cô xuất hiện ở đây! Các người muốn nhìn thấy tôi thất bại có đúng không? Các người…”
Tĩnh An giật mình ngây ngốc nhìn người phụ nữ như mắc bệnh tâm
thần trước mặt, không hề nghe lời cô nói cùng với cử chỉ kịch liệt này,
hoàn toàn là không bình thường.
“Chị Lý Na, chị Lý Na, em lấy thuốc ra rồi này, hay là
chị mau…” Trợ lý của Lý Na vừa chạy vào trong phòng trang điểm, bây giờ
lại vội vội vàng vàng chạy ra.
Nhận thấy bầu không khí quái dị giữa Tĩnh An và Lý Na, trợ lý
nuốt một ngụm nước bọt, nhất thời không biết nên giải quyết hộp thuốc
cùng ly nước trong tay thế nào. Sau khi buổi diễn kết thúc, sắc mặt của
Lý Na càng thêm trắng bệch, đôi mắt cũng đỏ ngầu, đột nhiên gợi cho trợ
lý nhớ đến buổi hôn lễ lông tóc dựng đứng đó… Buổi hôn lễ kia, chú rễ
bỗng nhiên rời đi giữa bữa tiệc, cùng với cô dâu cười to như phát điên.
Nghe thấy thanh âm của trợ lý, Lý Na đột nhiên chuyển hướng,
gào lên: “Cô nói xem, cô ta đã chết rồi, cô ta đã chết rồi đúng không?”
“… Đúng… đúng…” Trợ lý vâng vâng dạ dạ trả lời vấn đề của Lý Na “Chị Lý Na, bác sĩ nói uống thuốc này chị phải…” uống ngay khi không
khống chế được cảm xúc!
Trộm liếc mắt nhìn Tĩnh An, có người ngoài ở đây nên trợ lý cũng không dám nói hết lời còn trong miệng.
“Chết rồi? Chết rồi thì tốt, chết rồi thì tốt…” Nghe được câu
trả lời của trợ lý, điên cuồng trong mắt Lý Na cũng dần bình tĩnh hơn
một chút “Chết rồi thì không còn ai tranh giành với tôi, không còn ai…”
Đứng trước mặt cô mà dám nói cô ‘chết rồi thì tốt’, Tĩnh An có
chút muốn cười to. Lý Na, tới bây giờ tôi cũng chưa từng muốn tranh
giành cái gì với cô. Của cô thì sẽ là của cô, không phải là của cô thì
dù có cưỡng cầu cũng không thể có được.
“Nếu như tôi nói…” Tĩnh An cũng không biết mình bị cái gì, cô chỉ muốn nói cho Lý Na “… Cô ấy còn sống thì sao?”
Bạn đang đọc truyện Siêu Mẫu được tải miễn phí tại wWw.EbookFull.Net.
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full.Net.